Home
» Văn học dịch
» Người tóc đỏ xinh đẹp (La jolie Rousse- Poème de G. Apollinaire) – Vuhnid phỏng dịch
Người tóc đỏ xinh đẹp (La jolie Rousse- Poème de G. Apollinaire) – Vuhnid phỏng dịch
Chủ Nhật, 16 tháng 11, 2014
Tên thật bằng tiếng Ba Lan: Wilhelm Albert Vladimir Apollinaris de Wąż-Kostrowitcki
Sinh ngày 26 tháng 8 năm1880. Mất ngày 9 tháng 11 năm 1918.
Ông là một nhà thơ Pháp gốc Ba Lan, một trong những nhà thơ lớn của Pháp đầu thế kỉ 20.
Thông tin liên hệ: (VanDanViet) Sinh ngày 26 tháng 8 năm1880. Mất ngày 9 tháng 11 năm 1918.
Ông là một nhà thơ Pháp gốc Ba Lan, một trong những nhà thơ lớn của Pháp đầu thế kỉ 20.
Tác giả Vuhnid
(La jolie Rousse- Poème de G. Apollinaire)
Ở đây tớ vượt xa người đàn ông đầy ý nghĩa
Nơi này cuộc sống có thể biết sự sống và cái chết
Từng trải nỗi đau và niềm vui của tình yêu
Nhận biết những khi áp đặt ý tưởng vào điều
Am hiểu vài thứ tiếng
Có tầm nhìn núi non sông biển
Đã từng chứng kiến cuộc giao tranh pháo sét đạn mưa
Đã từng bị thủng hộp sọ và phải gây mê
Sau khi mất người bạn tốt nhất của mình nơi trận mạc
Tớ nhận ra cũ và mới như người đàn ông duy nhất
có thể biết cả hai
Và bây giờ không còn lo lắng nỗi trông này
Giữa chúng tớ và cả bạn bè tớ nữa
Tớ thẩm định cuộc tranh cải dài này về truyền thống và sáng chế
của thứ tự Dòng và Mạo hiểm xa xôi
Em có cái miệng được tạo ra trong hình hài của Đức Chúa Trời
Cái miệng được sắp xếp giống nhau xinh xắn
Hãy đăm chiêu khi hai chúng ta so sánh
Trong sự hoàn thiện của trật tự tối ưu
Mà chúng tớ hỏi khắp nẽo của cuộc phiêu lưu
Chúng tớ không phải là kẻ thù của em đâu nhá
Chúng tớ muốn em cho cả miền thênh thang mới lạ
Nơi các loài hoa mầu nhiệm muốn hiến dâng
Nó phát ra ánh lửa màu sắc mới ở tầm trông
Hàng nghìn sự bất ngờ không thể cân đo bằng ảo tưởng
Mà phải được trao bằng phẩm lượng
Chúng tớ muốn khám phá một đất nước rộng đẹp bình yên
Đó cũng là thời gian để em săn bắt hoặc quay lại làm nên
Đáng tiếc cho chúng tớ những người còn chiến đấu ngoài biên giới
Không có giới hạn cho ngày mai đang đợi
Xót xa thay lầm lỗi hóa tội tình
Ở đây có mùa hè bạo động đao binh
Và tuổi xanh của tớ tàn nhanh như mùa xuân rụng
Ôi mặt trời là thời gian có lý do cháy ngún
Và tớ đã chờ mong
Để làm theo hình ảnh cao quí cứ ngọt nồng
Tớ vẫn yêu dù cái đáng yêu đã mất
Nàng đến và thu hút tớ như nam châm hút sắt
Nàng quyến rủ diệu kỳ
Trên một mái tóc đỏ mê ly
Mái tóc của nàng trông như vàng sợi
Một chuỗi lung linh vời vợi
Ánh lửa xỏa hào quang
Trong màu trà đỏ nhạt loang
Nhưng cười cười của tớ
Đàn ông quanh đây chủ yếu là người xứ sở
Tớ chứa bao điều mà chưa dám hé môi
Bao điều mà em ngăn tớ mở lời
Xin hãy xót thương cho tớ!
Tháng 12.2012 - Vuhnid
Nguyên tác:
Nơi này cuộc sống có thể biết sự sống và cái chết
Từng trải nỗi đau và niềm vui của tình yêu
Nhận biết những khi áp đặt ý tưởng vào điều
Am hiểu vài thứ tiếng
Có tầm nhìn núi non sông biển
Đã từng chứng kiến cuộc giao tranh pháo sét đạn mưa
Đã từng bị thủng hộp sọ và phải gây mê
Sau khi mất người bạn tốt nhất của mình nơi trận mạc
Tớ nhận ra cũ và mới như người đàn ông duy nhất
có thể biết cả hai
Và bây giờ không còn lo lắng nỗi trông này
Giữa chúng tớ và cả bạn bè tớ nữa
Tớ thẩm định cuộc tranh cải dài này về truyền thống và sáng chế
của thứ tự Dòng và Mạo hiểm xa xôi
Em có cái miệng được tạo ra trong hình hài của Đức Chúa Trời
Cái miệng được sắp xếp giống nhau xinh xắn
Hãy đăm chiêu khi hai chúng ta so sánh
Trong sự hoàn thiện của trật tự tối ưu
Mà chúng tớ hỏi khắp nẽo của cuộc phiêu lưu
Chúng tớ không phải là kẻ thù của em đâu nhá
Chúng tớ muốn em cho cả miền thênh thang mới lạ
Nơi các loài hoa mầu nhiệm muốn hiến dâng
Nó phát ra ánh lửa màu sắc mới ở tầm trông
Hàng nghìn sự bất ngờ không thể cân đo bằng ảo tưởng
Mà phải được trao bằng phẩm lượng
Chúng tớ muốn khám phá một đất nước rộng đẹp bình yên
Đó cũng là thời gian để em săn bắt hoặc quay lại làm nên
Đáng tiếc cho chúng tớ những người còn chiến đấu ngoài biên giới
Không có giới hạn cho ngày mai đang đợi
Xót xa thay lầm lỗi hóa tội tình
Ở đây có mùa hè bạo động đao binh
Và tuổi xanh của tớ tàn nhanh như mùa xuân rụng
Ôi mặt trời là thời gian có lý do cháy ngún
Và tớ đã chờ mong
Để làm theo hình ảnh cao quí cứ ngọt nồng
Tớ vẫn yêu dù cái đáng yêu đã mất
Nàng đến và thu hút tớ như nam châm hút sắt
Nàng quyến rủ diệu kỳ
Trên một mái tóc đỏ mê ly
Mái tóc của nàng trông như vàng sợi
Một chuỗi lung linh vời vợi
Ánh lửa xỏa hào quang
Trong màu trà đỏ nhạt loang
Nhưng cười cười của tớ
Đàn ông quanh đây chủ yếu là người xứ sở
Tớ chứa bao điều mà chưa dám hé môi
Bao điều mà em ngăn tớ mở lời
Xin hãy xót thương cho tớ!
Tháng 12.2012 - Vuhnid
Nguyên tác:
LA JOLIE ROUSSE
de Guillaume Apollinaire
Me voici devant tous un homme plein de sens
Connaissant la vie et de la mort ce qu'un vivant peut connaître
Ayant éprouvé les douleurs et les joies de l'amour
Ayant su quelquefois imposer ses idées
Connaissant plusieurs langages
Ayant pas mal voyagé
Ayant vu la guerre dans l'Artillerie et l'Infanterie
Blessé à la tête trépané sous le chloroforme
Ayant perdu ses meilleurs amis dans l'effroyable lutte
Je sais d'ancien et de nouveau autant qu'un homme seul
pourrait des deux savoir
Et sans m'inquiéter aujourd'hui de cette querre
Entre nous et pour nous mes amis
Je juge cette longue querelle de la tradition et de l'invention
De l'Ordre et de l'Aventure
Vous dont la bouche est faite à l'image de celle de Dieu
Bouche qui est l'ordre même
Soyez indulgents quand vous nous comparez
A ceux qui furent la perfection de l'ordre
Nous qui quêtons partout l'aventure
Nous ne sommes pas vos ennemis
Nous voulons vous donner de vastes et étranges domaines
Où le mystère en fleurs s'offre à qui veut le cueillir
Il y a là des feux nouveaux des couleurs jamais vues
Mille phantasmes impondérables
Auxquels il faut donner de la réalité
Nous voulons explorer la bonté contrée énorme où tout se tait
Il y a aussi le temps qu'on peut chasser ou faire revenir
Pitié pour nous qui combattons toujours aux frontières
De l'illimité et de l'avenir
Pitié pour nos erreurs pitié pour nos péchés
Voici que vient l'été la saison violente
Et ma jeunesse est morte ainsi que le printemps
O Soleil c'est le temps de la Raison ardente
Et j'attends
Pour la suivre toujours la forme noble et douce
Qu'elle prend afin que je l'aime seulement
Elle vient et m'attire ainsi qu'un fer l'aimant
Elle a l'aspect charmant
D'une adorable rousse
Ses cheveux sont d'or on dirait
Un bel éclair qui durerait
Ou ces flammes qui se pavanent
Dans les rose-thé qui se fanent
Mais riez riez de moi
Hommes de partout surtout gens d'ici
Car il y a tant de choses que je n'ose vous dire
Tant de choses que vous ne me laisseriez pas dire
Ayez pitié de moi.
Guillaume Apollinaire
(Alcools – poèmes 1898-1913)
Vuhnid
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả ngày 07.12.2012
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
________________________________________________
de Guillaume Apollinaire
Me voici devant tous un homme plein de sens
Connaissant la vie et de la mort ce qu'un vivant peut connaître
Ayant éprouvé les douleurs et les joies de l'amour
Ayant su quelquefois imposer ses idées
Connaissant plusieurs langages
Ayant pas mal voyagé
Ayant vu la guerre dans l'Artillerie et l'Infanterie
Blessé à la tête trépané sous le chloroforme
Ayant perdu ses meilleurs amis dans l'effroyable lutte
Je sais d'ancien et de nouveau autant qu'un homme seul
pourrait des deux savoir
Et sans m'inquiéter aujourd'hui de cette querre
Entre nous et pour nous mes amis
Je juge cette longue querelle de la tradition et de l'invention
De l'Ordre et de l'Aventure
Vous dont la bouche est faite à l'image de celle de Dieu
Bouche qui est l'ordre même
Soyez indulgents quand vous nous comparez
A ceux qui furent la perfection de l'ordre
Nous qui quêtons partout l'aventure
Nous ne sommes pas vos ennemis
Nous voulons vous donner de vastes et étranges domaines
Où le mystère en fleurs s'offre à qui veut le cueillir
Il y a là des feux nouveaux des couleurs jamais vues
Mille phantasmes impondérables
Auxquels il faut donner de la réalité
Nous voulons explorer la bonté contrée énorme où tout se tait
Il y a aussi le temps qu'on peut chasser ou faire revenir
Pitié pour nous qui combattons toujours aux frontières
De l'illimité et de l'avenir
Pitié pour nos erreurs pitié pour nos péchés
Voici que vient l'été la saison violente
Et ma jeunesse est morte ainsi que le printemps
O Soleil c'est le temps de la Raison ardente
Et j'attends
Pour la suivre toujours la forme noble et douce
Qu'elle prend afin que je l'aime seulement
Elle vient et m'attire ainsi qu'un fer l'aimant
Elle a l'aspect charmant
D'une adorable rousse
Ses cheveux sont d'or on dirait
Un bel éclair qui durerait
Ou ces flammes qui se pavanent
Dans les rose-thé qui se fanent
Mais riez riez de moi
Hommes de partout surtout gens d'ici
Car il y a tant de choses que je n'ose vous dire
Tant de choses que vous ne me laisseriez pas dire
Ayez pitié de moi.
Guillaume Apollinaire
(Alcools – poèmes 1898-1913)
Vuhnid
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả ngày 07.12.2012
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét