Nhà giáo – Thơ Lam Hồng
Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2014
MỘT lần làm kiếp con người
ĐỜI qua trắc ẩn biết trời thấp cao
QUANG minh đỉnh đến nơi đâu
Tác
giả Lam Hồng
Tên thật
là Phạm Viết Kha
Sinh năm
1958
Hiện đang
là giảng viên trường Đại học Công nghiệp TP. HCM
Email: kha.iuh.it@gmail.com
_____
NHÀ GIÁO
MỘT lần làm kiếp con người
ĐỜI qua trắc ẩn biết trời thấp
cao
QUANG minh đỉnh đến nơi đâu
ĐÃNG tâm chệch hướng đớn đau
khôn cùng
NHÀ trường một mái nhà chung
TRANH đua học tập hết lòng
vươn lên
KHÔNG tri thức đời tối đen
CHUI nơi nào tránh màn đêm cuộc
đời
CỬA nào sáng rực mặt trời
LỚN, mau trí tuệ chân trời mở
toang
CHẲNG còn sợ hãi lầm than
TRANH chi hư vị hỗn mang thế
quyền
GHẾ cao tranh đoạt đảo điên
NGỒI trên chỉ lệch lụy phiền
gieo neo
NGƯỜI không nền tảng liêu xiêu
THẦY người xây móng, tạo điều
căn cơ
GẦY dựng từ thưở
trẻ thơ
YẾU thương căm ghét hai bờ phân
minh
XA gần sai đúng lý tình
XÔI thịt phải tránh, anh minh
phải tường
NGỌN hải đăng giữa đêm trường
ĐÈN soi định hướng con đường xa
khơi
ĐOM đong sóng nước dòng đời
ĐÓM đen phải thấy mù trời phải
suy
TÌM tòi thấu đáo tư duy
SOI từng vết rạn tránh nguy
đường dài
VÀNG ròng tri thức giãi bày
MƯỜI. phen trăm bận tránh sai
vượt ngàn
CÁC phương án liệu sẵn sàng
EM mang hiểu biết bảo ban của
thầy
KHỐI nhiệt huyết đã tràn đầy
ÓC minh, tâm thiện chung tay
dựng đời
SÁNG trong ước vọng tinh khôi
NGỜI ngời ánh sáng chân trời
say mơ
DẠ nguyệt đêm tối trăng mờ
DẦY dầy tri thức thấu cơ biết
đường
THẦY nguồn sáng giữa mù sương
CÓ tầm tri thức chỉ phương lối
nào
KHÁC hơn người ở tầm cao
ĐỜI trăm năm cũng đi vào hư vô
CHI bằng tằm nhả hết tơ
ĐÂU! là chân lý bến bờ
nhân luân
BIẾT tránh xa lối lỗi lầm
THÈM chi vỏ ngọt độc lần bên
trong
MIẾNG mồi thơm thử tấc lòng
CÁ chim lồng chậu hết mong
đường về
NGỌN cờ rũ rục bến mê
RAU tương đạm bạc hướng nghề
minh tâm
HỌC vượt qua nẻo gian truân
TRÒ ngoan thầy giỏi đời trần
vẫn mơ
KHÓ khăn chẳng ngại chẳng
ngờ
DẠY, tài luyện đức trao cờ tinh
hoa
THẦY sao Bắc đẩu trời xa
ĐAU thương cũng thấu mơ hoa
cũng tường
THẤU hay hết lẽ vô thường
TRỜI. giao điểm tựa dọn đường
ưu sinh
TRẮNG trong một cuộc đời mình
TINH khôi kỳ vọng coi khinh lọc
lừa
VIÊN ngọc sáng tự bao giờ
PHẤN tâm khai trí quyết đua kịp
người
TRỒNG cây chục năm chửa thôi
NGƯỜI trồng một kiếp một đời dễ
xong
ÁO quần mặc để che thân
CƠM no trong bụng để lòng vô ưu
CẦM cân nảy mực suy tư
THẤP, cao hay dở thực hư lối
nào
MẮT luôn hướng mộng trời cao
CƯỜI tươi tìm được vì sao cho
đời
VỜI vời mòn mõi kiếp người
CAO. bay lên vút vùng trời
sáng mơ
------
Ghi chú: tất
cả các từ đầu ghép lại là bài thơ về nhà giáo
------
Phạm Viết Kha © Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 14.11.2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét