Hoàng Giao bình bài thơ “Ước vọng” của Nguyên Xuân
Thứ Hai, 3 tháng 11, 2014
Toàn bài thơ kết cấu chặt chẽ, kết hợp hài hòa theo logic tự nhiên, nhịp thơ và cách gieo vần giàu nhạc điệu, cấu tứ tròn vành cuốn hút. Tác giả thực sự thả lòng vào thời gian không gian vũ trụ để thưởng ngoạn tiếng thơ như những khúc nhạc lòng trầm bổng. Những sự khám phá phát hiện từ cách chọn lọc câu từ để diễn tả cảm xúc thực sự đi vào lòng người để cho mỗi người khi đọc nó nhận ra chính mình với niềm khát khao ước vọng trong đó.
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Hoàng
Giao
Tên thật Hoàng Thị Giao
Tên thật Hoàng Thị Giao
Năm sinh:
1960
Quê quán: Bắc Giang
Cư ngụ: Phú Nhuận, TPHCM
Nghề nghiệp: Nhân viên vănthư
BV Chấn Thương chỉnh hình, Q5, TPHCM
ĐT: 01267477622
Email: hoangthig6@gmail.com
_____
Quê quán: Bắc Giang
Cư ngụ: Phú Nhuận, TPHCM
Nghề nghiệp: Nhân viên văn
ĐT: 01267477622
Email: hoangthig6@gmail.com
_____
HOÀNG GIAO BÌNH BÀI
THƠ “ƯỚC VỌNG” CỦA NGUYÊN XUÂN
ƯỚC VỌNG
Tỉnh dậy sao ngời rọi chính song
Trào dâng cảm xúc ngất ngây lòng
Đầu hiên gió thổi hương nồng đậm
Cuối ngõ trăng hòa giọt sáng trong
Rạo rực tâm hồn thơ vút tứ
Phiêu diêu trí tuệ ý xoay vòng
Đời vui cuộn chảy dòng hoa nắng
Thảo một đôi vần gửi khát mong.
26/11/2012
LỜI BÌNH CỦA HOÀNG GIAO
-*-
Tỉnh
dậy sao ngời rọi chính song
Trào
dâng cảm xúc ngất ngây lòng
Tỉnh dậy giữa đêm, sau một giấc ngủ say,
nhìn ra bầu trời lấp lánh những vì sao “rọi chính song”. Màn đêm huyền dịu ngất
ngây làm tác giả “trào dâng cảm xúc”. Nàng thơ đã đến với tác giả như thế đó.
Câu phá đề đến cũng thật tự nhiên như đất
trời hoa lá.
Ở câu phá đề mới chỉ giới thiệu được hình
ảnh sao trời rọi qua song, chưa giới thiệu được gì thêm. Nhưng ở câu thừa đề
mạch cảm xúc đã được nâng lên, dâng trào đến ngất ngây cả lòng. Dòng cảm xúc
này giờ đây mới là lúc sơ khai. Nó còn lớn lên theo nhiều cung bậc trong các
câu tiếp theo. Nghệ thuật ở đây đáng chú ý là tác giả dùng từ biểu cảm sát
thực, diễn tả chiều sâu của cảm xúc nội tâm qua không gian vũ trụ.
Hai
câu mở đề như vậy là đạt, dẫn dắt người đọc niềm say mê đọc tiếp.
Còn hạnh phúc nào bằng khi chúng ta đón
chào cuộc sống bằng cảm xúc như thế? Cuộc sống thật như thơ! Không “ngất ngây
lòng” sao được? Tứ thơ trào ra như mạch suối nguồn làm sao không cuốn hút?
Nắng
mai còn chưa lên, ngàn vì sao còn vời vợi như chìm đắm vào một đêm lung linh
những vì sao sa thăm thẳm cả bầu trời. Tâm hồn tác giả đắm say vào ngàn sao
trên chính song. Và tất nhiên ngàn sao ấy đi vào thơ xâm chiếm tâm hồn tác giả,
soi sáng vào tâm thức.
Thơ như tiếng nhạc lòng sắt son đi vào cuộc
sống. Hai câu này giới thiệu được khởi điểm cảm xúc chủ đạo toàn bài.
Để nối tiếp logic của cảm xúc, tác giả đưa
tầm nhìn xa hơn trong hai câu thực. Ngoài kia:
Đầu hiên gió thổi hương nồng đậm
Cuối ngõ trăng hòa giọt sáng trong
Bút pháp ngòi bút của tác giả bây giờ dào
dạt hơn, mãnh liệt hơn. Tình cảm tăng lên tỷ lệ thuận với thời gian. Bây giờ là
lúc tác giả thoải mái thả hồn vào trăng sao sương đêm đầy quyến rũ. Từ “đầu
hiên” đến “cuối ngõ” là “gió thổi” “trăng lòa’, là sương đêm tỏa hương “nồng
đậm” theo làn gió bay cao bay xa. Là những “giọt sáng trong” của vầng
trăng ngời ngợi cả tầng không. Thật say lòng. Nghệ thuật của tác giả ở đây là
cách dùng từ tượng thanh (gió thổi), từ tượng hình (trăng hòa sáng trong), từ
biểu cảm (hương nồng đậm) để làm nổi bật những gì thấy được qua thi nhãn. Cũng
là bắng cách so sánh ví von nhân hóa vẻ đẹp của thiên nhiên bao la mang theo
những hương hoa lòng sáng trong mặn mà nồng đượm.
Về kỹ thuật thơ hai câu này hòa thanh nhuần
nhuyễn, các cặp đối chỉnh chằn chặn, niêm luật tròn trịa. Cả bốn câu như một
giai điệu dân ca tròn vành. Phần đối ý đối thanh đối chữ đối nghĩa đều chỉnh,
không chê vào đâu được.
Bằng nghệ thuật nhuyễn ấy làm nên bốn câu
thơ đã được thăng hoa vào cuộc sống muôn màu.
Thơ chính là nguồn cảm hứng dồi dào vút lên
từ những phút giây như thế.
Hai câu thơ luận tiếp, cuốn theo dòng
chảy logic ấy, tiếp theo tình cảm nỗi niềm ngày một lớn lên của nàng thơ, một
cung bậc mới, bứt phá:
Rạo rực tâm hồn thơ vút tứ
Phiêu diêu trí tuệ ý xoay vòng
Tác giả để cho “tâm hồn” đối với "trí
tuệ” là biểu hiện trọn vẹn khí chất của con người. Một tâm hồn rạo rực khát
vọng, một trí tuệ phiêu diêu sáng tạo, chính là tất cả… “Thơ vút tứ” và “ý xoay
vòng” là một cặp đối làm tôi tâm đắc nhất. Tứ thơ vút lên từ đây để cho ý thơ
dào dạt xoay vần.
Đến đây thì thơ đã thực sự thăng hoa tuyệt
đỉnh. Phối thanh hài hòa, câu chữ ý chỉnh đổi, từ ngữ chọn lọc sắc sảo, niêm
luật chặt chẽ.
Nếu ở hai câu đầu là sự ngạc nhiên xen lẫn
“ngất ngây” khám phá cảm xúc thì ở hai câu thực là sự quan sát mê say của tác
giả, để cho hai câu luận làm cho niềm say sưa vút thành tứ thơ rạo rực cả tâm
hồn. Tác giả đi từ “rạo rực” tâm hồn đến “phiêu diêu” trí tuệ, để cho “thơ vút
tứ” và “ý xoay vòng”. Tôi tâm đắc nhất cặp đối thơ vút tứ/ ý xoay vòng, vì cặp
đối này thể hiện đầy đủ nhất, trọn vẹn nhất ý thơ của tác giả. Lúc này chính là
lúc ý thơ được sáng tạo và bay bổng, đỉnh cao của sự kết hợp giữa tư tưởng và
việc thực hiện ước mơ.
Nếu
như bốn câu đầu là sự hình thành của ý thơ nồng nàn, thì hai câu 5 và 6 đã
chuyển tải thành tứ thơ sâu sắc hòa vào tâm hồn khơi sâu tiềm thức, có khả năng
chiếm lĩnh tư tưởng ở đỉnh cao. Từ “thơ vút tứ” là một ý tưởng trong chọn lọc
từ. Tôi rất tâm đắc với từ “vút tứ” thật đúng lúc của tác giả. Rõ ràng ý thơ
kết hợp với tứ thơ thật là nhuần nhuyễn.
Một bài thơ hay thuộc lãnh vực diễn đạt tâm
tưởng kiểu này thật hợp với tâm tình Nguyên Xuân. Rõ ràng thơ tự trào lên ngòi
bút mà không cần một thứ trợ lực nào?
Phải chăng thơ phải ra đời như thế mới hay,
mới thuyết phục?
Đời vui cuộn chảy dòng hoa nắng
Thảo một đôi vần gửi khát mong.
Khi tứ thơ vút lên rồi, đời bỗng “vui cuộn
chảy”, nắng bỗng lung linh thành hoa. Có lẽ nắng ban mai lúc này đang lấp lánh
trong mắt nàng thơ. Tác giả gọi nắng là dòng làm cho câu thơ ngọt ngào hơn, lưu
luyến hơn trong mắt ta. Lúc này tác giả mới thực sự thảo một vần thơ coi như
hoàn tác tác phẩm của mình. Tác phẩm ấy tác giả để làm gì?
Gửi đi đâu? Gửi cho ai? Gửi vào khát mong?
Có nghĩa là không gửi cho ai cả, mà là gửi vào khát mong của chính mình! Và khi
khát mong ấy được công bố thành thơ truyền tay nhau, thì bài thơ đã có dịp gửi
khát mong vào tất cả, vào mỗi người đọc nó. Cũng như hôm nay tôi đọc bài thơ
này, tôi đã nhận được khát mong của tác giảo trao cho tôi bắng chính tấm lòng
mình từ chính trái tim tràn đầy chất thơ của tác giả.
Nếu như sáu câu thơ đầu còn là tâm tư của
tác giả dưới ánh trăng khuya huyền hoặc thì ở hai câu cuối nắng mai đã lên...
Coi như hai câu kết của bài thơ cũng thành
công. Bằng những câu chữ đầy nắng giàu biểu cảm, bằng một việc làm thiết thực
“thảo một đôi vần gửi khát mong” thì tâm hồn tác giả cũng chính thức được thăng
hoa tràn đầy sức sống.
Mỗi khi đọc bài thơ ƯỚC VỌNG của Nguyên
Xuân, tôi lại liên tưởng đến TỪ ẤY của nhà thơ cách mạng Tố Hữu:
"Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lý chói qua tim
Hốn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim".
Toàn bài thơ kết cấu chặt chẽ, kết hợp hài
hòa theo logic tự nhiên, nhịp thơ và cách gieo vần giàu nhạc điệu, cấu tứ
tròn vành cuốn hút. Tác giả thực sự thả lòng vào thời gian không gian vũ trụ để
thưởng ngoạn tiếng thơ như những khúc nhạc lòng trầm bổng. Những sự khám phá
phát hiện từ cách chọn lọc câu từ để diễn tả cảm xúc thực sự đi vào lòng người
để cho mỗi người khi đọc nó nhận ra chính mình với niềm khát khao ước vọng
trong đó.
Chúc mừng tác giả Nguyên Xuân đã có một phút
giây dâng trào cảm xúc với nàng thơ nồng nàn như thế. Mong rằng tác giả Nguyên
Xuân, cũng như mỗi chúng ta, những người yêu thơ, những người làm thơ có thật
nhiều những phút giây cao đẹp như thế, để thế giới này là những áng thơ muôn
màu tuyệt sắc.
1/11/2014
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Sài Gòn ngày 03.11.2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét