Kontum đợi người về/ Ngày tháng ở quê nhà – Thơ Huy Uyên
Thứ Tư, 17 tháng 9, 2014
Chiều rơi vàng, nắng lung linh đầu
phố
Kontum mỏi mắt đợi ai về
đầu dốc cao,bờ hồ và lối chợ
nỡ những bông muồng-hoàng-yến đường
quê.
Thông tin cá
nhân: (VanDanViet)
Tác
giả Huy Uyên
Tên thật Lê Sinh
Địa chỉ: 112/51 Trần cao Vân TP. ĐàNẵng , Vietnam .
ĐT: 0903583673
Email: lesinh.lesinh@yahoo.com
_____
Huy Uyên
Tên thật Lê Sinh
Địa chỉ: 112/51 Trần cao Vân TP. Đà
ĐT: 0903583673
Email: lesinh.lesinh@yahoo.com
_____
Huy Uyên
Chiều rơi vàng, nắng lung linh đầu
phố
Kontum mỏi mắt đợi ai về
đầu dốc cao,bờ hồ và lối chợ
nỡ những bông muồng-hoàng-yến đường
quê.
Vây quanh màu thổ cẩm hoàng lan
hương rượu cần cay nồng bếp lửa
vườn ai chiều chái khói vây quanh
dãi lụa vờn mây trời cùng gió.
Cuối tháng ba chạm nổi buồn mùa hạ
anh đi như quên hẹn ngày về
tháng tư chợt sang đầu ngõ
lòng ai giờ quạnh bước đầy vơi.
Những quán cà phê dọc bờ Dakbla
xưa chiến địa một thời đạn lửa
chảy đi dòng sông những luống bồi hồi
qua đi rồi một thời đau nhớ.
Poko lặng im thung lủng buồn
hồ Ialy ngủ yên gợn sóng
bóng người đi qua cùng chuyến xe đêm
hát nghiêng đồi lá rừng khép muộn.
Sáng nghe chuông nhà thờ chậm đổ
Chùng lòng người ở lại Kontum
phía trên đồi quanh co phố chợ
trên đồi xanh cây cỏ dại buôn làng .
Em gái nghèo Giẻ-triêng, Sê-đăng
cỏng chợ chiều trên vai bó củi
khuya một mình về giã gạo đêm trăng
thầm mơ cùng ai ngày đám cưới.
Sớm chiều tháng ngày ruộng rẫy
Ra đi mà có nhớ Làng Hồ
dấu chân trần ba-dzan đất đỏ
tiếng cồng chiêng tấu nhịp duyên tơ.
Mai kia Chiêu-anh-quán em về
ngày em buồn-lưa-thưa hai mắt
phố núi xa sông
Phương Quý, Phương Hòa
tim hai ta cả một đời níu chặt.
Ngàn đời Kontum hoang vắng
chiều em ra hong tóc bên sông
khói sương xưa dặm sầu bảng lảng
hoài niệm xưa đốt cháy trong lòng.
Phố và chợ, đường Kontum buồn thiu
thoáng bên đồi giọng cười ai xa quá
khói đốt đồng chiều mấy sợi tan theo
màu trời riêng ai một thời thương
nhớ.
Hỏi người ở lại Kontum từ thuở
chim trên rừng từ độ bay xa
phố người mắt hoen sầu lệ nhỏ
mây đã bay đi mà có hẹn ngày về.
(Gởi Luân-Hoán
& đám bạn cao tuổi nơi quê nhà)
Có khi nữa đêm người thức giấc
ngậm ngùi đau nhớ chiến-trường-xưa
bỏ lại một phần thời đánh giặc
mặt trận đi qua thù mấy cho vừa.
Buổi sáng bên bờ có nắng vàng rơm
bàn chân cũ đã đem mộ táng
cả đời trôi qua không có một chỗ nằm
hồn phiêu bạt lang thang ngoài mặt
trận.
Đà Nẳng còn bạn bè mấy đứa
giờ tóc trắng già nua tuổi lần mò
súng gươm lãng quên rồi từ thuở
bỏ Tổ Quốc mà đi tủi hận đời trai.
Con đường nào tôi đưa em qua
bao nhiêu năm hình như chưa ngũ
tôi bơ vơ ngày tháng không nhà
xa quê hương vạn ngàn cây số.
Thư về hỏi thăm từng bè bạn
bốn mươi năm giờ mất,được, còn
trăng trên đầu
dường như vẫn treo đầu súng
mặt trời xưa che mấy độ trời sương .
Đành quên đi tiếng gọi trái tim mòn
lê mãi đời cam lòng mà kéo sống
trần gian buồn đau phút bỏ quê-hương
ngày tháng tủi sầu trời cao đất rộng.
Hỏi người hỏi tôi còn tiếc nhớ
nghĩa trang nào còn lại đất
chôn ta
mai sau nhắm mắt nhớ nhau từ thuở
đành đoạn lìa xa chốn cũ quê nhà.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Đà Nẵng ngày 17.9.2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét