Chùm thơ Đào Công Điện 6
Thứ Tư, 1 tháng 10, 2014
Mưa ngấm ướt môi hay môi làm mưa ướt
Buổi chiều thu cuối cùng khe khẽ chạm tay tôi
Gìn giữ lại trong mắt nhau đôi ngấn nước
Chiếc lá bay hay lòng mình chơi vơi.
Thông tin cá nhân:
(VanDanViet) Buổi chiều thu cuối cùng khe khẽ chạm tay tôi
Gìn giữ lại trong mắt nhau đôi ngấn nước
Chiếc lá bay hay lòng mình chơi vơi.
Tác giả Đào Công Điện
Ký danh daocongdien
Điện thoại: 01247900110
Email: thuongbeto@gmail.com
_____
Đào Công Điện
Ký danh daocongdien
Điện thoại: 01247900110
Email: thuongbeto@gmail.com
_____
Đào Công Điện
CHO BUỔI CHIỀU THU CUỐI CÙNG
Mưa ngấm ướt môi hay môi làm mưa ướt
Buổi chiều thu cuối cùng khe khẽ chạm tay tôi
Gìn giữ lại trong mắt nhau đôi ngấn nước
Chiếc lá bay hay lòng mình chơi vơi.
Mùa đông về nền nã – giống em thôi
Giấu đôi tay trong vạt áo len – giấu bằng kỷ niệm
Những kỷ niệm từng ngả đầu vào ngực tôi
Ly cà phê quán tháng mười ngọt lịm.
Sẽ có người thay hai đứa mình đứng đếm
Bao nhiêu cơn mưa đã tìm chết phía chân trời
Bao nấn ná trên cành, cùng bao lá không rơi
Bao sợi tóc mỗi khuya chưa vội trắng.
Tôi mang buổi chiều thu cuối cùng ra sưởi nắng
Ánh sáng hát gì mà sao nắng chẳng vui?
Đào Công Điện
Mưa ngấm ướt môi hay môi làm mưa ướt
Buổi chiều thu cuối cùng khe khẽ chạm tay tôi
Gìn giữ lại trong mắt nhau đôi ngấn nước
Chiếc lá bay hay lòng mình chơi vơi.
Mùa đông về nền nã – giống em thôi
Giấu đôi tay trong vạt áo len – giấu bằng kỷ niệm
Những kỷ niệm từng ngả đầu vào ngực tôi
Ly cà phê quán tháng mười ngọt lịm.
Sẽ có người thay hai đứa mình đứng đếm
Bao nhiêu cơn mưa đã tìm chết phía chân trời
Bao nấn ná trên cành, cùng bao lá không rơi
Bao sợi tóc mỗi khuya chưa vội trắng.
Tôi mang buổi chiều thu cuối cùng ra sưởi nắng
Ánh sáng hát gì mà sao nắng chẳng vui?
Đào Công Điện
SINH RA ĐỂ LÀ TẤT CẢ
là que diêm chờ bùng cháy
vuông ao tù chưa đến được dòng sông
là núi đứng yên lúc đất quay vòng
là lời nguyện cầu lẫn trong email thư rác
phiến lá treo mình trên nhành cây chết khát
khúc gỗ mục giữa rừng cho lũ bọ nương thân
là người chăm những mộ phần thời thế lãng quên
nhát chổi quét đường vào đêm lắm gió
là kẻ kéo tấm chăn phủ lên chiếc thi hài chẳng ai buồn ngó
là lối cỏ mòn đưa tới ngọn đồi xa
là bài ca
là bàn tay ân cần mềm mại …
tôi sinh ra để hóa thân hết thảy
ngoại trừ một bản copy
Đào Công Điện
Đào Công Điện
©
Tác giả giữ bản quyền. là que diêm chờ bùng cháy
vuông ao tù chưa đến được dòng sông
là núi đứng yên lúc đất quay vòng
là lời nguyện cầu lẫn trong email thư rác
phiến lá treo mình trên nhành cây chết khát
khúc gỗ mục giữa rừng cho lũ bọ nương thân
là người chăm những mộ phần thời thế lãng quên
nhát chổi quét đường vào đêm lắm gió
là kẻ kéo tấm chăn phủ lên chiếc thi hài chẳng ai buồn ngó
là lối cỏ mòn đưa tới ngọn đồi xa
là bài ca
là bàn tay ân cần mềm mại …
tôi sinh ra để hóa thân hết thảy
ngoại trừ một bản copy
Đào Công Điện
Đào Công Điện
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ Sài Gòn ngày 01.10.2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét