Chùm thơ Bùi Hữu Phúc (Núi Thành Quảng Nam)
Thứ Hai, 2 tháng 2, 2015
Em đã đan chiếc lồng bằng những sợi lạnh lùng và quên lãng
Nhốt anh và đổ đầy vào đó nỗi nhớ
Em cho anh ăn bằng nỗi nhớ?
Thông tin
cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả: Bùi
Hữu Phúc
Họ tên thật
Bùi Hữu Phúc
Ngày sinh:
06/10/1984
Nghề
nghiệp: giáo viên
Quê Quán:
Núi Thành Quảng Nam
Emai: huuphuc061084@gmail.com
_____
ĐỪNG
Em đã đan chiếc lồng bằng những sợi
lạnh lùng và quên lãng
Nhốt anh và đổ đầy vào đó nỗi nhớ
Em cho anh ăn bằng nỗi nhớ?
Không bao giờ! Không bao giờ
Anh muốn uống môi em
Anh muốn uống gương mặt em
Anh muốn ăn từng lời em thỏ thẻ
Anh muốn ăn e ấp em khi chúng
mình lột những chiếc vỏ bọc
Anh không muốn sinh tồn bằng cách
gặm nhấm nỗi nhớ
Không bao giờ, không bao giờ
Em ở đâu ở đâu?
Hãy mang đến anh con tim cháy khát
Đốt hết những lạnh lẽo vây quanh
Hãy trả anh tự do
Hãy đốt sạch nỗi nhớ
Anh muốn cháy hết vào em!
HÃY HÔN ANH
Hãy hôn anh đi!
Hôn thật sâu vào nhé
Hãy lắng nghe
Nhịp tim anh đập khẽ
Lắng nghe thật kỹ lắng nghe thật
lòng em sẽ thấy
Tim anh đang hát tình ca
Trong bài hát gọi tên em
Ta giận nhau đã mấy ngày mấy đêm
Nằm cạnh nhau mà nhớ nhau đến thế
Khoảng cách hai ta chỉ là một đường kẻ chiếu
Mà sao xa xa lắc em ơi
Hãy ôm anh đi!
Hãy ôm thật chặt
Cho những nhớ nhung không còn làm đau nước mắt
Hãy cất
Những điều vụn vặt qua một bên
Đêm sẽ qua và nắng vẫn
cứ lên
Đừng để bầu trời trong tim ta màu xám
Hãy nói yêu anh
Vì tình ta mãi xanh
Không thể chết vì những điều nhỏ nhặt
Anh nói thật
Anh rất nhớ em
Dù em đang ở cạnh bên
Hãy hôn anh đi
Hôn thật sâu vào nhé.
NHẸ NHÀNG ÔM EM
Anh nhẹ nhàng ôm em từ phía sau
Và khẽ khàng đưa tay lau nước mắt
Nước mắt em thấm tim anh mặn chát
Vị ghen tuông vị nghèn nghẹn vị giận
hờn
Sau cơn giận ta lạ yêu nhau hơn
Đúng không em? Bởi vì ta
chẳng thể
rời tay nhau vì những điều vô lối
Chẳng thể xa vì những chuyện cỏn con
Hãy quay lại ôm chặt anh và hôn
lên môi anh những nồng nàn say đắm
Mấy ngày qua anh sợ tình ... cảm
lạnh
Nên ủ tim mình thật ấm để yêu em.
CHO ANH NHÌN VÀO ĐÔI MẮT CỦA EM
Cho anh nhìn sâu vào đôi mắt của em
Đôi mắt mà ngày xưa anh thích ngắm
Có một bầu trời sâu thẳm
Lặng vào trong ấy một vì sao
Chắc cũng đã lâu?
Anh không còn ngắm nữa
Đôi mắt ấy quá gần hay đôi mắt đã cũ chăng?
Hay là vì bận chuyện áo cơm
Anh không kịp ngắm trước khi em khép
mắt
Hay ta đã vợ chồng hay tình
yêu đã nhạt?
Anh không biết nhưng lâu rồi anh
chưa ngắm sâu vào mắt em
Bất chợt nhìn trong ấy chỉ màu đêm
Và những ánh sao lung linh đã mất
Khi anh quên quà Valentine hay ngày
sinh nhật
Khi những đóa hoa anh tặng ngày xưa đã khô thành quá khứ
Bình hoa em đến giờ vẫn chưa có hoa tươi
Chợt một ngày mắt em buồn lắm
Lâu rồi mắt em cứ thế chăng?
Anh không để ý!
Người phụ nữ của anh
Tóc em vẫn màu xanh
Đôi mắt long lanh của ngày xưa đâu mất?
Anh giật mình tỉnh giấc
Lần nữa nhé em
Cho anh nhìn sâu vào đôi mắt
Dù những lung linh của vì sao đã mất
Nhưng đôi mắt em đen màu đen rất thật
Và tình yêu ta rất thật
Valentine này bình em sẽ đầy hoa.
Anh hứa chắc đấy mà
Cho anh nhìn sâu vào đôi mắt của em.
©
Tác giả giữ bản quyền.. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ Tam Kỳ ngày 02.02.2015
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet.Net Khi Trích Đăng Lại.
__________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét