Chùm thơ “Biển hát” của Nguyễn Đình Trọng
Thứ Tư, 22 tháng 4, 2015
Ai về Bình Định...
thì đi
Kẻo không mai mốt có khi... lạc đường!
Con tằm còn nhả tơ vương
Người xa quê nhớ cố hương, tìm về!
Quê mình, biển đẹp mà mê!
Thông
tin cá nhân: (VanDanViet) Kẻo không mai mốt có khi... lạc đường!
Con tằm còn nhả tơ vương
Người xa quê nhớ cố hương, tìm về!
Quê mình, biển đẹp mà mê!
Tác
giả Nguyễn Đình Trọng
Bút
danh Sông Kôn
Sống
và làm việc ở Sài Gòn.
ĐT:
01233123789
Email: tucchip@gmail.com
_____
Nguyễn Đình Trọng
Ai về Bình Định... thì đi
Kẻo không mai mốt có khi... lạc đường!
Con tằm còn nhả tơ vương
Người xa quê nhớ cố hương, tìm về!
Quê mình, biển đẹp mà mê!
BIỂN HÁT
Sóng nước dập dìu ôm bờ cát
Quanh năm quấn quýt chẳng lìa xa
Thuyền ai căng gió đầu sóng bạc
Vọng về trong biển hát bao la…
Em như mặt biển mênh mông sóng
Thấp thoáng buồm căng buổi nắng vàng
Anh như bãi cát dài phẳng lặng
Mong nước triều lên đón sóng sang.
9.1964
Nguyễn Đình Trọng
BIỂN TÔI YÊU
Tôi yêu biển từ khi gặp biển
Biển bao la xao xuyến lòng tôi
Nhấp nhô sóng triều cánh chim liệng
No gió buồn căng giữa trùng khơi
Tôi yêu hàng dừa xanh rũ bóng
Lá mượt dài như tóc em tôi
Thân đứng vững bên bờ lộng sóng
Đón gió lành từ khắp muôn nơi
Tôi yêu mịn màng bãi cát trắng
Những chiều ra biển nhặt ốc sò
Khi biển lành trời yên nắng ấm
Nước theo chân đùa giỡn lô xô
Tôi yêu ngọn hải đăng xa tắp
Đêm về thắp sáng một vùng khơi
Thuyền cá dập dìu khoang đầy ắp
Vui rộn ràng cùng lướt sóng bơi…
Tôi yêu biển từ khi gặp biển
Biển bao la xao xuyến lòng tôi
Xin gửi cả bao niềm thương mến
Rất nồng nàn như muối mặn, biển ơi!
5.1965
Nguyễn Đình Trọng
THƠ TÌNH GỬI VỀ BIỂN
Khi gặp em, anh mới biết Hoài Nhơn
Xanh yên ả như những chiều biển lặng
Bát ngát rừng dừa và đồng muối trắng
Ngút chân trời thuyền cá nối nhau bơi
Ngày chưa về, em cứ ngỡ xa xôi
Một miền đất bên một dòng sông nhỏ
Là Hoà Sơn của nặng tình thương nhớ
Núi nhớ người, người có nhớ núi không?
Hoài Nhơn xanh như biển mênh mông
Dẫu xa cách vẫn ân tình với núi
Hạt muối mặn lên đất rừng mong đợi
Mây tre về cho biển bớt xa xăm
Lăng A Sầu chôn chặt dấu tháng năm
Lớp trầm tích lắng chìm trong nham thạch
Bỗng xôn xao nghe tiếng còi tàu khách
Nhịp cuộc đời rộn rã ghé Bồng Sơn!
Nắng tần ngần trên vòm cổng rêu phong
Đây là cữa Tam Quan Nam hay Bắc?
Bao hoài vọng của một thời xa lắc
Tới bây giờ mới sum họp Bắc Nam
Về Hoài Nhơn như anh về với em
Như con nước dạt dào ra cữa biển
Mang phù sa trải đôi bờ lưu luyến
Cho mạch đời, mạch sống lại trào dâng
Về rừng dừa, lá như gươm dưới trăng
Về vùng biển, xôn xao luồng cá quẫy
Bao trăn trở của con người thức dậy
Lấn bãi bồi cho đất mỡ mầu xanh
Nhớ Hoài Nhơn như là em nhớ anh
Buổi đưa tiễn lên đường ra biên giới
Nơi điểm tựa cuối chân trời anh tới
Mang tình người tình đất đến tiền phương…
10.1981
Nguyễn Đình Trọng
Email: tucchip@gmail.com
ĐT:
01233 123 789
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 22.6.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________ Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét