Chùm thơ số 3 của Kai Hoàng (TP.Bà Rịa)
Thứ Hai, 19 tháng 1, 2015
Những con chữ tuênh huênh từ khước một phác họa
câu thơ lúng túng gọi mình vượt cạn giữa ngữ ngôn
trở dạ trên một tiếng thở dài như khói thuốc
lọt lòng điệp khúc ối a
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Kai
Hoàng
Ngày sinh: 14/08
Địa chỉ: Thành phố Bà Rịa
Email: kaihoangwriter@gmail.com
_____
ỐI A
Những con chữ tuênh huênh từ khước
một phác họa
câu thơ lúng túng gọi mình vượt cạn
giữa ngữ ngôn
trở dạ trên một tiếng thở dài như
khói thuốc
lọt lòng điệp khúc ối a
gã chán đời ngồi thu lu ôm khư khư
cây đàn mục rỗng
gõ vài điệu khóc cười
bằng thanh âm của loài thiên di quên
mất lối bình nhiên
mắt ngày vằn lên một tia máu nắng
nỗi khát mặt trời vẫn nhức nhối. Ối
a
người đàn bà rừng rực cuộn mình
trong lệch xô chăn gối
một ham muốn manh nha phục sinh
chảy vào trong những cơn hừng hực
chạm trổ đồi mồi
khát tìm một giấc ngủ ầu ơ
khát tìm một hoàng hôn loang máu đỏ
nhằn nhọc mong mỏi, ối a
đêm vỡ ra một vài khoảng trống
người đàn bà nhầm lẫn con búp bê
trên tay là hài nhi
nói cười điên dại
bằng vô ngôn của cơn đau
vài giấc mơ bất chợt cạn
chuồi qua những ngọ ngậy của cơn mê
còn sót lại dị ảnh dư thừa
Ối a!
20.12.2014
DI CẢO THÁNG CHẠP
em lội qua những đầm lầy ngôn ngữ
khoác lên từng con chữ bộ đồng phục đen
trong bóng tối niềm hân hoan run lẩy bẩy
khoác lên từng con chữ bộ đồng phục đen
trong bóng tối niềm hân hoan run lẩy bẩy
mùa đông đánh tráo linh hồn của một chiếc lá còn sót lại cuối mùa
hơi thở em cũng mang hình elip
bài thơ góp nhặt từ tư duy phúng dụ
tuột ra khỏi một cơn váng vất buồn
em nhặt lấy cơ thể mình bên một thung lũng chữ
những kỷ niệm tứa máu trên gân tay
tuột ra khỏi một cơn váng vất buồn
em nhặt lấy cơ thể mình bên một thung lũng chữ
những kỷ niệm tứa máu trên gân tay
nhìn qua ô cửa mặt trời
tháng mười hai lúng túng gọi tên mình như tháng chạp
anh thả trôi một giọt lóng lánh nắng
âm bản ngày hóa di cảo mùa đông
tháng mười hai lúng túng gọi tên mình như tháng chạp
anh thả trôi một giọt lóng lánh nắng
âm bản ngày hóa di cảo mùa đông
đốm mây về kéo theo cơn bất trị
cuộc ngày em quên mua vé khứ hồi
cuộc ngày em quên mua vé khứ hồi
anh mót lại tiếng nói mình giữa áp
thấp mùa
thản nhiên gọi phiên bản em từ những đêm dài giông bão
21.12.2014
thản nhiên gọi phiên bản em từ những đêm dài giông bão
21.12.2014
CHÀNG TRAI TỬ THI VÀ NỖI BẤT AN MÊ
SẢNG
Cơn đêm hở miệng
Kể cho tôi về những tổn thương sâu
Tôi cố gắng nhìn về phía đáy
Nhận ra mình lạc giữa hố đen kiêu kỳ
Chàng trai mang cơ thể tử thi chết ở độ tuổi 25 hì hục lau dọn mùi thối rửa toát ra từ thân xác mục nát
Và không quên dùng nước hoa mùi con người để ngụy trang
Không ai nhận ra sự thật này
Ngoại trừ tôi
Kể cho tôi về những tổn thương sâu
Tôi cố gắng nhìn về phía đáy
Nhận ra mình lạc giữa hố đen kiêu kỳ
Chàng trai mang cơ thể tử thi chết ở độ tuổi 25 hì hục lau dọn mùi thối rửa toát ra từ thân xác mục nát
Và không quên dùng nước hoa mùi con người để ngụy trang
Không ai nhận ra sự thật này
Ngoại trừ tôi
Trong những lần giọt thời gian
rơi qua kẽ tay
Vài ngôn ngữ bất chợt qua đời
Tôi bỏ quên tiếng nói của mình bên bậc thềm nhà thờ cũ
Chạy đì nhét vội ký ức vào những cuộc tình quá vãng lên men
Cơn đau dập dìu rảo bước trên hành lang gió́
Đậu vào ngực tôi trong lở dở buổi mưa nguồn
Vài ngôn ngữ bất chợt qua đời
Tôi bỏ quên tiếng nói của mình bên bậc thềm nhà thờ cũ
Chạy đì nhét vội ký ức vào những cuộc tình quá vãng lên men
Cơn đau dập dìu rảo bước trên hành lang gió́
Đậu vào ngực tôi trong lở dở buổi mưa nguồn
Tôi đã nuôi những nỗi buồn qua
những canh dài trắng muốt
Mặc cho những giấc mơ nguyền rủa tôi điệp khúc của đêm tàn
Chàng trai tử thi nhiều lần tìm tôi trong thân xác rũ rượi
Và dương vật còn phảng phất mùi tinh trùng sau những lần hoan lạc với chính mình
Tôi chẳng còn nhớ nổi tên anh ta
Dù mùi hương để lại khiến tôi nghĩ anh ta mới là con người, còn tôi thì lại là kẻ đã chết
Mặc cho những giấc mơ nguyền rủa tôi điệp khúc của đêm tàn
Chàng trai tử thi nhiều lần tìm tôi trong thân xác rũ rượi
Và dương vật còn phảng phất mùi tinh trùng sau những lần hoan lạc với chính mình
Tôi chẳng còn nhớ nổi tên anh ta
Dù mùi hương để lại khiến tôi nghĩ anh ta mới là con người, còn tôi thì lại là kẻ đã chết
Qua kẽ đêm tôi nhìn thấy thành
phố cắm ngập tượng đài quên lãng
Ai đó hát vội khúc ca dấu ngày
Và mộng du về một giấc mơ thơm mùi nắng
Quá khứ nhưng nhức
Trong bóng tối tôi quằn quại lang thang khắp các mạch phố
Ngắm nhìn gương mặt mình qua vũng nước đọng bóng trăng
Gương mặt chàng trai tử thi hiện ra rõ nét
Cười vào nỗi bất an của tôi những thác đổ bàng hoàng
Tôi ngã vào cơn mê của mình qua âm bản thời gian
25.11.2014
Ai đó hát vội khúc ca dấu ngày
Và mộng du về một giấc mơ thơm mùi nắng
Quá khứ nhưng nhức
Trong bóng tối tôi quằn quại lang thang khắp các mạch phố
Ngắm nhìn gương mặt mình qua vũng nước đọng bóng trăng
Gương mặt chàng trai tử thi hiện ra rõ nét
Cười vào nỗi bất an của tôi những thác đổ bàng hoàng
Tôi ngã vào cơn mê của mình qua âm bản thời gian
25.11.2014
KHÔNG CÒN MƯA
trượt qua đồi tháng năm
một khúc ca bẻ đôi thành hai nửa
quá khứ xúng xính dậy thì
đi nhặt nửa khúc ca câm
anh trở mình giữa bầu trời nhật thực
đau đáu tìm về hộ niệm cơn mưa
những ngày sa mạc cháy nhớ
cơn khát em khô khốc những luống yêu
mới đâm chồi
khánh kiệt cả một chiếc môi ẩn dụ
anh lần hồi nghi thức cũ
phủ dụ bầu trời bằng những câu khấn
âm u
nỗi mưa cự tuyệt ký ức xám
chạy theo những chênh sáng bàng
hoàng
đêm thì thầm
lững thững chờ hết đợt không còn mưa
17.12.2014
©
Tác giả giữ bản quyền. . Cập nhật lại theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP. Vũng Tàu ngày 19.01.2015
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanVietNet Khi Trích Đăng Lại.
_________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét