Chùm thơ số 1 của Vân Phi (An Nhơn, Bình Định)
Thứ Năm, 8 tháng 1, 2015
Em tập cách đếm thời gian qua cái chớp mi sẽ không khóc nữa đâu phải không những ngày anh chẳng đến? Với tách cà phê đen và đôi chân mỏi mệt ngồi riêng mình tập đếm… tập quên…
Tác giả Vân Phi
Họ tên Nguyễn Văn Phi
Sinh năm: 1990
Tốt nghiệp khoa Ngữ văn
trường Đại học Quy Nhơn
Địa
chỉ: Thị xã An Nhơn, Tỉnh Bình Định ĐT: 0987178769
Email: nguyenvanphi.bvp@gmail.com
_____
sẽ không khóc nữa đâu phải không
những ngày anh chẳng đến?
Với tách cà phê đen và đôi chân mỏi
mệt
ngồi riêng mình
tập đếm…
tập quên…
Những trang nhật ký có dáng hình
quen
phải làm sao để em tẩy xóa
hay em viết tiếp một hình dung nào
đó
chẳng bao giờ khiến em khóc như anh.
Giọt cà phê rơi
chạm đáy cốc
tan tành
giá có thể bôi đen hết đáy tim em ký
ức
từng giọt rơi rơi như kéo bão giông
quay cuồng nơi lồng ngực
em muốn một hơi đầy uống cạn ly ký
ức để xóa hết những ngày qua…
Tình yêu! Là quái quỷ gì mà đày đọa
trái tim ta
đã biết bao lần xé tim em ứa máu
bình yên kia, nào còn nơi nương náu
và em, ương bướng điều gì chẳng hiểu
nữa nhưng chẳng muốn buông đâu
Con tim em đã tróc lở muôn lớp lệ
sầu
chỉ còn những nhịp đập vô thường…
hấp hối
Khóc!
em nép mình trong căn gác tối
có phải em là người đàn bà yếu đuối
nhất thế gian?
Không! Em không muốn như thế
Không muốn nữa
Không muốn
Không
cuộc sống của em không thể mãi lệ
thuộc vào anh
và không muốn nữa đâu vì đã xem anh
như là tất cả
đôi chân nhỏ bé này phải đứng lên và
bước qua giông gió
té ngã nhiều rồi sẽ cứng rắn hơn.
Người à! Dẫu mai này em rất cô đơn
nhưng sẽ mạnh mẽ sống không ép mình
phải quên anh nữa
vì em hiểu rằng cố quên là sẽ nhớ
nên sẽ chôn thật sâu vào lòng những
kỷ niệm chỉ của riêng em
giọt cà phê đắng lắm
em sẽ ngồi với cô bạn thân và cùng
nhau nêm
cùng bỏ thêm đường để thấy rằng đâu
chỉ còn vị đắng ở bờ môi trong những ngày xa cách
cay, đắng, ngọt bùi vị tình yêu rất
thật
cái chớp mi này, em dành cho một
ngày mới không anh.
TUỔI THƠ TÔI
Tuổi
thơ tôi, cánh diều ngược gió
chiều chiều cõng nắng đi hoang
gom mây vào đôi mắt nhỏ
ham chơi bị mẹ đánh đòn
Tuổi thơ tôi, đồng xanh nắng hạ
hương đồng ướp vị phù sa
những trưa mò cua bắt ốc
lội đồng theo dấu chân ba
ai làm trời mưa tháng bảy
bếp khoai nóng dưới hiên nhà
cầu vòng trước sân đã trổ
nội cười, giàn mướp đơm hoa
Tuổi thơ tôi, ngày giông gió lũ
chèo xuồng vớt củi triền đê
những đêm mưa dầm không ngủ
chong đèn đợi bóng ba về
tuổi thơ tôi, mẹ đan áo ấm
mong con khôn lớn nên người
chữ “Nhân” mẹ thêu rất rõ
muôn đời nhớ mãi mẹ ơi
Tuổi thơ tôi, tiếng gà gáy sớm
bình minh ai hát trên đồi
con đường hôm nay đi học
hương đồng theo gió khơi vơi
Tuổi thơ, diều ơi bay mãi
thả rông mơ ước lên trời
bao năm tôi về tìm lại
nụ cười một thuở rong chơi.
HƯƠNG MÙA
hồn ai neo giữa cõi này
chiều nay phố bỗng ủ đầy hơi sương
ngô nghê hát khúc vô thường
vin sợi gió, tìm hương thuở nào
con tim thôi những thét gào
hồn ơi trắng những miền lao đao tình
đêm, khát vỡ bình minh
mùa rơi hương sữa trở mình chơi vơi
ta nâng một chén phù khơi
uống hương tháng chín ướp vời vợi
thu
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại theo nguyên bản của tác giả gởi từ An Nhơn BĐịnh ngày 08.01.2015 Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét