Thơ lục bát Trương Đình Phượng (Quỳnh Lưu, Nghệ An)
Thứ Hai, 10 tháng 11, 2014
Con về với mẹ chiều nay
Vườn xưa cau úa trầu cay nhạt mùi
Mái nghèo tê tái mưa rơi
Giọt dài giọt ngắn đầy vơi nỗi niềm
Thông tin cá nhân: (VanDanViet) Vườn xưa cau úa trầu cay nhạt mùi
Mái nghèo tê tái mưa rơi
Giọt dài giọt ngắn đầy vơi nỗi niềm
Tác giả Trương Đình Phượng
Địa chỉ: Khối 3, Cầu Giát, Quỳnh Lưu, Nghệ An
Điện thoại: 0984387485)
Email: phuongtd217984@gmail.com
_____
(Viết tặng một người bạn)
Con về với mẹ chiều nay
Vườn xưa cau úa trầu cay nhạt mùi
Mái nghèo tê tái mưa rơi
Giọt dài giọt ngắn đầy vơi nỗi niềm
Bao năm bạt xứ xa miền
Dòng đời ngày tháng đảo điên khóc cười
Ngu ngơ lạc giữa lòng người
Âm thầm khát một chân trời bình yên
Đêm dài dõi mảnh trăng nghiêng
Rưng rưng nhớ bóng mẹ hiền chờ mong
Ngày đi phơi phới điệu lòng
Ngày về lệ đắng nghẹn dòng mẹ ơi
Còn đâu những khúc ru hời
"Thân cò quãng vắng bến đời đục trong
Nỉ non gánh gạo nuôi chồng
Vì con sương gió vẹt mòn tuổi xuân"
Vườn xưa cau úa trầu cay nhạt mùi
Mái nghèo tê tái mưa rơi
Giọt dài giọt ngắn đầy vơi nỗi niềm
Bao năm bạt xứ xa miền
Dòng đời ngày tháng đảo điên khóc cười
Ngu ngơ lạc giữa lòng người
Âm thầm khát một chân trời bình yên
Đêm dài dõi mảnh trăng nghiêng
Rưng rưng nhớ bóng mẹ hiền chờ mong
Ngày đi phơi phới điệu lòng
Ngày về lệ đắng nghẹn dòng mẹ ơi
Còn đâu những khúc ru hời
"Thân cò quãng vắng bến đời đục trong
Nỉ non gánh gạo nuôi chồng
Vì con sương gió vẹt mòn tuổi xuân"
TIẾNG RU CHIỀU
(Kính Tặng Một Người Bà Nghèo)
Nghiêng chiều
lá khẽ khàng rơi
Cuối trời một cánh chim côi gọi bầy
Gió nhè nhẹ vuốt làn mây
Đường quê vịn bóng hàng cây đổ dài
Tiếng bà ru cháu à ơi:
" Phũ phàng mưa nắng kiếp người nhỏ nhoi
Trăm năm bến lở bến bồi
Sông dài bể rộng nỗi đời đục trong
Dặm trường xuôi ngược mênh mông
Biết bao giờ vợi long đong tủi hờn"
Chiều qua
Cháu ngủ giấc tròn
Mái nghèo
bà lắng nỗi buồn đêm buông...
Trương Đình Phượng
(Kính Tặng Một Người Bà Nghèo)
Nghiêng chiều
lá khẽ khàng rơi
Cuối trời một cánh chim côi gọi bầy
Gió nhè nhẹ vuốt làn mây
Đường quê vịn bóng hàng cây đổ dài
Tiếng bà ru cháu à ơi:
" Phũ phàng mưa nắng kiếp người nhỏ nhoi
Trăm năm bến lở bến bồi
Sông dài bể rộng nỗi đời đục trong
Dặm trường xuôi ngược mênh mông
Biết bao giờ vợi long đong tủi hờn"
Chiều qua
Cháu ngủ giấc tròn
Mái nghèo
bà lắng nỗi buồn đêm buông...
Trương Đình Phượng
MẸ QUÊ
Đắng cay cột chặt phận người
Lo toan nhuộm úa nụ cười tuổi xuân
Lưng còng oằn gánh gian truân
Nắng mưa hằn nếp gót chân tảo tần
Tiền còm mẹ gói vào thân
Chợ đời trong đục muôn phần xót xa
Nón mê lay lắt chiều tà
Dáng gầy lẫn giữa nhạt nhòa ...thời gian...
Trương Đình Phượng
Lo toan nhuộm úa nụ cười tuổi xuân
Lưng còng oằn gánh gian truân
Nắng mưa hằn nếp gót chân tảo tần
Tiền còm mẹ gói vào thân
Chợ đời trong đục muôn phần xót xa
Nón mê lay lắt chiều tà
Dáng gầy lẫn giữa nhạt nhòa ...thời gian...
Trương Đình Phượng
RU
Ru con từ thuở nằm nôi
Ru em từ thuở bồi hồi niềm yêu...
Ru mây vạc những nét chiều
Ru chim bạt xứ cô liêu lối về
Ru người mải bước đam mê
Tháng ngày mòn vẹt lời thề...thủy chung...
Ru thuyền bỏ bến rời sông
Chạy theo con sóng long đong cuối trời...
Ru đêm lạnh dấu chân đời
Con tim thao thức bao lời trở trăn...
Ru trăng canh vắng âm thầm
Vì ai gieo những lỗi lầm đầy vơi...
Ru mình một kiếp đơn côi
Bao năm đi giữa chơi vơi đường trần...
©
Tác giả giữ bản quyền.Ru em từ thuở bồi hồi niềm yêu...
Ru mây vạc những nét chiều
Ru chim bạt xứ cô liêu lối về
Ru người mải bước đam mê
Tháng ngày mòn vẹt lời thề...thủy chung...
Ru thuyền bỏ bến rời sông
Chạy theo con sóng long đong cuối trời...
Ru đêm lạnh dấu chân đời
Con tim thao thức bao lời trở trăn...
Ru trăng canh vắng âm thầm
Vì ai gieo những lỗi lầm đầy vơi...
Ru mình một kiếp đơn côi
Bao năm đi giữa chơi vơi đường trần...
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Nghệ An ngày 10.11.2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet.Net Khi Trích Đăng Lại.
_________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét