Chùm thơ sau tết con dê của Vân Trinh Phan Kỷ Sửu (Tây Ninh)
Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2015
Mừng đón Tết Mùi chớ giống...dê!
Thói ham của lạ, phải cần chê!
Khoái em bồ nhí, xuân phơi phới
Quên mụ vợ già, dạ ủ ê!
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Nhà
thơ Phan Kỷ Sửu
Bút danh Vân Trinh
Sinh ngày 20-10-1949
Quê quán: TP. Tây Ninh Tỉnh Tây Ninh
Email: kysuuttv@yahoo.com.vn
_____
Phan Kỷ Sửu
Bút danh Vân Trinh
Sinh ngày 20-10-1949
Quê quán: TP. Tây Ninh Tỉnh Tây Ninh
Email: kysuuttv@yahoo.com.vn
_____
Phan Kỷ Sửu
TẾT DÊ CHỜ GIỐNG...
Mừng đón Tết Mùi chớ
giống...dê!
Thói ham của lạ, phải
cần chê!
Khoái em bồ nhí, xuân
phơi phới
Quên mụ vợ già, dạ ủ
ê!
Bôi bẩn thanh danh
con cháu trách
Xóa nhòa tư cách, xóm
làng phê!
Đầu hai thứ tóc mà hư
hỏng
Nhiểm "Ết"
có ngày...quá xá quê!
TÂM SỰ CHÚ DÊ
Tui đây thứ tám,
chính tên..., dê
Bảy món làm mồi ai
dám chê?
Hẩu xực cà ry...vô
rượu đế
Đưa cay lẩu nóng...
nốc la ve
Vài chai nghiêng
ngả..bay vô ... gốc
Y lích xình xàng hết
ngán ... xe
Xuân đến xin can, ai
đó nhé!
Chớ nên đổ lỗi
tại..be...be..!
NHẤT LÀ.. DÊ
Rõ ràng lãng phí nhất
là...dê!
Chẳng cỏ cây nào bị
nó chê!
Đớp sạch sành xanh
không chút tiếc
Hết mồi trơ mỏ đáng
đời ghế!
Cuối năm ba viếng mồ
con
Ngày thơ ấu cũ như
còn đâu đây
Ngỡ là vừa bế trong
tay
Giọng cười, tiếng
nói.. chợt cay mắt già
Vậy mà đã mịt mờ xa
Thương sao từng tiếng
gọi ba ngọt ngào!
Nhớ thân phận trẻ mà
đau
Mới vừa chập
chững... phương nào mẹ ơi!
Con về quê nội cuối
trời
Thèm vòng tay ấm, thèm
lời mẹ ru...
Mà sao chỉ gió mùa
thu
Buốt lòng con đến bao
giờ mới thôi!
Ba mươi năm lắm nổi
trôi
Kiếp nghèo mái lá,
chợ đời nắng mưa!
Xót xa nói mấy cho
vừa
Đến khi nằm xuống vẩn
chưa một lần..!
Đoàn viên mái ấm mùa
xuân
Kiếp nào đây? hởi số
phần trớ trêu
Cuối năm hương nhạt
bóng chiều
Thẩn thờ nhớ mắt trẻ
hiu hắt buồn.!
Xuân Ất Mùi-2015.
Cùng ba đồng đội quân
y ngày ấy
Anh theo con tàu lau
thẳng phía Trường Sa
Biển mênh mông sóng
ầm ào thế đấy
Nhìn ra khơi lại
trắng xóa loài hoa
Hoa xòe cánh rổi vỡ
tan bất chợt
Dễ yêu sao như bông
sứ miền Đông
Thoang thoảng chút hương
áo dài tha thướt
Chiều Tây Ninh tan
trường nhớ những bước ngập ngừng
Tàu lắc lư, anh lần
đầu say sóng
Nắng vàng hanh cơn
khát cháy không rời
Bờ đã nhạt sau lưng không thấy bóng
Giữa nghìn trùng khẻ
gọi đất liền ơi!
Trường Sa Đông kia
rồi, quần đảo vắng
Bệnh xá trơ vơ, đảo
lớn cũng xa vời
Như một chốt tiền
tiêu nên bên màu blouse trắng
Vẩn khẩu súng trong
tay giữ lấy biển trời.
Ngày đầu tiên vừa
bước chân lên đảo
Các anh hãy còn ngầy
ngật,mệt nhoài
Nhưng tất cả lại khẩn
trương,tĩnh táo
Ca cấp cứu bất
ngờ,dao mỗ chắt trong tay
Dẫu còn thiếu thuốc men nhưng vẫn đầy trách
nhiệm
Và tình người không thể thiếu trong tim
Anh ngư dân vượt qua cơn nguy hiểm
Mang theo ra khơi từng đôi mắt thật hiền
Rôi tháng ngày trôi bão xa,gần chằng ngớt
Biền động sóng to cuồng nộ không dừng
Người lính quân y vẫn ngẩng đầu, vững bước
Đôi tay thiên thần ấp ủ mọi lòng dân.
Trường Sa Đông bây
giờ dẫu đã xa, xa lắm
Mà trong anh sóng vẫn
vổ ầm ào
Vẫn tha thiết một góc
trời xanh thẳm
Thầm gọi tên lòng cứ
mãi nao nao!
Trường Sa Đông thắm
trong hồn trong máu
Cho anh một thời hiểu
Tổ Quốc mình hơn
Và càng yêu hơn đời
lính là chiến đấu
Ngăn mọi kẻ thù, mọi
bệnh tật, đau thương!
Ngày trở về quê hương
anh mang theo từ đảo
Hạt cây bàng, giờ cây
đã vươn cao
Để nhớ mãi ngày nào trong
dông bão
Cây bàng bên anh luôn
đứng thẳng tự hào
Và đứa con trai đầu
tiên vừa chào đời
Anh âu yếm gọi
"Trường Sa", tên bé
Để gần mãi với anh
như đất mẹ
Giữ vững muôn đời Mẹ
Việt Nam ơi!
Tháng 10-2014
Phan Kỷ Sửu © Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Tây Ninh ngày 08.3.2015
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanVietNet Khi Trích Đăng Lại.
_________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét