Trang thơ Diệu Thoa 2012
Thứ Sáu, 5 tháng 9, 2014
Vô tình
– Thơ Diệu Thoa
Chủ
nhật - 23/12/2012 15:53
Anh vô
tình khi nói chuyện cùng em Có đôi lần nhắc tên người con gái khác Em yêu anh
chẳng khi nào hờn trách Tự nhủ lòng: Anh chỉ mến họ thôi! ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Diệu Thoa
Tên thật: Đặng Diệu Thoa
Nghề nghiệp: Giáo viên
Hiên sống và giảng dạy tại TP.Ninh Bình
Email: dangdieuthoa@yahoo.com.vn
_____
Anh vô tình khi nói chuyện cùng em
Có đôi lần nhắc tên người con gái khác
Em yêu anh chẳng khi nào hờn trách
Tự nhủ lòng: Anh chỉ mến họ thôi!
Anh vô tình làm nước mắt em rơi
Câu nói bâng quơ bữa cơm chiều ảm đạm
Em dỗ lòng: Chắc tại mình đa cảm
Chuyện nhỏ thôi mà, anh trách quở gì đâu?
Anh vô tình khiến tim em đau
Ngày giỗ anh trai em, anh không có mặt
Bào chữa thay anh: phải đâu là chủ nhật
Công việc bộn bề, anh bận quá đấy thôi!
Anh vô tình khi chiều xuống sánh đôi
Cùng cô bạn khoác tay trên hè phố
Em hối hả giờ tan tầm qua chợ
Anh vô tình. Em cố ý quay đi.
Anh vô tình, em nước mắt hoen mi
Con sốt miên man, một mình em vò võ
Vì thương anh em giữ êm giấc ngủ
Mình thức quen rồi, đâu cứ phải sẻ chia.
Anh vô tình... cho đến một ngày kia
Chiếc túi xách trong tay em sõng soài trên mặt đất
Vì yêu anh, Em không tin - dù đó là sự thật
Anh nồng nàn hôn ai đó trước cửa xe.
Em sững sờ: Anh chu đáo nhường kia
Bè bạn gần xa nức lòng tụng ca anh - người đàn ông tâm lý
Chỉ em thôi, một trái tim giản đơn mang tình yêu bền bỉ
một tín đồ. Anh vô tình mãi là sao?
Có đôi lần nhắc tên người con gái khác
Em yêu anh chẳng khi nào hờn trách
Tự nhủ lòng: Anh chỉ mến họ thôi!
Anh vô tình làm nước mắt em rơi
Câu nói bâng quơ bữa cơm chiều ảm đạm
Em dỗ lòng: Chắc tại mình đa cảm
Chuyện nhỏ thôi mà, anh trách quở gì đâu?
Anh vô tình khiến tim em đau
Ngày giỗ anh trai em, anh không có mặt
Bào chữa thay anh: phải đâu là chủ nhật
Công việc bộn bề, anh bận quá đấy thôi!
Anh vô tình khi chiều xuống sánh đôi
Cùng cô bạn khoác tay trên hè phố
Em hối hả giờ tan tầm qua chợ
Anh vô tình. Em cố ý quay đi.
Anh vô tình, em nước mắt hoen mi
Con sốt miên man, một mình em vò võ
Vì thương anh em giữ êm giấc ngủ
Mình thức quen rồi, đâu cứ phải sẻ chia.
Anh vô tình... cho đến một ngày kia
Chiếc túi xách trong tay em sõng soài trên mặt đất
Vì yêu anh, Em không tin - dù đó là sự thật
Anh nồng nàn hôn ai đó trước cửa xe.
Em sững sờ: Anh chu đáo nhường kia
Bè bạn gần xa nức lòng tụng ca anh - người đàn ông tâm lý
Chỉ em thôi, một trái tim giản đơn mang tình yêu bền bỉ
một tín đồ. Anh vô tình mãi là sao?
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Ninh Bình ngày 23/12/2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Mở lòng/
Trăng suông/ Tự cảm – Chùm tứ tuyệt của Diệu Thoa
Thứ
sáu - 07/12/2012 03:04
Ngồi
buồn siết nợ câu thơ Ô! Vườn ai nở đóa chờ đam mê Mặc đâu ong bướm đi về Mở
lòng thôi, tự tỉ tê với... lòng!
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Diệu Thoa
Tên thật: Đặng Diệu Thoa
Nghề nghiệp: Giáo viên
Hiên sống và giảng dạy tại TP.Ninh Bình
Email: dangdieuthoa@yahoo.com.vn
_____
Ngồi buồn siết nợ câu thơ
Ô! Vườn ai nở đóa chờ đam mê
Mặc đâu ong bướm đi về
Mở lòng thôi, tự tỉ tê với... lòng!
Diệu Thoa
TRĂNG SUÔNG
Đêm suông vọng ánh nguyệt tà
Một vuông chiếu nhỏ ta và... ta thôi
Từ quy gọi bạn khan lời
Đêm chưa tàn đã nghe đời trống hoang!
Diệu Thoa
Ô! Vườn ai nở đóa chờ đam mê
Mặc đâu ong bướm đi về
Mở lòng thôi, tự tỉ tê với... lòng!
Diệu Thoa
TRĂNG SUÔNG
Đêm suông vọng ánh nguyệt tà
Một vuông chiếu nhỏ ta và... ta thôi
Từ quy gọi bạn khan lời
Đêm chưa tàn đã nghe đời trống hoang!
Diệu Thoa
TỰ CẢM
Thương nhớ ạ!
Cứ ngỡ mình vô cảm
Chẳng đa mang
và…
Cạn cả nhạc lòng
Bỗng một sớm,
giữa ngày chan nắng hạ
Rạch ngang trời
Tiếng sét…
Phía chờ mong!
Cố đô Hoa Lư- Xuân 2012
Thương nhớ ạ!
Cứ ngỡ mình vô cảm
Chẳng đa mang
và…
Cạn cả nhạc lòng
Bỗng một sớm,
giữa ngày chan nắng hạ
Rạch ngang trời
Tiếng sét…
Phía chờ mong!
Cố đô Hoa Lư- Xuân 2012
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Ninh Bình ngày 07/12/2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Nói với
Em gái nhỏ/ Vắng cha - Thơ Diệu Thoa
Chủ
nhật - 25/11/2012 08:21
Em ơi
cho chị bế nào Hôn lên đôi má ngọt ngào sữa thơm Từ mai trong mỗi bữa cơm Còn
ai chọc phá, khóc hờn chị đây? Phiên tòa khép lại chiều nay Vô tâm dòng chữ,
lòng day dứt lòng ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Diệu Thoa
Tên thật: Đặng Diệu Thoa
Nghề nghiệp: Giáo viên
Hiên sống và giảng dạy tại TP.Ninh Bình
Email: dangdieuthoa@yahoo.com.vn
_____
Em ơi cho chị bế nào
Hôn lên đôi má ngọt ngào sữa thơm
Từ mai trong mỗi bữa cơm
Còn ai chọc phá, khóc hờn chị đây?
Phiên tòa khép lại chiều nay
Vô tâm dòng chữ, lòng day dứt lòng
Em còn có mẹ ẵm bồng
Loay hoay chị giữa dòng sông cuộc đời.
Chiều nay, chỉ chiều nay thôi
Ngây thơ măng sữa nói cười bi bô
Ngày mai, từ ngày mai cơ
Chợ hôm chị biết ngồi chờ đợi ai?
Em ơi, chị sợ ngày mai
Chị thành đứa trẻ lạc loài từ đây
Chúng ta như nghé lạc bầy
U ơ khát lúc sum vầy ngày qua
Mình từng có mẹ, có cha
Dây bầu đứt để trái hoa rụng rời...
Đừng buồn em nhé, Em ơi
Nhớ Em chị sẽ cất lời ru khan!
Diệu Thoa
Hôn lên đôi má ngọt ngào sữa thơm
Từ mai trong mỗi bữa cơm
Còn ai chọc phá, khóc hờn chị đây?
Phiên tòa khép lại chiều nay
Vô tâm dòng chữ, lòng day dứt lòng
Em còn có mẹ ẵm bồng
Loay hoay chị giữa dòng sông cuộc đời.
Chiều nay, chỉ chiều nay thôi
Ngây thơ măng sữa nói cười bi bô
Ngày mai, từ ngày mai cơ
Chợ hôm chị biết ngồi chờ đợi ai?
Em ơi, chị sợ ngày mai
Chị thành đứa trẻ lạc loài từ đây
Chúng ta như nghé lạc bầy
U ơ khát lúc sum vầy ngày qua
Mình từng có mẹ, có cha
Dây bầu đứt để trái hoa rụng rời...
Đừng buồn em nhé, Em ơi
Nhớ Em chị sẽ cất lời ru khan!
Diệu Thoa
VẮNG CHA
Một mùa hè nữa vắng cha
Ngày con côi cút thoắt đà hai năm
Tiễn cha về cõi xa xăm
Nhớ thương con bấm đốt trầm nẻo xa.
Một mùa hè nữa vắng cha
Vườn xao xác nắng căn nhà rộng rinh
Thuốc ngâm sánh mãi trong bình
Một mình mẹ với bóng mình vào ra.
Ngoài vườn ngân ngấn mắt na
Bầu buông tay vịn nhớ cha neo giàn
Chơ vơ vơ cốc chén, ghế bàn
Ba gian đã rộng lại càng trống thêm.
Mẹ ngồi trường kỷ lệch bên
Tay lần tràng hạt lần thêm nỗi buồn
Chất chồng hoang hoải cô đơn
Nỗi đau có cả tủi hờn của con.
Cụm nhài ngơ ngẩn héo hon
Trà thôi không ướp hoa còn nở đâu
Mũ xưa cha vẫn đội đầu
Ngác ngơ trên giá tơ sầu nhện giăng
Tiếng giày phải bước cha chăng
Đâu đây quen lắm xa xăm mỗi ngày
Giờ nằm nín lặng nguyên đây
Nhớ bàn chân ấm những ngày cha đi
Tủ còn chiếc áo sơ mi
Mẹ thầm giữ để lỡ khi ...cha về
Xót lòng nỗi mẹ, nỗi quê,
nỗi cha... Mỗi bước con về bơ vơ!
Một mùa hè nữa vắng cha
Ngày con côi cút thoắt đà hai năm
Tiễn cha về cõi xa xăm
Nhớ thương con bấm đốt trầm nẻo xa.
Một mùa hè nữa vắng cha
Vườn xao xác nắng căn nhà rộng rinh
Thuốc ngâm sánh mãi trong bình
Một mình mẹ với bóng mình vào ra.
Ngoài vườn ngân ngấn mắt na
Bầu buông tay vịn nhớ cha neo giàn
Chơ vơ vơ cốc chén, ghế bàn
Ba gian đã rộng lại càng trống thêm.
Mẹ ngồi trường kỷ lệch bên
Tay lần tràng hạt lần thêm nỗi buồn
Chất chồng hoang hoải cô đơn
Nỗi đau có cả tủi hờn của con.
Cụm nhài ngơ ngẩn héo hon
Trà thôi không ướp hoa còn nở đâu
Mũ xưa cha vẫn đội đầu
Ngác ngơ trên giá tơ sầu nhện giăng
Tiếng giày phải bước cha chăng
Đâu đây quen lắm xa xăm mỗi ngày
Giờ nằm nín lặng nguyên đây
Nhớ bàn chân ấm những ngày cha đi
Tủ còn chiếc áo sơ mi
Mẹ thầm giữ để lỡ khi ...cha về
Xót lòng nỗi mẹ, nỗi quê,
nỗi cha... Mỗi bước con về bơ vơ!
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Ninh Bình ngày 25/11/2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Khoảnh
khắc nào/ Bài giảng đầu tiên – Chùm thơ Diệu Thoa nhân ngày Nhà giáo Việt Nam
20.11
Chủ
nhật - 18/11/2012 18:01
Đã có
lúc dưới sân trường lộng gió Ngác ngơ buồn đứng ngắm lá vàng rơi Lòng thầm hỏi
“Lá có buồn không nhỉ Sao ngập ngừng như thể chẳng muốn rơi?” ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Diệu Thoa
Tên thật: Đặng Diệu Thoa
Nghề nghiệp: Giáo viên
Hiên sống và giảng dạy tại TP.Ninh Bình
Email: dangdieuthoa@yahoo.com.vn
_____
Đã có lúc dưới sân trường lộng gió
Ngác ngơ buồn đứng ngắm lá vàng rơi
Lòng thầm hỏi “Lá có buồn không nhỉ
Sao ngập ngừng như thể chẳng muốn rơi?”
Đã có lúc dưới sân trường đầy nắng
Chẳng hiểu cớ gì chợt buồn, chợt vui,…
Dẫu đã hết cả một thời áo trắng
Vẫn bồi hồi đón sắc phượng tươi.
Đã có lúc dưới sân trường đẫm nước
Rét đại hàn lạnh cóng làn môi
Ta vẫn đến nơi đàn em ngóng đợi
Với khung trời áo trắng mãi tinh khôi.
Đã có lúc cất hồn vào quên lãng
Dửng dưng lòng, dửng dưng mắt, dửng dưng...
Từng vô cảm trước cuộc đời hôi hổi
Khép tâm hồn, bỏ lại hết sau lưng.
Bỗng bắt gặp trên đời đôi mắt đẹp
Sắc hồ thu se sắt đến không ngờ
Ta bối rối có gì như ngượng lắm
Đáy tim hồng ngân ngấn một miền thơ.
Diệu Thoa
Ngác ngơ buồn đứng ngắm lá vàng rơi
Lòng thầm hỏi “Lá có buồn không nhỉ
Sao ngập ngừng như thể chẳng muốn rơi?”
Đã có lúc dưới sân trường đầy nắng
Chẳng hiểu cớ gì chợt buồn, chợt vui,…
Dẫu đã hết cả một thời áo trắng
Vẫn bồi hồi đón sắc phượng tươi.
Đã có lúc dưới sân trường đẫm nước
Rét đại hàn lạnh cóng làn môi
Ta vẫn đến nơi đàn em ngóng đợi
Với khung trời áo trắng mãi tinh khôi.
Đã có lúc cất hồn vào quên lãng
Dửng dưng lòng, dửng dưng mắt, dửng dưng...
Từng vô cảm trước cuộc đời hôi hổi
Khép tâm hồn, bỏ lại hết sau lưng.
Bỗng bắt gặp trên đời đôi mắt đẹp
Sắc hồ thu se sắt đến không ngờ
Ta bối rối có gì như ngượng lắm
Đáy tim hồng ngân ngấn một miền thơ.
Diệu Thoa
BÀI GIẢNG ĐẦU TIÊN
Bài thơ này em viết tặng anh
Khi gió giao mùa sà xuống phố
Lá thu rơi giữa hai miền trăn trở
Gió vô tình cứ thổi phía không anh.
Mùa thu về gợi nhớ buổi đầu tiên
Đứng trước em thơ tập làm cô giáo
Lời nói hôm nay bỗng dưng gượng gạo
Phấn trắng, bảng đen em bước vào nghề.
Anh đã truyền cho em nhiệt huyết, say mê
Để em vững tin khi đứng trên bục giảng
Ở nơi xa vùng biên cương Tổ quốc
Anh có nhớ về bài giảng đầu tiên?
Em mãi nhớ về câu hỏi của anh
“Cô giáo nhỏ ơi, bao giờ lên bục giảng?”
Em xấu hổ vội tìm câu chuyện lảng
Mới là trò, em đã phải thầy đâu!
Thời gian như làn nước trôi mau
Cô học trò xưa nay trở thành cô giáo
Bài giảng đầu tiên có anh chỉ bảo
Mãi trở thành kỉ niệm thân thương.
Bài thơ này em gửi tới biên cương
Nơi xa xôi anh đang làm nhiệm vụ
Nỗi nhớ, niềm thương lấn tràn từng câu chữ
Có cả nỗi niềm về bài giảng đầu tiên.
9/2009.
Bài thơ này em viết tặng anh
Khi gió giao mùa sà xuống phố
Lá thu rơi giữa hai miền trăn trở
Gió vô tình cứ thổi phía không anh.
Mùa thu về gợi nhớ buổi đầu tiên
Đứng trước em thơ tập làm cô giáo
Lời nói hôm nay bỗng dưng gượng gạo
Phấn trắng, bảng đen em bước vào nghề.
Anh đã truyền cho em nhiệt huyết, say mê
Để em vững tin khi đứng trên bục giảng
Ở nơi xa vùng biên cương Tổ quốc
Anh có nhớ về bài giảng đầu tiên?
Em mãi nhớ về câu hỏi của anh
“Cô giáo nhỏ ơi, bao giờ lên bục giảng?”
Em xấu hổ vội tìm câu chuyện lảng
Mới là trò, em đã phải thầy đâu!
Thời gian như làn nước trôi mau
Cô học trò xưa nay trở thành cô giáo
Bài giảng đầu tiên có anh chỉ bảo
Mãi trở thành kỉ niệm thân thương.
Bài thơ này em gửi tới biên cương
Nơi xa xôi anh đang làm nhiệm vụ
Nỗi nhớ, niềm thương lấn tràn từng câu chữ
Có cả nỗi niềm về bài giảng đầu tiên.
9/2009.
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Ninh Bình ngày 18/11/2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Thương
lắm tháng Ba/ Hình như...Xuân!/ Loáng xuân/ Kìa anh...Xuân! – Thơ Diệu Thoa
Chùm thơ “Thương lắm Tháng ba” của Diệu Thoa (Nình Bình)
Thứ
sáu - 16/11/2012 17:51
Phải vì
sinh cữ tháng Ba Mà yêu hoa gạo thiết tha cháy lòng? Phải vì thương tháng Ba
không Mà đôi vai mẹ gánh gồng sớm hôm? ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Diệu Thoa
Tên thật: Đặng Diệu Thoa
Nghề nghiệp: Giáo viên
Hiên sống và giảng dạy tại TP.Ninh Bình
Email: dangdieuthoa@yahoo.com.vn
_____
Phải vì sinh cữ tháng Ba
Mà yêu hoa gạo thiết tha cháy lòng?
Phải vì thương tháng Ba không
Mà đôi vai mẹ gánh gồng sớm hôm?
Thân cò bấm bíu lầy trơn
Canh trường lắng tiếng khóc hờn trong mơ
Tháng Ba, đói đến ngẩn ngơ
Con bé dại đến bây giờ mới đau.
Vin vào khóm sậy, bờ lau
Cái tép cõng cả bát rau tập tàng
Đọt khoai, mẩu sắn nhỡ nhàng
Mồ hôi quyện với hai hàng lệ rơi.
Giản nhường cơm áo mẹ ơi
Mà canh cánh cả những lời hát ru.
“ Chim khôn ăn trái mù u”
Lớn khôn mẹ đã lá thu mất rồi
Dòng thương bên lở bên bồi
Nghẹn ngào dòng chảy những lời mẹ xưa…
Hoa ơi, đỏ đến bao giờ
Để ta hiểu được bấy giờ - Tháng Ba?
Diệu Thoa
HÌNH NHƯ… XUÂN
Hình như xuân gõ cửa rồi
Mâng mâng sắc thắm đất trời lịm hương
Hồn xuân lảng bảng muôn phương
Mưa giăng giăng bụi... vấn vương tóc người...
Mắt nhung sóng sánh sắc ngời
Chiều thăm thẳm biếc trao lời thiết tha
Xuân về nụ hẹn đơm hoa
Cằn khô mới đó... nõn nà chồi mơ.
Ngỡ ngàng, run rẩy vần thơ
Tình thiêm thiếp ngủ hẹn giờ hồi sinh
Trái tim tưởng mãi yên bình
Bỗng đâu xốn nhịp, cựa mình...vươn vai..
Bất ngờ một buổi sớm mai
Giọt sương đậu lén mí dài...lung linh
Tim ai đập giữa... ngực mình
Chao! Miền thổn thức!
Kìa, hình như...Xuân!
Ninh Bình – Xuân 2011
Diệu Thoa
Mà yêu hoa gạo thiết tha cháy lòng?
Phải vì thương tháng Ba không
Mà đôi vai mẹ gánh gồng sớm hôm?
Thân cò bấm bíu lầy trơn
Canh trường lắng tiếng khóc hờn trong mơ
Tháng Ba, đói đến ngẩn ngơ
Con bé dại đến bây giờ mới đau.
Vin vào khóm sậy, bờ lau
Cái tép cõng cả bát rau tập tàng
Đọt khoai, mẩu sắn nhỡ nhàng
Mồ hôi quyện với hai hàng lệ rơi.
Giản nhường cơm áo mẹ ơi
Mà canh cánh cả những lời hát ru.
“ Chim khôn ăn trái mù u”
Lớn khôn mẹ đã lá thu mất rồi
Dòng thương bên lở bên bồi
Nghẹn ngào dòng chảy những lời mẹ xưa…
Hoa ơi, đỏ đến bao giờ
Để ta hiểu được bấy giờ - Tháng Ba?
Diệu Thoa
HÌNH NHƯ… XUÂN
Hình như xuân gõ cửa rồi
Mâng mâng sắc thắm đất trời lịm hương
Hồn xuân lảng bảng muôn phương
Mưa giăng giăng bụi... vấn vương tóc người...
Mắt nhung sóng sánh sắc ngời
Chiều thăm thẳm biếc trao lời thiết tha
Xuân về nụ hẹn đơm hoa
Cằn khô mới đó... nõn nà chồi mơ.
Ngỡ ngàng, run rẩy vần thơ
Tình thiêm thiếp ngủ hẹn giờ hồi sinh
Trái tim tưởng mãi yên bình
Bỗng đâu xốn nhịp, cựa mình...vươn vai..
Bất ngờ một buổi sớm mai
Giọt sương đậu lén mí dài...lung linh
Tim ai đập giữa... ngực mình
Chao! Miền thổn thức!
Kìa, hình như...Xuân!
Ninh Bình – Xuân 2011
Diệu Thoa
LOÁNG XUÂN
Đêm xuân
Mưa mịn màng
Giấc ngủ miên man
Về những miền xa lắc
Có giọt xuân nhẹ rơi vào giấc mộng
Bỗng giật mình - Một ý nghĩ xa xôi
Xuân nhẹ nhàng
Buồm lòng lướt xa khơi
Hoa cỏ dại cựa mình thảng thốt
Chấm bèo dâu lung linh như nụ cười sau chót
Điểm nhấn u buồn
Dòng đời mãi chung chiêng.
Đôi mắt ai ẩn hiện giữa mênh mang
Lấp láy mãi miền loáng xuân dịu nhẹ
Hồn lang thang trở về vùng sóng bể
Khẽ bồi hồi,
Ơi một thoáng xuân xa!
Xuân Ninh Bình
Diệu Thoa
Đêm xuân
Mưa mịn màng
Giấc ngủ miên man
Về những miền xa lắc
Có giọt xuân nhẹ rơi vào giấc mộng
Bỗng giật mình - Một ý nghĩ xa xôi
Xuân nhẹ nhàng
Buồm lòng lướt xa khơi
Hoa cỏ dại cựa mình thảng thốt
Chấm bèo dâu lung linh như nụ cười sau chót
Điểm nhấn u buồn
Dòng đời mãi chung chiêng.
Đôi mắt ai ẩn hiện giữa mênh mang
Lấp láy mãi miền loáng xuân dịu nhẹ
Hồn lang thang trở về vùng sóng bể
Khẽ bồi hồi,
Ơi một thoáng xuân xa!
Xuân Ninh Bình
Diệu Thoa
KÌA ANH… XUÂN!
Chờ xuân đến thắp lửa lòng
Không gian bừng tỉnh ẩn trong mắt ngời
Em là xuân đấy em ơi!
Có nghe tim hát những lời tình yêu?
Sánh vai trong sắc phố chiều
Nụ mơn man hé trao điều đắm say
Cỗi cằn tích nhựa nồng cay
Đông sang lìm lịm cơn say thiếp đằm
Ủ trong buốt lạnh sương câm
Nụ non chợt hé bật mầm... gọi xanh
Vui trào khóe mắt long lanh
Xuân mang lửa thắp, kìa anh...Giao thừa!
Xuân 2011
Diệu Thoa
Chờ xuân đến thắp lửa lòng
Không gian bừng tỉnh ẩn trong mắt ngời
Em là xuân đấy em ơi!
Có nghe tim hát những lời tình yêu?
Sánh vai trong sắc phố chiều
Nụ mơn man hé trao điều đắm say
Cỗi cằn tích nhựa nồng cay
Đông sang lìm lịm cơn say thiếp đằm
Ủ trong buốt lạnh sương câm
Nụ non chợt hé bật mầm... gọi xanh
Vui trào khóe mắt long lanh
Xuân mang lửa thắp, kìa anh...Giao thừa!
Xuân 2011
Diệu Thoa
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Ninh Bình ngày 16/11/2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Buồn ơi, sao lại đến?/ Những chiếc lá – Thơ Diệu Thoa
Thứ
ba - 21/08/2012 10:29
Có nỗi
buồn vô cớ Lấm lem nơi mí hờn Em vờ như không biết Mặc nỗi buồn bông lơn.
Thông
tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác
giả Diệu Thoa
Tên
thật: Đặng Diệu Thoa
Nghề
nghiệp: Giáo viên
Hiên
sống và giảng dạy tại TP.Ninh Bình
Email: dangdieuthoa@yahoo.com.vn
_____
BUỒN ƠI, SAO LẠI ĐẾN?
Có nỗi buồn vô cớ
Lấm lem nơi mí hờn
Em vờ như không biết
Mặc nỗi buồn bông lơn.
Có nỗi buồn lạ hoắc
Lang thang như si tình
Níu ngang con song ngỏ
Đêm dài đêm chống chênh?
Có nỗi buồn trong muốt
Lung liêng miền pha lê
Lẩn vào tim trú ngụ
Miết dọc mùa đam mê.
Có nỗi buồn lẳng lặng
Buông neo găm đáy hồn
Biển đời mênh mông sóng
Ẩn đêm vào sâu hơn.
Có nỗi buồn nhọn hoắt
Nghênh ngao chạm ngõ mùa
Thêu đường loang sắc lẻm
Nhói đau từng cơn mơ.
Buồn ơi, sao lại đến?
Khi đời bừng hương say
Và anh, sao chẳng đến
Ngưng mùa thôi lá bay?
Ninh Bình, mùa cây thay lá
Diệu Thoa
NHỮNG CHIẾC LÁ
Nẩy từ khóe nách thân cành
Cây chiu chắt nhựa gom thành lá thôi
Chẳng hay cội rễ, búp chồi
Xênh xang du hí rong chơi khắp miền.
Mơ màng mây gió, thần tiên
Dứt tình vương vấn ưu phiền mặc cây
Cội cành xơ xác heo may
Mùa sang ai thấu nỗi này lá ơi?
Đầu tường ngọn cỏ chiều vơi
Bốn phương tắm táp đẫm lời vàng son
Tâng lên, quật xuống mỏi mòn
Bổng trầm ngất ngưởng chon von kiếp đời.
Dễ gì tọa lạc điểm rơi
Phẳng phiu mặt đất, mạn đồi chênh vênh
Bơ thờ phó thác nổi nênh
Đục trong, sóng táp gập ghềnh,… Biết đâu!
Này mai tơ tớp úa nhàu
Tàn thân hằn bện vết đau đã từng
Vòng quay muôn thủa khó dừng
Đắng cay hứng trọn sóng lừng đáy sâu.
Bến trần ai biết là đâu…?
Diệu Thoa
Có nỗi buồn vô cớ
Lấm lem nơi mí hờn
Em vờ như không biết
Mặc nỗi buồn bông lơn.
Có nỗi buồn lạ hoắc
Lang thang như si tình
Níu ngang con song ngỏ
Đêm dài đêm chống chênh?
Có nỗi buồn trong muốt
Lung liêng miền pha lê
Lẩn vào tim trú ngụ
Miết dọc mùa đam mê.
Có nỗi buồn lẳng lặng
Buông neo găm đáy hồn
Biển đời mênh mông sóng
Ẩn đêm vào sâu hơn.
Có nỗi buồn nhọn hoắt
Nghênh ngao chạm ngõ mùa
Thêu đường loang sắc lẻm
Nhói đau từng cơn mơ.
Buồn ơi, sao lại đến?
Khi đời bừng hương say
Và anh, sao chẳng đến
Ngưng mùa thôi lá bay?
Ninh Bình, mùa cây thay lá
Diệu Thoa
NHỮNG CHIẾC LÁ
Nẩy từ khóe nách thân cành
Cây chiu chắt nhựa gom thành lá thôi
Chẳng hay cội rễ, búp chồi
Xênh xang du hí rong chơi khắp miền.
Mơ màng mây gió, thần tiên
Dứt tình vương vấn ưu phiền mặc cây
Cội cành xơ xác heo may
Mùa sang ai thấu nỗi này lá ơi?
Đầu tường ngọn cỏ chiều vơi
Bốn phương tắm táp đẫm lời vàng son
Tâng lên, quật xuống mỏi mòn
Bổng trầm ngất ngưởng chon von kiếp đời.
Dễ gì tọa lạc điểm rơi
Phẳng phiu mặt đất, mạn đồi chênh vênh
Bơ thờ phó thác nổi nênh
Đục trong, sóng táp gập ghềnh,… Biết đâu!
Này mai tơ tớp úa nhàu
Tàn thân hằn bện vết đau đã từng
Vòng quay muôn thủa khó dừng
Đắng cay hứng trọn sóng lừng đáy sâu.
Bến trần ai biết là đâu…?
Diệu Thoa
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ Ninh Bình ngày 21/08/2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Ngân nga con sóng vỗ bờ thương yêu/ Em – Thơ Diệu Thoa (Ninh Bình)
Ngày 25.7.2012 & 20.6.2012
Trở về
sau cuộc chiến tranh Ba lô cùng bước
quân hành về theo Bài ca ngày ấy ngân
reo Phím đàn vắng chủ sớm chiều buồn
thinh (!)
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
NGÂN NGA CON SÓNG VỖ BỜ THƯƠNG YÊU
Tác giả Diệu Thoa
Tên thật: Đặng Diệu Thoa
Nghề nghiệp: Giáo viên
Hiên sống và giảng dạy tại TP.Ninh Bình
Email: dangdieuthoa@yahoo.com.vn
_____
NGÂN NGA CON SÓNG VỖ BỜ THƯƠNG YÊU
Trở về sau cuộc chiến tranh
Ba lô cùng bước quân hành về theo
Bài ca ngày ấy ngân reo
Phím đàn vắng chủ sớm chiều buồn thinh (!)
Đổi máu xương lấy hòa bình
Tuổi xuân thế chấp bằng tình nước non
Đôi tay gửi lại Trường Sơn
Rừng thiêng nước độc vắt mòn sức trai.
Gió sương đời lắm dặm dài
Trời thương tặng chú "bông nhài” đảm đang.
Thím tôi tần tảo, dịu dàng
Nết na trong xóm ngoài làng đều ưa
Một năm trọn đủ bốn mùa
Ngược xuôi xoay xỏa sớm trưa thay chồng
Tàn tro ủ đốm lửa hồng
Nhóm nhen, chiu chắt rực nồng men say
Bi bô lời trẻ thơ ngây
Ríu ran thánh thót đơm đầy tiếng chim
Quả sai hương tụ ngọt mềm
Bến bờ lắng dịu êm đềm thương yêu…
Phải đâu vi vút cánh diều
Chú tôi con sóng sớm chiều ngân nga
Miệt mài tích đọng phù sa
Nụ cười rạng rỡ nhạt nhòa khói bom!
Diệu Thoa
EM
Em mãi thế, chẳng thể nào khác được
Buồn vui em rất đỗi đời thường
Chân giản lắm và khiêm nhường đến lạ
Bộn rộn đời muôn nẻo yêu thương.
Cũng hờn dỗi bởi những gì nho nhỏ
Cũng ghen tuông khi Anh chẳng mặn mà
Chiều quay quả tan trường ùa qua chợ
Quen nhu mì tan loãng giữa người ta.
Ừ! có lẽ cứ củ hành, chai mắm,
mớ rau canh, hũ dưa muối, vại cà,…
Dòng mực đỏ mài tim mình ra viết
Lạc lõng hoài với bóng bẩy, xa hoa.
Giấu lệ khát vào ngực Trời vạm vỡ
Bầu ngọc Trăng thay sữa mẹ vỗ về
Nào hay biết đời ngoài kia sóng dội
Vuốt ve mềm những khao khát, đam mê.
Em- đằm lắng đọt phù sa rốn biển
Cất cánh bay sao sánh nổi chim bằng
Chẳng phải gió, chẳng phải mây lúng liếng
Biết bao giờ neo nổi trái tim Anh?
Ba lô cùng bước quân hành về theo
Bài ca ngày ấy ngân reo
Phím đàn vắng chủ sớm chiều buồn thinh (!)
Đổi máu xương lấy hòa bình
Tuổi xuân thế chấp bằng tình nước non
Đôi tay gửi lại Trường Sơn
Rừng thiêng nước độc vắt mòn sức trai.
Gió sương đời lắm dặm dài
Trời thương tặng chú "bông nhài” đảm đang.
Thím tôi tần tảo, dịu dàng
Nết na trong xóm ngoài làng đều ưa
Một năm trọn đủ bốn mùa
Ngược xuôi xoay xỏa sớm trưa thay chồng
Tàn tro ủ đốm lửa hồng
Nhóm nhen, chiu chắt rực nồng men say
Bi bô lời trẻ thơ ngây
Ríu ran thánh thót đơm đầy tiếng chim
Quả sai hương tụ ngọt mềm
Bến bờ lắng dịu êm đềm thương yêu…
Phải đâu vi vút cánh diều
Chú tôi con sóng sớm chiều ngân nga
Miệt mài tích đọng phù sa
Nụ cười rạng rỡ nhạt nhòa khói bom!
Diệu Thoa
EM
Em mãi thế, chẳng thể nào khác được
Buồn vui em rất đỗi đời thường
Chân giản lắm và khiêm nhường đến lạ
Bộn rộn đời muôn nẻo yêu thương.
Cũng hờn dỗi bởi những gì nho nhỏ
Cũng ghen tuông khi Anh chẳng mặn mà
Chiều quay quả tan trường ùa qua chợ
Quen nhu mì tan loãng giữa người ta.
Ừ! có lẽ cứ củ hành, chai mắm,
mớ rau canh, hũ dưa muối, vại cà,…
Dòng mực đỏ mài tim mình ra viết
Lạc lõng hoài với bóng bẩy, xa hoa.
Giấu lệ khát vào ngực Trời vạm vỡ
Bầu ngọc Trăng thay sữa mẹ vỗ về
Nào hay biết đời ngoài kia sóng dội
Vuốt ve mềm những khao khát, đam mê.
Em- đằm lắng đọt phù sa rốn biển
Cất cánh bay sao sánh nổi chim bằng
Chẳng phải gió, chẳng phải mây lúng liếng
Biết bao giờ neo nổi trái tim Anh?
Cố
Đô, Mùa mưa nhớ biển
Diệu Thoa
Diệu Thoa
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Ninh Bình ngày 20.6.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Tự vấn – Thơ Diệu Thoa
Ngày
07.6.2012
Xin lỗi anh, đó đâu
phải chuyện đùa! Đêm nối đêm em tập nói
với mình một câu như thế Vậy mà sao
trước anh, em không thể Nói lời đằng tả
của trái tim?
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Diệu Thoa
Tên thật: Đặng Diệu Thoa
Nghề nghiệp: Giáo viên
Hiên sống và giảng dạy tại TP.Ninh Bình
Email: dangdieuthoa@yahoo.com.vn
_____
Xin lỗi anh, đó đâu phải chuyện đùa!
Đêm nối đêm em tập nói với mình một câu như thế
Vậy mà sao trước anh, em không thể
Nói lời đằng tả của trái tim?
Đã bao lần phán quyết, lại lặng im
Mang sức vóc mảnh mai em thách đấu thời gian, hoãn trì rồi níu kéo
Mà sợi tơ kia mỗi ngày thêm lỏng lẻo
Mỏng mảnh đàn hồi tránh sao khỏi nguy cơ…?
Em – Người đàn bà không hẳn quá ngu ngơ
Sống với niềm tin (nhiều khi chẳng biết còn hay mất?)
Người đàn bà chân thật
Cất tim mình vào đêm.
Ngày lại ngày những vết nối chồng lên
Chúng dắt díu nhau xếp thành muôn vàn những quái đồ, ma trận
Em hoang mang khi đêm đêm quờ phải giấc mơ ken dầy
những vết sần của trùng trùng nút thắt
Ngỡ ngàng
chẳng nhận ra mình là ai?
Chỉ xót thương lòng tự trọng của em thôi
Vật vã, loay quay mà ao ước bình yên kia khác nào những giấc mơ hoa dệt nên bởi toàn những điều xa xỉ
Tình yêu và lý trí
Giằng kéo, phân trần,…
Thụ lý lại lên ngôi.
Hạnh phúc cầm tay như vật báu chẳng thể rời.
Khao khát giản đơn vẫn là điều không thể
Em – trường diễn vai đóng thế
chỉ dám tập thôi, trước khán giả thủy chung là hằng hà sa số những cơn mơ sũng lệ
Tình yêu đâu phải trò đùa
câu nằm lòng
Chỉ để nói với Em!
Ninh Bình, Chiều tháng 4
Diệu Thoa
Đêm nối đêm em tập nói với mình một câu như thế
Vậy mà sao trước anh, em không thể
Nói lời đằng tả của trái tim?
Đã bao lần phán quyết, lại lặng im
Mang sức vóc mảnh mai em thách đấu thời gian, hoãn trì rồi níu kéo
Mà sợi tơ kia mỗi ngày thêm lỏng lẻo
Mỏng mảnh đàn hồi tránh sao khỏi nguy cơ…?
Em – Người đàn bà không hẳn quá ngu ngơ
Sống với niềm tin (nhiều khi chẳng biết còn hay mất?)
Người đàn bà chân thật
Cất tim mình vào đêm.
Ngày lại ngày những vết nối chồng lên
Chúng dắt díu nhau xếp thành muôn vàn những quái đồ, ma trận
Em hoang mang khi đêm đêm quờ phải giấc mơ ken dầy
những vết sần của trùng trùng nút thắt
Ngỡ ngàng
chẳng nhận ra mình là ai?
Chỉ xót thương lòng tự trọng của em thôi
Vật vã, loay quay mà ao ước bình yên kia khác nào những giấc mơ hoa dệt nên bởi toàn những điều xa xỉ
Tình yêu và lý trí
Giằng kéo, phân trần,…
Thụ lý lại lên ngôi.
Hạnh phúc cầm tay như vật báu chẳng thể rời.
Khao khát giản đơn vẫn là điều không thể
Em – trường diễn vai đóng thế
chỉ dám tập thôi, trước khán giả thủy chung là hằng hà sa số những cơn mơ sũng lệ
Tình yêu đâu phải trò đùa
câu nằm lòng
Chỉ để nói với Em!
Ninh Bình, Chiều tháng 4
Diệu Thoa
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Ninh Bình ngày 07.6.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Hoa Gạo/ Giã từ/ Tình Thu – Thơ Diệu Thoa
Ngày
03.4.2012
Ngút
ngàn bao ngọn lửa Nhóm bừng tận vòm cao Nói gì ơi màu đỏ Mà xốn xang, ngọt ngào?
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Diệu Thoa
Tên thật: Đặng Diệu Thoa
Nghề nghiệp: Giáo viên
Hiên sống và giảng dạy tại TP.Ninh Bình
Email: dangdieuthoa@yahoo.com.vn
_____
(Viết cho mùa sinh)
Ngút ngàn bao ngọn lửa
Nhóm bừng tận vòm cao
Nói gì ơi màu đỏ
Mà xốn xang, ngọt ngào?
Mơ về xưa bé dại
Nhóng mắt cầu hoa rơi
Gánh hàng rong ngúng nguẩy
Khúc khích mùa rong chơi…
Nỗi niềm chi hoa ơi,
Mà nghẹn ngào ứa đỏ?
Tựa ánh mắt hôm nào
Gửi lời yêu vào gió.
Thân thương chùm gạo đỏ
Lúng liếng miền lạ quen
Rời rợi từng ngõ phố
Tháng Ba – Dịu dàng em!
Xin thời gian đừng quên
Níu mùa hoa ở lại
Sưởi ấm trái tim mùa
Hương tình yêu dâng mãi!
Diệu Thoa
GIÃ TỪ
(Viết cho ngày vu quy)
Giã từ cái thuở mộng mơ
Lòng ai như thể dây tơ rối bời
Giã từ câu hát à ơi
Là khi ai bước theo người sang sông.
Là khi cái sợi tơ hồng
Buộc ai vào với người không họ hàng
Cái ngày trời đất mênh mang
Cuốn theo những chiếc lá vàng cuối thu.
Vấn vương một tiếng chim gù
Thương sao con nhện thả dù dưới mưa!
Giã từ cả thuở đón đưa
Từ nay đi sớm, về trưa mặc lòng.
Ai mang con sáo sang sông
Để câu thơ thả giữa dòng lênh đênh?
Giã từ ngày với tháng năm
Giã từ tất cả nghe lòng trống không.
Ai mang câu hát theo chồng
Trả cho người chút tơ lòng còn vương…
Ngút ngàn bao ngọn lửa
Nhóm bừng tận vòm cao
Nói gì ơi màu đỏ
Mà xốn xang, ngọt ngào?
Mơ về xưa bé dại
Nhóng mắt cầu hoa rơi
Gánh hàng rong ngúng nguẩy
Khúc khích mùa rong chơi…
Nỗi niềm chi hoa ơi,
Mà nghẹn ngào ứa đỏ?
Tựa ánh mắt hôm nào
Gửi lời yêu vào gió.
Thân thương chùm gạo đỏ
Lúng liếng miền lạ quen
Rời rợi từng ngõ phố
Tháng Ba – Dịu dàng em!
Xin thời gian đừng quên
Níu mùa hoa ở lại
Sưởi ấm trái tim mùa
Hương tình yêu dâng mãi!
Diệu Thoa
GIÃ TỪ
(Viết cho ngày vu quy)
Giã từ cái thuở mộng mơ
Lòng ai như thể dây tơ rối bời
Giã từ câu hát à ơi
Là khi ai bước theo người sang sông.
Là khi cái sợi tơ hồng
Buộc ai vào với người không họ hàng
Cái ngày trời đất mênh mang
Cuốn theo những chiếc lá vàng cuối thu.
Vấn vương một tiếng chim gù
Thương sao con nhện thả dù dưới mưa!
Giã từ cả thuở đón đưa
Từ nay đi sớm, về trưa mặc lòng.
Ai mang con sáo sang sông
Để câu thơ thả giữa dòng lênh đênh?
Giã từ ngày với tháng năm
Giã từ tất cả nghe lòng trống không.
Ai mang câu hát theo chồng
Trả cho người chút tơ lòng còn vương…
Thu 2009
Diệu Thoa
TÌNH THU
Có một ngày mùa thu
Trái yêu bừng chín đỏ
Rộn ràng phố hương mùa
Ngạt ngào căng ngực gió.
Hồn riêng vừa bỏ ngỏ
Trú ngụ chiều đa mang
Dấu giày ai lạc bước
Lịm mắt nhung mơ màng.
Có ai nghe mùa sang
Thổn thức buồng tim nhỏ?
Câu thần chú nhiệm màu
"Vừng ơi!...” vừa đâu đó!
Xốn xang miền hoa cỏ
Tóc chảy ngang lưng chiều
Vô tình vương sợi nhỏ
Chùng chình mùa thương yêu.
Hoa Lư thu
Diệu Thoa
Diệu Thoa
TÌNH THU
Có một ngày mùa thu
Trái yêu bừng chín đỏ
Rộn ràng phố hương mùa
Ngạt ngào căng ngực gió.
Hồn riêng vừa bỏ ngỏ
Trú ngụ chiều đa mang
Dấu giày ai lạc bước
Lịm mắt nhung mơ màng.
Có ai nghe mùa sang
Thổn thức buồng tim nhỏ?
Câu thần chú nhiệm màu
"Vừng ơi!...” vừa đâu đó!
Xốn xang miền hoa cỏ
Tóc chảy ngang lưng chiều
Vô tình vương sợi nhỏ
Chùng chình mùa thương yêu.
Hoa Lư thu
Diệu Thoa
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Ninh Bình ngày 03.4.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Ước mơ
em – Thơ Diệu Thoa
Ngày
02.4.2012
Có
nhiều nhặn gì đâu Ước mơ em khiêm nhường
đến vậy Chỉ thế thôi - Mỗi ban mai thức
dậy được thấy anh cười ánh mắt trọn
nơi em.
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Diệu Thoa
Tên thật: Đặng Diệu Thoa
Nghề nghiệp: Giáo viên
Hiên sống và giảng dạy tại TP.Ninh Bình
Email: dangdieuthoa@yahoo.com.vn
_____
Có nhiều nhặn gì đâu
Ước mơ em khiêm nhường đến vậy
Chỉ thế thôi - Mỗi ban mai thức dậy
được thấy anh cười ánh mắt trọn nơi em.
Em ước mơ một cuộc sống bình yên,
được chăm chút, sẻ chia,
được yêu thương như muôn vàn người đàn bà khác
Chẳng có kênh nào dự báo cho em những bão giông, ghềnh thác
hay những vết thương lòng do vô ý tự gây nên
Em làm sao đoán định nổi trái tim,
vốn đã nhiều ngăn,
ngăn nào cho em,
ngăn nào cho người đàn bà khác?
Thức nguyên đây sao em bàng hoàng, ngơ ngác
Bão tan rồi
dư chấn kiệt cùng tàn phá ước mơ em
Điều khiêm nhường em giấu tận đáy tim
Phút chốc hớ hênh để cuộc đời đánh cắp
Em - kẻ mộng du giữa mịt mùng hoang mạc,
không một bóng người, không một lối đi riêng
Em vẫn chỉ em – con tim mặc định bởi dòng máu của hai miền...
Lỗi tại thời gian, tại tình yêu hay tại bướm vàng kia có cánh?
Vê vuốt em là những đêm trường điếng lạnh
Cần mẫn một công việc tẻ nhàm, em đếm giọt thời gian
Miết mũi kim hoen khi ly nước đã tràn
Em tự vá trái tim bằng những mũi khâu vụng về, lóng cóng
Tấm ảnh cưới hôm xưa tựa thiên đường ảo vọng
Tàng ẩn nụ cười giễu cợt ước mơ em
Ánh mắt cô dâu vẫn thăm thẳm mênh mang
(Mà cô ấy ngày xưa và em đêm nay sao khác nhau nhiều quá?)
Chỉ có ước mơ em vẫn khiêm nhường đến lạ
"Giá bên anh bây giờ người ấy vẫn là Em!”
Chiều Cố Đô
Diệu Thoa
Diệu Thoa
Ước mơ em khiêm nhường đến vậy
Chỉ thế thôi - Mỗi ban mai thức dậy
được thấy anh cười ánh mắt trọn nơi em.
Em ước mơ một cuộc sống bình yên,
được chăm chút, sẻ chia,
được yêu thương như muôn vàn người đàn bà khác
Chẳng có kênh nào dự báo cho em những bão giông, ghềnh thác
hay những vết thương lòng do vô ý tự gây nên
Em làm sao đoán định nổi trái tim,
vốn đã nhiều ngăn,
ngăn nào cho em,
ngăn nào cho người đàn bà khác?
Thức nguyên đây sao em bàng hoàng, ngơ ngác
Bão tan rồi
dư chấn kiệt cùng tàn phá ước mơ em
Điều khiêm nhường em giấu tận đáy tim
Phút chốc hớ hênh để cuộc đời đánh cắp
Em - kẻ mộng du giữa mịt mùng hoang mạc,
không một bóng người, không một lối đi riêng
Em vẫn chỉ em – con tim mặc định bởi dòng máu của hai miền...
Lỗi tại thời gian, tại tình yêu hay tại bướm vàng kia có cánh?
Vê vuốt em là những đêm trường điếng lạnh
Cần mẫn một công việc tẻ nhàm, em đếm giọt thời gian
Miết mũi kim hoen khi ly nước đã tràn
Em tự vá trái tim bằng những mũi khâu vụng về, lóng cóng
Tấm ảnh cưới hôm xưa tựa thiên đường ảo vọng
Tàng ẩn nụ cười giễu cợt ước mơ em
Ánh mắt cô dâu vẫn thăm thẳm mênh mang
(Mà cô ấy ngày xưa và em đêm nay sao khác nhau nhiều quá?)
Chỉ có ước mơ em vẫn khiêm nhường đến lạ
"Giá bên anh bây giờ người ấy vẫn là Em!”
Chiều Cố Đô
Diệu Thoa
Diệu Thoa
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Ninh Bình ngày 02.4.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Gửi
người trong mộng – Thơ Diệu Thoa
Ngày 28.3.2012
Ngày 28.3.2012
Nào em
đã nói "Không” đâu Sao người ta vội
ngoảnh đầu bước đi? Hương xuân như gái
có thì Dẫu mê đắm có mấy khi ngỏ lời.
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Diệu Thoa
Tên thật: Đặng Diệu Thoa
Nghề nghiệp: Giáo viên
Hiên sống và giảng dạy tại TP.Ninh Bình
Email: dangdieuthoa@yahoo.com.vn
_____
Nào em đã nói "Không” đâu
Sao người ta vội ngoảnh đầu bước đi?
Hương xuân như gái có thì
Dẫu mê đắm có mấy khi ngỏ lời.
Đò đầy mát mái đò ơi!
Thơ tình mắc cạn sóng rười rượi lay
Ngụ cư hồn bến sông này
Ngác ngơ thân pháo, xác bay rụng rời.
Dỗ lòng nước cháy bèo trôi
Em đem khăn gói theo người sang sông
Mang theo một dải tơ lòng
Mắc vào tim… biết mấy vòng gỡ ra?
Em bây giờ của người ta
Cá nương phận chậu, chim sa cảnh lồng
Giờ em tay bế, tay bồng
Biết đâu còn sợi tơ lòng ngày xưa?
Thế mà hôm ấy…lạ chưa!
Ai xui con sáo ngày xưa bay về…?
Chân trần xin chớ mải mê
Kẻo em quên mất lối về chiều nay!
Xuân Nhâm Thìn
Diệu Thoa
Sao người ta vội ngoảnh đầu bước đi?
Hương xuân như gái có thì
Dẫu mê đắm có mấy khi ngỏ lời.
Đò đầy mát mái đò ơi!
Thơ tình mắc cạn sóng rười rượi lay
Ngụ cư hồn bến sông này
Ngác ngơ thân pháo, xác bay rụng rời.
Dỗ lòng nước cháy bèo trôi
Em đem khăn gói theo người sang sông
Mang theo một dải tơ lòng
Mắc vào tim… biết mấy vòng gỡ ra?
Em bây giờ của người ta
Cá nương phận chậu, chim sa cảnh lồng
Giờ em tay bế, tay bồng
Biết đâu còn sợi tơ lòng ngày xưa?
Thế mà hôm ấy…lạ chưa!
Ai xui con sáo ngày xưa bay về…?
Chân trần xin chớ mải mê
Kẻo em quên mất lối về chiều nay!
Xuân Nhâm Thìn
Diệu Thoa
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Ninh Bình ngày 28.3.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét