Nhớ mãi mùa than trôi/ Từ hòn than tôi lớn lên – Thơ Bùi Văn Phúc
Thứ Năm, 27 tháng 11, 2014
Những hòn than từ trong lòng đất
Đâu biết mình sẽ tỏa sáng rạng ngời
Chỉ khi có bàn tay người thợ
Tiếng lòng Than mới vang vọng nơi nơi
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Bùi Văn Phúc
Sinh 10/09/1954 TạiNam Định
Tốt nghiệp Khoá 7- Trường Viết văn Nguyễn Du (2002- 2006)
Hội viên Hội Văn nghệ Quảng Ninh
Hiện sống và làm việc tại Quảng Ninh
ĐT: 0977816978
Email: Vangden36@gmail.com
_____
Sinh 10/09/1954 Tại
Tốt nghiệp Khoá 7- Trường Viết văn Nguyễn Du (2002- 2006)
Hội viên Hội Văn nghệ Quảng Ninh
Hiện sống và làm việc tại Quảng Ninh
ĐT: 0977816978
Email: Vangden36@gmail.com
_____
Tôi nhớ mãi mùa than trôi
Năm ấy
Chị tôi không về
Bỏ lại đàn con thơ dại
Dòng lũ cuốn từ trên đồi cao
Lật từng mảng đất đá quay cuồng dữ dội
Nhưng ngăn sao được bước chân chị
Tất cả vì mưu sinh
Chị phải băng qua để kiếm tìm
Đây rồi những hòn than lăn lóc
Dù chúng ẩn nơi đâu
Chúng sao thoát khỏi được cặp mắt chị
Vì đấy là tất cả hy vọng
Là sự sống của những đứa con
Và còn là tình thương
Dồn hết cho người chồng thương binh
Ai bảo đấy không là niềm hạnh phúc?
Tại sao không sung sướng?
Chị có sá chi
Những cỏn con khổ nhọc!
Và có lúc chị như mê đi
Khi nhìn những hòn than lấp lánh
Chị thấy chúng giống những vì sao cứu tinh
Nằm yên vị trong chiếc xảo xinh xinh
Chị sẽ sở hữu chúng
Ước mong xuất phát từ đây
Là bữa cơm
Là thuốc thang
Và là cả một niềm vui mênh mang
Không thể giãi bầy
Giờ đây
Mỗi khi đi qua con đường Cọc 3
Tôi đều ngẩng mặt nhìn lên những bãi thải chông chênh
Đắm đuối vào một khe nước lưng chừng trời
Bất chợt nghĩ về một thời
Có một thiếu phụ thắt đáy lưng ong
Ầm ào trong làn mưa
Đã đi nhặt than trôi
Nuôi con
Chăm chồng...
Cẩm Phả 4.2014
Những hòn than từ trong lòng đất
Đâu biết mình sẽ tỏa sáng rạng ngời
Chỉ khi có bàn tay người thợ
Tiếng lòng Than mới vang vọng nơi nơi
Than cùng tôi đi suốt cuộc đời
Nắng mưa bão dông chiến tranh đụng độ
Như đôi bạn thân tri kỉ
Than là cháy hết mình cháy mãi không thôi
Hãy cháy lên ngọn lửa của tình yêu
Hãy sáng mãi điều cần lao nhân ái
Dẫu đi nát vạn dặm đường tôi vẫn thấy
Hai tiếng Quê Than vinh hạnh biết bao
Giờ đã có nhà cao điện sáng
Có vô vàn của cải lung linh
Nhưng một điều tôi luôn ghi nhớ
Từ hòn than tôi đã lớn lên.
Cẩm Phả 5.2014
Bùi Văn Phúc © Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Quảng Ninh ngày 27.11.2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
__________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét