Tình thơ tháng 10.2014 – Thơ Đặng Quang Long
Thứ Tư, 5 tháng 11, 2014
Em thấy lạnh lòng khi đông tới
Vội vàng đan áo chuốt sương sa
Vắn dài ước lượng từ yêu dấu,
Anh mặc hôm nay thử quá vừa.
Thông tin
cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Đặng
Quang Long
Tổ 1, Khu 8B, Quang hanh, Cẩm phả, Quảng ninh.
ĐT: 0984836314
Email: thuong.dangvo@yahoo.com
_____
Đặng Quang Long
Tổ 1, Khu 8B, Quang hanh, Cẩm phả, Quảng ninh.
ĐT: 0984836314
Email: thuong.dangvo@yahoo.com
_____
Đặng Quang Long
TÌNH THƠ THÁNG 10.2014
MÙA ĐÔNG CÙNG EM.
Em thấy lạnh lòng khi đông tới
Vội vàng đan áo chuốt sương sa
Vắn dài ước lượng từ yêu dấu,
Anh mặc hôm nay thử quá vừa.
Gió bấc lăn qua mỗi góc nhà
Luồn vào chăn mỏng suốt canh ba
Canh bốn canh năm vừa sưởi ấm
Má ấp hồng môi nép dáng ngà.
Mặc kệ mùa đông lạnh có sao
Chăn thơm gối mộng sợ chi nào
Vợ hiền thơm thảo cơm canh nóng
Đượm giấc ân tình thỏa khát khao.
MÙA ĐÔNG TỚI
Đêm xuống buông màn nhanh quá
Bóng núi sương tràn tái tê
Mênh mang đêm trăng mờ ảo
Cây run lá vẫy thầm thì.
Con chó nằm ngoài hiên trống
Tai cụp cuộn tròn nằm yên
Bộ lông xù lên bất động
Mặc cho gió lùa qua đêm.
Tinh mơ mình vừa tỉnh giấc
Đã nghe xe chạy trước thềm,
Công nhân vội vàng lên mỏ
Bước chân kéo mặt trời lên.
Ngoài đường áo đơn áo kép
Đêm xuống buông màn nhanh quá
Bóng núi sương tràn tái tê
Mênh mang đêm trăng mờ ảo
Cây run lá vẫy thầm thì.
Con chó nằm ngoài hiên trống
Tai cụp cuộn tròn nằm yên
Bộ lông xù lên bất động
Mặc cho gió lùa qua đêm.
Tinh mơ mình vừa tỉnh giấc
Đã nghe xe chạy trước thềm,
Công nhân vội vàng lên mỏ
Bước chân kéo mặt trời lên.
Ngoài đường áo đơn áo kép
Sang hèn đã bật tung ra,
Kẻ hân hoan,người khép nép,
Rét đã chia đi mọi nhà.
Đến trưa hừng lên chút nắng
Thương tình tấm áo mỏng manh
Lòng người nếu là ánh nắng,
Ấm bao thế thái nhân tình.
Đặng Quang Long
Kẻ hân hoan,người khép nép,
Rét đã chia đi mọi nhà.
Đến trưa hừng lên chút nắng
Thương tình tấm áo mỏng manh
Lòng người nếu là ánh nắng,
Ấm bao thế thái nhân tình.
Đặng Quang Long
NHỚ MÙA ĐÔNG HÀ NỘI.
Mùa Đông Hà Nôi cũng ưu tư
Bảng lảng sương bay ấp mặt hồ
Liễu rủ bờ xanh lùa gió lạnh
Lá chiều nhuộm nắng rụng vàng mơ.
Tối lạnh vườn trăng vẫn có đôi
Vai kề vai má ấp làn môi
Hồ Gươm lóng jánh muôn làn ngọc
Ngô nướng em trao ấm tới trời.
Nay xa còn nhớ đông Hà Nội
Chuông chùa Trấn Quốc vọng hồn buông
Phủ Chúa Tây Hồ hương mãi đượm
Bước chân bịn dịn cuối con đường.(*)
----
(*) Nay đã
già rồi.
----
NỖI THU MONG.
Thỏa trái tim thu đã chín rồi
Huống hồ hoa lạ chớm vàng tươi
Em trao nụ thắm hương chờ đợi
Giữa nhịp tình say lụt đất trời.
Anh biết sân hoè chưa khép tán
Khi chờ đau đáu nỗi thu mong
Phương xa anh biết tình em đợi
Hoa lá vườn quê trổ sắc hồng.
NỤ HÔN MÙA ĐÔNG.
Gió lạnh trêu em vuốt má cười
Môi tim hơi ấm của làn môi
Đêm khêu ngọn lửa vần tê tái
Niềm yêu cháy bỏng hôn tròn nụ
Lật bóng đêm nghiêng gió đảo chiều
Phập phồng hơi thở căng lồng ngực
Vun tròn mơn mởn trái tình yêu.
SAO PHẢI BUỒN NGÂU.
Ngâu chỉ giả vờ khóc thế thôi
Quanh năm một cuộc lẽ đâu cười
Đá lở sườn non bờ dựng thác
Quằn quại mây buồn nghiệp lứa đôi.
Lá cứ vàng rơi núi cứ xanh,
Dang tay bồng bế là ôm nhành
Mọi sự vô thường trong vũ trụ.
Dại chi giận lẫy mối duyên lành
Chuyện của Ngưu Lang cùng Chức nữ
Ta đành gói lại chuyện ngày xưa…
Khi thấy mùa mưa đang nức bở
Nước ngập đồng xanh lúa lút bờ.
Khổ cảnh dân cày sông lở loét
Nước nguồn lấp lóa trắng hoàng hôn
Chim khôn mỏi cánh quay về tổ
Trong cảnh mưa quây nháo nhác buồn.
Ngâu xưa còn được trời cho gặp
Được chiều được nối nhip cầu ô
Nay vợ xa chồng làm lính đảo
Vài năm một phép mỏi mong chờ.
Mới hiểu Ngưu lang thời giữ biển
Cùng bao Chức Nữ chốn quê nhà
Chỉ có chim âu cùng sóng vỗ
Nối cầu tình ái mãi ngân nga.
Mùa Ngâu 2014.
SAY VỚI MÙA THU.
Thu vẫn từng say với mọi người
Thu vàng muôn lá nhẹ nhàng rơi
Thu say nước lặn mờ tăm cá
Thu mộng làm say gió đỉnh trời.
Anh say đắm đuối mắt thu em
Hồ ấy trong veo sáng dịu hiền
Say cái đồng tiền duyên lúm má
Say làn môi gửi nụ thơm nguyên.
SỚM MÙA ĐÔNG
Sớm lạnh hôm nay cũng diệu thường
Tinh mơ vòm lá đẫm màu sương
Mong manh tia nắng vàng tung tẩy
Cài ấm cho nhau nết nhịn nhường.
Đã thấy hồng môi dài mái tóc
Ngạt ngào cúc nở nhởn cành tơ
Long lanh sương kết như tràng ngọc
Mắt trẻ trong veo đến bất ngờ.
Em đi chợ sớm trời chưa rạng
Đá sỏi cuồng đau dưới gót giày
Vít trĩu vai gầy khi gánh nặng
Hai đầu hai nửa một niềm say,
Địa lan mấy chậu vừa khoe sắc
Theo gió dâp dìu tỏa ngát hương
Xuân muốn về theo khi thầm nhắc
Cháu gái làm duyên ửng má hường.
TÂM TRẠNG
Tâm trạng buồn vui cơn nóng lạnh
Tình say rượu nhạt nốc không vào
Khi buồn rượu đắng không còn chát
Mong nhặt chút vui uống ngọt ngào.
Có thể anh về đông đã giá
Chăn êm đệm ấm gọi chiêm bao
Mong em ấm áp hồng thơm má
Lửa đỏ tình yêu cháy dạt dào.
THƠ TÌNH MÙA THU.
Cùng em thu ngả bóng ngang đầu
Mắt ngóng chân trời một bóng câu
Vần thơ thu viết còn thao thức
Tình vương bản nhạc khúc qua cầu.
Thu giấu vào em bao nhớ trông
Trang thơ cựa quậy đến nao lòng
Ý tình quấn quít vào con chữ
Thu nghĩ ngợi gì em biết không ?
Đa tình thu nhuộm sắc trời trong
Làm em xao xuyến giấc mơ hồng
Thu nghĩ gì đâu em chảnh thế ?
Mai tiễn thu rồi em có mong ?
Thu già rồi nữa mai thu chết !
Cũng chuyện vô thường giữa thế gian
Thu chẳng vô tình khi em tới
Nhận đóa vô ưu ấm nắng tràn.
Xin em gửi nhớ vào thu nhé
Một chút hương thu vẫn đợi chờ
Một cánh hoa lòng thu trĩu nặng
Sông đời thu tắm một dòng thơ.
THƠ TÌNH NGỌN LỬA ẤM MÙA ĐÔNG
Anh đọc lại bài thơ
viết ngày đầu gặp em
Trên trang giấy học trò
lem nhem thuở ấy
Đã ngả vàng …
khi vệt úa mưa rơi… cựa quậy
gợi nhớ bài thơ này anh viết
giữa mùa đông.
Bài thơ như hòn lửa nhen hồng
Khi anh đọc em nghe
giữa đêm dài lạnh giá
Mùa đông làm môi em run quá
Ngậm chặt từng nhịp đập con tim.
Bài thơ tình anh viết cho em,
Chỉ đọc vội một lần …
rồi mai anh ra trận
Theo bước chân anh là muôn vàn hình
ảnh
Rượu tình đầu ta rót cạn ly yêu.
Trước lúc hành quân qua núi thẳm
rừng chiều
Trước trận đánh bài thơ như ngon lửa
Sưởi ấm những ngày đông cắt cứa
Bởi những lời vụng dại của tình yêu.
THƠ VÀ ĐỜI.
Sống suốt cả đời
chưa chắc viết nổi một vần thơ.
Nên thơ chẳng dễ đi vào cõi chật
Mình chỉ mong câu thơ chân chất
Vì sợ nỗi mơ hồ
Nên chơi thử mấy vần thôi.
Thơ trêu ta mải cưỡi gió rong chơi
Làm ta phải thẫn thờ nghĩ ngợi
Vò võ viết những bài thơ đói
gầy nhom không lết nổi vào đời,
Khi bao điều rắc rối…
Làm đau lòng... lắm đấy người ơi.
6.10.2014
THU ĐA TÌNH.
Thu đa tình lắm đó em ơi
Nắng cứ mênh mang dịu dịu trời
Gió đỏng đảnh lùa qua suối tóc
Cho ai ngây ngất nụ em cười.
Hương sữa đầu thu ngan ngát thanh
Hồ sương lặng lẽ bóng dương xanh
Dịu dàng em mặc rừng hoa tím
Thu liếc vào nhau thấu ngọn nghành.
Em đừng e thẹn như thu vậy
Anh còn chờ mãi cuối giậu thưa
Mạnh dạn gần nhau thêm chút nữa
Ôm tình thu động lá đong đưa.
Mới hiểu thu sao đa tình vậy
Khi ta tan giữa nắng thu vàng
Ta cũng đa tình như thu ấy
Lây rối cái nết của thu sang.
THU ĐANG RỜI XA.
Những buổi chiều thu đang lũi xa
Gương lười lược biếng cảnh dương tà
Trông kìa gió thẹn cù bông cúc
Chẳng thấy hoa cười nói với ta.
Thu đã ngủ say tận cuối trời
Giọt nắng mơ hồ tiếc lá rơi
Tóc xõa vai em xòa trước cửa
Hương thơm mùa đã mải bay rồi.
Ta tiếc thu đi nhòa nắng sớm
Vội tìm áo ấm lúc đông sang
Hồn thu sao vội hòa trong nước
Trong vắt hồn ai chạnh ngỡ ngàng.
Có thể đêm thâu từng đắm đuối
Trăng treo nỗi nhớ giữa canh trường
Khi em níu vội ngày thu cuối
Để lúc xa rồi mãi nhớ thương.
25.10.2014 (02/9 âm)
THƯƠNG THẾ MÙA ĐÔNG.
Mầm cây ngủ giữa mùa đông buốt giá
Ngơ ngác xanh những mảnh lá buồn
Đêm thao thức khi gió lùa khe cửa
Ngó lên trời lạnh lẽo ánh sao Hôm.
Em gom củi nhóm lên hồng ngọn lửa
Nụ cười trong trẻo sáng lung linh
Khi gió lạnh vẫn đang quằn quại thở
Miết vào da nhói buốt cả tâm tình.
Em có thấy sáng nay trời lạnh quá
Đôi tay này quấn quýt cuộn vào nhau
Hơi thở trắng tan bay như làn khói
Việc ngập đầu còn đó nghỉ được đâu.
Ta vẫn biết rồi mai mầm sẽ thức
Chồi xanh mừng đội dậy một mùa xuân
Vẫn cứ thương em đang trong giá buốt
Đường còn xa còn mỏi bước chân trần.
26-10-2014
THUYỀN VÀ BẾN
Thuyền kéo buồm dong khắp bến đời.
Lòng neo chỉ một bến tình thôi
Em là bến nhớ nơi đồng nội
Vẫn chỉ chờ mong một dáng người.
Dòng nước vơi đầy con sóng mỏi
Thác ghềnh xé nước vụn dòng trôi
Thuyền đau áp mạn neo triền đá
Neo mối tình si ở cuối trời.
Vẫn biết lòng thuyền nhớ bến quê
Bờ đau đá tạc một câu thề
Trăng già có lúc òa ra khóc
Bởi cánh buồm dong mãi chẳng về.
Thương lắm bến chiều vơi bóng nắng
Vượt thác băng ghềnh bách vẫn xuôi
Vẫn hiểu sông dài còn bến đợi
Còn nhớ yêu thương suốt cuộc đời..
25-10-2014
TIẾNG ĐÊM
Một tiếng từ qui vẳng cuối trời
Bồi hồi thổn thức nỗi đơn côi
Tán bàng run rẩy buông từng lá
Bản nhạc đêm thâu chẳng rõ lời.
Gió thả mênh mông vào lãng đãng
Tình em sưởi ấm cả sương rơi
Tay ngà vuốt nhẹ làn mây rối,
Reo giữa lòng anh một nụ cười.
Ngoài bến mang mang dòng nước chảy
Mái chèo vỗ sóng nhẹ nhàng bơi
Dưới ánh trăng mò đàn cá quẫy
Bầu trởi lặng lẽ mảnh trăng trôi.
Nỗi lòng bịn rịn khi về sáng
Cây lá ngoài sân bỗng thở dài
Hiểu nỗi lòng nhau không trễ nải,
Tình ươm nghĩa trổ đến tương lai.
26-10-2014
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ Quảng Ninh ngày 05.11.2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét