Home
» Lý luận phê bình
» “Vượt qua số phận”- Một bài thơ sâu lắng, đau đáu về một phận người – Bài viết Diệp Vy
“Vượt qua số phận”- Một bài thơ sâu lắng, đau đáu về một phận người – Bài viết Diệp Vy
Thứ Năm, 28 tháng 8, 2014
Thứ năm - 28/08/2014 16:48
Vượt qua số phận- bài thơ của nhà thơ Phạm Đức Mạnh viết về người anh trai bị tật lúc mới 3 tuổi, khi cha anh bị giặc Pháp bắt giam ở trong tù. Nhưng anh vẫn vượt qua thời gian, vượt qua mặc cảm, số phận để học và tốt nghiệp Trường Đại học Kinh tế Quốc dân, trở thành một cán bộ, công chức Nhà nước. Bài thơ nằm trong tập thơ thứ 2 “Đong đầy kỷ niệm” (trang 92-93-94), với những khổ lục bát rất nhẹ nhàng, mềm mại, trữ tình, nhưng lại là những lời trần tình đau đáu đến xé ruột, xé gan bằng những ngôn từ sắc xảo. VanDanVietNet - xin giới thiệu đến bạn đọc bài thơ và cảm nhận của nhà thơ Diệp Vy - Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Lâm Đồng. Hy vọng, những số phận có hoàn cảnh không may cũng nhận được sự đồng cảm và “Vượt qua số phận”để thành đạt trong cuộc sống.
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Diệp Vy
Địa chỉ: 22 Bạch Đằng, Liên Nghĩa, Đức Trọng, Lâm Đồng
Hội viên Hội VHNT lâm Đồng, Hội viên hội VHNT các DTTSVN
Tác phẩm đã in: Lời Ru {2002} Nhặt lại Thời Gian {2008} Mùa Rêu {2010}
ĐT: 0978291117
Email: minhkhiem.l@gmail.com
_____
“VƯỢT QUA SỐ PHẬN”-
MỘT BÀI THƠ SÂU LẮNG, ĐAU ĐÁU VỀ MỘT PHẬN NGƯỜI
VƯỢT QUA SỐ PHẬN
(Thơ Phạm Đức Mạnh)
* (Kính tặng anh trai Phạm Mạnh Hùng)
Bước chân tấp tểnh nhịp đời
Giang tay ôm cả bầu trời khát khao
Anh ngồi mài phận lao đao
Dũa từng ý nghĩ xanh xao đói nghèo
Tật nguyền trọn kiếp mang theo
Dỗ cơn buồn tủi bủa đeo tháng ngày
Thân gầy dắt gió heo may
Đếm mùa cay đắng trả vay nợ nần
Nâng niu con tạo xoay vần
Anh mong gieo hạt phong trần trổ hoa
Dìu cơn đói vượt đường xa
Dẫn từng chữ khổ đi ra khỏi làng
Lấp đi những vũng sầu hoang
Cấy mùa mơ ước đầy tràn niềm vui
Gửi em ánh mắt ngậm ngùi
Gửi vườn kỷ niệm ngọt bùi nhớ thương
Anh đi rẽ lối, chọn đường
Chở niềm hy vọng đến trường cùng anh
Rời quê ra chốn thị thành
Như con thuyền nhỏ chòng chành bến dông
Bồn chồn phơi ngóng, gội trông
Thời gian quằn quại xước dòng ưu tư
Thương cha bị giặc cầm tù
Mẹ đau lệ thấm lời ru thắt long
Cắn răng gỡ nhịp long đong
Xua đi mặc cảm đục dòng tơ vương
Rủ trăng đến cả giảng đường
Hẹn ngày trở lại quê hương ngọt ngào
Bao năm gồng gánh lao đao
Anh về - mẹ khóc tự hào vì anh
Ước mơ danh toại, công thành
Xua tan tủi nhục, chữa lành nỗi đau
Trở về đất mẹ tình sâu
Câu thơ anh dệt tươi màu chất quê.
Lời bình Diệp Vy
Vượt qua số phận - bài thơ của Nhà thơ Phạm Đức Mạnh viết dành riêng cho anh trai, nằm trong tập thơ thứ 2 “Đong đầy kỷ niệm” (trang 92-93-94), với những khổ lục bát rất nhẹ nhàng, mềm mại, trữ tình, nhưng lại là những lời trần tình đau đáu đến xé ruột, xé gan bằng những ngôn từ sắc xảo:
Bước chân tấp tểnh nhịp đời
Giang tay ôm cả bầu trời khát khao
Anh ngồi mài phận lao đao
Dũa từng ý nghĩ xanh xao đói nghèo
“Bước chân tấp tểnh…/ mài phận lao đao…/ dũa từng ý nghĩ…”- một chuỗi từ dùng rất đắt, từng lời thơ đã gợi cho người đọc nhũng hình ảnh thật cô đọng và sống động, nó hiển hiện như một bức tranh lập thể nhiều màu sắc mà mỗi màu sắc lại tượng trưng cho từng nhịp đời của nhân vật. Từ tấp tểnh đến khát khao, rồi mài dũa là cả một quá trình kiên nhẫn .Tuy phận đời mỏng manh, nhỏ bé thế, nhưng ước mơ lại không khiêm tốn dừng lại ở đấy mà là cả một hoài bão rất lớn, một ước mơ đầy tính nhân văn, khát vọng hướng thiện với tình cảm bao la dành cho mọi kiếp người:
Nâng niu con tạo xoay vần
Anh mong gieo hạt phong trần trổ hoa
Dìu cơn đói vượt đường xa
Dẫn từng chữ khổ đi ra khỏi làng
Không những mong muốn chỉ mình thoát nghèo mà còn mong muốn mọi người, mọi nơi thoát khỏi cái nghèo, cái khổ, mong mọi người có được niềm vui, hạnh phúc, xóa đi cái dốt, cái tối tăm của lạc hậu, đói nghèo.
“Lấp đi những vùng sầu hoang/ Cấy mùa mơ ước tràn đầy niềm vui…”- tưởng chừng như những ngôn từ này giản đơn, thuần túy nhưng qua ngòi bút của tác giả những câu từ này bỗng trở nên một giá trị tuyệt đối thăng hoa cao độ, chữ “Lấp” và chữ “Cấy” cho ta một ý tưởng khá đắt về nghệ thuật, nhân vật trong bài thơ mang một trái tim đầy nhân hậu, yêu thương, đã đưa ra một chân lý sống, đó là san bằng mọi khổ ải để đem đến cho con người những niềm vui, hạnh phúc:
Cắn răng gõ nhịp long đong
Xua đi mặc cảm đục dòng tơ vương
Lời thơ còn có cả sự dí dỏm, lãng mạng, nghộ nghĩnh, đưa người đọc vào cõi mộng mơ huyền ảo qua bút pháp tinh tế, diệu kỳ bằng nghệ thuật nhân cách hóa rất thi vị: “Rủ trăng đến cả giảng đường ...”.
Bút pháp tinh tế uyển chuyển, nhẹ nhàng, thú vị tràn đầy tình cảm, không chỉ là uyển chuyển mà lời thơ đôi lúc còn là sự khắc khoải xoáy sâu vào tim:
Bao năm gồng gánh lao đao
Anh về mẹ khóc tự hào vì anh
Ước mơ công toại danh thành
Xua tan tủi nhục ,chữa lành nỗi đau
Để rồi:
Trở về đất mẹ tình sâu
Câu thơ anh dệt tươi màu chất quê
Toàn bài thơ lục bát là những nốt nhạc khi trầm, khi bổng ru người đọc trải qua từng dòng xúc cảm, từng đoạn hồi ức cho một kiếp người với những nỗi đau, những đoạn đời thăng trầm, khắc khoải, xót xa, một kiếp người bao gian truân, khổ cực, se thắt lòng… với những đam mê, cháy bỏng da diết và cuối cùng là sự mỹ mãn.
Vượt qua số phận- là một bài thơ liền mạch, ngôn từ sắc xảo, bút pháp tinh tế, mềm mại dẫn đưa người đọc đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác về cách sử dung bút pháp điệu nghệ của tác giả.
Nói chung toàn bài thơ chỉ sử dụng những ngôn từ giản đơn nhưng thủ thuật bút pháp độc đáo tinh túy đã cho người đọc thưởng thức một bài thơ sâu lắng, đau đáu về một phận người, một kiếp đời đa đoan của sự cùng khổ, bất hạnh và ý chí kiên cường, trái tim nhân hậu của một con người biết vượt lên số phận.
(Hội viên Hội VHNT tỉnh Lâm Đồng)
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ Lâm Đồng ngày 28.8.2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét