Ngoảnh lại/ Cha xin lỗi! – Thơ Phạm Đức Mạnh
Thứ Tư, 10 tháng 9, 2014
Mỗi ngày đi qua những số phận khổ đau
Dù vội vã - cũng một giây ngoảnh lại
Để nghĩ ta được may mắn hơn người
Có thể họ không cần ban ơn vật chất
Chỉ khát thèm một ánh mắt sẻ chia
Tối về ngủ góc mồ côi lạnh ngắt
Thông tin liên hệ: (VanDanViet) Tác giả Phạm Đức Mạnh
Họ tên Phạm Đức Mạnh
Sinh năm 1956, Xuân Trường,Nam Định.
Hội viên Hội Nhà Báo ViệtNam .
Phó trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT: 0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
Phạm Đức Mạnh
Sinh năm 1956, Xuân Trường,
Hội viên Hội Nhà Báo Việt
Phó trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT: 0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
Phạm Đức Mạnh
NGOẢNH LẠI
Mỗi ngày đi qua những số phận khổ đau
Dù vội vã - cũng một giây ngoảnh lại
Để nghĩ ta được may mắn hơn người
Có thể họ không cần ban ơn vật chất
Chỉ khát thèm một ánh mắt sẻ chia
Tối về ngủ góc mồ côi lạnh ngắt
Phía sau ta - một kẻ mới ra tù
Vẹo siêu gió miệng đời đắng chát
Sẹo cũ chưa lành, sẹo mới sao khô?
Kìa người ấy - ta cồn cào trong nhớ
Thuở hoa khôi nhức mắt kẻ đa tình
Thời thế đổi thay ra vỉa hè bán nước!
Ngoảnh tiễn con đường xưa khắc khoải
Dòng mồ hôi mẹ xối trắng thời gian
Cha vần những tảng đá cản ta phía trước
Ngoảnh lại sau để thấy mình nơi đứng
Để lỡ một lần vấp ngã đứng thẳng lên
CHA XIN LỖI!
Thuở cha nghèo cầm lương bao cấp
Hồn nhợt xanh như tàu lá cằn khô
Đẳng cấp chia theo độ dài năm tháng
Ngửi tiếng bom, cơn sốt rét trọc đầu
Người cao, thấp không đo bằng tri thức
Sự trung thành đong, đếm độ tình thân
Bề trên thích được gọi xưng là sếp
Bữa tiệc say không thể thiếu kim tiền
Ngày cha nhận đồng xu còm ốm yếu
Người gọi nhau bằng đồng chí thiêng liêng
Cả người khuất cũng vẫn là đồng chí
Bia mộ lưu danh sáng loáng uy quyền
Cũng một thời được xướng danh bay bổng
Nước mắt tuôn khát vọng gọi tên mình
Bỏ tất cả cha đứng vào hàng ngũ
Niềm tự hào như bùa phép thôi miên
Theo đuổi công danh nhận về danh ảo
Ngậm đắng cay biền biệt bỏ rơi con
Khi cha tỉnh - ngộ ra điều giả dối
Mọi thứ tan rồi chỉ sót lại cô đơn
Xin lỗi con - đừng hận cha con nhé
Giờ cha đây chỉ còn xác không hồn
Thời thế đổi thay làm sao biết trước
Sẽ có ngày ngồi khóc với hoàng hôn!
SG, 22.8.2014
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 10.9.2014 Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét