Trang thơ Đặng Quang Long 2012
Thứ Sáu, 1 tháng 8, 2014
Ru cho
đào ngủ - Thơ Đặng Quang Long
Thứ
sáu - 28/12/2012 23:40
Cây đào
giỡn gió chiều đông Ta ru đào ngủ giấc nồng say mê Đừng nghe chim hót rủ rê
Đừng nhìn sợi nắng vừa về trưa nay Đừng lo muộn nhắp rượu cay Mà tưng bừng nở
giữa ngày cô đơn. ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Đặng Quang Long
Tổ 1, Khu 8B, Quang Hanh, Cẩm Phả, Quảng Ninh.
ĐT: 0984836314
Email: thuong.dangvo@yahoo.com
_____
ĐT: 0984836314
Email: thuong.dangvo@yahoo.com
_____
Cây đào giỡn gió chiều đông
Ta ru đào ngủ giấc nồng say mê
Đừng nghe chim hót rủ rê
Đừng nhìn sợi nắng vừa về trưa nay
Đừng lo muộn nhắp rượu cay
Mà tưng bừng nở giữa ngày cô đơn.
Ru Đào ngủ nhé đằm hơn
Còn lâu xuân mới thả hồn vào mây
Xuân còn nửa tỉnh nửa say
Còn mê cuối vụ đông này lãng quên.
Thôi mà đào nhé ngủ yên
Xuân về ta sẽ gọi tên trao tình.
Ngủ đi Đào nhé sắc trinh
Đến ba mươi tết nụ xinh hãy cười
Nước non ngàn dặm Đào ơi
Cùng Mai trau chuốt cuộc đời thêm xuân
Hôm nay giấc ngủ thanh tân
Khi tình xuân dậy ái ân càng nồng.
27-12-2012
Đặng Quang Long
Đặng Quang Long
Ta ru đào ngủ giấc nồng say mê
Đừng nghe chim hót rủ rê
Đừng nhìn sợi nắng vừa về trưa nay
Đừng lo muộn nhắp rượu cay
Mà tưng bừng nở giữa ngày cô đơn.
Ru Đào ngủ nhé đằm hơn
Còn lâu xuân mới thả hồn vào mây
Xuân còn nửa tỉnh nửa say
Còn mê cuối vụ đông này lãng quên.
Thôi mà đào nhé ngủ yên
Xuân về ta sẽ gọi tên trao tình.
Ngủ đi Đào nhé sắc trinh
Đến ba mươi tết nụ xinh hãy cười
Nước non ngàn dặm Đào ơi
Cùng Mai trau chuốt cuộc đời thêm xuân
Hôm nay giấc ngủ thanh tân
Khi tình xuân dậy ái ân càng nồng.
27-12-2012
Đặng Quang Long
Đặng Quang Long
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
01.08.2014
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Quảng Ninh ngày 28/12/2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Mùa Gi
áng sinh năm 2012 – Thơ Đặng Quang Long
Thứ
hai - 24/12/2012 21:54
Chúa
lòng lành chia sớt nỗi đau trần thế Sao nở để con chiên ngoan đạo nổ súng giết
đồng loại của mình Trường học đang nghe lời răn của Chúa Bỗng dập dồn tán xác
quá điêu linh.
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Đặng Quang Long
Tổ 1, Khu 8B, Quang Hanh, Cẩm Phả, Quảng Ninh.
ĐT: 0984836314
Email: thuong.dangvo@yahoo.com
_____
ĐT: 0984836314
Email: thuong.dangvo@yahoo.com
_____
Chúa lòng lành
chia sớt nỗi đau trần thế
Sao nở để con chiên ngoan đạo
nổ súng giết đồng loại của mình
Trường học đang nghe lời răn của Chúa
Bỗng dập dồn tán xác quá điêu linh.
Chúa lòng lành
ở quá xa, quá cao
Nên có thể cũng rất vô tình
Buổi rửa tội lại nhân từ quá đỗi
Cái ác không cần đền tội,
Chỉ cần con chiên
tự thú hết trước linh ngài.
Chúa lòng lành
có hiểu hết những bi ai
Khi con của Chúa nhẫn tâm
giết đi nhiều đồng loại
Một ngày nhìn thấy Chúa
tít trên cao vời vợi
Có giọt nước mắt nào của Chúa kịp rơi?
Lại một mùa giáng sinh
đèn nến giăng như sao
vàng vọt giữa đời
Lại thấy vô số nhân sinh quằn quại
Đất Chúa súng đạn vẫn hàng ngày vung vãi
Chúa nào kịp đâu...
dắt được hồn đau tới cõi thiên đường.
Có lẽ ...Chúa cũng đành phải làm ngơ
và nhắm mắt trước thê lương.
23-12-2012
chia sớt nỗi đau trần thế
Sao nở để con chiên ngoan đạo
nổ súng giết đồng loại của mình
Trường học đang nghe lời răn của Chúa
Bỗng dập dồn tán xác quá điêu linh.
Chúa lòng lành
ở quá xa, quá cao
Nên có thể cũng rất vô tình
Buổi rửa tội lại nhân từ quá đỗi
Cái ác không cần đền tội,
Chỉ cần con chiên
tự thú hết trước linh ngài.
Chúa lòng lành
có hiểu hết những bi ai
Khi con của Chúa nhẫn tâm
giết đi nhiều đồng loại
Một ngày nhìn thấy Chúa
tít trên cao vời vợi
Có giọt nước mắt nào của Chúa kịp rơi?
Lại một mùa giáng sinh
đèn nến giăng như sao
vàng vọt giữa đời
Lại thấy vô số nhân sinh quằn quại
Đất Chúa súng đạn vẫn hàng ngày vung vãi
Chúa nào kịp đâu...
dắt được hồn đau tới cõi thiên đường.
Có lẽ ...Chúa cũng đành phải làm ngơ
và nhắm mắt trước thê lương.
23-12-2012
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
01.08.2014
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Quảng Ninh ngày 24/12/2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm
thơ tình lục bát 4 của Đặng Quang Long
Thứ
hai - 10/12/2012 22:11
Em làm
đám cưới cho thơ, Lưng ong lục bát phất phơ yếm đào. Với câu thơ luật đêm chao,
Cùng cô yếm thắm má đào hát ngâm. ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Đặng Quang Long
Tổ 1, Khu 8B, Quang Hanh, Cẩm Phả, Quảng Ninh.
ĐT: 0984836314
Email: thuong.dangvo@yahoo.com
_____
ĐT: 0984836314
Email: thuong.dangvo@yahoo.com
_____
1- ĐÁM CƯỚI CHO THƠ
Em làm đám cưới cho thơ,
Thơ dâu, thơ rể nằm mơ trăng tròn,
Thơ em má đỏ môi son,
Thơ chàng lổn nhổn những hòn cuội côi.
Dòng đời như sóng đầy vơi,
Câu thơ đau cũng như người lặng im.
Thác cao đổ xuồng tràn tim,
Con thuyền đễnh đãng đi tìm vu vơ.
Em làm đám cưới cho thơ,
Lưng ong lục bát phất phơ yếm đào.
Với câu thơ luật đêm chao,
Cùng cô yếm thắm má đào hát ngâm.
Đêm thơ khúc bổng câu trầm,
Nên duyên thơ vợ,thơ chồng sánh đôi.
Thơ tình xưa đã ngậm ngùi,
Duyên nay thơ lại sụt sùi ướt khăn.
Đặng Quang Long
2- ĐÂU DỄ NHẠT PHAI.
-Lối xưa rêu dẫu phủ dầy
Vẫn còn đá sỏi những ngày bên nhau.
Lối xưa dẫu đã bạc màu,
Thời gian trôi... vẫn sông sâu bấy mùa.
-Lối xưa giậu cũ hoa thưa,
Cành khô gai đã cứa mùa thời gian,
Lối xưa cỏ dại hoang tàn,
Vẫn còn cây sấu, cây bàng đợi nhau.
-Sương giăng đã bạc trắng đầu,
Lối xưa còn đó góc sâu tâm tình.
Còn mang tới cõi ba sinh,(*)
Dễ gì phai nhạt cội tình lối xưa.
Đặng Quang Long
Em làm đám cưới cho thơ,
Thơ dâu, thơ rể nằm mơ trăng tròn,
Thơ em má đỏ môi son,
Thơ chàng lổn nhổn những hòn cuội côi.
Dòng đời như sóng đầy vơi,
Câu thơ đau cũng như người lặng im.
Thác cao đổ xuồng tràn tim,
Con thuyền đễnh đãng đi tìm vu vơ.
Em làm đám cưới cho thơ,
Lưng ong lục bát phất phơ yếm đào.
Với câu thơ luật đêm chao,
Cùng cô yếm thắm má đào hát ngâm.
Đêm thơ khúc bổng câu trầm,
Nên duyên thơ vợ,thơ chồng sánh đôi.
Thơ tình xưa đã ngậm ngùi,
Duyên nay thơ lại sụt sùi ướt khăn.
Đặng Quang Long
2- ĐÂU DỄ NHẠT PHAI.
-Lối xưa rêu dẫu phủ dầy
Vẫn còn đá sỏi những ngày bên nhau.
Lối xưa dẫu đã bạc màu,
Thời gian trôi... vẫn sông sâu bấy mùa.
-Lối xưa giậu cũ hoa thưa,
Cành khô gai đã cứa mùa thời gian,
Lối xưa cỏ dại hoang tàn,
Vẫn còn cây sấu, cây bàng đợi nhau.
-Sương giăng đã bạc trắng đầu,
Lối xưa còn đó góc sâu tâm tình.
Còn mang tới cõi ba sinh,(*)
Dễ gì phai nhạt cội tình lối xưa.
Đặng Quang Long
----
(*) Ba sinh:kiếp trước, kiếp này, kiếp sau.
----
3- TÁO CHUA
-Trao em một trái táo chua
Cùi thơm vỏ mỏng nắng vừa ủ men
Cành cao ngửa cổ trông lên
Chùm gần không với, với liền chùm xa.
-Giòn tan răng trắng như ngà
Chúm xinh muối mặn cùng là ớt cay
Táo chua nhíu cả chân mày
Lại thương trái chín làm say hương tình.
-Đầu cành giọt nắng rung rinh
Lại thương Mầu Thị đi rình của chua
Mai em có đi lễ chùa
Để anh hái giúp cả mùa đem theo.
-Chim Khuyên thả giọng trong veo
Treo vàng vào trái giữa chiều đong đưa
Làm anh thấy ngọt...lạ chưa,
Tay ai cuống quýt khi đùa lá rơi.
Đặng Quang Long
4- SAY SUỐT CUỘC ĐỜI
-Thương nhau ủ ấm miền say,
Say năm, say tháng, say ngày, say đêm?
Say cơn gió mỗi chiều êm.
Say mưa, say nắng, lại thêm say tình.
-Say ôm ríu rít khối hình.
Để yêu thương mãi say mình, say ta.
Say em, đôi mắt hiền hoà,
Long lanh sáng...cả khi nhòa lệ rơi.
-Say em, đôi má hồng tươi,
Nụ hôn làm cả đất trời ngả nghiêng,
Môi nào trao nụ cười duyên,
Cho vì sao thức vẹn nguyên khối tình.
-Từ khuya thẳm, đến bình minh,
Anh say, Em cũng chung tình cùng say.
Khi tình tay ở trong tay,
Niềm say, mãi cứ dâng đầy niềm yêu.
-Gom thêm nắng hạ, gió chiều.
Thổi tung vạt áo cho nhiều người say.
Anh xin nâng chén tình nầy,
Hai ta cùng uống, cùng say suốt đời.
21-6-2010
Đặng Quang Long
5- ĐA ĐOAN
-Mắt nào liếc lệch trời thu?
Trong veo nước lặng hồ ru cá đàn
Làn mi cong vuốt tân toan
Lăn tăn con sóng đa đoan một mình.
-Gió nào cõng nắng đi rình?
Lặn ao quê ngó trộm hình dáng em
Để mai nỗi nhớ nào im
Bơ vơ mải miết đi tìm thấy đâu.
-Lòng ai cứ ngẩn ngơ sầu?
Không dưng giãi gió mưa dầu lang thang
Ánh nhìn nghiêng đổ chiều hoang
Cho ai phải cố bơi ngang cuộc đời.
-Đa đoan vướng phải nụ cười.
Thuyền tình thôi thế đành thôi chết chìm
Đặng Quang Long
6- ĐÂU CÓ VÔ TÌNH
(Thơ gửi người xa xứ)
-Đêm đông đâu có vô tình
Thả sương vào gió lặng thinh tái trời,
Buốt lòng, thâm tím làn môi,
Để em nhen đốm lửa ngời giữa tâm.
-Sao băng cháy giữa mênh mông,
Rạch đôi bóng tối giữa lòng bơ vơ,
Người đi qua bến xa bờ,
Cũng đâu đã viết vần thơ vô tình.
-Vườn khuya vầng lá rung rinh,
Lắng nghe có tiếng gọi mình, gọi ta,
Đâu từ mãi cõi sâu xa,
Đâu từ sóng biển thiết tha gọi tàu.
-Tình người xa xứ đã lâu,
Câu thơ em viết đượm màu tình quê.
Xuân mong cánh én trở về,
Núi xanh, biển biếc lời thề còn nguyên.
Đặng Quang Long
7- THÁNG NĂM QUÊ LỤA
-Giọt mưa đằm thắm tháng năm,
Giọt vàng ngây ngất nắng thầm gọi em,
Hàng cây ru gió rất mềm,
Má em hây đỏ điểm thêm lúm tiền,
-Thoi đưa em dệt tơ duyên,
Nong tằm vào kén vàng nguyên sắc vàng,
Máy reo muôn giọng rộn ràng,
Niềm vui rộn rã cả làng thoi đưa.
-Tháng năm Hạ đến sân chùa,
Lụa bay phơi phới quyện thơ giữa đời.
Mắt ngời đêm hội vui tươi,
Say lòng bao kẻ cách trời xa quê,
-Nay mang nhung nhớ trở về,
Dệt vào lụa nắng tràn trề tháng năm.
. Đặng Quang Long
8- ĐÊM THU
-Đêm thu
Ngọt giọng ru êm,
Trăng đan rèm liễu
bay mềm sương vơi
Đêm thu
Hồi hộp lá rơi,
Giơ tay anh đỡ
Vẹn lời ru say.
-Tình em xiết chặt vòng tay.
Ôm trăng,
ôm cả...gió mây vào lòng.
Tình anh
Ôm vẹn thu trong,
Đặt êm vào giữa trập trùng
lòng đêm.
-Rượu không uống
vẫn say mềm,
Đêm thu
Ru đến nỗi niềm ...cùng say.
Đặng Quang Long
Đặng Quang Long
(*) Ba sinh:kiếp trước, kiếp này, kiếp sau.
----
3- TÁO CHUA
-Trao em một trái táo chua
Cùi thơm vỏ mỏng nắng vừa ủ men
Cành cao ngửa cổ trông lên
Chùm gần không với, với liền chùm xa.
-Giòn tan răng trắng như ngà
Chúm xinh muối mặn cùng là ớt cay
Táo chua nhíu cả chân mày
Lại thương trái chín làm say hương tình.
-Đầu cành giọt nắng rung rinh
Lại thương Mầu Thị đi rình của chua
Mai em có đi lễ chùa
Để anh hái giúp cả mùa đem theo.
-Chim Khuyên thả giọng trong veo
Treo vàng vào trái giữa chiều đong đưa
Làm anh thấy ngọt...lạ chưa,
Tay ai cuống quýt khi đùa lá rơi.
Đặng Quang Long
4- SAY SUỐT CUỘC ĐỜI
-Thương nhau ủ ấm miền say,
Say năm, say tháng, say ngày, say đêm?
Say cơn gió mỗi chiều êm.
Say mưa, say nắng, lại thêm say tình.
-Say ôm ríu rít khối hình.
Để yêu thương mãi say mình, say ta.
Say em, đôi mắt hiền hoà,
Long lanh sáng...cả khi nhòa lệ rơi.
-Say em, đôi má hồng tươi,
Nụ hôn làm cả đất trời ngả nghiêng,
Môi nào trao nụ cười duyên,
Cho vì sao thức vẹn nguyên khối tình.
-Từ khuya thẳm, đến bình minh,
Anh say, Em cũng chung tình cùng say.
Khi tình tay ở trong tay,
Niềm say, mãi cứ dâng đầy niềm yêu.
-Gom thêm nắng hạ, gió chiều.
Thổi tung vạt áo cho nhiều người say.
Anh xin nâng chén tình nầy,
Hai ta cùng uống, cùng say suốt đời.
21-6-2010
Đặng Quang Long
5- ĐA ĐOAN
-Mắt nào liếc lệch trời thu?
Trong veo nước lặng hồ ru cá đàn
Làn mi cong vuốt tân toan
Lăn tăn con sóng đa đoan một mình.
-Gió nào cõng nắng đi rình?
Lặn ao quê ngó trộm hình dáng em
Để mai nỗi nhớ nào im
Bơ vơ mải miết đi tìm thấy đâu.
-Lòng ai cứ ngẩn ngơ sầu?
Không dưng giãi gió mưa dầu lang thang
Ánh nhìn nghiêng đổ chiều hoang
Cho ai phải cố bơi ngang cuộc đời.
-Đa đoan vướng phải nụ cười.
Thuyền tình thôi thế đành thôi chết chìm
Đặng Quang Long
6- ĐÂU CÓ VÔ TÌNH
(Thơ gửi người xa xứ)
-Đêm đông đâu có vô tình
Thả sương vào gió lặng thinh tái trời,
Buốt lòng, thâm tím làn môi,
Để em nhen đốm lửa ngời giữa tâm.
-Sao băng cháy giữa mênh mông,
Rạch đôi bóng tối giữa lòng bơ vơ,
Người đi qua bến xa bờ,
Cũng đâu đã viết vần thơ vô tình.
-Vườn khuya vầng lá rung rinh,
Lắng nghe có tiếng gọi mình, gọi ta,
Đâu từ mãi cõi sâu xa,
Đâu từ sóng biển thiết tha gọi tàu.
-Tình người xa xứ đã lâu,
Câu thơ em viết đượm màu tình quê.
Xuân mong cánh én trở về,
Núi xanh, biển biếc lời thề còn nguyên.
Đặng Quang Long
7- THÁNG NĂM QUÊ LỤA
-Giọt mưa đằm thắm tháng năm,
Giọt vàng ngây ngất nắng thầm gọi em,
Hàng cây ru gió rất mềm,
Má em hây đỏ điểm thêm lúm tiền,
-Thoi đưa em dệt tơ duyên,
Nong tằm vào kén vàng nguyên sắc vàng,
Máy reo muôn giọng rộn ràng,
Niềm vui rộn rã cả làng thoi đưa.
-Tháng năm Hạ đến sân chùa,
Lụa bay phơi phới quyện thơ giữa đời.
Mắt ngời đêm hội vui tươi,
Say lòng bao kẻ cách trời xa quê,
-Nay mang nhung nhớ trở về,
Dệt vào lụa nắng tràn trề tháng năm.
. Đặng Quang Long
8- ĐÊM THU
-Đêm thu
Ngọt giọng ru êm,
Trăng đan rèm liễu
bay mềm sương vơi
Đêm thu
Hồi hộp lá rơi,
Giơ tay anh đỡ
Vẹn lời ru say.
-Tình em xiết chặt vòng tay.
Ôm trăng,
ôm cả...gió mây vào lòng.
Tình anh
Ôm vẹn thu trong,
Đặt êm vào giữa trập trùng
lòng đêm.
-Rượu không uống
vẫn say mềm,
Đêm thu
Ru đến nỗi niềm ...cùng say.
Đặng Quang Long
Đặng Quang Long
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
01.08.2014
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Quảng Ninh ngày 10/12/2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm
thơ tình 3 của Đặng Quang Long
Thứ
ba - 06/11/2012 07:25
- Một
tiếng chim kêu rộn cuối trời, Từng hồi lảnh lót chuốt đêm trôi, Lòng mình bỗng
thấy xôn xao quá, Khúc nhạc mùa đông chẳng rõ lời. ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Đặng Quang Long
Tổ 1, Khu 8B, Quang Hanh, Cẩm Phả, Quảng Ninh.
ĐT: 0984836314
Email: thuong.dangvo@yahoo.com
_____
ĐT: 0984836314
Email: thuong.dangvo@yahoo.com
_____
1- THU SANG
- Tia nắng đầu ngày còn ngái ngủ
Mơ màng gió cựa giấc thu êm.
Vườn thu lất phất mưa vờn lá
Em còn say giấc dáng thu mềm.
- Thu còn chưa vội qua thềm cửa
Khẽ động rèm thưa ngẫm ngợi gì?
Líu ríu chim trời mưa gọi nắng
Em vừa cau trán giấc mơ chi?
- Chưa hiểu tình anh em còn ngại.
Hết mùa hạ nắng dỗi hờn sao?
Làm em cùng với đêm thao thức
Tay ấp vòng yêu thẹn má đào.
- Em dắt thu về nhanh thêm chút
Cửa anh đã mở rông thênh thang.
Vườn thu đã nở toàn hoa cúc.
Để đón tình em giữa nắng vàng.
Mùa thu 2012
Đặng Quang Long
2- TIẾNG ĐÊM
- Một tiếng chim kêu rộn cuối trời,
Từng hồi lảnh lót chuốt đêm trôi,
Lòng mình bỗng thấy xôn xao quá,
Khúc nhạc mùa đông chẳng rõ lời.
- Tối thả mênh mông mù lãng đãng,
Em về vai thấm giọt sương rơi,
Khăn buông để xoã làn mây rối,
Cái rét căm căm buốt nụ cười.
- Bàn tay em lạnh buốt tình đêm
Tay sưởi trong tay ấm dịu mềm,
Thoáng ánh cười em nheo mắt biếc
Ngợp ngời ngọn lửa sáng bừng lên.
- Nỗi lòng thao thức khi về sáng,
Gió thoảng ngoài sân cũng thở dài
Hiểu nỗi lòng nhau không trễ nải,
Trao tình trọn vẹn tới ban mai.
Đặng Quang Long
3- NỖI NHƠ
Nỗi nhớ khi nhin qua làn khói
Thấy cay trong sống mũi mơ hồ
Làn khói bay,tan vào hư vô
Đem nỗi nhớ lên trời...mà không biến mất.
Nỗi nhớ chìm sâu vào thớ đất
Vào từng mạch nước nhỏ li ti
Nhuộm vàng lá rụng,
buổi chiều vàng quay đi
Nhớ em mây cuồn cuộn gió
Ngọn núi trơ lì còn đó
Bóng hình em lạc nơi đâu?
Giếng nước trước nhà thêm sâu
mùa nước cạn.
Nỗi nhớ cô vào sỏi sạn.
Chằm khăn rửa mặt thấy cờn đau.
Nỗi nhớ lặng im,không rành mạch thành câu,
Mà gào thét giữa âm thầm lạnh giá.
Trong làn khói thuốc bay buông vào cơn gió
Mơ hồ thấy bóng hình em.
30-8-2012
Đặng Quang Long
4- SƯƠNG TAN TRÊN KHÓE MẮT
Long lanh ngọn cỏ giọt sương trong
Mở mắt cô đơn một đóa hồng
Gió giỡn cành non lay búp ngọc
Sương dần tan biến sắc mà không.
Chắc suốt đêm qua nằm đó thở,
Dịu dàng lệ tủi giữa mùa đông,
Sáng sớm em ra sương còn đó,
Chìa tay đón vội giọt mơ hồng.
Bất chợt sương bay vào khoé mắt,
Rửa trôi giấc điệp tối qua mơ,
Còn vương vết lệ nhoè hai má,
Tia nắng vội lau hết nhợt nhoà.
Một đoá vô thường anh muốn gửi
Cầu vồng bảy sắc giữa màn sương,
Em hãy chìa tay ra níu lai
Sẽ thấy nặng lòng những vấn vương.
Đặng Quang Long
5- THẢ THƠ
- Anh thả thơ trong lồng giấy thơm
Nhốt tình em lại lửa hồng rơm
Nồi cơm gạo mới em vừa nấu
Thả ngát chiều hương lộng đẫy vườn.
- Thơ đã thả ra ai bắt lại
Nhốt vào năm búp trắng tay thon
Nối vần thành những đàn thơ trẻ
Để hát lên lời giọng véo von.
Mùng hai tết Nhâm Thìn
Đặng Quang Long
6- GOM TỪNG GIỌT NẮNG …
- Ơn đời giọt nắng mùa đông,
Tròn xoe dưới mi mắt ướt,
Em đem sắc vàng óng mượt,
Trải đều ấm áp hồn anh.
- Em là tia nắng long lanh,
Chiếu qua vòm cây lá đẫm,
Ủ vào trong làn chăn ấm,
Những làn hôi hổi qua đêm.
- Giọt nắng chứa đầy giữa tim,
Nhịp nhàng lời yêu thổn thức,
Nụ hôn tìm về rạo rực,
Ta mình gửi nắng cho nhau.
- Mùa đông rét đến thế nào,
Có em rồi không còn sợ,
Giọt nắng đã gom thành lửa
Ta cùng đốt cháy mùa đông.
Đặng Quang Long
7- GÓI NẮNG.
- Lưới gió đông về lọt nắng rơi,
Nắng ơi,một thuở gọi tên người,
Một người ngày ấy gom mầu nắng,
Sưởi ấm tình ta đã nửa đời.
- Nay đông lạnh quá nắng còn run,
Cái lạnh làm cho nắng nhạt hơn,
Phơi áo em tìm nơi nắng giãi,
Bàn tay gom nắng đã hao mòn.
- Gọi nắng cùng em đã nửa ngày
Từng tia góp lại giữa lòng đây
Em có thấy không chiều đang chín
Giữa bếp hồng tươi gói nắng đầy.
- Gói nắng vào trong mỗi nếp chăn
Cho đêm tình ngủ ấm bàn chân
Cho hồng đôi má,môi tươi thắm,
Cho giấc em say giấc mộng trần.
Đặng Quang Long
8- GIỌT SƯƠNG BAY MẤT
- Long lanh giọt sương,
Bồng bênh mũi lá.
Chòng chành nắng thả
tơ vàng mong manh.
- Làn gió nhẹ tênh,
Vuốt nhành lá nõn,
Giọt sương cơn cớn,
Vít cành đong đưa.
- Sao sớm lưa thưa,
Tan vào ánh mỏng,
Bầu trời lơ đãng,
Thâm trầm thinh không.
- Hương hoa phiêu bồng,
Tan vào lễnh loãng,
Rèm hoa đểnh đoảng,
Khẽ khàng nhấc tay.
- Giấc em đang say,
Giọt sương chờ mãi,
Mắt sương đã mỏi,
Tan vào mênh mông.
Đặng Quang Long
9- GIÁ LẠNH
Nửa đêm về sáng trời buông lạnh
Tay ấm tìm nhau ủ giấc nồng
Cơn gió thì thầm bên khung cửa
Hỏi rằng em có rét hay không?
Cây lá vườn khuya run bần bật
Tiếng rơi lá mỏng đã khô gầy
Vội vàng em thức đi làm sớm
Vòi nước âm thầm buốt cóng tay.
Đặng Quang Long
10- ĐÊM TRĂNG CÙNG EM
Anh viết vần trăng một lá thơ
Gửi theo mấy hẹn kẻo em chờ
Tơ trăng anh quyết ken thành lưới
Vây chặt em vào chuỗi ngẩn ngơ.
Trăng chứng cho mình đêm hẹn ước
Khi làn gió nhẹ quyến bàn tay
Kìa em trăng cũng vui cùng đó,
Nên ánh trăng vàng trải đắm say.
Nụ hôn trăng gửi tới nhân gian
Đêm đó trăng ôm rất dịu dàng
Em thẹn chi mà ngây mắt ngọc
Hình như ngoài cửa gió lang thang.
2012
Đặng Quang Long
11- HOA RỤNG VƯỜN XƯA.
- Vẫn mảnh vườn xưa,cây lá xưa,
Tình hoa đã rụng biết bao mùa,
Em từng đong nắng vào sương sớm,
Đầu gội hương lành những giấc khuya.
- Vườn xưa còn đó đợi trăng lên,
Vẫn thả vào đêm vẻ dịu hiền,
Nhớ nụ hôn say trăng còn thẹn
Hoa rụng tay đấy những cánh êm.
- Nay về thăm lại vườn xưa ấy,
Lá rợp xòe tay toả mát vườn,
Giậu cũ tầm xuân mầm vẫn nẩy,
Còn hoa mùa trước đã đâu còn.
- Mấy chục năm hoa thay màu mới,
Gốc cỗi cây cằn dưới bóng mây
Chẳng đợi từng đêm cơn gió thổi
Hoa theo lá rụng dưới sân đầy.
Đặng Quang Long
- Tia nắng đầu ngày còn ngái ngủ
Mơ màng gió cựa giấc thu êm.
Vườn thu lất phất mưa vờn lá
Em còn say giấc dáng thu mềm.
- Thu còn chưa vội qua thềm cửa
Khẽ động rèm thưa ngẫm ngợi gì?
Líu ríu chim trời mưa gọi nắng
Em vừa cau trán giấc mơ chi?
- Chưa hiểu tình anh em còn ngại.
Hết mùa hạ nắng dỗi hờn sao?
Làm em cùng với đêm thao thức
Tay ấp vòng yêu thẹn má đào.
- Em dắt thu về nhanh thêm chút
Cửa anh đã mở rông thênh thang.
Vườn thu đã nở toàn hoa cúc.
Để đón tình em giữa nắng vàng.
Mùa thu 2012
Đặng Quang Long
2- TIẾNG ĐÊM
- Một tiếng chim kêu rộn cuối trời,
Từng hồi lảnh lót chuốt đêm trôi,
Lòng mình bỗng thấy xôn xao quá,
Khúc nhạc mùa đông chẳng rõ lời.
- Tối thả mênh mông mù lãng đãng,
Em về vai thấm giọt sương rơi,
Khăn buông để xoã làn mây rối,
Cái rét căm căm buốt nụ cười.
- Bàn tay em lạnh buốt tình đêm
Tay sưởi trong tay ấm dịu mềm,
Thoáng ánh cười em nheo mắt biếc
Ngợp ngời ngọn lửa sáng bừng lên.
- Nỗi lòng thao thức khi về sáng,
Gió thoảng ngoài sân cũng thở dài
Hiểu nỗi lòng nhau không trễ nải,
Trao tình trọn vẹn tới ban mai.
Đặng Quang Long
3- NỖI NHƠ
Nỗi nhớ khi nhin qua làn khói
Thấy cay trong sống mũi mơ hồ
Làn khói bay,tan vào hư vô
Đem nỗi nhớ lên trời...mà không biến mất.
Nỗi nhớ chìm sâu vào thớ đất
Vào từng mạch nước nhỏ li ti
Nhuộm vàng lá rụng,
buổi chiều vàng quay đi
Nhớ em mây cuồn cuộn gió
Ngọn núi trơ lì còn đó
Bóng hình em lạc nơi đâu?
Giếng nước trước nhà thêm sâu
mùa nước cạn.
Nỗi nhớ cô vào sỏi sạn.
Chằm khăn rửa mặt thấy cờn đau.
Nỗi nhớ lặng im,không rành mạch thành câu,
Mà gào thét giữa âm thầm lạnh giá.
Trong làn khói thuốc bay buông vào cơn gió
Mơ hồ thấy bóng hình em.
30-8-2012
Đặng Quang Long
4- SƯƠNG TAN TRÊN KHÓE MẮT
Long lanh ngọn cỏ giọt sương trong
Mở mắt cô đơn một đóa hồng
Gió giỡn cành non lay búp ngọc
Sương dần tan biến sắc mà không.
Chắc suốt đêm qua nằm đó thở,
Dịu dàng lệ tủi giữa mùa đông,
Sáng sớm em ra sương còn đó,
Chìa tay đón vội giọt mơ hồng.
Bất chợt sương bay vào khoé mắt,
Rửa trôi giấc điệp tối qua mơ,
Còn vương vết lệ nhoè hai má,
Tia nắng vội lau hết nhợt nhoà.
Một đoá vô thường anh muốn gửi
Cầu vồng bảy sắc giữa màn sương,
Em hãy chìa tay ra níu lai
Sẽ thấy nặng lòng những vấn vương.
Đặng Quang Long
5- THẢ THƠ
- Anh thả thơ trong lồng giấy thơm
Nhốt tình em lại lửa hồng rơm
Nồi cơm gạo mới em vừa nấu
Thả ngát chiều hương lộng đẫy vườn.
- Thơ đã thả ra ai bắt lại
Nhốt vào năm búp trắng tay thon
Nối vần thành những đàn thơ trẻ
Để hát lên lời giọng véo von.
Mùng hai tết Nhâm Thìn
Đặng Quang Long
6- GOM TỪNG GIỌT NẮNG …
- Ơn đời giọt nắng mùa đông,
Tròn xoe dưới mi mắt ướt,
Em đem sắc vàng óng mượt,
Trải đều ấm áp hồn anh.
- Em là tia nắng long lanh,
Chiếu qua vòm cây lá đẫm,
Ủ vào trong làn chăn ấm,
Những làn hôi hổi qua đêm.
- Giọt nắng chứa đầy giữa tim,
Nhịp nhàng lời yêu thổn thức,
Nụ hôn tìm về rạo rực,
Ta mình gửi nắng cho nhau.
- Mùa đông rét đến thế nào,
Có em rồi không còn sợ,
Giọt nắng đã gom thành lửa
Ta cùng đốt cháy mùa đông.
Đặng Quang Long
7- GÓI NẮNG.
- Lưới gió đông về lọt nắng rơi,
Nắng ơi,một thuở gọi tên người,
Một người ngày ấy gom mầu nắng,
Sưởi ấm tình ta đã nửa đời.
- Nay đông lạnh quá nắng còn run,
Cái lạnh làm cho nắng nhạt hơn,
Phơi áo em tìm nơi nắng giãi,
Bàn tay gom nắng đã hao mòn.
- Gọi nắng cùng em đã nửa ngày
Từng tia góp lại giữa lòng đây
Em có thấy không chiều đang chín
Giữa bếp hồng tươi gói nắng đầy.
- Gói nắng vào trong mỗi nếp chăn
Cho đêm tình ngủ ấm bàn chân
Cho hồng đôi má,môi tươi thắm,
Cho giấc em say giấc mộng trần.
Đặng Quang Long
8- GIỌT SƯƠNG BAY MẤT
- Long lanh giọt sương,
Bồng bênh mũi lá.
Chòng chành nắng thả
tơ vàng mong manh.
- Làn gió nhẹ tênh,
Vuốt nhành lá nõn,
Giọt sương cơn cớn,
Vít cành đong đưa.
- Sao sớm lưa thưa,
Tan vào ánh mỏng,
Bầu trời lơ đãng,
Thâm trầm thinh không.
- Hương hoa phiêu bồng,
Tan vào lễnh loãng,
Rèm hoa đểnh đoảng,
Khẽ khàng nhấc tay.
- Giấc em đang say,
Giọt sương chờ mãi,
Mắt sương đã mỏi,
Tan vào mênh mông.
Đặng Quang Long
9- GIÁ LẠNH
Nửa đêm về sáng trời buông lạnh
Tay ấm tìm nhau ủ giấc nồng
Cơn gió thì thầm bên khung cửa
Hỏi rằng em có rét hay không?
Cây lá vườn khuya run bần bật
Tiếng rơi lá mỏng đã khô gầy
Vội vàng em thức đi làm sớm
Vòi nước âm thầm buốt cóng tay.
Đặng Quang Long
10- ĐÊM TRĂNG CÙNG EM
Anh viết vần trăng một lá thơ
Gửi theo mấy hẹn kẻo em chờ
Tơ trăng anh quyết ken thành lưới
Vây chặt em vào chuỗi ngẩn ngơ.
Trăng chứng cho mình đêm hẹn ước
Khi làn gió nhẹ quyến bàn tay
Kìa em trăng cũng vui cùng đó,
Nên ánh trăng vàng trải đắm say.
Nụ hôn trăng gửi tới nhân gian
Đêm đó trăng ôm rất dịu dàng
Em thẹn chi mà ngây mắt ngọc
Hình như ngoài cửa gió lang thang.
2012
Đặng Quang Long
11- HOA RỤNG VƯỜN XƯA.
- Vẫn mảnh vườn xưa,cây lá xưa,
Tình hoa đã rụng biết bao mùa,
Em từng đong nắng vào sương sớm,
Đầu gội hương lành những giấc khuya.
- Vườn xưa còn đó đợi trăng lên,
Vẫn thả vào đêm vẻ dịu hiền,
Nhớ nụ hôn say trăng còn thẹn
Hoa rụng tay đấy những cánh êm.
- Nay về thăm lại vườn xưa ấy,
Lá rợp xòe tay toả mát vườn,
Giậu cũ tầm xuân mầm vẫn nẩy,
Còn hoa mùa trước đã đâu còn.
- Mấy chục năm hoa thay màu mới,
Gốc cỗi cây cằn dưới bóng mây
Chẳng đợi từng đêm cơn gió thổi
Hoa theo lá rụng dưới sân đầy.
Đặng Quang Long
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
01.08.2014
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Quảng Ninh ngày 06/11/2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm
thơ tình lục bát 3 của Đặng Quang Long
Thứ
bảy - 27/10/2012 11:14
Chiều
buông một cánh lá vàng, Vẽ hình cơn gió lang thang giữa trời, Tưng bừng giọt
nắng đem phơi, Mà sao tím đẫm một thời lãng quên? ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Đặng Quang Long
Tổ 1, Khu 8B, Quang Hanh, Cẩm Phả, Quảng Ninh.
ĐT: 0984836314
Email: thuong.dangvo@yahoo.com
_____
ĐT: 0984836314
Email: thuong.dangvo@yahoo.com
_____
1- CHIỀU QUA
Chiều buông một cánh lá vàng,
Vẽ hình cơn gió lang thang giữa trời,
Tưng bừng giọt nắng đem phơi,
Mà sao tím đẫm một thời lãng quên?
Đồng làng vừa búp trăng lên
Mấy vì sao sớm ngổi trên cổng làng
Thương em sớm tối vội vàng
Đôi quang gánh nặng võ vàng chiều thu.
Chân trần lúc nắng, khi mưa
Đường quen sỏi đá cũng chừa bước chân
Hoàng hôn khi tím đầy sân
Những ngày thương nhớ bao lần chiều qua.
Đặng Quang Long
2- TÌNH ẤM, HƯƠNG THẦM.
- Hương chiều theo cánh chim bay,
Về phương xa hẹn cuối ngày mới sang,
Hương thầm anh gửi muộn màng,
Tình say gói cả mênh mang cuối mùa.
- Tình em ấm giọt nắng trưa,
Tình em thánh thót giọt mưa rơi đằm.
Tình em ngọn lửa chiều đông,
Ấm lòng thao thức phập phồng nắng mai,
Tình em then cửa vẫn cài,
Để cho khát vọng bào mài tim yêu.
- Lạnh đông mê mải qua chiều,
Cõng theo sương mỏng phiêu diêu giữa trời.
Hương thầm lặn lội tới nơi,
Xin em gói lại chút thôi hương thầm.
Đặng Quang Long
3- TIẾC BUỔI GIAO MÙA
- Có không chút lạnh giao mùa
Mà em tần tảo nắng mưa dãi dầu
Có không sợi gió giao nhau,
Để em đan chiếc khăn màu mùa thu.
- Sớm nay cơn gió ngủ vờ
Trong chăn sương mòng hững hờ lạnh vai,
Sớm nay giọt nắng hoài thai
Bông hoa cuối vụ nguôi ngoai nỗi lòng.
- Em còn có nhớ hay không,
Từng ngày mấy chục năm ròng nắng mưa?
Sớm nay tiếc nắng cuối mùa,
Sợi thương,sợi nhớ như lùa vào nhau.
- Mùa xoay bóng nắng bắc cầu,
Cho ta chắp nối sắc mầu thời gian.
Chỉ vì trận gió không ngoan
Lời ru không ngọt lại chan chứa sầu.
- Cầu qua bến cũ lòng đau
Chẳng mong giữa khúc sông sâu có đò
Chiều thu vàng vọt hai bờ,
Cánh buồm xa ngái cuối gờ hoàng hôn.
Đặng Quang Long
4- THƠM THẢO
Cành sương đang giấc mơ màng
Gió mềm về gọi khẽ khàng nụ duyên
Em chia những búp tay hiền
Đón hương từ khắp mọi miền đất quê.
Chuối cam bòng quýt...cùng về
Tỏ lòng thơm thảo đắm mê tình người.
Muôn tình chờ đó Xuân ơi !
Người đi thao thức cả đời nhớ quê
Thảo thơm xanh ngát búp chè
Giọt thương cụng chén đê mê giọt chiều.
Hạt cơm dẻo trắng niềm yêu
Cho lòng người nở bao điều trắng trong
Đồng quê chim sáo sổ lồng.
Bay xa bao nữa cũng mong ngày về.
Ai người đã lỡ đam mê
Xa quê nhắc lại câu thề nhớ không
Hẹn xuân sang hạ...rồi đông...
Đặng Quang Long
5- THEO BÓNG ĐÒ XƯA
- Một ngày về lại bến Xuân
Dòng xưa còn đó tần ngần bóng tre.
Sang sông gió ở đâu về
Con đò lãng đãng bơi về cơn giông.
- Giữa dòng vẫn vậy mênh mông,
Một cơn sóng cả đau lòng củi khô,
Buồn trông đốm lửa ven bờ,
Biết rằng nơi đó còn chờ ta đâu.
- Sang ngang lỡ chuyến đò đầu,
Mòn trông đợi chuyến đò sau lỡ làng.
Bến Xuân gương nước bẽ bàng,
Vô tư cánh nhạn nhẹ nhàng vượt sông.
- Biết là em đã theo chồng,
Hoa bèo nào biết bềnh bồng nổi trôi.
Đã lâu cách biệt chân trời,
Gửi theo cơn gió mấy lời tình xưa.
- Cho dù ngày nắng,đêm mưa,
Cho dù đông buốt,nồng trưa giữa hè,
Vẫn còn nỗi nhớ hàng me,
Cây bàng trước bến còn se sắt lòng.
Đặng Quang Long
6- CHIỀU MUỘN TRĂNG RƠI.
Sớm qua ra ngõ gặp ai
Khi về tơ nhện giăng hoài dấu chân
Sương treo hạt ngọc trong ngần
Ánh lên tia nằng thanh tân rắc vàng.
Hình như trong ánh mắt nàng
Qua khuôn cửa sổ mơ màng nhìn ai.
Hình như đăm đắm một người,
Phải chăng mình đó đấy thôi lẽ nào.
Một chiều ra ngõ liếc vào
Vẫn đôi mắt ấy ngọt ngào nhìn tôi
Một đêm muộn ánh trăng rơi
Mình cùng bẽn lẽn đứng ngồi bên nhau.
Hương lan tranh với hương cau
Cánh hoa thủ thỉ trao nhau tâm tình
Bất ngờ một nụ hôn trinh
Hoa thơm in dấu tròn vành nét vui.
Đặng Quang Long
7- TÓC MÂY
- Xa rồi cái gôc si già.
Rễ chùm buông thả, như là tóc mây.
Xưa kia lũ trẻ xóm này,
Ra đây chơi túm tóc mây nô đùa.
Từ ngày nắng đến ngày mưa,
Ngây thơ tiếng trẻ rộn trưa xóm nghèo.
Em còn bé gầy quắt queo.
Mái tóc rắc rối, vàng chiều lưa thưa.
- Anh xa quê bốn năm mùa,
Trở về cái dáng gầy xưa đã giòn.
Tóc mây em thả lưng tròn,
Cái nơ con bướm màu son nhủ ngầm,
Mà sao anh cứ yêu thầm.
Chỉ yêu thầm để giãi dầm trời mưa.
Nhìn nhau chưa thế bao giờ,
Sao em cũng chỉ... ngây thơ đứng nhìn.
Cái thời dại dột con tim.
Để cho năm, tháng...nhấn chìm tình yêu.
- Nay về thay đổi đã nhiều
Đi tìm mái tóc thầm yêu thuở nào.
Nhưng còn tìm thấy được sao?
Tóc mây...thả gió bay cao đâu còn.
Chỉ còn mái tóc giữa hồn,
Bay trong mơ tưởng chập chờn cứ bay.
Đặng Quang Long
8- CHỢ CHIỀU
Phất phơ cơn gió chiều nay
Em tôi đi chợ
gặp ngày tràn mưa
Chợ đông kẻ bán
người mua
Âm thanh xao xác
lưa thưa mái lều.
Trong tay cuối tháng
một chiều
Chỉ còn đủ bạc
mua liều mớ tôm
Ngoài vườn có trái bầu non
Là còn được bát canh ngon
chờ chồng.
Ai người có hiểu cho không?
Những chiều chợ cóc
nỗi lòng đầy vơi.
30-5-2012
Đặng Quang Long
9- CHỜ MONG
Màu chờ...
Nhuộm tím hoàng hôn.
Chờ người áo tím...
Để hồn tương tư.
Mong chờ
Cơn gió cũng hư
Cho vàng lá rụng
Làm mờ làn sương.
Chờ em
Rối sợi tình vương,
Làm nghiêng bóng nắng
Đau đường em qua.
Đường gần...
Sao thế...hóa xa
Cánh chim bay mãi
Trời xa dập dềnh.
Chờ như
Cá lội đầu gềnh
Thuyền bơi giữa sóng
Chông chênh cuộn ngàu .
Cớ chi
làm khổ cho nhau?
Vì sao...cứ để...
Khổ đau...khi chờ.
02-7-2012.
Đặng Quang Long
10- CÕI BÌNH YÊN
- Bình yên...
Một cõi thương yêu,
Bàn chân in đậm
Dấu chiều thu qua.
Hoàng hôn tím... nhuộm trời xa,
Tiếng lòng,
Hoà với bao la tiếng đời.
- Vần thơ...
như những nụ cười,
Nụ yêu thương,
Nở hoa ngời màu yêu.
Không còn phách lạc,
Cung xiêu,
Chỉ còn trầm bổng...
Tiếng chiều rộn say.
Chim gù...
Thả tiêng gọi bầy,
Nắng thu trong trẻo...
Đợi ngày em sang.
- Sông rộng,
Đã có đò ngang,
Sông dài...đã có
Mênh mang mái chèo.
Bình yên một cõi thương yêu,
Giữ nhiều nhung nhớ,
Gửi nhiều luyến say.
Thơ tình chuốt sợi hàng ngày
Đón em
Thuyền đợi
trăng đầy bến thương.
Đặng Quang Long
Đặng Quang Long
Chiều buông một cánh lá vàng,
Vẽ hình cơn gió lang thang giữa trời,
Tưng bừng giọt nắng đem phơi,
Mà sao tím đẫm một thời lãng quên?
Đồng làng vừa búp trăng lên
Mấy vì sao sớm ngổi trên cổng làng
Thương em sớm tối vội vàng
Đôi quang gánh nặng võ vàng chiều thu.
Chân trần lúc nắng, khi mưa
Đường quen sỏi đá cũng chừa bước chân
Hoàng hôn khi tím đầy sân
Những ngày thương nhớ bao lần chiều qua.
Đặng Quang Long
2- TÌNH ẤM, HƯƠNG THẦM.
- Hương chiều theo cánh chim bay,
Về phương xa hẹn cuối ngày mới sang,
Hương thầm anh gửi muộn màng,
Tình say gói cả mênh mang cuối mùa.
- Tình em ấm giọt nắng trưa,
Tình em thánh thót giọt mưa rơi đằm.
Tình em ngọn lửa chiều đông,
Ấm lòng thao thức phập phồng nắng mai,
Tình em then cửa vẫn cài,
Để cho khát vọng bào mài tim yêu.
- Lạnh đông mê mải qua chiều,
Cõng theo sương mỏng phiêu diêu giữa trời.
Hương thầm lặn lội tới nơi,
Xin em gói lại chút thôi hương thầm.
Đặng Quang Long
3- TIẾC BUỔI GIAO MÙA
- Có không chút lạnh giao mùa
Mà em tần tảo nắng mưa dãi dầu
Có không sợi gió giao nhau,
Để em đan chiếc khăn màu mùa thu.
- Sớm nay cơn gió ngủ vờ
Trong chăn sương mòng hững hờ lạnh vai,
Sớm nay giọt nắng hoài thai
Bông hoa cuối vụ nguôi ngoai nỗi lòng.
- Em còn có nhớ hay không,
Từng ngày mấy chục năm ròng nắng mưa?
Sớm nay tiếc nắng cuối mùa,
Sợi thương,sợi nhớ như lùa vào nhau.
- Mùa xoay bóng nắng bắc cầu,
Cho ta chắp nối sắc mầu thời gian.
Chỉ vì trận gió không ngoan
Lời ru không ngọt lại chan chứa sầu.
- Cầu qua bến cũ lòng đau
Chẳng mong giữa khúc sông sâu có đò
Chiều thu vàng vọt hai bờ,
Cánh buồm xa ngái cuối gờ hoàng hôn.
Đặng Quang Long
4- THƠM THẢO
Cành sương đang giấc mơ màng
Gió mềm về gọi khẽ khàng nụ duyên
Em chia những búp tay hiền
Đón hương từ khắp mọi miền đất quê.
Chuối cam bòng quýt...cùng về
Tỏ lòng thơm thảo đắm mê tình người.
Muôn tình chờ đó Xuân ơi !
Người đi thao thức cả đời nhớ quê
Thảo thơm xanh ngát búp chè
Giọt thương cụng chén đê mê giọt chiều.
Hạt cơm dẻo trắng niềm yêu
Cho lòng người nở bao điều trắng trong
Đồng quê chim sáo sổ lồng.
Bay xa bao nữa cũng mong ngày về.
Ai người đã lỡ đam mê
Xa quê nhắc lại câu thề nhớ không
Hẹn xuân sang hạ...rồi đông...
Đặng Quang Long
5- THEO BÓNG ĐÒ XƯA
- Một ngày về lại bến Xuân
Dòng xưa còn đó tần ngần bóng tre.
Sang sông gió ở đâu về
Con đò lãng đãng bơi về cơn giông.
- Giữa dòng vẫn vậy mênh mông,
Một cơn sóng cả đau lòng củi khô,
Buồn trông đốm lửa ven bờ,
Biết rằng nơi đó còn chờ ta đâu.
- Sang ngang lỡ chuyến đò đầu,
Mòn trông đợi chuyến đò sau lỡ làng.
Bến Xuân gương nước bẽ bàng,
Vô tư cánh nhạn nhẹ nhàng vượt sông.
- Biết là em đã theo chồng,
Hoa bèo nào biết bềnh bồng nổi trôi.
Đã lâu cách biệt chân trời,
Gửi theo cơn gió mấy lời tình xưa.
- Cho dù ngày nắng,đêm mưa,
Cho dù đông buốt,nồng trưa giữa hè,
Vẫn còn nỗi nhớ hàng me,
Cây bàng trước bến còn se sắt lòng.
Đặng Quang Long
6- CHIỀU MUỘN TRĂNG RƠI.
Sớm qua ra ngõ gặp ai
Khi về tơ nhện giăng hoài dấu chân
Sương treo hạt ngọc trong ngần
Ánh lên tia nằng thanh tân rắc vàng.
Hình như trong ánh mắt nàng
Qua khuôn cửa sổ mơ màng nhìn ai.
Hình như đăm đắm một người,
Phải chăng mình đó đấy thôi lẽ nào.
Một chiều ra ngõ liếc vào
Vẫn đôi mắt ấy ngọt ngào nhìn tôi
Một đêm muộn ánh trăng rơi
Mình cùng bẽn lẽn đứng ngồi bên nhau.
Hương lan tranh với hương cau
Cánh hoa thủ thỉ trao nhau tâm tình
Bất ngờ một nụ hôn trinh
Hoa thơm in dấu tròn vành nét vui.
Đặng Quang Long
7- TÓC MÂY
- Xa rồi cái gôc si già.
Rễ chùm buông thả, như là tóc mây.
Xưa kia lũ trẻ xóm này,
Ra đây chơi túm tóc mây nô đùa.
Từ ngày nắng đến ngày mưa,
Ngây thơ tiếng trẻ rộn trưa xóm nghèo.
Em còn bé gầy quắt queo.
Mái tóc rắc rối, vàng chiều lưa thưa.
- Anh xa quê bốn năm mùa,
Trở về cái dáng gầy xưa đã giòn.
Tóc mây em thả lưng tròn,
Cái nơ con bướm màu son nhủ ngầm,
Mà sao anh cứ yêu thầm.
Chỉ yêu thầm để giãi dầm trời mưa.
Nhìn nhau chưa thế bao giờ,
Sao em cũng chỉ... ngây thơ đứng nhìn.
Cái thời dại dột con tim.
Để cho năm, tháng...nhấn chìm tình yêu.
- Nay về thay đổi đã nhiều
Đi tìm mái tóc thầm yêu thuở nào.
Nhưng còn tìm thấy được sao?
Tóc mây...thả gió bay cao đâu còn.
Chỉ còn mái tóc giữa hồn,
Bay trong mơ tưởng chập chờn cứ bay.
Đặng Quang Long
8- CHỢ CHIỀU
Phất phơ cơn gió chiều nay
Em tôi đi chợ
gặp ngày tràn mưa
Chợ đông kẻ bán
người mua
Âm thanh xao xác
lưa thưa mái lều.
Trong tay cuối tháng
một chiều
Chỉ còn đủ bạc
mua liều mớ tôm
Ngoài vườn có trái bầu non
Là còn được bát canh ngon
chờ chồng.
Ai người có hiểu cho không?
Những chiều chợ cóc
nỗi lòng đầy vơi.
30-5-2012
Đặng Quang Long
9- CHỜ MONG
Màu chờ...
Nhuộm tím hoàng hôn.
Chờ người áo tím...
Để hồn tương tư.
Mong chờ
Cơn gió cũng hư
Cho vàng lá rụng
Làm mờ làn sương.
Chờ em
Rối sợi tình vương,
Làm nghiêng bóng nắng
Đau đường em qua.
Đường gần...
Sao thế...hóa xa
Cánh chim bay mãi
Trời xa dập dềnh.
Chờ như
Cá lội đầu gềnh
Thuyền bơi giữa sóng
Chông chênh cuộn ngàu .
Cớ chi
làm khổ cho nhau?
Vì sao...cứ để...
Khổ đau...khi chờ.
02-7-2012.
Đặng Quang Long
10- CÕI BÌNH YÊN
- Bình yên...
Một cõi thương yêu,
Bàn chân in đậm
Dấu chiều thu qua.
Hoàng hôn tím... nhuộm trời xa,
Tiếng lòng,
Hoà với bao la tiếng đời.
- Vần thơ...
như những nụ cười,
Nụ yêu thương,
Nở hoa ngời màu yêu.
Không còn phách lạc,
Cung xiêu,
Chỉ còn trầm bổng...
Tiếng chiều rộn say.
Chim gù...
Thả tiêng gọi bầy,
Nắng thu trong trẻo...
Đợi ngày em sang.
- Sông rộng,
Đã có đò ngang,
Sông dài...đã có
Mênh mang mái chèo.
Bình yên một cõi thương yêu,
Giữ nhiều nhung nhớ,
Gửi nhiều luyến say.
Thơ tình chuốt sợi hàng ngày
Đón em
Thuyền đợi
trăng đầy bến thương.
Đặng Quang Long
Đặng Quang Long
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
01.08.2014
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Quảng Ninh ngày 27/10/2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm
thơ tình lục bát 2 Đặng Quang Long
Thứ
năm - 25/10/2012 15:25
CHIỀU
MƯA Chiều mưa lạnh buốt đài hoa Giọng chim run rẩy nhạt nhoà vòm cây Có người má
đỏ hây hây Nhóm hồng bếp lửa làm ngây cả chiều.
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Đặng Quang Long
Tổ 1, Khu 8B, Quang Hanh, Cẩm Phả, Quảng Ninh.
ĐT: 0984836314
Email: thuong.dangvo@yahoo.com
_____
ĐT: 0984836314
Email: thuong.dangvo@yahoo.com
_____
1- BỒN CHỒN
- Qua đêm em chẳng đoái hoài
Nụ tươi em vẫn nói cười vu vơ
Bồn chồn sương rớt trời mơ
Mắt ai nhuốm cả sắc mờ mưa bay.
- Nhìn em hớn hở mặt mày
Gì làm em rộn ngất ngây giữa đời
Bồn chồn ngày tháng chơi vơi
Mưa chan,nắng đốt không vơi bồn chồn.
- Lạ lùng tình nhạt môi hôn
Díu dan tơ liễu cứ buồn bâng khuâng
Bồn chồn trong lớp mưa đằm
Cớ sao hoa lá lặng câm mắt buồn.
- Có con chim hót cô đơn
Vật vờ đậu ngọn tre buồn bơ vơ.
Đặng Quang Long
2- ƯỚC
- Người ta, ai cũng ước mong,
Sâu sa cất tận đáy lòng khó chia,
Mỗi điều ước, một đam mê,
Ước như cổ tích, ước về mai sau,
Ước duyên may, ước sang giầu,
Ước cả cái sự làm đau lòng người,
Biết là điều ước giữa đời,
Chỉ là ước vậy mà thôi, khó thành.
- Nhưng anh vẫn ước một mình,
Ước bao điều ước thật lành với em,
Trời thì thơ thới mây êm,
Đêm thì êm ả từng đêm, mỗi ngày,
Gió thì thấm đậm hương say,
Hoa thơm thảo, trái thơm đầy lòng yêu,
Với em, anh ước bao điều,
Dẫu tham vẫn muốn ước nhiều cho em.
Ước mình là ngọn gió êm,
Để em là lộc biếc trên đầu cành,
Ước mình là trận mưa lành,
Để em là bể trong xanh tràn đầy.
Ước mình là cánh chim bay,
Để em là lớp xanh cây ngút ngàn.
Ước trong giấc ngủ thế gian,
Trong mơ có khúc khải hoàn gặp nhau.
Ước cho đến lúc bạc đầu,
Vẫn say đắm,vẫn một mầu xuân xanh.
- Dẫu năm tháng có mỏng manh,
Ước ao từng phút vẫn dành cho nhau.
Nâng niu cái buổi ban đầu,
Cầm tay, chung môt nhịp cầu dắt qua.
Đặng Quang Long
3- VẦN THƠ ẤM.
Lạnh lùng
chùm gió đông sang
Chăn mây hờ hững
sẽ sàng gọi thơ
Thơ đời
vẫn nhận vẫn cho
Tình trong nhân thế
càng chờ càng say.
Vần thương yêu
viết mỗi ngày,
Trải lòng cho thấu
đắng cay ngọt bùi
Bao vần thơ ấm niềm vui,
Như xưa
chia củ sắn lùi giữa đông.
2012
Đặng Quang Long
4- VU VƠ KHÔNG LỜI
- Vu vơ nỗi nhớ không lời,
Cái tình không chắc nửa vời không đau.
Vu vơ thổn thức vài câu,
Câu gì không nhớ để sầu vu vơ.
- Gió mây giăng cũng vật vờ,
Vu vơ như có câu hò ngoài sông?
Tình đâu cũng phận long đong.
Vu vơ hờn dỗi bởi lòng vu vơ,
- Vu vơ hẹn...vu vơ chờ,
Chao ơi cả cái vu vơ chết người.
Em cho ai nửa nụ cười?
Làm cho ai cứ suốt đời vu vơ.
Đặng Quang Long
5- XẾ CHIỀU.
- Xế chiều
làn nắng mỏng manh
Bóng ai
nhòa giữa long lanh mặt hồ,
Gió buồn
sà xuống ngẩn ngơ,
Vướng chân người vội
bơ vơ cuối đường.
- Xế chiều
tóc nhuốm màu sương
Làn da xạm úa
phấn hương nhợt nhòa
Cây bòng chậm nở mùa hoa
Lá rơi
quả rụng
la đà chiều buông.
15-3-2012
Đặng Quang Long
6- YÊU LẮM CHIỀU THU
- Chiều thu buông nắng lá rơi
Mênh mang ánh mắt ai ngời long lanh
Lá chiều chạm tới tay anh
Chìa tay đỡ vội duyên lành cuối thu
Sông thu ngọn gió đang chờ
Con đò dưới bến hững hờ thả neo.
- Em về khi vãn chợ chiều
Đường mòn chân bước liêu xiêu gập gềnh
Trên vai gánh nhớ bồng bênh
Áo bay theo gió dập dềnh dáng thu.
Đón em khi đã sương mù
Thả thương vào nhớ lạnh bờ vai em.
- Chiều thu khi ngã vào đêm,
Làm cho gió cũng ngã thêm một lần
Nụ hồng ngã dưới trăng ngân
Bờ vai xiết lại cho gần bờ vai,
Có đôi sao muộn cuối trời
Cũng như đang gửi nụ cười vào nhau.
Đặng Quang Long
7- TRĂNG RƠI!
- Trăng rơi xuống giếng
trăng tròn,
Rơi vào dòng suối
còn tròn được không?
Em nhìn đắm đuối vầng trăng,
Bỗng đâu đáy mắt
bâng khuâng trăng tròn.
- Trăng rơi vào giữa tâm hồn,
Bơi qua suối tóc
ngọn nguồn của đêm,
Trăng ken giữa ngón tay hiền.
Cho tình bối rối,
tiếng đêm sẽ sàng.
- Ngủ quên
trăng cũng mơ màng.
Rơi vào thăm thẳm
địa đàng tình yêu.
Đặng Quang Long
8- BÔNG HOA CÔI CÚT*
- Hết mùa còn sót nụ hoa
Bâng khuâng sắc thắm nhạt nhoà trong mưa
Lá xanh mát mắt đang mùa
Riêng hoa côi cút đong đưa một mình.
- Sông xưa côi cút lục bình
Tím trong nỗi nhớ bập bềnh nhẹ xuôi.
Cuối xuân lạc lõng bên đồi
Bông hoa cuối vụ nụ cười buồn tênh.
- Ba mươi sáu cánh xuân tình
Bâng khuâng vẫn đứng một mình trước gương
Nhện nào giăng mãi tơ vương
Lòng riêng côi cút dặm đường còn xa.
17-3-2012
Đặng Quang Long
- Qua đêm em chẳng đoái hoài
Nụ tươi em vẫn nói cười vu vơ
Bồn chồn sương rớt trời mơ
Mắt ai nhuốm cả sắc mờ mưa bay.
- Nhìn em hớn hở mặt mày
Gì làm em rộn ngất ngây giữa đời
Bồn chồn ngày tháng chơi vơi
Mưa chan,nắng đốt không vơi bồn chồn.
- Lạ lùng tình nhạt môi hôn
Díu dan tơ liễu cứ buồn bâng khuâng
Bồn chồn trong lớp mưa đằm
Cớ sao hoa lá lặng câm mắt buồn.
- Có con chim hót cô đơn
Vật vờ đậu ngọn tre buồn bơ vơ.
Đặng Quang Long
2- ƯỚC
- Người ta, ai cũng ước mong,
Sâu sa cất tận đáy lòng khó chia,
Mỗi điều ước, một đam mê,
Ước như cổ tích, ước về mai sau,
Ước duyên may, ước sang giầu,
Ước cả cái sự làm đau lòng người,
Biết là điều ước giữa đời,
Chỉ là ước vậy mà thôi, khó thành.
- Nhưng anh vẫn ước một mình,
Ước bao điều ước thật lành với em,
Trời thì thơ thới mây êm,
Đêm thì êm ả từng đêm, mỗi ngày,
Gió thì thấm đậm hương say,
Hoa thơm thảo, trái thơm đầy lòng yêu,
Với em, anh ước bao điều,
Dẫu tham vẫn muốn ước nhiều cho em.
Ước mình là ngọn gió êm,
Để em là lộc biếc trên đầu cành,
Ước mình là trận mưa lành,
Để em là bể trong xanh tràn đầy.
Ước mình là cánh chim bay,
Để em là lớp xanh cây ngút ngàn.
Ước trong giấc ngủ thế gian,
Trong mơ có khúc khải hoàn gặp nhau.
Ước cho đến lúc bạc đầu,
Vẫn say đắm,vẫn một mầu xuân xanh.
- Dẫu năm tháng có mỏng manh,
Ước ao từng phút vẫn dành cho nhau.
Nâng niu cái buổi ban đầu,
Cầm tay, chung môt nhịp cầu dắt qua.
Đặng Quang Long
3- VẦN THƠ ẤM.
Lạnh lùng
chùm gió đông sang
Chăn mây hờ hững
sẽ sàng gọi thơ
Thơ đời
vẫn nhận vẫn cho
Tình trong nhân thế
càng chờ càng say.
Vần thương yêu
viết mỗi ngày,
Trải lòng cho thấu
đắng cay ngọt bùi
Bao vần thơ ấm niềm vui,
Như xưa
chia củ sắn lùi giữa đông.
2012
Đặng Quang Long
4- VU VƠ KHÔNG LỜI
- Vu vơ nỗi nhớ không lời,
Cái tình không chắc nửa vời không đau.
Vu vơ thổn thức vài câu,
Câu gì không nhớ để sầu vu vơ.
- Gió mây giăng cũng vật vờ,
Vu vơ như có câu hò ngoài sông?
Tình đâu cũng phận long đong.
Vu vơ hờn dỗi bởi lòng vu vơ,
- Vu vơ hẹn...vu vơ chờ,
Chao ơi cả cái vu vơ chết người.
Em cho ai nửa nụ cười?
Làm cho ai cứ suốt đời vu vơ.
Đặng Quang Long
5- XẾ CHIỀU.
- Xế chiều
làn nắng mỏng manh
Bóng ai
nhòa giữa long lanh mặt hồ,
Gió buồn
sà xuống ngẩn ngơ,
Vướng chân người vội
bơ vơ cuối đường.
- Xế chiều
tóc nhuốm màu sương
Làn da xạm úa
phấn hương nhợt nhòa
Cây bòng chậm nở mùa hoa
Lá rơi
quả rụng
la đà chiều buông.
15-3-2012
Đặng Quang Long
6- YÊU LẮM CHIỀU THU
- Chiều thu buông nắng lá rơi
Mênh mang ánh mắt ai ngời long lanh
Lá chiều chạm tới tay anh
Chìa tay đỡ vội duyên lành cuối thu
Sông thu ngọn gió đang chờ
Con đò dưới bến hững hờ thả neo.
- Em về khi vãn chợ chiều
Đường mòn chân bước liêu xiêu gập gềnh
Trên vai gánh nhớ bồng bênh
Áo bay theo gió dập dềnh dáng thu.
Đón em khi đã sương mù
Thả thương vào nhớ lạnh bờ vai em.
- Chiều thu khi ngã vào đêm,
Làm cho gió cũng ngã thêm một lần
Nụ hồng ngã dưới trăng ngân
Bờ vai xiết lại cho gần bờ vai,
Có đôi sao muộn cuối trời
Cũng như đang gửi nụ cười vào nhau.
Đặng Quang Long
7- TRĂNG RƠI!
- Trăng rơi xuống giếng
trăng tròn,
Rơi vào dòng suối
còn tròn được không?
Em nhìn đắm đuối vầng trăng,
Bỗng đâu đáy mắt
bâng khuâng trăng tròn.
- Trăng rơi vào giữa tâm hồn,
Bơi qua suối tóc
ngọn nguồn của đêm,
Trăng ken giữa ngón tay hiền.
Cho tình bối rối,
tiếng đêm sẽ sàng.
- Ngủ quên
trăng cũng mơ màng.
Rơi vào thăm thẳm
địa đàng tình yêu.
Đặng Quang Long
8- BÔNG HOA CÔI CÚT*
- Hết mùa còn sót nụ hoa
Bâng khuâng sắc thắm nhạt nhoà trong mưa
Lá xanh mát mắt đang mùa
Riêng hoa côi cút đong đưa một mình.
- Sông xưa côi cút lục bình
Tím trong nỗi nhớ bập bềnh nhẹ xuôi.
Cuối xuân lạc lõng bên đồi
Bông hoa cuối vụ nụ cười buồn tênh.
- Ba mươi sáu cánh xuân tình
Bâng khuâng vẫn đứng một mình trước gương
Nhện nào giăng mãi tơ vương
Lòng riêng côi cút dặm đường còn xa.
17-3-2012
Đặng Quang Long
----
* Cảm thông cô gái chưa chồng.
----
9- BUỘC TRĂNG
Trăng tròn
buộc thả ngọn cau.
Em tôi hong tóc,
chải đầu hương bay.
Thơ tình
thả bóng trăng say
Ngọn cau đành tiễn
trăng bay lên trời,
Càng cao,
trăng sáng càng ngời.
Tình em đằm thắm
Mắt cười đầy trăng.
Đặng Quang Long
10- BUỔI SÁNG BÌNH YÊN
Bình minh
đánh thức bầy chim
Những đôi cánh nhỏ
đi tìm niềm vui
Lá xanh
hoa ngọc
mỉm cười
Đôi chân líu ríu
dắt ngời nắng lên.
Mình ơi
thức dậy mà xem
Mà nghe cảnh thức,
nhạc êm không lời
Chung nhau
xây mộng cuộc đời
Cùng nhau
trong một khoảng trời
bình yên.
02-5-2012
Đặng Quang Long
11- CHE MƯA
- Giữa đường hai đứa gặp mưa,
Lá môn to thật, nhưng vừa làm sao,
Che đằng trước, hở đằng sau.
Co đi, kéo lại vẫn đâu có vừa.
- Bất ngờ cơn gió lại đùa,
Thổi tung vạt áo cho mưa lọt vào.
Ôm em thật chặt thương nào.
Trong mưa, bỗng thấy rạt rào bâng khuâng.
Ôm em chặt nữa, ấm lòng.
Mặc cho ướt hết, mênh mông cả trời.
Hai mình cùng ướt em ơi.
Chỉ thương cái cớ tuyệt vời lá môn.
Đặng Quang Long
12- CHỈ LÀ
Chỉ là lúc nắng khi mưa
Chỉ là sương phủ giữa mùa mà thôi
Sao em tiếc một nụ cười
Cho đành lạnh lẽo cả đời vì hoa.
Chỉ là một vẻ kiêu sa
Chỉ là tóc bỏ đuôi gà đong đưa
Sao em cứ mãi bỏ bùa
Cho anh mất cả mấy mùa bâng khuâng.
Đặng Quang Long
13- CHIỀU MƯA
Chiều mưa lạnh buốt đài hoa
Giọng chim run rẩy nhạt nhoà vòm cây
Có người má đỏ hây hây
Nhóm hồng bếp lửa làm ngây cả chiều.
Đặng Quang Long
Đặng Quang Long
* Cảm thông cô gái chưa chồng.
----
9- BUỘC TRĂNG
Trăng tròn
buộc thả ngọn cau.
Em tôi hong tóc,
chải đầu hương bay.
Thơ tình
thả bóng trăng say
Ngọn cau đành tiễn
trăng bay lên trời,
Càng cao,
trăng sáng càng ngời.
Tình em đằm thắm
Mắt cười đầy trăng.
Đặng Quang Long
10- BUỔI SÁNG BÌNH YÊN
Bình minh
đánh thức bầy chim
Những đôi cánh nhỏ
đi tìm niềm vui
Lá xanh
hoa ngọc
mỉm cười
Đôi chân líu ríu
dắt ngời nắng lên.
Mình ơi
thức dậy mà xem
Mà nghe cảnh thức,
nhạc êm không lời
Chung nhau
xây mộng cuộc đời
Cùng nhau
trong một khoảng trời
bình yên.
02-5-2012
Đặng Quang Long
11- CHE MƯA
- Giữa đường hai đứa gặp mưa,
Lá môn to thật, nhưng vừa làm sao,
Che đằng trước, hở đằng sau.
Co đi, kéo lại vẫn đâu có vừa.
- Bất ngờ cơn gió lại đùa,
Thổi tung vạt áo cho mưa lọt vào.
Ôm em thật chặt thương nào.
Trong mưa, bỗng thấy rạt rào bâng khuâng.
Ôm em chặt nữa, ấm lòng.
Mặc cho ướt hết, mênh mông cả trời.
Hai mình cùng ướt em ơi.
Chỉ thương cái cớ tuyệt vời lá môn.
Đặng Quang Long
12- CHỈ LÀ
Chỉ là lúc nắng khi mưa
Chỉ là sương phủ giữa mùa mà thôi
Sao em tiếc một nụ cười
Cho đành lạnh lẽo cả đời vì hoa.
Chỉ là một vẻ kiêu sa
Chỉ là tóc bỏ đuôi gà đong đưa
Sao em cứ mãi bỏ bùa
Cho anh mất cả mấy mùa bâng khuâng.
Đặng Quang Long
13- CHIỀU MƯA
Chiều mưa lạnh buốt đài hoa
Giọng chim run rẩy nhạt nhoà vòm cây
Có người má đỏ hây hây
Nhóm hồng bếp lửa làm ngây cả chiều.
Đặng Quang Long
Đặng Quang Long
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
01.08.2014
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Quảng Ninh ngày 25/10/2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm
thơ “Lục bát thuận nghịch độc” của Đặng Quang Long
Thứ
bảy - 20/10/2012 08:30
Vương
chiều nắng tỏa men say, Thương nhau chờ mãi đợi ngày dài thêm. Thơ tình thức
dục mong em, Mơ toàn đào mận gió êm cây hờn. Sao trời nép bóng mây vờn, Trào
dâng thương cảm nỗi buồn cùng ai. Đường xa mỏi gối chân mài,
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Đặng Quang Long
Tổ 1, Khu 8B, Quang Hanh, Cẩm Phả, Quảng Ninh.
ĐT: 0984836314
Email: thuong.dangvo@yahoo.com
_____
ĐT: 0984836314
Email: thuong.dangvo@yahoo.com
_____
1- CHIỀU THƯƠNG
(Thuận nghịch độc)
Đọc xuôi
Pha chiều ráng đỏ đầy tay,
Hoa hồng nhành nở ngất ngây bên thềm.
Mành sương gió đuổi mây êm,
Tình thương mong tháng nhớ đêm thêm dài.
Cùng theo nắng nhạt chiều phai
Chung tình ngời sáng nguyệt cài chiều nghiêng.
Vơi chiều tỏa rạng trinh liêm,
Đời bao thương cảm nhớ niềm nào qua.
Sương cùng nắng gió giao hòa,
Buông lơi nhành lá cánh hoa phơi buồn.
Lành trong suối nước mây vờn,
Xanh rừng mờ tỏ dập dồn mưa bay.
Thu vàng nhớ giọt chiều say...
....
Đặng Quang Long
Đọc ngược
THƯƠNG CHIỀU
Say chiều giọt nhớ vàng thu,
Bay mưa dồn dập tỏ mờ rừng xanh.
Vờn mây nước suối trong lành,
Buồn phơi hoa cánh lá nhành lơi buông.
Hòa giao gió nắng cùng sương,
Qua nào niềm nhớ,cảm thương bao đời.
Liêm trinh rạng tỏa chiều vơi,
Nghiêng chiều cài nguyệt,sáng ngời tình chung.
Phai chiều nhạt nắng theo cùng,
Dài thêm đêm nhớ,tháng mong thương tình.
Êm mây đuổi gió sương mành,
Thềm bên ngây ngất nở nhành hồng hoa.
Tay đầy đỏ ráng chiều pha...
....
Đặng Quang Long
2- THU GỌI
(Thuận nghịch độc)
Đọc thuận
Lâng lâng, lối nhạn bềnh bồng
Trăng cùng bày tỏ, nhụy hồng nguyên trinh
Say mê, gió quyến mầm xinh
Đầy vơi quê Mẹ, ấm tình thêm nương,
Khuê phòng ,thắm đượm ngàn hương
Hoe vàng vừa nắng, sớm sương đầy hồ,
Mưa chiều, lối đẫm ngày mơ
Bờ xa khôn lách, lối mờ chiều êm
Tuôn sầu nhỏ lệ bên thềm
Buồn tâm thêm gợi nhớ niềm đau xưa,
Em cùng nhỏ bướm ươm tơ
Thêm yêu tình thắm ngọt thơ cho đời.
Nghinh chiều đợi những ngày vơi,
Xinh tươi vàng óng nắng ngời qua thu.
Mang mang đọng thẫm lời ru
Làng quê hiu hắt thả mù chìm buông
Thiu buồn cá đớp trăng suông,
Diều dây theo vút gió luồng mây êm
Neo về bóng nguyệt chờ em
Theo cùng đèn sáng vắng thềm lầu khuya
Then cài phải nhớ đêm mưa...
Đặng Quang Long
Đọc ngược
Mưa đêm nhớ phải cài then,
Khuya lầu thềm vắng sáng đèn cùng theo
Em chờ nguyệt bóng về neo
Êm mây luồng gió vút theo dây diều.
Suông trăng đớp cá buồn thiu,
Buông chìm mù thả hắt hiu quê làng.
Ru lời thấm đọng mang mang,
Thu qua ngời nắng óng vàng tươi xinh
Vơi ngày những đợi chiều nghinh,
Đời cho thơ ngọt thắm tình yêu thêm.
Tơ ươm bướm nhỏ cùng em
Xưa đau niềm nhớ,gợi thêm tâm buồn.
Thềm bên,lệ nhỏ,sầu tuôn,
Êm chiều,mờ lối lách khôn xa bờ.
Mơ ngày đẫm lối,chiều mưa,
Hồ đầy sương sớm,nắng vừa vàng hoe.
Hương ngàn,đượm thắm phòng khuê,
Vương thêm tình ấm,Mẹ quê vơi đầy.
Xinh mầm,quyến gió mê say.
Trinh nguyên hồng nhụy,tỏ bày cùng trăng.
Bồng bềnh lối nhạn lâng lâng.
Đặng Quang Long
3- NỒNG DUYÊN
Đọc xuôi
Vương chiều nắng tỏa men say,
Thương nhau chờ mãi đợi ngày dài thêm.
Thơ tình thức dục mong em,
Mơ toàn đào mận gió êm cây hờn.
Sao trời nép bóng mây vờn,
Trào dâng thương cảm nỗi buồn cùng ai.
Đường xa mỏi gối chân mài,
Đọc ngược
Mài chân gối mỏi xa đường,
Ai cùng buồn nổi cảm thương dâng trào.
Vờn mây bóng nép trời sao,
Hờn cây êm gió mận đào toàn mơ.
Em mong dục thức tình thơ,
Thêm dài ngày đợi mãi chờ nhau thương.
Say men toả nắng chiều vương,
...
Đặng Quang Long
4-
YÊU EM NGỎ LỜI
Đọc xuôi
Em yêu mãi thắm
thơ tình,
Đêm say thường nhớ
bóng hình cùng ai.
Sương chiều
trúc hẹn vườn mai,
Thương thương
buồn nỗi nhớ dài đêm qua.
Chuồn chuồn
đỏ ớt bay xa,
Khuôn đầy chèn đủ
ngọc ngà theo em.
Tham còn vẫn mãi
yêu thêm,
Đặng Quang Long
Đọc ngược:
LỜI NGỎ EM YÊU
Thêm yêu
mãi vẫn còn tham.
Em theo ngà ngọc
đủ chèn đầy khuôn,
Xa bay ớt đỏ
chuồn chuồn,
Qua đêm dài nhớ nỗi buồn
thương thương.
Mai vườn hẹn trúc
chiều sương,
Ai cùng hình bóng
nhớ thường say đêm.
Tình thơ
thắm mãi yêu em
Đặng Quang Long
Đặng Quang Long
(Thuận nghịch độc)
Đọc xuôi
Pha chiều ráng đỏ đầy tay,
Hoa hồng nhành nở ngất ngây bên thềm.
Mành sương gió đuổi mây êm,
Tình thương mong tháng nhớ đêm thêm dài.
Cùng theo nắng nhạt chiều phai
Chung tình ngời sáng nguyệt cài chiều nghiêng.
Vơi chiều tỏa rạng trinh liêm,
Đời bao thương cảm nhớ niềm nào qua.
Sương cùng nắng gió giao hòa,
Buông lơi nhành lá cánh hoa phơi buồn.
Lành trong suối nước mây vờn,
Xanh rừng mờ tỏ dập dồn mưa bay.
Thu vàng nhớ giọt chiều say...
....
Đặng Quang Long
Đọc ngược
THƯƠNG CHIỀU
Say chiều giọt nhớ vàng thu,
Bay mưa dồn dập tỏ mờ rừng xanh.
Vờn mây nước suối trong lành,
Buồn phơi hoa cánh lá nhành lơi buông.
Hòa giao gió nắng cùng sương,
Qua nào niềm nhớ,cảm thương bao đời.
Liêm trinh rạng tỏa chiều vơi,
Nghiêng chiều cài nguyệt,sáng ngời tình chung.
Phai chiều nhạt nắng theo cùng,
Dài thêm đêm nhớ,tháng mong thương tình.
Êm mây đuổi gió sương mành,
Thềm bên ngây ngất nở nhành hồng hoa.
Tay đầy đỏ ráng chiều pha...
....
Đặng Quang Long
2- THU GỌI
(Thuận nghịch độc)
Đọc thuận
Lâng lâng, lối nhạn bềnh bồng
Trăng cùng bày tỏ, nhụy hồng nguyên trinh
Say mê, gió quyến mầm xinh
Đầy vơi quê Mẹ, ấm tình thêm nương,
Khuê phòng ,thắm đượm ngàn hương
Hoe vàng vừa nắng, sớm sương đầy hồ,
Mưa chiều, lối đẫm ngày mơ
Bờ xa khôn lách, lối mờ chiều êm
Tuôn sầu nhỏ lệ bên thềm
Buồn tâm thêm gợi nhớ niềm đau xưa,
Em cùng nhỏ bướm ươm tơ
Thêm yêu tình thắm ngọt thơ cho đời.
Nghinh chiều đợi những ngày vơi,
Xinh tươi vàng óng nắng ngời qua thu.
Mang mang đọng thẫm lời ru
Làng quê hiu hắt thả mù chìm buông
Thiu buồn cá đớp trăng suông,
Diều dây theo vút gió luồng mây êm
Neo về bóng nguyệt chờ em
Theo cùng đèn sáng vắng thềm lầu khuya
Then cài phải nhớ đêm mưa...
Đặng Quang Long
Đọc ngược
Mưa đêm nhớ phải cài then,
Khuya lầu thềm vắng sáng đèn cùng theo
Em chờ nguyệt bóng về neo
Êm mây luồng gió vút theo dây diều.
Suông trăng đớp cá buồn thiu,
Buông chìm mù thả hắt hiu quê làng.
Ru lời thấm đọng mang mang,
Thu qua ngời nắng óng vàng tươi xinh
Vơi ngày những đợi chiều nghinh,
Đời cho thơ ngọt thắm tình yêu thêm.
Tơ ươm bướm nhỏ cùng em
Xưa đau niềm nhớ,gợi thêm tâm buồn.
Thềm bên,lệ nhỏ,sầu tuôn,
Êm chiều,mờ lối lách khôn xa bờ.
Mơ ngày đẫm lối,chiều mưa,
Hồ đầy sương sớm,nắng vừa vàng hoe.
Hương ngàn,đượm thắm phòng khuê,
Vương thêm tình ấm,Mẹ quê vơi đầy.
Xinh mầm,quyến gió mê say.
Trinh nguyên hồng nhụy,tỏ bày cùng trăng.
Bồng bềnh lối nhạn lâng lâng.
Đặng Quang Long
3- NỒNG DUYÊN
Đọc xuôi
Vương chiều nắng tỏa men say,
Thương nhau chờ mãi đợi ngày dài thêm.
Thơ tình thức dục mong em,
Mơ toàn đào mận gió êm cây hờn.
Sao trời nép bóng mây vờn,
Trào dâng thương cảm nỗi buồn cùng ai.
Đường xa mỏi gối chân mài,
Đọc ngược
Mài chân gối mỏi xa đường,
Ai cùng buồn nổi cảm thương dâng trào.
Vờn mây bóng nép trời sao,
Hờn cây êm gió mận đào toàn mơ.
Em mong dục thức tình thơ,
Thêm dài ngày đợi mãi chờ nhau thương.
Say men toả nắng chiều vương,
...
Đặng Quang Long
4-
YÊU EM NGỎ LỜI
Đọc xuôi
Em yêu mãi thắm
thơ tình,
Đêm say thường nhớ
bóng hình cùng ai.
Sương chiều
trúc hẹn vườn mai,
Thương thương
buồn nỗi nhớ dài đêm qua.
Chuồn chuồn
đỏ ớt bay xa,
Khuôn đầy chèn đủ
ngọc ngà theo em.
Tham còn vẫn mãi
yêu thêm,
Đặng Quang Long
Đọc ngược:
LỜI NGỎ EM YÊU
Thêm yêu
mãi vẫn còn tham.
Em theo ngà ngọc
đủ chèn đầy khuôn,
Xa bay ớt đỏ
chuồn chuồn,
Qua đêm dài nhớ nỗi buồn
thương thương.
Mai vườn hẹn trúc
chiều sương,
Ai cùng hình bóng
nhớ thường say đêm.
Tình thơ
thắm mãi yêu em
Đặng Quang Long
Đặng Quang Long
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
01.08.2014
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Quảng Ninh ngày 20/10/2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm
thơ tình lục bát Đặng Quang Long
Thứ
năm - 18/10/2012 14:31
Biết
rằng... Vẫn lối thu xưa, Nỗi lòng còn đợi, Đã mờ dấu chân, Lá phong thu rụng...
Xoá dần, Mà cơn gió thoảng Qua sân vẫn chờ. ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Đặng Quang Long
Tổ 1, Khu 8B, Quang Hanh, Cẩm Phả, Quảng Ninh.
ĐT: 0984836314
Email: thuong.dangvo@yahoo.com
_____
ĐT: 0984836314
Email: thuong.dangvo@yahoo.com
_____
Biết rằng...
Vẫn lối thu xưa,
Nỗi lòng còn đợi,
Đã mờ dấu chân,
Lá phong thu rụng...
Xoá dần,
Mà cơn gió thoảng
Qua sân vẫn chờ.
Giữa trời
sao lạc bơ vơ
Nhiều đêm vẫn nhớ
thẫn thờ buồn trông
Nào người...
Có biết cho không?
Tơ vương rắc rối
Đầy nong kén tằm.
Biết rằng...
Nào khúc tri âm.
Chờ người
Cũng chỉ âm thầm mà thôi.
Đặng Quang Long
2- ANH LIỀU
- Say em trằn trọc hàng đêm,
Băn khoăn,thao thức càng thêm não lòng,
Nói gì em hiểu cho không?
Làm gì để sự tang bồng xẻ chia?
Nói ra sợ nọ,này,kia,
Còn không nói cứ đầm đìa suốt đêm.
- Vậy là đã rất yêu em,
Vậy là không thể chậm thêm ngày nào,
Vậy là một tối đầy sao,
Anh liều trao gửi biết bao nhiêu tình.
Anh liều nắm ngón tay xinh,
Anh liều đặt nụ hôn trinh của đời,
Nụ hôn sáng,nụ hôn ngời,
Và em đã nhận trọn lời của anh.
- Mẹ cha thửa mớ trầu xanh,
Cùng buồng cau tốt, chúng mình cưới nhau.
Thề cùng trọn kiếp, bạc đầu.
Còn em nhắc mãi một câu:Anh liều.
Đặng Quang Long
3- ÁO HỒNG
Tay em phơi cánh áo hồng
Để cho làn nắng phải lòng bóng mây
Gió trời kéo thẳng sợi dây
Làm cho tấm áo giữa ngày đã khô.
Làm ai có ý đợi chờ
Một giây nào đó bất ngờ thấy em
Để rồi có cớ làm quen
Khi em ra cất nắng trên áo hồng.
Nhưng mà lơ đãng tệ không
Trông ra nào thấy áo hồng còn đâu
Dây phơi trơ trọi ngang đầu
Thôi rồi duyên có còn đâu mà chờ.
Chỉ còn nỗi nhớ vu vơ
Theo ta đến tận bây giờ tóc sương
Áo hồng liệu có còn hương
Đẻ cho tia nắng gửi thương nhớ về.
07-7-2012.
Đặng Quang Long
4- BAN MAI
- Tê lòng
gió chuốt qua đêm
Bâng khuâng
rụng giọt sương mềm xuống vai
Đôi bàn tay ấm đan cài
Trao nhau chưa đủ
sao mai đã hừng.
-Ban mai
giọt nắng tưng bừng
Hoa đào
như cũng
ngập ngừng cánh ngây,
Xuân vừa
đậu xuống bàn tay
Đã mừng dan díu
tình say với tình.
2012
Đặng Quang Long
5- BẾN ĐỢI
Xa nhau...
năm tháng làm cầu,
Điệu hò quê mẹ
làm câu ru tình.
Xa nhau...
Nhờ ánh trăng thanh.
Làm nơi hò hẹn,
Chuyện mình với nhau,
Lá rơi...
lặng chút ưu sầu.
Thì nhờ gió hát,
Ngàn câu ru lành.
Vấn vương
tơ liễu buông mành,
Ngoài vườn
chim hót trên cành
mừng vui.
Tình yêu
rõ khéo kết đôi,
Tơ giăng khung lụa
màu ngời thiên thanh,
Tình yêu...
bến đỗ yên lành.
Thuyền ai no gió
Bến xanh vẫn chờ.
Đặng Quang Long
6- BẾN MƠ
- Sông trời...chan chứa Ngân Hà,
Kìa em có thấy giăng hoa tuyệt vời,
Trăng gầy ôm thỏ đi chơi,
Sao vàng cõng gió vừa rơi giữa dòng.
- Thuyền tình đi giữa dòng trong,
Làm ai vương vấn giữa lòng bến mơ.
Tình quê chín hẹn mười hò,
Bến sông đợi mỏi con đò chưa sang.
- Đường quê rực ánh rơm vàng,
Đang mùa gặt hái kềnh càng xe trâu,
Cánh diều buộc dưới gốc cau
Thuyền trăng đủng đỉnh bến sau sân chùa.
- Bến tình mơ ánh trăng khuya,
Chiếu chèo rộn rã bỏ bùa tìm nhau
Nào em nhón bước qua cầu...
Để anh sắm lễ trầu cau đón về.
Đặng Quang Long
7- BẾN THƯƠNG
- Thuyền tình
đau đáu bến thương,
Xa quê
lạc khúc miên trường đầy vơi,
Sông quê bên lở bên bồi,
Lòng trai khắc khoải
mây trời mải bay,
- Cột neo
cô quạnh bao ngày,
Vắng tình trống bến
đau dây trông thuyền.
Thuyền ai níu lấy dòng êm,
Bến thương ghé lại
êm đềm thả neo.
2012
Đặng Quang Long
8- BƠ VƠ
Ngôi sao mọc sớm bơ vơ
Cho lòng ai những hững hờ với ai
Làn sương buổi sớm đùa dai
Cho hoa nhỏ lệ vắn dài giữa trưa.
Bất ngờ rắc lớp mưa thưa...
Càng thêm khao khát một mùa bình yên
Sao mình cứ phải muộn phiền,
Cho đau khóm huệ,buốt miền vu vơ.
Dặm dài nối nhịp cầu mơ
Lạc vào cuối cõi hững hờ nhân gian.
Chiều tàn cho giọt nắng tan,
Ta còn tìm giữa trăm ngàn yêu thương.
Một bờ vai ấm canh trường
Một lời ru của quê hương ngọt ngào
Cho dù chẳng biết khi nào
Lòng ta vẫn đợi nụ đào mùa xuân.
03-5-2012
Đặng Quang Long
9- BÓI KIỀU
Sao em mê mẩn bói Kiều
Phải chăng vì gặp bao điểu khổ duyên
Kiều xưa đau chính bởi tiền
Lót lo cho đủ mới yên cửa nhà
Nay em gắn kết đại gia
Gá tình giữ hiếu khó mà vẹn đôi.
Nay em theo ngọn gió trời
Đến miền cô tịnh xem nơi bói Kiều.
Mong đừng phách lạc hồn xiêu
Gặp Hồ Tôn Hiến giăng điều nguyệt hoa.
Cuộc đời bởi tại lòng ta
Cớ sao cứ phải lân la bói Kiều.
21-3-2012
Đặng Quang Long
10- BẤT NGỜ
Bất ngờ ngọn gió trớ trêu
Lật vành nón trắng cho chiều lả lơi.
Bất ngờ nắng ủ nụ cười
Làm cho hồng cánh hoa ngời nét duyên.
Bất ngờ trăng toả ánh mềm,
Cho môi ấp má giọt êm...bất ngờ.
2012
Đặng Quang Long
Đặng Quang Long
Vẫn lối thu xưa,
Nỗi lòng còn đợi,
Đã mờ dấu chân,
Lá phong thu rụng...
Xoá dần,
Mà cơn gió thoảng
Qua sân vẫn chờ.
Giữa trời
sao lạc bơ vơ
Nhiều đêm vẫn nhớ
thẫn thờ buồn trông
Nào người...
Có biết cho không?
Tơ vương rắc rối
Đầy nong kén tằm.
Biết rằng...
Nào khúc tri âm.
Chờ người
Cũng chỉ âm thầm mà thôi.
Đặng Quang Long
2- ANH LIỀU
- Say em trằn trọc hàng đêm,
Băn khoăn,thao thức càng thêm não lòng,
Nói gì em hiểu cho không?
Làm gì để sự tang bồng xẻ chia?
Nói ra sợ nọ,này,kia,
Còn không nói cứ đầm đìa suốt đêm.
- Vậy là đã rất yêu em,
Vậy là không thể chậm thêm ngày nào,
Vậy là một tối đầy sao,
Anh liều trao gửi biết bao nhiêu tình.
Anh liều nắm ngón tay xinh,
Anh liều đặt nụ hôn trinh của đời,
Nụ hôn sáng,nụ hôn ngời,
Và em đã nhận trọn lời của anh.
- Mẹ cha thửa mớ trầu xanh,
Cùng buồng cau tốt, chúng mình cưới nhau.
Thề cùng trọn kiếp, bạc đầu.
Còn em nhắc mãi một câu:Anh liều.
Đặng Quang Long
3- ÁO HỒNG
Tay em phơi cánh áo hồng
Để cho làn nắng phải lòng bóng mây
Gió trời kéo thẳng sợi dây
Làm cho tấm áo giữa ngày đã khô.
Làm ai có ý đợi chờ
Một giây nào đó bất ngờ thấy em
Để rồi có cớ làm quen
Khi em ra cất nắng trên áo hồng.
Nhưng mà lơ đãng tệ không
Trông ra nào thấy áo hồng còn đâu
Dây phơi trơ trọi ngang đầu
Thôi rồi duyên có còn đâu mà chờ.
Chỉ còn nỗi nhớ vu vơ
Theo ta đến tận bây giờ tóc sương
Áo hồng liệu có còn hương
Đẻ cho tia nắng gửi thương nhớ về.
07-7-2012.
Đặng Quang Long
4- BAN MAI
- Tê lòng
gió chuốt qua đêm
Bâng khuâng
rụng giọt sương mềm xuống vai
Đôi bàn tay ấm đan cài
Trao nhau chưa đủ
sao mai đã hừng.
-Ban mai
giọt nắng tưng bừng
Hoa đào
như cũng
ngập ngừng cánh ngây,
Xuân vừa
đậu xuống bàn tay
Đã mừng dan díu
tình say với tình.
2012
Đặng Quang Long
5- BẾN ĐỢI
Xa nhau...
năm tháng làm cầu,
Điệu hò quê mẹ
làm câu ru tình.
Xa nhau...
Nhờ ánh trăng thanh.
Làm nơi hò hẹn,
Chuyện mình với nhau,
Lá rơi...
lặng chút ưu sầu.
Thì nhờ gió hát,
Ngàn câu ru lành.
Vấn vương
tơ liễu buông mành,
Ngoài vườn
chim hót trên cành
mừng vui.
Tình yêu
rõ khéo kết đôi,
Tơ giăng khung lụa
màu ngời thiên thanh,
Tình yêu...
bến đỗ yên lành.
Thuyền ai no gió
Bến xanh vẫn chờ.
Đặng Quang Long
6- BẾN MƠ
- Sông trời...chan chứa Ngân Hà,
Kìa em có thấy giăng hoa tuyệt vời,
Trăng gầy ôm thỏ đi chơi,
Sao vàng cõng gió vừa rơi giữa dòng.
- Thuyền tình đi giữa dòng trong,
Làm ai vương vấn giữa lòng bến mơ.
Tình quê chín hẹn mười hò,
Bến sông đợi mỏi con đò chưa sang.
- Đường quê rực ánh rơm vàng,
Đang mùa gặt hái kềnh càng xe trâu,
Cánh diều buộc dưới gốc cau
Thuyền trăng đủng đỉnh bến sau sân chùa.
- Bến tình mơ ánh trăng khuya,
Chiếu chèo rộn rã bỏ bùa tìm nhau
Nào em nhón bước qua cầu...
Để anh sắm lễ trầu cau đón về.
Đặng Quang Long
7- BẾN THƯƠNG
- Thuyền tình
đau đáu bến thương,
Xa quê
lạc khúc miên trường đầy vơi,
Sông quê bên lở bên bồi,
Lòng trai khắc khoải
mây trời mải bay,
- Cột neo
cô quạnh bao ngày,
Vắng tình trống bến
đau dây trông thuyền.
Thuyền ai níu lấy dòng êm,
Bến thương ghé lại
êm đềm thả neo.
2012
Đặng Quang Long
8- BƠ VƠ
Ngôi sao mọc sớm bơ vơ
Cho lòng ai những hững hờ với ai
Làn sương buổi sớm đùa dai
Cho hoa nhỏ lệ vắn dài giữa trưa.
Bất ngờ rắc lớp mưa thưa...
Càng thêm khao khát một mùa bình yên
Sao mình cứ phải muộn phiền,
Cho đau khóm huệ,buốt miền vu vơ.
Dặm dài nối nhịp cầu mơ
Lạc vào cuối cõi hững hờ nhân gian.
Chiều tàn cho giọt nắng tan,
Ta còn tìm giữa trăm ngàn yêu thương.
Một bờ vai ấm canh trường
Một lời ru của quê hương ngọt ngào
Cho dù chẳng biết khi nào
Lòng ta vẫn đợi nụ đào mùa xuân.
03-5-2012
Đặng Quang Long
9- BÓI KIỀU
Sao em mê mẩn bói Kiều
Phải chăng vì gặp bao điểu khổ duyên
Kiều xưa đau chính bởi tiền
Lót lo cho đủ mới yên cửa nhà
Nay em gắn kết đại gia
Gá tình giữ hiếu khó mà vẹn đôi.
Nay em theo ngọn gió trời
Đến miền cô tịnh xem nơi bói Kiều.
Mong đừng phách lạc hồn xiêu
Gặp Hồ Tôn Hiến giăng điều nguyệt hoa.
Cuộc đời bởi tại lòng ta
Cớ sao cứ phải lân la bói Kiều.
21-3-2012
Đặng Quang Long
10- BẤT NGỜ
Bất ngờ ngọn gió trớ trêu
Lật vành nón trắng cho chiều lả lơi.
Bất ngờ nắng ủ nụ cười
Làm cho hồng cánh hoa ngời nét duyên.
Bất ngờ trăng toả ánh mềm,
Cho môi ấp má giọt êm...bất ngờ.
2012
Đặng Quang Long
Đặng Quang Long
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
01.08.2014
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Quảng Ninh ngày 18/10/2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm
thơ tình 2 của Đặng Quang Long (Quảng ninh)
Thứ
ba - 16/10/2012 10:30
... Bất
chợt heo may trời rớt lạnh Vào vai tiễn biệt hớ tênh hênh Vơ quàng lấy chút hơi
sương giá Phủ kín màn trăng gió cựa mình. ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Đặng Quang Long
Tổ 1, Khu 8B, Quang Hanh, Cẩm Phả, Quảng Ninh.
ĐT: 0984836314
Email: thuong.dangvo@yahoo.com
_____
ĐT: 0984836314
Email: thuong.dangvo@yahoo.com
_____
1- NÍU LẤY CƠN MƠ
Tỉnh giấc níu cơn mơ
Bao nhiêu tình lãng mạn
Níu vào chăn còn ấm
Gối còn nồng cơn say.
Em xinh xắn thơ ngây
Nụ hôn mờ ảo ảnh
Sương đêm như quá lạnh
Níu hồn yêu khó nồng.
Nhưng tiếc quá...vô cùng
Hình em, không níu được
Giọt nắng vừa tỉnh thức
Chan nỗi niềm bâng khuâng.
Mơ đốt cháy cõi lòng
Suốt ngày còn lãng đãng
Chiều qua, đêm chạng vạng,
Lại níu vào cơn mê.
04-3-2012
Đặng Quang Long
2- CHIỀU QUA PHỐ
- Bóng nắng mơ màng chiếu phố đông
Cùng em dạo bước phải đi vòng
Bất ngờ ngọn gió chiều cong cớn
Líu ríu cho người mắt mỏi trông.
- Quán cóc bia hơi xin mấy vại
Tôm càng cũng chỉ một vài con
Nhưng em chỉ dám vài ba tí
Má đã hây hây giọng chớm giòn
- Qua phố chiều nay rộn sắc xuân
Qua trường tiểu học vẻ thanh tân
Ùa ra cả lớp con tươi trẻ
Cả dáng tương lai đã tới gần.
- Nắm chặt tay em nhìn cõi mộng
Ông bà dắt cháu nẻo đường quen
Thơ ngây cả phố đông là vậy
Mỗi bước chân đi dạ cũng mềm.
09-3-2012
Đặng Quang Long
3- ĐÊM TÌNH TỨ
Trăng sà xuống, quệt môi vào búp ngọc
Gió dỗi hờn, thổi lộng góc vườn đêm
Chùm hoa thức, thả hương vào nỗi nhớ
Anh nồng nàn, đón nhận nụ hôn êm.
Đêm bối rối, khi giọt sương tò mò rụng
Từ đầu cành mũi lá, xuống vai em
Mắt trăng ngời, bỗng dưng tinh nghịch quá
Chiếu vào đâu, chỗ ấy cũng thêm thèm.
Thèm ấp chặt, trên khuôn đầy tình tứ,
Thèm ôm ngang, bóng nguyệt thả trong lòng,
Thèm cả nữa làn sương, trong mộng mỵ
Bơi vào đầy đôi mắt, tựa thu trong.
27-4-2012
Đặng Quang Long
4- CHẲNG GIẤU
Chẳng nỡ giấu em
suốt cả chặng đường dài
Cả cuộc đời trong vạn nẻo trần ai
Đêm mộng mị chỉ là đêm huyền ảo
Không thể che đi một vết nhọ trên đời.
Chẳng nỡ giấu em
sau lớp sơn phủ tuyệt vời
Bằng những xanh,đỏ,tím,vàng...
mỗi ngày càng tím tái
Bởi bông hoa giữa miền hoang dại
Mọc lên,chưa khoe được sắc đã tàn phai.
Chẳng nỡ giấu em
nỗi buồn đã khó nguôi ngoai,
Càng không giấu được
niềm thương khi tuyệt vọng
Càng không giấu được
tình yêu khi cháy bỏng.
Con đường quen sao giấu vết chân đi.
Quá khứ đã buồn,
Càng chẳng nên giấu làm chi.
Đánh dấu lại sự vô tình...
mỗi bước đời vụng dại
Giấu kĩ vào lòng
...thổn thức mối tình si.
06-4-2012
Đặng Quang Long
5- TRĂNG TẮM
Đêm nay trăng xuống tắm
Bến nước long lanh ngà
Tơ vàng bay bịn dịn
Chúm tình lấp ló hoa.
Em vội vớt giọt trăng
Dịu dàng trong tay ngọc
Tóc đêm giăng ánh nước
Nõn vai trần sương rơi.
Mắt trăng như hé cười
Mênh mang làn nước chảy
Ảo mờ càng lộng lẫy
Em như nàng tiên sa.
Lãng tử theo gió qua
Chân như vừa cởi dép
Níu bờ vai khép nép
Ôm trái tình thơ ngây.
04-5-2012
Đặng Quang Long
6- ĐÊM YÊU
Anh ru đêm
theo chiều dài cánh võng
Khi gió miên man
đôi triền núi phập phồng
Khi trăng trốn
vào yếm tình thơ mộng
Khi nõn nà chũm ngọc
đợi cơn giông.
Em dựa vào đêm
Đợi gió ru qua sông
Đưa giấc ngủ chập chờn
trong tiếng sóng
Đêm yêu tối bưng
A dua buông tay thật lỏng
Quờ ngang giải lụa
hững hờ lơi.
Lời ru đêm yêu
rủ làn hương bay
đậu xuống bên đời
Làm tấm choàng êm
ru em vào tuyệt diệu
Hơi thở...
cắn vào nhau
nửa vòng tròn còn thiếu
Bất ngờ
đêm thức vội vàng yêu.
21-9-2012
Đặng Quang Long
7- ĐÓN EM HƯ ẢNH
Nâng gót thu về lót lá đón em sang
Đường mê cung vòng qua lối ao làng
Có gốc vối trăm năm anh thường ngồi đợi
Chiều đang vơi sợi nắng nào bối rối
Vương đầy lối sỏi vấp chân ai !
Cơn gió đêm ngủ dài
Che làn sương thu làm chân em vấp ngã
Chiếc lá vàng dưới chân em đau quá
Xao xác kêu như lạc mất linh hồn.
Em còn cười thúc gọi ánh trăng lên
Tiếng cười êm như sóng
Lai láng hồn yêu như rất mỏng
Quyện vào tâm thức trói lòng say.
Thu đang về chân bước vội đêm nay,
Nhưng chỗ hẹn gốc vối già đã mất
Những đường ngang ngõ tất
Nhà cao tường kín bịt rồi.
Nhưng em ơi...
Linh hồn luôn sáng suốt
Ổ ấm mùa thu
anh lót toàn những tơ vàng óng nuột
Đợi em về...dù ấm lạnh
Được hay không?
Lỡ mất rồi là đã tới mùa động.
24-9-2012
Đặng Quang Long
8- VẼ THÊM VÀO NỖI NHỚ
Nỗi nhớ đem rang với lạc vừng
Thêm tay cơm nắm gạo vừa lưng
Cùng bầu nước lạnh đầu con suối
Nhọc tiếng nai kêu vọng giữa rừng.
Nỗi nhớ em trao cùng nước mắt
Chiều thương quặn thắt buốt lưng đèo
Suối nước vô tư còn mải hát
Chỉn chu trăng bạc ngó trông theo.
Bất chợt heo may trời rớt lạnh
Vào vai tiễn biệt hớ tênh hênh
Vơ quàng lấy chút hơi sương giá
Phủ kín màn trăng gió cựa mình.
Nỗi nhớ mưa rơi vào tí tách
Gõ lên nhịp điệu của tơ lòng
Lá rụng còn đau bao mùa cũ
Bạn tình còn có nhớ cho không?
23-9-2012
Đặng Quang Long
9- CHỜ
(Về một người vợ liệt sỹ)
- Em chờ...
Cỏ trên đê xác xơ ngọn lá.
Em chờ...cây me ngõ nhà em thật lạ
Lá rơi đầy dưới chân.
Em chờ...
Những ngôi sao rụng dần
Anh chưa tới.
- Em vẫn đợi
Khi mỗi ngày phương ấy mặt trời lên.
Căn phòng nhỏ
Chiếc giường tre khấp khểnh,hàng đêm
Tiếng mọt kêu đắm đuối
Chiếc chăn mỏng,không sao ngủ nổi.
Em chờ.
- Đến một ngày trời khóc.
Mưa.
Em nhận tin anh không bao giờ về được nữa.
Em vẫn chờ...
Từng đêm giữa lòng nức nở
Khi bên trời loé mọc ánh Sao Mai.
13-5-2012
Đặng Quang Long
10- TIẾNG THÌ THẦM TRONG CƠN MƯA
- Trong cơn mưa
có những tiếng thì thầm
Từ lòng đất gọi lên từng nhánh lá
Từ mạch nước giục lên từng vạt cỏ
Từ linh hồn đang yên ngủ
khẽ chập chờn cựa trong trái tim ta.
- Từ biệt quê hương
Những người con đi xa,
Trong cơn mưa buồn...
thấy những tiếng thì thầm như thế
Những tiếng thì thầm như lời của Mẹ
Làm lòng ta xao xuyến bồi hồi.
Những ngày mưa tháng năm
Thổn thức lắm... trái tim ơi!
15-5-2012
Đặng Quang Long
Đặng Quang Long
Tỉnh giấc níu cơn mơ
Bao nhiêu tình lãng mạn
Níu vào chăn còn ấm
Gối còn nồng cơn say.
Em xinh xắn thơ ngây
Nụ hôn mờ ảo ảnh
Sương đêm như quá lạnh
Níu hồn yêu khó nồng.
Nhưng tiếc quá...vô cùng
Hình em, không níu được
Giọt nắng vừa tỉnh thức
Chan nỗi niềm bâng khuâng.
Mơ đốt cháy cõi lòng
Suốt ngày còn lãng đãng
Chiều qua, đêm chạng vạng,
Lại níu vào cơn mê.
04-3-2012
Đặng Quang Long
2- CHIỀU QUA PHỐ
- Bóng nắng mơ màng chiếu phố đông
Cùng em dạo bước phải đi vòng
Bất ngờ ngọn gió chiều cong cớn
Líu ríu cho người mắt mỏi trông.
- Quán cóc bia hơi xin mấy vại
Tôm càng cũng chỉ một vài con
Nhưng em chỉ dám vài ba tí
Má đã hây hây giọng chớm giòn
- Qua phố chiều nay rộn sắc xuân
Qua trường tiểu học vẻ thanh tân
Ùa ra cả lớp con tươi trẻ
Cả dáng tương lai đã tới gần.
- Nắm chặt tay em nhìn cõi mộng
Ông bà dắt cháu nẻo đường quen
Thơ ngây cả phố đông là vậy
Mỗi bước chân đi dạ cũng mềm.
09-3-2012
Đặng Quang Long
3- ĐÊM TÌNH TỨ
Trăng sà xuống, quệt môi vào búp ngọc
Gió dỗi hờn, thổi lộng góc vườn đêm
Chùm hoa thức, thả hương vào nỗi nhớ
Anh nồng nàn, đón nhận nụ hôn êm.
Đêm bối rối, khi giọt sương tò mò rụng
Từ đầu cành mũi lá, xuống vai em
Mắt trăng ngời, bỗng dưng tinh nghịch quá
Chiếu vào đâu, chỗ ấy cũng thêm thèm.
Thèm ấp chặt, trên khuôn đầy tình tứ,
Thèm ôm ngang, bóng nguyệt thả trong lòng,
Thèm cả nữa làn sương, trong mộng mỵ
Bơi vào đầy đôi mắt, tựa thu trong.
27-4-2012
Đặng Quang Long
4- CHẲNG GIẤU
Chẳng nỡ giấu em
suốt cả chặng đường dài
Cả cuộc đời trong vạn nẻo trần ai
Đêm mộng mị chỉ là đêm huyền ảo
Không thể che đi một vết nhọ trên đời.
Chẳng nỡ giấu em
sau lớp sơn phủ tuyệt vời
Bằng những xanh,đỏ,tím,vàng...
mỗi ngày càng tím tái
Bởi bông hoa giữa miền hoang dại
Mọc lên,chưa khoe được sắc đã tàn phai.
Chẳng nỡ giấu em
nỗi buồn đã khó nguôi ngoai,
Càng không giấu được
niềm thương khi tuyệt vọng
Càng không giấu được
tình yêu khi cháy bỏng.
Con đường quen sao giấu vết chân đi.
Quá khứ đã buồn,
Càng chẳng nên giấu làm chi.
Đánh dấu lại sự vô tình...
mỗi bước đời vụng dại
Giấu kĩ vào lòng
...thổn thức mối tình si.
06-4-2012
Đặng Quang Long
5- TRĂNG TẮM
Đêm nay trăng xuống tắm
Bến nước long lanh ngà
Tơ vàng bay bịn dịn
Chúm tình lấp ló hoa.
Em vội vớt giọt trăng
Dịu dàng trong tay ngọc
Tóc đêm giăng ánh nước
Nõn vai trần sương rơi.
Mắt trăng như hé cười
Mênh mang làn nước chảy
Ảo mờ càng lộng lẫy
Em như nàng tiên sa.
Lãng tử theo gió qua
Chân như vừa cởi dép
Níu bờ vai khép nép
Ôm trái tình thơ ngây.
04-5-2012
Đặng Quang Long
6- ĐÊM YÊU
Anh ru đêm
theo chiều dài cánh võng
Khi gió miên man
đôi triền núi phập phồng
Khi trăng trốn
vào yếm tình thơ mộng
Khi nõn nà chũm ngọc
đợi cơn giông.
Em dựa vào đêm
Đợi gió ru qua sông
Đưa giấc ngủ chập chờn
trong tiếng sóng
Đêm yêu tối bưng
A dua buông tay thật lỏng
Quờ ngang giải lụa
hững hờ lơi.
Lời ru đêm yêu
rủ làn hương bay
đậu xuống bên đời
Làm tấm choàng êm
ru em vào tuyệt diệu
Hơi thở...
cắn vào nhau
nửa vòng tròn còn thiếu
Bất ngờ
đêm thức vội vàng yêu.
21-9-2012
Đặng Quang Long
7- ĐÓN EM HƯ ẢNH
Nâng gót thu về lót lá đón em sang
Đường mê cung vòng qua lối ao làng
Có gốc vối trăm năm anh thường ngồi đợi
Chiều đang vơi sợi nắng nào bối rối
Vương đầy lối sỏi vấp chân ai !
Cơn gió đêm ngủ dài
Che làn sương thu làm chân em vấp ngã
Chiếc lá vàng dưới chân em đau quá
Xao xác kêu như lạc mất linh hồn.
Em còn cười thúc gọi ánh trăng lên
Tiếng cười êm như sóng
Lai láng hồn yêu như rất mỏng
Quyện vào tâm thức trói lòng say.
Thu đang về chân bước vội đêm nay,
Nhưng chỗ hẹn gốc vối già đã mất
Những đường ngang ngõ tất
Nhà cao tường kín bịt rồi.
Nhưng em ơi...
Linh hồn luôn sáng suốt
Ổ ấm mùa thu
anh lót toàn những tơ vàng óng nuột
Đợi em về...dù ấm lạnh
Được hay không?
Lỡ mất rồi là đã tới mùa động.
24-9-2012
Đặng Quang Long
8- VẼ THÊM VÀO NỖI NHỚ
Nỗi nhớ đem rang với lạc vừng
Thêm tay cơm nắm gạo vừa lưng
Cùng bầu nước lạnh đầu con suối
Nhọc tiếng nai kêu vọng giữa rừng.
Nỗi nhớ em trao cùng nước mắt
Chiều thương quặn thắt buốt lưng đèo
Suối nước vô tư còn mải hát
Chỉn chu trăng bạc ngó trông theo.
Bất chợt heo may trời rớt lạnh
Vào vai tiễn biệt hớ tênh hênh
Vơ quàng lấy chút hơi sương giá
Phủ kín màn trăng gió cựa mình.
Nỗi nhớ mưa rơi vào tí tách
Gõ lên nhịp điệu của tơ lòng
Lá rụng còn đau bao mùa cũ
Bạn tình còn có nhớ cho không?
23-9-2012
Đặng Quang Long
9- CHỜ
(Về một người vợ liệt sỹ)
- Em chờ...
Cỏ trên đê xác xơ ngọn lá.
Em chờ...cây me ngõ nhà em thật lạ
Lá rơi đầy dưới chân.
Em chờ...
Những ngôi sao rụng dần
Anh chưa tới.
- Em vẫn đợi
Khi mỗi ngày phương ấy mặt trời lên.
Căn phòng nhỏ
Chiếc giường tre khấp khểnh,hàng đêm
Tiếng mọt kêu đắm đuối
Chiếc chăn mỏng,không sao ngủ nổi.
Em chờ.
- Đến một ngày trời khóc.
Mưa.
Em nhận tin anh không bao giờ về được nữa.
Em vẫn chờ...
Từng đêm giữa lòng nức nở
Khi bên trời loé mọc ánh Sao Mai.
13-5-2012
Đặng Quang Long
10- TIẾNG THÌ THẦM TRONG CƠN MƯA
- Trong cơn mưa
có những tiếng thì thầm
Từ lòng đất gọi lên từng nhánh lá
Từ mạch nước giục lên từng vạt cỏ
Từ linh hồn đang yên ngủ
khẽ chập chờn cựa trong trái tim ta.
- Từ biệt quê hương
Những người con đi xa,
Trong cơn mưa buồn...
thấy những tiếng thì thầm như thế
Những tiếng thì thầm như lời của Mẹ
Làm lòng ta xao xuyến bồi hồi.
Những ngày mưa tháng năm
Thổn thức lắm... trái tim ơi!
15-5-2012
Đặng Quang Long
Đặng Quang Long
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
01.08.2014
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Quảng Ninh ngày 16/10/2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm
thơ tình của Đặng Quang Long (Quảng ninh)
Thứ
tư - 10/10/2012 11:57
Ôi thơ tình... của
lòng ta, Chưa qua khỏi chiếc cổng tre lỏng lẻo Chưa qua khỏi góc sân rêu, bước
chân thất thểu Chỉ ru hời ngày nhớ, đêm mong Những câu thơ tình, anh viết cũng
long đong.
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Đặng Quang Long
Tổ 1, Khu 8B, Quang Hanh, Cẩm Phả, Quảng Ninh.
ĐT: 0984836314
Email: thuong.dangvo@yahoo.com
_____
ĐT: 0984836314
Email: thuong.dangvo@yahoo.com
_____
1- ÁO TRẮNG ƠI!
Anh nhớ một thời áo trắng ơi
Mùa thu nhẹ bẫng gió lưng trời
Áo trắng cùng ai qua xóm nhỏ
Tháng cũ năm qua vẫn tuyệt vời.
Áo trắng tung bay sắc nõn nường
Thướt tha bờ liễu đẫm chiều sương
Gương trong hồ nguyệt tình soi bóng
Một sớm gầy thu ửng má hường.
Áo trắng làm ai phải rối lòng
Khi chiều mòn mỏi những chờ mong
Nhưng mà mới thoáng trong hương gió
Đã rối tơ vàng em biết không?
Em là giọt nắng ngủ lòng anh
Cùng với mưa bay gió thổi lành
Trong trắng màu yêu em đã nhận
Mùa thu đã mượt mối tình xanh.
Bởi nắng yêu rồi gió cũng yêu
Dịu dàng áo trắng giữa thu chiều
Lấp lánh vờn bay vào nỗi nhớ
Tình đời dào dạt biết bao nhiêu.
Nay thời áo trắng qua rồi nhỉ
Anh vẫn âm thầm nhớ dáng em
Nhớ màu trắng ấy bay trong gió
Treo giữa hồn ta ký ức hiền.
2012
Đặng Quang Long
2- HỜN CHI NỮA EM
Đừng hờn chi nữa nhé em ơi
Gió mát hè sang đã ngỏ lời
Ngọt ngào cánh lá vờn theo đấy
Hãy với tay ra đón nắng ngời.
Dào dạt cơn mưa ướt đẫm chiều
Hạt nào rơi giữa mắt niềm yêu
Để anh gọi nắng cho em nhé.
Nâng cánh tình bay vút cánh diều.
Vì cớ chi mà em hờn dỗi
Khi rơi vào mắt hạt mưa mềm
Thôi nào để gió ru tình ngủ
Còn gì thổn thức nữa mà em?
Đặng Quang Long
3- MƯA TRONG NẮNG
- Bất ngờ đang nắng lại mưa
Mong manh cơn gió đổ thừa cho mây
Vì mây nhớ quãng sông này
Ngày xưa có khách qua đây gọi đò.
- Hình như mây đã hẹn hò
Tình qua nhưng nắng bất ngờ lửa chan
Nỗi buồn gặp cảnh đa đoan
Lệ rơi lãng đãng như voan kín trời.
- Một ngày tình mải đi chơi
Vô tư bóng nắng nối lời cùng nhau
Bất ngờ trời lại mưa mau
Tóc mây hai đứa chụm đầu làm duyên.
- Trong mưa nắng cũng thật hiền
Ghi vào kỷ niệm một phiên chợ chiều
Thế là nhớ thế rồi yêu
Rồi thương rõ thật đến nhiều nắng mưa.
02-7-2012
Đặng Quang Long
4- THƠ TÌNH
Anh chưa viết được bài thơ nào cho em
Tha thiết trào dâng như dòng sông cuộn chảy
Như mưa tuôn dạt dào, như trưa hè nắng cháy
Như ngọt ngào mầm lúa trổ đòng lên.
Anh chỉ viết được những câu thơ không tên
Bài thơ chỉ thầm thì bên bếp lửa
Nơi em hàng ngày lo ngon từng bữa
Gom cháy thành từng tập chữ mong manh.
Em rất thích ngâm ngợi thơ tình
Câu thơ quá ngọt ngào của những nhà thơ có tên, có tuổi
Có những đêm đắm đuối,
Quên cả người ... em thương.
Ôi những bài thơ tình yêu diệu thường
Như ma tuý cho ai từng đã nghiện,
Đói tình yêu, nên thường tìm đến,
Trải lòng vào trống vắng ngân nga.
Anh đã từng ngắm trăng, ngắm hoa
Mà chưa có bài thơ nào em thích
Có lẽ vì cái hích
Của tình yêu chưa đủ mức thăng hoa.
Ôi thơ tình... của lòng ta,
Chưa qua khỏi chiếc cổng tre lỏng lẻo
Chưa qua khỏi góc sân rêu, bước chân thất thểu
Chỉ ru hời ngày nhớ, đêm mong
Những câu thơ tình, anh viết cũng long đong.
13-5-2012
Đặng Quang Long
5-
ĐI ĐÓN NGÀY XƯA.
Chiều nay mong nắng đừng mưa
Để anh đi đón ngày xưa trở về
Xanh màu mướt mắt vùng quê
Long lanh giọt nắng đam mê một thời.
Vai tròn gánh nước giếng thơi
Chân trần em gánh cả thời ngây thơ
Vơi đầy sóng sánh ước mơ
Trong veo đôi mắt đến giờ vẫn trong
Áo nâu non gọn lưng ong
Cho ai từng mãi bâng khuâng ngỡ ngàng
...
Bây giờ đã lấp giếng làng
Đưởng thôn với rặng ruối vàng còn đâu
Chỉ toàn cổng kín tường cao
Nhà tầng bít mất lối vào ngày xưa
Chiều nay nắng rực không mưa
Ngày xưa anh đã không đưa được về
May còn trên khúc sông quê
Cây đa với một hốc thề trăm năm
Khi em giữa tuổi trăng rằm
Cho anh lặng lẽ trao thầm lời yêu.
Chiều nay như vẫn mọi chiều
Chỉ còn khắc khoải bao điều ngày xưa
Tóc mình gom lọn mây thưa
Sương bay cùng khói giọt mưa đau thầm
Thoắt đà hơn bốn chục năm
Ngày xưa đã ngủ yên nằm trong tim.
03-9-2012
Đặng Quang Long
6- MẸ TÔI
Đôi vai gánh cả chợ chiều
Còng lưng mẹ cõng bao nhiêu tháng ngày
Tay gầy vuốt mỏng ban mai
Chân đau đạp hết dông dài nuôi con.
Tuổi xuân đời đã chuốt mòn
Quần thô áo mỏng đã sờn tháng năm.
Mái nghèo chỗ giột mẹ nằm
Bữa ăn mẹ lựa âm thầm sắn khoai
Hạt cơm nhường lại cho ai...
Làm cho trời cũng đem cài giọt mưa.
Qua năm lại nữa bao mùa
Tóc sương rụng mỏng cũng thừa trắng phau
Tổ tiên đợi mẹ từ lâu
Đi xa mẹ vẫn lo âu dặn dò
Cuộc đời muốn được nên cho
Khi về cõi tịnh có đò dìu sang.
Thẳm sâu bóng mẹ dịu dàng
Trong muôn dặm rộng thênh thang cuộc đời
Những lời dạy dỗ của người
Vẫn còn khắc đậm cuộc đời cháu con.
02-7-2012
Đặng Quang Long
7- NHÌN THEO CÁNH LÁ
Chiều mưa nhìn cánh lá rơi
Loay hoay trong gió tìm nơi gối đầu
Làn mưa lúc nhặt lúc mau
Vàng xanh lốm đốm đã nhàu cong vênh.
Lá rơi từng chiếc bồng bềnh
Nghiêng nghiêng trôi mãi dập dềnh về đâu?
Cõng theo chú kiến càng nâu
Hình như cũng có nỗi đau vô hình.
Mong manh một chút hữu tình
Nhìn theo thấy cõi nhân sinh gửi lời
Chỉ là một chiếc lá rơi
Mà còn thả giữa góc trời yêu thương.
07-7-2012
Đặng Quang Long
8- TÌM EM TRONG MƯA
Anh tìm thấy trong mưa
những miền ảo ảnh.
Cơn mưa ấy rồi không bao giờ tạnh.
Để anh đi tìm em
Đằng đẵng giấc mưa chiều.
Cơn mưa trong suy tưởng phiêu diêu
Đi suốt cả chiều dài thương nhớ
Đi suốt quãng sông đời sóng vỗ
Tìm về bến kí ức xa xăm.
Cơn mưa thì thầm trong tâm
Thổn thức tiếng gọi vào dĩ vãng
Trong đêm mưa có một miền rất sáng
Đó là tình yêu.
Năm tháng qua đi gói lại bao điều
Vào miền mưa ấy
Trong cơn mưa,
Giữa lòng anh vẫn thấy,
Nhạt nhòa màu mắt em.
Bóng dáng nhỏ, khoan thai ve vuốt nỗi niềm
Làm ấm áp chiều mưa hiu quạnh.
Hạt mưa rơi... không tròn vành vạnh,
Nhưng sáng ngời long lanh
Giữa góc rừng nhung nhớ rất xanh...
Màu xanh vĩnh cửu.
Kìa!
Làn mưa đan những hạt tình líu ríu
Dạt dào trĩu nặng cả chiều rơi
Anh vẫn tìm em trong mưa,
Không nói được thành lời.
05-8-2012
Đặng Quang Long
9- EM VỚI HẠ LONG
Hôm nay anh mang chiều về
với Hạ long nhớ thương
Chiều bát ngát cưỡi trên đầu sóng biếc
Chiều thả những chùm mây da diết
Kéo nỗi nhớ về làm đắm đuối Hạ Long.
Đảo đá muôn hình vạn trạng trập trùng
Bập bềnh chân sóng như cùng ta đùa rỡn
Những cánh hải âu liệng chao đú đởn
Theo đuôi những con tàu du lịch lắc lư say.
Ngày ấy cùng em trên biển ...
Hạ Long chưa có những cảnh này
Ta chỉ ngắm những cánh buồm đú sắc
Đêm lại ngắm những chòm sao mơ ước
Bước chân trần trên cát mịn tay trong tay.
Ngày ấy liền bờ là nhưng hàng dương ngất ngây
Là những ghế đá dài, xếp lưa thưa về cuối bãi
Những con còng, con cáy
Còn chạm được vào mỗi bước chân em.
Hôm nay anh mang chiều về tới Hạ Long
Chỉ mỗi một mình giữa đông vui tấp nập
Giữa những khối nhà cao, to san sát
Chẳng thể tìm được dấu cũ ngày xưa.
Đành nhìn ra xa... sau những con sóng nhấp nhô
Là núi đảo... vẫn xanh mờ như thế
Nơi chúng mình cùng dõi theo từng dáng vẻ
Những con thuyền cá cập bờ vui.
Mang chiều về đến Hạ Long mà em đã xa rồi,
Trong lộng lẫy mà anh buồn da diết,
Đêm lại chăm chú nhìn ngôi sao thân thiết
Nhưng bầu trời lại cứ rộng mênh mông
Thương nhớ em nhiều càng yêu mến Hạ Long.
12-5-2012
Đặng Quang Long
10- MƯA LÂU.
Thôi thì cứ mặc mưa lâu
Cứ cho dột hết "mái lầu" tranh thưa.
Cứ cho dột cả bốn mùa,
Hững hờ cúc áo gió lùa vào đêm.
Nếu mà được lớp mưa êm
Thì anh cũng muốn gọt mềm ý xuân.
Long lanh giọt ngọc trong ngần
Lồng vào đáy mắt ái ân gọi mời.
Mưa chan đất,gió rung trời,
Cho tay níu lại cả đời trong tay.
Gặp nhau buông khối tình này,
Sao mưa lại cứ giăng đầy lòng nhau.
Giọt mưa thủ thỉ từng câu
Tình xưa nghĩa cũ còn đâu riêng mình.
Tiếc chăng cái sự làm thinh
Mà ta đổ lỗi cho tình mưa lâu.
02-6-2012
Đặng Quang Long
11- PHẬP PHỒNG
Trưa hè trời đổ trận mưa
Giữa đường bong bóng lạ chưa...phập phồng.
Chốc đà phố đã thành sông,
Trong lòng lại thấy phập phồng lo âu.
Ngày xưa hồ rộng mương sâu
Mưa to nước thoát không đâu ứ đầy
Hôm nay lảo đảo mưa say
Quất vào tiềm thức đau cây,buốt cành.
Em về tấm áo mỏng manh
Khi qua quãng lội ngập vành xe ga.
Gắng công đẩy được đến nhà
Mặt mày tái mét nét hoa bã bời.
Phập phồng bong bóng mưa rơi...
Một ngày mưa tháng 6
Đặng Quang Long
12- VẦN THƠ GÓA BỤA
Thơ tình anh viết hôm nay
Khi trời đang nắng giữa ngày mưa tuôn
Dòng xanh mực nhạt vô hồn
Thấy toàn vần trắc cuối nguồn cạn khô
Nửa đời giữa chặng đường thơ
Cô đơn mãi đến bây giò chưa vui
Vần thơ ăn cháo suốt đời
Như người góa bụa nửa thời còn xuân.
Hôm nay ngồi chắp mấy vần
Trắc bằng, bằng chắc tần ngần lẻ loi
Giơ tay với chút gió trời
Bất ngờ với được nụ cười bâng khuâng.
Vần thơ góa bụa mặc lòng
Anh mang chuốt lấy mấy dòng ghép đôi
Ghép ngược rồi lại ghép xuôi
Mong sao ghép được cho ngời nụ duyên.
14-6-2012
Đặng Quang Long
Đặng Quang Long
Anh nhớ một thời áo trắng ơi
Mùa thu nhẹ bẫng gió lưng trời
Áo trắng cùng ai qua xóm nhỏ
Tháng cũ năm qua vẫn tuyệt vời.
Áo trắng tung bay sắc nõn nường
Thướt tha bờ liễu đẫm chiều sương
Gương trong hồ nguyệt tình soi bóng
Một sớm gầy thu ửng má hường.
Áo trắng làm ai phải rối lòng
Khi chiều mòn mỏi những chờ mong
Nhưng mà mới thoáng trong hương gió
Đã rối tơ vàng em biết không?
Em là giọt nắng ngủ lòng anh
Cùng với mưa bay gió thổi lành
Trong trắng màu yêu em đã nhận
Mùa thu đã mượt mối tình xanh.
Bởi nắng yêu rồi gió cũng yêu
Dịu dàng áo trắng giữa thu chiều
Lấp lánh vờn bay vào nỗi nhớ
Tình đời dào dạt biết bao nhiêu.
Nay thời áo trắng qua rồi nhỉ
Anh vẫn âm thầm nhớ dáng em
Nhớ màu trắng ấy bay trong gió
Treo giữa hồn ta ký ức hiền.
2012
Đặng Quang Long
2- HỜN CHI NỮA EM
Đừng hờn chi nữa nhé em ơi
Gió mát hè sang đã ngỏ lời
Ngọt ngào cánh lá vờn theo đấy
Hãy với tay ra đón nắng ngời.
Dào dạt cơn mưa ướt đẫm chiều
Hạt nào rơi giữa mắt niềm yêu
Để anh gọi nắng cho em nhé.
Nâng cánh tình bay vút cánh diều.
Vì cớ chi mà em hờn dỗi
Khi rơi vào mắt hạt mưa mềm
Thôi nào để gió ru tình ngủ
Còn gì thổn thức nữa mà em?
Đặng Quang Long
3- MƯA TRONG NẮNG
- Bất ngờ đang nắng lại mưa
Mong manh cơn gió đổ thừa cho mây
Vì mây nhớ quãng sông này
Ngày xưa có khách qua đây gọi đò.
- Hình như mây đã hẹn hò
Tình qua nhưng nắng bất ngờ lửa chan
Nỗi buồn gặp cảnh đa đoan
Lệ rơi lãng đãng như voan kín trời.
- Một ngày tình mải đi chơi
Vô tư bóng nắng nối lời cùng nhau
Bất ngờ trời lại mưa mau
Tóc mây hai đứa chụm đầu làm duyên.
- Trong mưa nắng cũng thật hiền
Ghi vào kỷ niệm một phiên chợ chiều
Thế là nhớ thế rồi yêu
Rồi thương rõ thật đến nhiều nắng mưa.
02-7-2012
Đặng Quang Long
4- THƠ TÌNH
Anh chưa viết được bài thơ nào cho em
Tha thiết trào dâng như dòng sông cuộn chảy
Như mưa tuôn dạt dào, như trưa hè nắng cháy
Như ngọt ngào mầm lúa trổ đòng lên.
Anh chỉ viết được những câu thơ không tên
Bài thơ chỉ thầm thì bên bếp lửa
Nơi em hàng ngày lo ngon từng bữa
Gom cháy thành từng tập chữ mong manh.
Em rất thích ngâm ngợi thơ tình
Câu thơ quá ngọt ngào của những nhà thơ có tên, có tuổi
Có những đêm đắm đuối,
Quên cả người ... em thương.
Ôi những bài thơ tình yêu diệu thường
Như ma tuý cho ai từng đã nghiện,
Đói tình yêu, nên thường tìm đến,
Trải lòng vào trống vắng ngân nga.
Anh đã từng ngắm trăng, ngắm hoa
Mà chưa có bài thơ nào em thích
Có lẽ vì cái hích
Của tình yêu chưa đủ mức thăng hoa.
Ôi thơ tình... của lòng ta,
Chưa qua khỏi chiếc cổng tre lỏng lẻo
Chưa qua khỏi góc sân rêu, bước chân thất thểu
Chỉ ru hời ngày nhớ, đêm mong
Những câu thơ tình, anh viết cũng long đong.
13-5-2012
Đặng Quang Long
5-
ĐI ĐÓN NGÀY XƯA.
Chiều nay mong nắng đừng mưa
Để anh đi đón ngày xưa trở về
Xanh màu mướt mắt vùng quê
Long lanh giọt nắng đam mê một thời.
Vai tròn gánh nước giếng thơi
Chân trần em gánh cả thời ngây thơ
Vơi đầy sóng sánh ước mơ
Trong veo đôi mắt đến giờ vẫn trong
Áo nâu non gọn lưng ong
Cho ai từng mãi bâng khuâng ngỡ ngàng
...
Bây giờ đã lấp giếng làng
Đưởng thôn với rặng ruối vàng còn đâu
Chỉ toàn cổng kín tường cao
Nhà tầng bít mất lối vào ngày xưa
Chiều nay nắng rực không mưa
Ngày xưa anh đã không đưa được về
May còn trên khúc sông quê
Cây đa với một hốc thề trăm năm
Khi em giữa tuổi trăng rằm
Cho anh lặng lẽ trao thầm lời yêu.
Chiều nay như vẫn mọi chiều
Chỉ còn khắc khoải bao điều ngày xưa
Tóc mình gom lọn mây thưa
Sương bay cùng khói giọt mưa đau thầm
Thoắt đà hơn bốn chục năm
Ngày xưa đã ngủ yên nằm trong tim.
03-9-2012
Đặng Quang Long
6- MẸ TÔI
Đôi vai gánh cả chợ chiều
Còng lưng mẹ cõng bao nhiêu tháng ngày
Tay gầy vuốt mỏng ban mai
Chân đau đạp hết dông dài nuôi con.
Tuổi xuân đời đã chuốt mòn
Quần thô áo mỏng đã sờn tháng năm.
Mái nghèo chỗ giột mẹ nằm
Bữa ăn mẹ lựa âm thầm sắn khoai
Hạt cơm nhường lại cho ai...
Làm cho trời cũng đem cài giọt mưa.
Qua năm lại nữa bao mùa
Tóc sương rụng mỏng cũng thừa trắng phau
Tổ tiên đợi mẹ từ lâu
Đi xa mẹ vẫn lo âu dặn dò
Cuộc đời muốn được nên cho
Khi về cõi tịnh có đò dìu sang.
Thẳm sâu bóng mẹ dịu dàng
Trong muôn dặm rộng thênh thang cuộc đời
Những lời dạy dỗ của người
Vẫn còn khắc đậm cuộc đời cháu con.
02-7-2012
Đặng Quang Long
7- NHÌN THEO CÁNH LÁ
Chiều mưa nhìn cánh lá rơi
Loay hoay trong gió tìm nơi gối đầu
Làn mưa lúc nhặt lúc mau
Vàng xanh lốm đốm đã nhàu cong vênh.
Lá rơi từng chiếc bồng bềnh
Nghiêng nghiêng trôi mãi dập dềnh về đâu?
Cõng theo chú kiến càng nâu
Hình như cũng có nỗi đau vô hình.
Mong manh một chút hữu tình
Nhìn theo thấy cõi nhân sinh gửi lời
Chỉ là một chiếc lá rơi
Mà còn thả giữa góc trời yêu thương.
07-7-2012
Đặng Quang Long
8- TÌM EM TRONG MƯA
Anh tìm thấy trong mưa
những miền ảo ảnh.
Cơn mưa ấy rồi không bao giờ tạnh.
Để anh đi tìm em
Đằng đẵng giấc mưa chiều.
Cơn mưa trong suy tưởng phiêu diêu
Đi suốt cả chiều dài thương nhớ
Đi suốt quãng sông đời sóng vỗ
Tìm về bến kí ức xa xăm.
Cơn mưa thì thầm trong tâm
Thổn thức tiếng gọi vào dĩ vãng
Trong đêm mưa có một miền rất sáng
Đó là tình yêu.
Năm tháng qua đi gói lại bao điều
Vào miền mưa ấy
Trong cơn mưa,
Giữa lòng anh vẫn thấy,
Nhạt nhòa màu mắt em.
Bóng dáng nhỏ, khoan thai ve vuốt nỗi niềm
Làm ấm áp chiều mưa hiu quạnh.
Hạt mưa rơi... không tròn vành vạnh,
Nhưng sáng ngời long lanh
Giữa góc rừng nhung nhớ rất xanh...
Màu xanh vĩnh cửu.
Kìa!
Làn mưa đan những hạt tình líu ríu
Dạt dào trĩu nặng cả chiều rơi
Anh vẫn tìm em trong mưa,
Không nói được thành lời.
05-8-2012
Đặng Quang Long
9- EM VỚI HẠ LONG
Hôm nay anh mang chiều về
với Hạ long nhớ thương
Chiều bát ngát cưỡi trên đầu sóng biếc
Chiều thả những chùm mây da diết
Kéo nỗi nhớ về làm đắm đuối Hạ Long.
Đảo đá muôn hình vạn trạng trập trùng
Bập bềnh chân sóng như cùng ta đùa rỡn
Những cánh hải âu liệng chao đú đởn
Theo đuôi những con tàu du lịch lắc lư say.
Ngày ấy cùng em trên biển ...
Hạ Long chưa có những cảnh này
Ta chỉ ngắm những cánh buồm đú sắc
Đêm lại ngắm những chòm sao mơ ước
Bước chân trần trên cát mịn tay trong tay.
Ngày ấy liền bờ là nhưng hàng dương ngất ngây
Là những ghế đá dài, xếp lưa thưa về cuối bãi
Những con còng, con cáy
Còn chạm được vào mỗi bước chân em.
Hôm nay anh mang chiều về tới Hạ Long
Chỉ mỗi một mình giữa đông vui tấp nập
Giữa những khối nhà cao, to san sát
Chẳng thể tìm được dấu cũ ngày xưa.
Đành nhìn ra xa... sau những con sóng nhấp nhô
Là núi đảo... vẫn xanh mờ như thế
Nơi chúng mình cùng dõi theo từng dáng vẻ
Những con thuyền cá cập bờ vui.
Mang chiều về đến Hạ Long mà em đã xa rồi,
Trong lộng lẫy mà anh buồn da diết,
Đêm lại chăm chú nhìn ngôi sao thân thiết
Nhưng bầu trời lại cứ rộng mênh mông
Thương nhớ em nhiều càng yêu mến Hạ Long.
12-5-2012
Đặng Quang Long
10- MƯA LÂU.
Thôi thì cứ mặc mưa lâu
Cứ cho dột hết "mái lầu" tranh thưa.
Cứ cho dột cả bốn mùa,
Hững hờ cúc áo gió lùa vào đêm.
Nếu mà được lớp mưa êm
Thì anh cũng muốn gọt mềm ý xuân.
Long lanh giọt ngọc trong ngần
Lồng vào đáy mắt ái ân gọi mời.
Mưa chan đất,gió rung trời,
Cho tay níu lại cả đời trong tay.
Gặp nhau buông khối tình này,
Sao mưa lại cứ giăng đầy lòng nhau.
Giọt mưa thủ thỉ từng câu
Tình xưa nghĩa cũ còn đâu riêng mình.
Tiếc chăng cái sự làm thinh
Mà ta đổ lỗi cho tình mưa lâu.
02-6-2012
Đặng Quang Long
11- PHẬP PHỒNG
Trưa hè trời đổ trận mưa
Giữa đường bong bóng lạ chưa...phập phồng.
Chốc đà phố đã thành sông,
Trong lòng lại thấy phập phồng lo âu.
Ngày xưa hồ rộng mương sâu
Mưa to nước thoát không đâu ứ đầy
Hôm nay lảo đảo mưa say
Quất vào tiềm thức đau cây,buốt cành.
Em về tấm áo mỏng manh
Khi qua quãng lội ngập vành xe ga.
Gắng công đẩy được đến nhà
Mặt mày tái mét nét hoa bã bời.
Phập phồng bong bóng mưa rơi...
Một ngày mưa tháng 6
Đặng Quang Long
12- VẦN THƠ GÓA BỤA
Thơ tình anh viết hôm nay
Khi trời đang nắng giữa ngày mưa tuôn
Dòng xanh mực nhạt vô hồn
Thấy toàn vần trắc cuối nguồn cạn khô
Nửa đời giữa chặng đường thơ
Cô đơn mãi đến bây giò chưa vui
Vần thơ ăn cháo suốt đời
Như người góa bụa nửa thời còn xuân.
Hôm nay ngồi chắp mấy vần
Trắc bằng, bằng chắc tần ngần lẻ loi
Giơ tay với chút gió trời
Bất ngờ với được nụ cười bâng khuâng.
Vần thơ góa bụa mặc lòng
Anh mang chuốt lấy mấy dòng ghép đôi
Ghép ngược rồi lại ghép xuôi
Mong sao ghép được cho ngời nụ duyên.
14-6-2012
Đặng Quang Long
Đặng Quang Long
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
01.08.2014
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Quảng Ninh ngày 10/10/2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét