Lục bát Trương Đình Phượng – Chùm số 5: viết cho những ngày cuối năm
Thứ Ba, 30 tháng 12, 2014
Về đi em cuối năm rồi
Cho con phố nhỏ nụ cười lại tươi
Cho đêm lạnh bớt ngậm ngùi
Cho lòng ta bớt rối bời chờ mong
Thông tin
cá nhân: (VanDanViet) Cho con phố nhỏ nụ cười lại tươi
Cho đêm lạnh bớt ngậm ngùi
Cho lòng ta bớt rối bời chờ mong
Tác
giả Trương Đình Phượng
Địa
chỉ: Khối 3, Cầu Giát, Quỳnh Lưu, Nghệ An
Điện
thoại: 0984387485)
Email: phuongtd217984@gmail.com
_____
VỀ ĐI EM
(THÂN TẶNG NGƯỜI CON GÁI ẤY)
Về đi em cuối năm rồi
Cho con phố nhỏ nụ cười lại tươi
Cho đêm lạnh bớt ngậm ngùi
Cho lòng ta bớt rối bời chờ mong
Về đi em... ấm cõi lòng
Mẹ già vò võ lưng còng đợi con
Bao năm nén chặt tủi hờn
Mắt mờ ngấn lệ vuông tròn ...thời gian...
Về đi đông lạnh sắp tàn
Cùng xuân ta lại nồng nàn yêu thương
Ngàn hoa tô thắm quê hương
Cho niềm tin lại tơ vương ít nhiều
Em cười chiều lại liêu xiêu
Khẽ khàng ta dấu hắt hiu nỗi đời
Về đi em cuối năm rồi
Cho con tim lại vẳng lời bình yên...
Trương Đình Phượng
TẾT VẮNG MẸ
(Viết cho những mảnh đời mồ côi)
Mẹ ơi tết lại về rồi
Sắt se gió lạnh trắng trời mưa bay
Từ ngày mẹ vắng đến nay
Hai gian nhà trống chất đầy lặng im
Nỗi buồn con giấu vào tim
Nửa đêm choàng giấc đi tìm trong mơ
Ước gì con mãi còn thơ
Như xưa mẹ lại ầu ơ ru hời
Môi khô mẹ khẽ mỉm cười
Xua tan buốt giá...canh dài bình yên
Đông tàn vợi nỗi triền miên
Đắng cay đời mẹ...dịu hiền sắc xuân
Thời gian ngừng gót gian truân
Dòng sông đời bớt đôi phần nổi trôi
Nếp thơm mẹ lại đồ xôi
Bánh chưng mẹ gói xanh ngời lá dong
Mẹ đem tất cả tấm lòng
Thương yêu...dành cả cho chồng cho con
Ngày xuân ai cũng má hồng
Chỉ riêng má mẹ mỏi mòn...mẹ ơi!
Tử sinh khắc nghiệt luật trời
Một ngày u ám nghẹn lời tiễn đưa
Con khóc mẹ trời tuôn mưa
Bao nhiêu đau đớn cho vừa biệt ly?
Nặng nề con bước chân đi
Mẹ nằm ở lại tái tê con về
Mười năm như một giấc mê
Mỗi năm tết đến não nề lòng con
Thời gian dẫu có hao mòn
Tình thương của mẹ vẫn còn vẹn nguyên
Trương Đình Phượng
(THÂN TẶNG NGƯỜI CON GÁI ẤY)
Về đi em cuối năm rồi
Cho con phố nhỏ nụ cười lại tươi
Cho đêm lạnh bớt ngậm ngùi
Cho lòng ta bớt rối bời chờ mong
Về đi em... ấm cõi lòng
Mẹ già vò võ lưng còng đợi con
Bao năm nén chặt tủi hờn
Mắt mờ ngấn lệ vuông tròn ...thời gian...
Về đi đông lạnh sắp tàn
Cùng xuân ta lại nồng nàn yêu thương
Ngàn hoa tô thắm quê hương
Cho niềm tin lại tơ vương ít nhiều
Em cười chiều lại liêu xiêu
Khẽ khàng ta dấu hắt hiu nỗi đời
Về đi em cuối năm rồi
Cho con tim lại vẳng lời bình yên...
Trương Đình Phượng
TẾT VẮNG MẸ
(Viết cho những mảnh đời mồ côi)
Mẹ ơi tết lại về rồi
Sắt se gió lạnh trắng trời mưa bay
Từ ngày mẹ vắng đến nay
Hai gian nhà trống chất đầy lặng im
Nỗi buồn con giấu vào tim
Nửa đêm choàng giấc đi tìm trong mơ
Ước gì con mãi còn thơ
Như xưa mẹ lại ầu ơ ru hời
Môi khô mẹ khẽ mỉm cười
Xua tan buốt giá...canh dài bình yên
Đông tàn vợi nỗi triền miên
Đắng cay đời mẹ...dịu hiền sắc xuân
Thời gian ngừng gót gian truân
Dòng sông đời bớt đôi phần nổi trôi
Nếp thơm mẹ lại đồ xôi
Bánh chưng mẹ gói xanh ngời lá dong
Mẹ đem tất cả tấm lòng
Thương yêu...dành cả cho chồng cho con
Ngày xuân ai cũng má hồng
Chỉ riêng má mẹ mỏi mòn...mẹ ơi!
Tử sinh khắc nghiệt luật trời
Một ngày u ám nghẹn lời tiễn đưa
Con khóc mẹ trời tuôn mưa
Bao nhiêu đau đớn cho vừa biệt ly?
Nặng nề con bước chân đi
Mẹ nằm ở lại tái tê con về
Mười năm như một giấc mê
Mỗi năm tết đến não nề lòng con
Thời gian dẫu có hao mòn
Tình thương của mẹ vẫn còn vẹn nguyên
Trương Đình Phượng
TÂM SỰ KẺ THA HƯƠNG
Con rời váy mẹ ra đi
Miệt mài theo đuổi đam mê nửa đời
Chênh vênh lạc giữa chợ người
Che tiếng khóc dưới nụ cười tái tê
Sương giăng mờ lối con về
Tháng ngày vắt kiệt lời thề cỏ may
Bụi hèn phủ kín đôi tay
Cô đơn oằn gót thơ ngây dặm trường
Đêm dài thèm chút tình thương
Ngu ngơ tìm kiếm mùi hương cuối mùa
Ngoài trời mòn mỏi gieo mưa
Hững hờ gió bấc khẽ lùa song thưa
Buồn về lật cả cơn mơ
Để thuyền tình lạc bến bờ bình yên
Nửa đời dạt xứ xa miền
Bán hạnh phúc nhận muộn phiền đắng cay
Không người khóc mướn thương vay
Một mình cạn chén men say...tủi hờn
Mẹ ơi đông lạnh sắp tàn
Con về dẫu có muộn màng...đón xuân
Sắc hoa tô thắm mảnh vườn
Người người đón tết rộn đường quê hương
Tay mòn mẹ rải tình thương
Xua tan bao nỗi sầu vương tháng ngày.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Nghệ An ngày 30.12.2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet.Net Khi Trích Đăng Lại.
_________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét