Chùm thơ Rượu tình của Kha Tiệm Ly.
Thứ Bảy, 12 tháng 7, 2014
Đò vô thường luôn neo bến đợi,
Rồi một mai ta cũng phải đi về.
Bao đắng cay, phủi tay để lại,
Mặc cho người ai tỉnh, ai mê!
Thông tin liên hệ: (VanDanVietNet) Rồi một mai ta cũng phải đi về.
Bao đắng cay, phủi tay để lại,
Mặc cho người ai tỉnh, ai mê!
Tác giả Kha Tiệm Ly
Tên thật: Thái Quốc Tế
Địa chỉ: 99/5 Đinh Bộ Lĩnh, P2, TP Mỹ Tho, Tiền Giang
ĐT: a/. 0987 701 952 - b/. 01229 880 310
Email: khatiemly@gmail.com
_____
Kha Tiệm Ly
GIÃ BIỆT
Đò vô thường luôn neo bến đợi,
Rồi một mai ta cũng phải đi về.
Bao đắng cay, phủi tay để lại,
Mặc cho người ai tỉnh, ai mê!
Chẳng lợi, chẳng danh, chẳng gì sợ mất,
Chẳng bạn tình chung, chẳng xót xa nhau.
Ta thư thả, dù nắng hong, mưa bấc,
Cho dù Nại Hà nhịp thấp, nhịp cao!
Ta giã biệt tên Lý Thông, Tần Cối,
Mặc các ngươi mê đắm bã hư danh,
Mặc lặn hụp trong đê hèn, tội lỗi,
Để một ngày cũng qua bến tử sanh.
Xin giã biệt những người em lỗi hẹn,
Chúc các em vui một cõi phù hoa,
Với mắt lạnh, với tiếng cười nhọn bén,
Không có một ngày như em đã phụ ta!
Ta tiếc chi ta, cái thân hàn sĩ,
Mà tiếc thơ ta chẳng có mộ phần!
Tiếc cho ta chưa hồng nhan tri kỉ,
Dù hoa đời không thiếu bóng giai nhân!
Ta lại tiếc một đời chánh khí,
Gươm anh linh chưa thỏa chí một lần.
Dù mở kinh luân, đệ tử mấy ngàn,
Dù khua chèo nghĩa, đệ huynh vô số.
Mà gươm báu vẫn nằm im mấy độ,
Nhớ Lương Sơn mà thẹn với Tống Giang!
Và lại tiếc sao tình em đến muộn,
Đàn sai cung nên lỡ một bài ca.
Trót rơi xuống thành giọt sương buổi sớm,
Nên suốt đời vẫn nợ một loài hoa!
Kha Tiệm Ly
Kha Tiệm Ly
© Tác giả giữ bản quyền.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP. Mỹ Tho ngày 10.9.2012
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn vandanviet.net Khi Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Kha Tiệm Ly
RƯỢU TÌNH
(Gởi Q)
Từ khi em bước qua cầu,
Thơ ta bỗng gọi niềm đau trở về.
Hạt buồn nhỏ xuống lê thê,
Rượu không đắng lắm mà tê tái lòng.
Dù không phải sợi chỉ hồng,
Ai xui đem buộc tấc lòng cho đau!
Nhớ ai rượu cũng nặng sầu,
Ơ hay! Trong rượu có màu tương tư!
Em đi từ độ bấy giờ,
Ta đong thương nhớ mấy hồ mới say?
Ta say vì tóc em dài,
Rượu say nên rượu cũng ngây vì tình?
Đời ta, một kiếp phiêu linh,
Rượu đời ta uống một mình cũng quen!
Ai xui rượu ngọt, môi mềm,
Để ta nợ rượu, để thèm má em?
Bâng khuậng lá rụng bên thềm,
Lá rơi phận lá, ta buồn phận ta.
Ai làm sương nợ hương hoa,
Yêu thương một chốc, phong ba một đời!
Nhạt tình, chén rượu luôn vơi,
Gối bên, sợi tóc mồ côi một mình!
Kha Tiệm Ly
Kha Tiệm Ly
© Tác giả giữ bản quyền.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP. Mỹ Tho ngày 03.9.2012
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn vandanviet.net Khi Trích Đăng Lại.
_________________________________________________
Kha Tiệm Ly
TỘI CỦA TA
(Gởi Toàn Phong và Lá Me)*
Lấy chữ của thầy, ta đem bán mảo,
Đổi chén cơm hạng bét của người.
Chợt bắt gặp những cái nhìn nhâng nháo,
Em thấy mình có tội lắm thầy ơi!
Đem chữ của thầy, ta đi bán xổ,
Khi văn chương còn rẻ hơn bèo**
Bèo còn có kẻ mua cho lợn,
Văn chương nào mua để cho heo?
Thầy dạy ta làm người liêm sì,
Ta dạy học trò phải biết sỉ liêm.
Cái liêm sĩ đã làm nên … áo rách,
Cái sỉ liêm làm bụng đói triền miên!
Phải chi ta dạy các em ăn cướp,
Cướp ban đêm, cướp cả ban ngày.
Thì các em đã ăn ngon, mặc đẹp,
Đâu phải như thầy, mặc áo sờn vai!
Ta tội với thầy, với cha, với mẹ,
Tội với ta, và tội với các em.
Giữa chợ đời đầy tai trâu, nanh cọp,
Thầy trò ta…
Bên gánh văn chương mà cũng hóa ra hèn!
Kha Tiệm Ly
----
* Không phải nhà thơ Lá Me ở TG
** Trộm ý câu "Văn chương hạ giới rẻ như bèo” (Tản Đà)
----
(Cập nhật theo nguyên bản của tác giả ngày 10.8.2012)
TÌNH SAY
Ta bước chân đi vương sợi tóc,
Đủ làm choáng váng giấc mê say.
Tàn đêm rượu cạn bao nhiêu cốc,
Mà ảnh người, như khói thuốc bay!
Réo rắc đàn xưa cung lỗi nhịp,
Bâng khuâng hồ rượu biết vơi đầy?
Ta thèm một chút hương thừa cũ,
Sao cứ mơ màng như bóng mây?
Phật Thệ khói sương mờ bốn nẽo,
Huyền Trân nào lạc bước nơi đây!
Bồng bềnh tóc rối bời năm cũ,
Mãi quyện hồn ta bao ngất ngây!
Rượu đắng lung linh mờ dáng ngọc,
Cho ngàn đêm nhớ, với đêm nay!
Kha Tiệm Ly
HOÀI TÌNH
Hoa gối chưa nhòa mấy hạt châu.
Mà trăng đã chếch mái tây lầu.
Nến tàn nhỏ cạn dòng dư lệ,
Tóc rối che nghiêng nửa mặt sầu.
Ánh mắt Liêu Trai còn gởi lại,
Cho ngàn đêm nhớ, một đêm quen.
Trách cho chăn chiếu còn lưu luyến,
Giữ lại làm chi sợi tóc em?
Lá liễu dầm dề những hạt sương,
Tình hoa còn đắm, mặt hoa buồn.
Em đi mang cả trời thương nhớ,
Để lại làm chi chút phấn hương?
Cứ rót tràn ly, thơ khép lại,
Say đi! cho rượu ngọt, môi mểm!
Trăm năm khó hẹn thân bèo nước,
Em gởi làm chi một chút duyên?
Thơ rượu cùng ta, đêm với đêm.
Thơ chưa lên ý, rượu say mèm!
Bởi thuyền ta cuốn theo giông bão,
Một nửa lênh đênh, một nửa chìm!
Kha Tiệm Ly
ĐT: 0987 701 952
Email: khatiemly@gmail.com
Kha Tiệm Ly
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.Mỹ Tho ngày 30.7.2012
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn vandanviet.net Khi Trích Đăng Lại.
_________________________________________________
Tên thật: Thái Quốc Tế
Địa chỉ: 99/5 Đinh Bộ Lĩnh, P2, TP Mỹ Tho, Tiền Giang
ĐT: a/. 0987 701 952 - b/. 01229 880 310
Email: khatiemly@gmail.com
_____
Kha Tiệm Ly
GIÃ BIỆT
Đò vô thường luôn neo bến đợi,
Rồi một mai ta cũng phải đi về.
Bao đắng cay, phủi tay để lại,
Mặc cho người ai tỉnh, ai mê!
Chẳng lợi, chẳng danh, chẳng gì sợ mất,
Chẳng bạn tình chung, chẳng xót xa nhau.
Ta thư thả, dù nắng hong, mưa bấc,
Cho dù Nại Hà nhịp thấp, nhịp cao!
Ta giã biệt tên Lý Thông, Tần Cối,
Mặc các ngươi mê đắm bã hư danh,
Mặc lặn hụp trong đê hèn, tội lỗi,
Để một ngày cũng qua bến tử sanh.
Xin giã biệt những người em lỗi hẹn,
Chúc các em vui một cõi phù hoa,
Với mắt lạnh, với tiếng cười nhọn bén,
Không có một ngày như em đã phụ ta!
Ta tiếc chi ta, cái thân hàn sĩ,
Mà tiếc thơ ta chẳng có mộ phần!
Tiếc cho ta chưa hồng nhan tri kỉ,
Dù hoa đời không thiếu bóng giai nhân!
Ta lại tiếc một đời chánh khí,
Gươm anh linh chưa thỏa chí một lần.
Dù mở kinh luân, đệ tử mấy ngàn,
Dù khua chèo nghĩa, đệ huynh vô số.
Mà gươm báu vẫn nằm im mấy độ,
Nhớ Lương Sơn mà thẹn với Tống Giang!
Và lại tiếc sao tình em đến muộn,
Đàn sai cung nên lỡ một bài ca.
Trót rơi xuống thành giọt sương buổi sớm,
Nên suốt đời vẫn nợ một loài hoa!
Kha Tiệm Ly
Kha Tiệm Ly
© Tác giả giữ bản quyền.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP. Mỹ Tho ngày 10.9.2012
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn vandanviet.net Khi Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Kha Tiệm Ly
RƯỢU TÌNH
(Gởi Q)
Từ khi em bước qua cầu,
Thơ ta bỗng gọi niềm đau trở về.
Hạt buồn nhỏ xuống lê thê,
Rượu không đắng lắm mà tê tái lòng.
Dù không phải sợi chỉ hồng,
Ai xui đem buộc tấc lòng cho đau!
Nhớ ai rượu cũng nặng sầu,
Ơ hay! Trong rượu có màu tương tư!
Em đi từ độ bấy giờ,
Ta đong thương nhớ mấy hồ mới say?
Ta say vì tóc em dài,
Rượu say nên rượu cũng ngây vì tình?
Đời ta, một kiếp phiêu linh,
Rượu đời ta uống một mình cũng quen!
Ai xui rượu ngọt, môi mềm,
Để ta nợ rượu, để thèm má em?
Bâng khuậng lá rụng bên thềm,
Lá rơi phận lá, ta buồn phận ta.
Ai làm sương nợ hương hoa,
Yêu thương một chốc, phong ba một đời!
Nhạt tình, chén rượu luôn vơi,
Gối bên, sợi tóc mồ côi một mình!
Kha Tiệm Ly
Kha Tiệm Ly
© Tác giả giữ bản quyền.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP. Mỹ Tho ngày 03.9.2012
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn vandanviet.net Khi Trích Đăng Lại.
_________________________________________________
Kha Tiệm Ly
TỘI CỦA TA
(Gởi Toàn Phong và Lá Me)*
Lấy chữ của thầy, ta đem bán mảo,
Đổi chén cơm hạng bét của người.
Chợt bắt gặp những cái nhìn nhâng nháo,
Em thấy mình có tội lắm thầy ơi!
Đem chữ của thầy, ta đi bán xổ,
Khi văn chương còn rẻ hơn bèo**
Bèo còn có kẻ mua cho lợn,
Văn chương nào mua để cho heo?
Thầy dạy ta làm người liêm sì,
Ta dạy học trò phải biết sỉ liêm.
Cái liêm sĩ đã làm nên … áo rách,
Cái sỉ liêm làm bụng đói triền miên!
Phải chi ta dạy các em ăn cướp,
Cướp ban đêm, cướp cả ban ngày.
Thì các em đã ăn ngon, mặc đẹp,
Đâu phải như thầy, mặc áo sờn vai!
Ta tội với thầy, với cha, với mẹ,
Tội với ta, và tội với các em.
Giữa chợ đời đầy tai trâu, nanh cọp,
Thầy trò ta…
Bên gánh văn chương mà cũng hóa ra hèn!
Kha Tiệm Ly
----
* Không phải nhà thơ Lá Me ở TG
** Trộm ý câu "Văn chương hạ giới rẻ như bèo” (Tản Đà)
----
(Cập nhật theo nguyên bản của tác giả ngày 10.8.2012)
TÌNH SAY
Ta bước chân đi vương sợi tóc,
Đủ làm choáng váng giấc mê say.
Tàn đêm rượu cạn bao nhiêu cốc,
Mà ảnh người, như khói thuốc bay!
Réo rắc đàn xưa cung lỗi nhịp,
Bâng khuâng hồ rượu biết vơi đầy?
Ta thèm một chút hương thừa cũ,
Sao cứ mơ màng như bóng mây?
Phật Thệ khói sương mờ bốn nẽo,
Huyền Trân nào lạc bước nơi đây!
Bồng bềnh tóc rối bời năm cũ,
Mãi quyện hồn ta bao ngất ngây!
Rượu đắng lung linh mờ dáng ngọc,
Cho ngàn đêm nhớ, với đêm nay!
Kha Tiệm Ly
HOÀI TÌNH
Hoa gối chưa nhòa mấy hạt châu.
Mà trăng đã chếch mái tây lầu.
Nến tàn nhỏ cạn dòng dư lệ,
Tóc rối che nghiêng nửa mặt sầu.
Ánh mắt Liêu Trai còn gởi lại,
Cho ngàn đêm nhớ, một đêm quen.
Trách cho chăn chiếu còn lưu luyến,
Giữ lại làm chi sợi tóc em?
Lá liễu dầm dề những hạt sương,
Tình hoa còn đắm, mặt hoa buồn.
Em đi mang cả trời thương nhớ,
Để lại làm chi chút phấn hương?
Cứ rót tràn ly, thơ khép lại,
Say đi! cho rượu ngọt, môi mểm!
Trăm năm khó hẹn thân bèo nước,
Em gởi làm chi một chút duyên?
Thơ rượu cùng ta, đêm với đêm.
Thơ chưa lên ý, rượu say mèm!
Bởi thuyền ta cuốn theo giông bão,
Một nửa lênh đênh, một nửa chìm!
Kha Tiệm Ly
ĐT: 0987 701 952
Email: khatiemly@gmail.com
Kha Tiệm Ly
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.Mỹ Tho ngày 30.7.2012
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn vandanviet.net Khi Trích Đăng Lại.
_________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét