Thơ Vũ Xuân Hồng (Quảng Ninh)
Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2014
Cây đa cổ thụ giữa
đồng
Thần nông may mắn đứng trông mùa màng
Cây đa cổ thụ đầu làng
Tiên ông canh giữ thần hoàng bình yên
Thông
tin cá nhân: (VanDanViet) Thần nông may mắn đứng trông mùa màng
Cây đa cổ thụ đầu làng
Tiên ông canh giữ thần hoàng bình yên
Tác giả Bác sỹ Vũ Xuân Hồng
Hội viên Hội VHNT Quảng Ninh
Sinh năm: 1956
Quê quán: Bình Giang - Hải Dương
Trú quán: Tràng Bạch - Hoàng Quế - Đông Triều - Quảng Ninh
Trình độ chuyên môn: Bác sỹ chuyên khoa cấp 1
ĐT: 0912031643
Email: trangbach01@yahoo.com
_____
Hội viên Hội VHNT Quảng Ninh
Sinh năm: 1956
Quê quán: Bình Giang - Hải Dương
Trú quán: Tràng Bạch - Hoàng Quế - Đông Triều - Quảng Ninh
Trình độ chuyên môn: Bác sỹ chuyên khoa cấp 1
ĐT: 0912031643
Email: trangbach01@yahoo.com
_____
CÂY ĐA
Cây đa cổ thụ giữa đồng
Thần nông may mắn đứng trông mùa màng
Cây đa cổ thụ đầu làng
Tiên ông canh giữ thần hoàng bình yên
Cây đa cổ thụ chùa chiền
Khí thiêng hội tụ về miền tâm linh
Cây đa cổ thụ sân đình
Ông tơ, bà nguyệt kết tình lứa đôi
Cây đa xanh giữa chuyện đời
Trao hồn làng nước cho người đời sau..
. Vũ Xuân Hồng
CÂY ĐA PHỐ LÀNG
Cây đa nép bóng phố làng
Thời đô thị hóa bẽ bàng chẳng xanh
Làng xưa bóng mát gió lành
Bây giờ bụi bặm âm thanh ồn ào
Xưa cây tán rộng vươn cao
Bây giờ trụi lá đóng vào toàn đinh
Xưa nơi hò hẹn tâm tình
Bây giờ treo biển rối tinh lập lòe
Lòng buồn mỗi dịp thăm quê
Hồn quê sao chẳng còn về theo ta..
Vũ Xuân Hồng
Thần nông may mắn đứng trông mùa màng
Cây đa cổ thụ đầu làng
Tiên ông canh giữ thần hoàng bình yên
Cây đa cổ thụ chùa chiền
Khí thiêng hội tụ về miền tâm linh
Cây đa cổ thụ sân đình
Ông tơ, bà nguyệt kết tình lứa đôi
Cây đa xanh giữa chuyện đời
Trao hồn làng nước cho người đời sau..
. Vũ Xuân Hồng
CÂY ĐA PHỐ LÀNG
Cây đa nép bóng phố làng
Thời đô thị hóa bẽ bàng chẳng xanh
Làng xưa bóng mát gió lành
Bây giờ bụi bặm âm thanh ồn ào
Xưa cây tán rộng vươn cao
Bây giờ trụi lá đóng vào toàn đinh
Xưa nơi hò hẹn tâm tình
Bây giờ treo biển rối tinh lập lòe
Lòng buồn mỗi dịp thăm quê
Hồn quê sao chẳng còn về theo ta..
Vũ Xuân Hồng
BÃI BỂ -NƯƠNG DÂU
Nhìn biển cả thấy nương dâu
Nhìn nương dâu thấy ẩn mầu biển xanh
Bâng khuâng hỏi ngọn gió lành
Gió cười khẽ nói bức tranh thế thời!
KHÓI
Ngày xưa khói rạ khói rơm
Quyện mùi nếp mới thơm thơm tỉnh người
Bây giờ khói lạ khắp nơi
Làm cho trời đất con người lao đao…
QUI LUẬT
Cỏ cây hướng về mặt trời
Đó là qui luật muôn đời tồn vong
Hiền hoà như những dòng sông
Xuôi về phía biển mênh mông cội nguồn…
Nhìn biển cả thấy nương dâu
Nhìn nương dâu thấy ẩn mầu biển xanh
Bâng khuâng hỏi ngọn gió lành
Gió cười khẽ nói bức tranh thế thời!
KHÓI
Ngày xưa khói rạ khói rơm
Quyện mùi nếp mới thơm thơm tỉnh người
Bây giờ khói lạ khắp nơi
Làm cho trời đất con người lao đao…
QUI LUẬT
Cỏ cây hướng về mặt trời
Đó là qui luật muôn đời tồn vong
Hiền hoà như những dòng sông
Xuôi về phía biển mênh mông cội nguồn…
Vũ Xuân Hồng
TẢN MẠN
Ăn mày chẳng ở đâu xa
Lô đề vỡ hụi thì ra ăn mày
Ka -ra -ô -kê bằng tay
Coi chừng không khéo có ngày si-đa
Vì thần mà sợ cây đa
Thóc vay, con học nên ta nể đời
Ăn mày bị mắng xơi xơi
Những người tốt bụng thường hơi… bạc mồm!
Vũ Xuân Hồng
MẶT BẰNG
Lấp hồ rồi đến lấp ao?
Lấn sông, lấn biển, lấn vào đất thiêng
San mặt bằng bán kiếm tiền
Chẳng kiêng long mạch, chẳng kiềng thổ công
Thế rồi… mất ruộng, mất sông
Mọc lên những khối bê- tông lạnh lùng
Vũ Xuân Hồng
BỜM
Bờm ta lên tỉnh kiếm tiền
Mua xi măng đổ khắp miền làng quê
Bờm ta chặt bán lũy tre
Để mua quạt điện cho hè khỏi oi
Bờm ta lấp hết sông ngòi
Sắm tủ cá cảnh về chơi trong nhà
Bờm ta bán đất ông cha
Lô đề chứng khoán thế là ra đê…
TẢN MẠN
Ăn mày chẳng ở đâu xa
Lô đề vỡ hụi thì ra ăn mày
Ka -ra -ô -kê bằng tay
Coi chừng không khéo có ngày si-đa
Vì thần mà sợ cây đa
Thóc vay, con học nên ta nể đời
Ăn mày bị mắng xơi xơi
Những người tốt bụng thường hơi… bạc mồm!
Vũ Xuân Hồng
MẶT BẰNG
Lấp hồ rồi đến lấp ao?
Lấn sông, lấn biển, lấn vào đất thiêng
San mặt bằng bán kiếm tiền
Chẳng kiêng long mạch, chẳng kiềng thổ công
Thế rồi… mất ruộng, mất sông
Mọc lên những khối bê- tông lạnh lùng
Vũ Xuân Hồng
BỜM
Bờm ta lên tỉnh kiếm tiền
Mua xi măng đổ khắp miền làng quê
Bờm ta chặt bán lũy tre
Để mua quạt điện cho hè khỏi oi
Bờm ta lấp hết sông ngòi
Sắm tủ cá cảnh về chơi trong nhà
Bờm ta bán đất ông cha
Lô đề chứng khoán thế là ra đê…
RƯỢU NGÁN HẠ LONG
Sóng sánh ly rượu hồng đào
Huyết ngán tươi rói bơi vào rượu ta
Biển trời non nước bao la
Nâng ly rượu ngán thấy ra …vấn đề
Bổ dương khí huyết tràn trề
Nhắc nhau yêu yếu ta về Hạ Long…
Sóng sánh ly rượu hồng đào
Huyết ngán tươi rói bơi vào rượu ta
Biển trời non nước bao la
Nâng ly rượu ngán thấy ra …vấn đề
Bổ dương khí huyết tràn trề
Nhắc nhau yêu yếu ta về Hạ Long…
VÀNG- THAU
Dẫu chôn dưới tận bùn sâu
Muôn đời vàng vẫn sáng màu vàng tươi
Chín tầng mây bụi rong chơi
Vẫn là hạt bụi nhỏ nhoi nhạt nhòa...
Trăm năm trong cõi người ta
Vàng thau sau trước vẫn là vàng- thau!
Vũ Xuân Hồng
CUỘC ĐỜI
Có người nhìn chẳng thấy sang
Sống lâu với họ ta càng thêm yêu
Có người tạo dáng mỹ miều
Sống lâu mới thấy những điều rỗng không
Có người thề núi thề sông
Sống thì bội bạc chỉ mong lợi mình
Nhân duyên tạo bởi chữ tình
Biết người cũng phải biết mình là ai …
Vũ Xuân Hồng
Dẫu chôn dưới tận bùn sâu
Muôn đời vàng vẫn sáng màu vàng tươi
Chín tầng mây bụi rong chơi
Vẫn là hạt bụi nhỏ nhoi nhạt nhòa...
Trăm năm trong cõi người ta
Vàng thau sau trước vẫn là vàng- thau!
Vũ Xuân Hồng
CUỘC ĐỜI
Có người nhìn chẳng thấy sang
Sống lâu với họ ta càng thêm yêu
Có người tạo dáng mỹ miều
Sống lâu mới thấy những điều rỗng không
Có người thề núi thề sông
Sống thì bội bạc chỉ mong lợi mình
Nhân duyên tạo bởi chữ tình
Biết người cũng phải biết mình là ai …
Vũ Xuân Hồng
HÒ HẸN
Liếc nhau qua nước giếng làng
Cái đêm trăng sáng ngập tràn miền quê
Em thì tà áo vân vê
Tôi thì lóng ngóng vụng về…gãi tai
Cứ lặng thinh suốt đêm dài
Chợt con muỗi “hóa” đốt hai đứa mình...
HỒN QUÊ
Chắt chiu tinh túy đất trời
Thắp lên bông gạo rạng ngời tháng ba
Giữ bao hồn vía ông cha
Cây đa vẫy gọi người xa trở về
Nắng mưa cháy bạc thân đê
Lời ru vẫn ngọt hồn quê tình người…
HỒN XƯA
Phải chăng bông gạo tháng ba
Thầm hẹn trai gái làng ta dậy thì?
Phải chăng trầu cau ước gì
Mà cô thôn nữ vu qui thẹn thùng?
Phải chăng rơm rạ thơm lừng
Lầu son gác tía rưng rưng nhớ về?
Phải chăng tiếng cuốc bờ tre
Hồn xưa khắc khoải lời thề nước non…?
Vũ Xuân Hồng
Liếc nhau qua nước giếng làng
Cái đêm trăng sáng ngập tràn miền quê
Em thì tà áo vân vê
Tôi thì lóng ngóng vụng về…gãi tai
Cứ lặng thinh suốt đêm dài
Chợt con muỗi “hóa” đốt hai đứa mình...
HỒN QUÊ
Chắt chiu tinh túy đất trời
Thắp lên bông gạo rạng ngời tháng ba
Giữ bao hồn vía ông cha
Cây đa vẫy gọi người xa trở về
Nắng mưa cháy bạc thân đê
Lời ru vẫn ngọt hồn quê tình người…
HỒN XƯA
Phải chăng bông gạo tháng ba
Thầm hẹn trai gái làng ta dậy thì?
Phải chăng trầu cau ước gì
Mà cô thôn nữ vu qui thẹn thùng?
Phải chăng rơm rạ thơm lừng
Lầu son gác tía rưng rưng nhớ về?
Phải chăng tiếng cuốc bờ tre
Hồn xưa khắc khoải lời thề nước non…?
Vũ Xuân Hồng
CHỚ ĐỔI
Chớ đổi mọi giá để giàu
Đời trước hưởng lợi đời sau thiệt thòi
Tài nguyên cạn kiệt hết rồi
Sông sâu đã lấp còn bồi được sao
Biển cạn con sóng cồn cào
Mặt đất khói bụi trời nào còn xanh
Thiên tai dịch bệnh hoành hành
Ngôi nhà trái đất sẽ thành …nhà hoang!
Vũ Xuân Hồng
BỪNG TỈNH
Nhân loại tiến những bước dài
Chinh phục thiên nhiên
Bay vào vũ trụ
Sử dụng năng lượng hạt nhân
Xây những tòa nhà cao chọc trời
Tự hào vươn tới…
Bỗng cơn sóng thần, động đất
Phút chốc biến tất cả trở về cát bụi…
Trong hoang tàn đổ nát
Con người hoang mang tự hỏi
Hỡi thiên nhiên huyền bí!
Con người là gì trong vũ trụ?
Sức mạnh thuộc về con người hay thiên nhiên?
Con người nên chinh phục hay thân thiện?
Chẳng có câu trả lời…
Vũ Xuân Hồng
LŨ QUÉT
Suối sông dòng chảy tự nhiên
Con người khai thác tài nguyên lấp đầy
Núi đồi trơ trụi cỏ cây
Cơn mưa xối xả như bầy thú hoang
Những cơn lũ quyét kinh hoàng
Cuốn đi tất cả xóm làng bình yên…
Bao giờ rừng mọc xanh lên?
Dòng sông, ngọn suối lại hiền như xưa…!.
Vũ Xuân Hồng
Chớ đổi mọi giá để giàu
Đời trước hưởng lợi đời sau thiệt thòi
Tài nguyên cạn kiệt hết rồi
Sông sâu đã lấp còn bồi được sao
Biển cạn con sóng cồn cào
Mặt đất khói bụi trời nào còn xanh
Thiên tai dịch bệnh hoành hành
Ngôi nhà trái đất sẽ thành …nhà hoang!
Vũ Xuân Hồng
BỪNG TỈNH
Nhân loại tiến những bước dài
Chinh phục thiên nhiên
Bay vào vũ trụ
Sử dụng năng lượng hạt nhân
Xây những tòa nhà cao chọc trời
Tự hào vươn tới…
Bỗng cơn sóng thần, động đất
Phút chốc biến tất cả trở về cát bụi…
Trong hoang tàn đổ nát
Con người hoang mang tự hỏi
Hỡi thiên nhiên huyền bí!
Con người là gì trong vũ trụ?
Sức mạnh thuộc về con người hay thiên nhiên?
Con người nên chinh phục hay thân thiện?
Chẳng có câu trả lời…
Vũ Xuân Hồng
LŨ QUÉT
Suối sông dòng chảy tự nhiên
Con người khai thác tài nguyên lấp đầy
Núi đồi trơ trụi cỏ cây
Cơn mưa xối xả như bầy thú hoang
Những cơn lũ quyét kinh hoàng
Cuốn đi tất cả xóm làng bình yên…
Bao giờ rừng mọc xanh lên?
Dòng sông, ngọn suối lại hiền như xưa…!.
Vũ Xuân Hồng
NHỚ CON
Hơn ba mươi năm chiến tranh đã đi qua
Nỗi nhớ con trong mẹ già ngày đêm khắc khoải
Mẹ kể gặp con trong mơ nó còn rất trẻ
Mạnh khỏe hồn nhiên mẹ hỏi chỉ cười
Mẹ cứ mắng yêu mãi không về cưới vợ*
Để mẹ chờ cau chín đỏ trên cây...
Đêm cửa mở mẹ thức chờ con đấy
Thắp nén hương cho con thấy nối về …!
Vũ Xuân Hồng
TÌNH MẸ
Ngày xuân
Trời mờ sương
Người mẹ tiễn con trở lại giảng đường
Thương con tay xách nách mang
Con lên xe
Mẹ trở về nhà một mình
Trên con đường gập ghềnh sỏi đá
Mờ xa đàn trâu, ruộng mạ, nếp nhà
Vai áo sờn thấp thoáng tuổi thơ con...
Từ ngày con vào đại học
Mẹ vất vả hơn
Nhung lòng thấy vui
Tần tảo chắt chiu hạt bùi, hạt ngọt
Cho con bằng người!
Vũ Xuân Hồng
MƯA NGÂU
Mưa tầm tã làm cây lá hóa rêu
Tiếng ếch kêu vang trên cánh đồng ngập nước
Khói bếp nặng chẳng thể bay lên được
Thương những cánh cò ướt sũng trong mưa …!
Vũ Xuân Hồng
Hơn ba mươi năm chiến tranh đã đi qua
Nỗi nhớ con trong mẹ già ngày đêm khắc khoải
Mẹ kể gặp con trong mơ nó còn rất trẻ
Mạnh khỏe hồn nhiên mẹ hỏi chỉ cười
Mẹ cứ mắng yêu mãi không về cưới vợ*
Để mẹ chờ cau chín đỏ trên cây...
Đêm cửa mở mẹ thức chờ con đấy
Thắp nén hương cho con thấy nối về …!
Vũ Xuân Hồng
TÌNH MẸ
Ngày xuân
Trời mờ sương
Người mẹ tiễn con trở lại giảng đường
Thương con tay xách nách mang
Con lên xe
Mẹ trở về nhà một mình
Trên con đường gập ghềnh sỏi đá
Mờ xa đàn trâu, ruộng mạ, nếp nhà
Vai áo sờn thấp thoáng tuổi thơ con...
Từ ngày con vào đại học
Mẹ vất vả hơn
Nhung lòng thấy vui
Tần tảo chắt chiu hạt bùi, hạt ngọt
Cho con bằng người!
Vũ Xuân Hồng
MƯA NGÂU
Mưa tầm tã làm cây lá hóa rêu
Tiếng ếch kêu vang trên cánh đồng ngập nước
Khói bếp nặng chẳng thể bay lên được
Thương những cánh cò ướt sũng trong mưa …!
Vũ Xuân Hồng
NGÀY GIỖ TỔ
Mùng mười tháng ba nhớ ngày giỗ tổ
Hoa gạo rực trời, lòng dạ xốn xang
Theo bước Lang Liêu, người con hiếu thảo
Cháu con tìm về thành kính tổ tiên
Lăng mộ Vua Hùng cổ kính tôn nghiêm
Rừng đại thụ - Người xưa đứng gác
Đền mẫu Âu Cơ khói sương trầm mặc
Tấc đất đỏ nâu thấm buổi hồng hoang
Lất phất mưa bay gột bụi trần gian
Nén trầm thơm nối tìm quá khứ
Dòng máu Lạc Hồng ngàn năm lịch sử
Dân Việt tự hào thờ một tổ tiên
Nhớ bậc hiền vương anh minh hào kiệt
Quốc mẫu tảo tần sinh bọc trăm con
Yêu cuộc chia tay mở mang bờ cõi
Cháu con lớn khôn trong nghĩa đồng bào
Ngày giỗ cha về ngự ở trên cao
Râu dài, da nâu, ngực trần khỏe mạnh
Mẹ bạc tóc tiên hiền từ nhân hậu
Mừng cháu con về tụ hội đông vui
Đất tổ linh thiêng thân thiết lạ kỳ
Gửi trọn tâm linh vào miền thương nhớ
Tự hào biết ơn tiền nhân tiên tổ
Chung xây nước nhà rạng rỡ Việt Nam.
Vũ Xuân Hồng
CÂY CẦU MÙA XUÂN
Đám cưới đầu xuân qua cầu Bãi Cháy
Chú rể cô dâu đẹp giữa dòng người
Rộn rã xe hoa ấm áp nụ cười
Song hỷ lưng trời hạnh phúc như mơ
Nhớ Cửa Lục xưa đôi bờ cách trở
Ngược xuôi chuyến phà Bãi Cháy –Hòn Gai
Cuộc sống yêu thương đôi bờ gần lại
Muôn nẻo đường xuân hát nhịp thông cầu
Phố biển bình yên tươi cánh buồm nâu
Hải âu vui chao mình trên sóng biếc
Hạ long thần tiên một miền cổ tích
Gió bồi hồi qua đỉnh Bài Thơ
Mây vương dây đàn nhả những sợi tơ
Dát đầy ngọc trên tà áo cưới
Chàng trai đang yêu mơ nhìn đắm đuối
Cô gái thẹn thùng gỡ hạt mưa xuân
Giữa dòng đời lưu luyến bước chân
Mầm xanh non tơ đôi bờ vẫy gọi
Nhịp sống mới gương mặt ngời rạng rỡ
Đi về bên nào cũng ấm áp yêu thương …
Vũ Xuân Hồng
VẪN LÀ
Vẫn là bông đại đó thôi
Cảnh chùa lòng thấy bồi hồi tâm linh
Chèo văn hát giữa sân đình
Ngàn năm dòng chảy ân tình bao la
Vẫn là bóng dáng cây đa
Về làng mà ngỡ mẹ ra đón mình...
Vũ Xuân Hồng
Mùng mười tháng ba nhớ ngày giỗ tổ
Hoa gạo rực trời, lòng dạ xốn xang
Theo bước Lang Liêu, người con hiếu thảo
Cháu con tìm về thành kính tổ tiên
Lăng mộ Vua Hùng cổ kính tôn nghiêm
Rừng đại thụ - Người xưa đứng gác
Đền mẫu Âu Cơ khói sương trầm mặc
Tấc đất đỏ nâu thấm buổi hồng hoang
Lất phất mưa bay gột bụi trần gian
Nén trầm thơm nối tìm quá khứ
Dòng máu Lạc Hồng ngàn năm lịch sử
Dân Việt tự hào thờ một tổ tiên
Nhớ bậc hiền vương anh minh hào kiệt
Quốc mẫu tảo tần sinh bọc trăm con
Yêu cuộc chia tay mở mang bờ cõi
Cháu con lớn khôn trong nghĩa đồng bào
Ngày giỗ cha về ngự ở trên cao
Râu dài, da nâu, ngực trần khỏe mạnh
Mẹ bạc tóc tiên hiền từ nhân hậu
Mừng cháu con về tụ hội đông vui
Đất tổ linh thiêng thân thiết lạ kỳ
Gửi trọn tâm linh vào miền thương nhớ
Tự hào biết ơn tiền nhân tiên tổ
Chung xây nước nhà rạng rỡ Việt Nam.
Vũ Xuân Hồng
CÂY CẦU MÙA XUÂN
Đám cưới đầu xuân qua cầu Bãi Cháy
Chú rể cô dâu đẹp giữa dòng người
Rộn rã xe hoa ấm áp nụ cười
Song hỷ lưng trời hạnh phúc như mơ
Nhớ Cửa Lục xưa đôi bờ cách trở
Ngược xuôi chuyến phà Bãi Cháy –Hòn Gai
Cuộc sống yêu thương đôi bờ gần lại
Muôn nẻo đường xuân hát nhịp thông cầu
Phố biển bình yên tươi cánh buồm nâu
Hải âu vui chao mình trên sóng biếc
Hạ long thần tiên một miền cổ tích
Gió bồi hồi qua đỉnh Bài Thơ
Mây vương dây đàn nhả những sợi tơ
Dát đầy ngọc trên tà áo cưới
Chàng trai đang yêu mơ nhìn đắm đuối
Cô gái thẹn thùng gỡ hạt mưa xuân
Giữa dòng đời lưu luyến bước chân
Mầm xanh non tơ đôi bờ vẫy gọi
Nhịp sống mới gương mặt ngời rạng rỡ
Đi về bên nào cũng ấm áp yêu thương …
Vũ Xuân Hồng
VẪN LÀ
Vẫn là bông đại đó thôi
Cảnh chùa lòng thấy bồi hồi tâm linh
Chèo văn hát giữa sân đình
Ngàn năm dòng chảy ân tình bao la
Vẫn là bóng dáng cây đa
Về làng mà ngỡ mẹ ra đón mình...
Vũ Xuân Hồng
TA VỀ
Ta về ngồi gốc cây đa
Nghe gió kể chuyện ông bà ta xưa
Ta về bên cánh võng đưa
Đi tìm câu hát bỏ bùa nhân gian
Ta về bến nước mênh mang
Thương ai phận mỏng cơ hàn xa quê
Ta về áp ngực vào đê
Lắng nghe đất thở lời thề cỏ non
Ta về duyên phận làm con
Công cha nghĩa mẹ mãi còn khắc ghi
Ta về xâu hạt chu chi
Tặng người yếm thắm cùng đi hội làng.
Vũ Xuân Hồng
LẶNG THẦM
Cây cổ thụ sống nơi bệnh viện
Trầm tư bên những ngôi nhà
Tiếng chim ở đây hót nghe rất lạ
Sao chẳng mơ màng như ở công viên
Lộc biếc chồi non đâu để làm duyên
Sớm thành lá xòe vành ô che nắng
Ngày gọi gió, đêm cùng người thức trắng
Như hiểu nỗi đau thể xác chốn nhân gian
Lòng khát khao nhớ gió đại ngàn
Vẫn thầm lặng làm cây nơi bệnh viện
Suốt đời xanh, mầu xanh dâng hiến
Làm bình ô xy tăng nhịp sống con người …
Vũ Xuân Hồng
Ta về ngồi gốc cây đa
Nghe gió kể chuyện ông bà ta xưa
Ta về bên cánh võng đưa
Đi tìm câu hát bỏ bùa nhân gian
Ta về bến nước mênh mang
Thương ai phận mỏng cơ hàn xa quê
Ta về áp ngực vào đê
Lắng nghe đất thở lời thề cỏ non
Ta về duyên phận làm con
Công cha nghĩa mẹ mãi còn khắc ghi
Ta về xâu hạt chu chi
Tặng người yếm thắm cùng đi hội làng.
Vũ Xuân Hồng
LẶNG THẦM
Cây cổ thụ sống nơi bệnh viện
Trầm tư bên những ngôi nhà
Tiếng chim ở đây hót nghe rất lạ
Sao chẳng mơ màng như ở công viên
Lộc biếc chồi non đâu để làm duyên
Sớm thành lá xòe vành ô che nắng
Ngày gọi gió, đêm cùng người thức trắng
Như hiểu nỗi đau thể xác chốn nhân gian
Lòng khát khao nhớ gió đại ngàn
Vẫn thầm lặng làm cây nơi bệnh viện
Suốt đời xanh, mầu xanh dâng hiến
Làm bình ô xy tăng nhịp sống con người …
Vũ Xuân Hồng
THẰNG CUỘI
Tặng hai cháu yêu Duy Hưng - Công Đạt
Thằng Cuội ngồi gốc cây đa
Trông về hạ giới nhớ nhà nhớ u
Trẻ con nói dối là hư
Gốc đa là chốn cuội tu tỉnh mình
Đêm nay trăng sáng sân đình
Cuội vui trở lại quê mình cưỡi trâu
Chỏm đào, bộ cánh ta nâu
Theo sau lũ trẻ che đầu lá sen
Bà con làng xóm ra xem
Cuội chào lễ phép nhớ tên từng người
Thầy, u mừng tủi khóc cười
Nhớ đêm trăng sáng, nhớ trời sáng trăng....
Vũ Xuân Hồng
MỐI TÌNH HẠ LONG
Đá yêu hoá cặp uyên ương
Mối tình trinh bạch
Soi gương
Giữa trời
Sóng xô bão táp chẳng rời
Chụm đầu hẹn ước
Suốt đời
Bên nhau
Chao nghiêng xao xuyến hải âu
Mây bay nhớ cánh
Buồm nâu
Cuối trời
Đá yêu chẳng nói bằng lời
Thả bùa mê cả
Biển trời
Yêu nhau
Vũ Xuân Hồng
PHÉP MẦU
Thỉnh bao nhiêu tiếng chuông ngân
Mà bông hoa đại trắng ngần tinh khôi
Chở bao khát vọng cõi người
Mái chùa tịnh độ giữa trời rêu phong
Vô thường sắc sắc, không không
Muôn điều huyền diệu bởi lòng thành tâm ...
Vũ Xuân Hồng
ĐẤT QUÊ
Bùn non sánh giọt mồ hôi
Trộn máu nước mắt của người nông dân
Khổ đau muôn kiếp phong trần
Thác gửi vào đất mà thành hồn quê
Vươn mình vững trãi thân đê
Nối vòng tay chắn bốn bề bão giông
Vắt mình nuôi lúa đơm bông
Hoa thơm trái ngọt đất không phụ người
Ngát bùn sen nở hồng tươi
Hội làng hoa gạo vẫn cười tháng ba
Bùn vương thơm áo mẹ cha
Hồn quê hương đất gọi ta trở về.
Vũ Xuân Hồng
YÊU
Người yêu hoa huệ, hoa hồng
Còn tôi yêu ngọn cải ngồng vườn ai
Người yêu khóm trúc, nhành mai
Còn tôi yêu bụi tre gai níu cào
Chỉ là tiếng ếch bờ ao
Mà tôi cứ ngỡ lời chào thân thương...
Yêu thì lòng dạ vấn vương
Không yêu mọi thứ cũng thường vậy thôi...!
Vũ Xuân Hồng
Tặng hai cháu yêu Duy Hưng - Công Đạt
Thằng Cuội ngồi gốc cây đa
Trông về hạ giới nhớ nhà nhớ u
Trẻ con nói dối là hư
Gốc đa là chốn cuội tu tỉnh mình
Đêm nay trăng sáng sân đình
Cuội vui trở lại quê mình cưỡi trâu
Chỏm đào, bộ cánh ta nâu
Theo sau lũ trẻ che đầu lá sen
Bà con làng xóm ra xem
Cuội chào lễ phép nhớ tên từng người
Thầy, u mừng tủi khóc cười
Nhớ đêm trăng sáng, nhớ trời sáng trăng....
Vũ Xuân Hồng
MỐI TÌNH HẠ LONG
Đá yêu hoá cặp uyên ương
Mối tình trinh bạch
Soi gương
Giữa trời
Sóng xô bão táp chẳng rời
Chụm đầu hẹn ước
Suốt đời
Bên nhau
Chao nghiêng xao xuyến hải âu
Mây bay nhớ cánh
Buồm nâu
Cuối trời
Đá yêu chẳng nói bằng lời
Thả bùa mê cả
Biển trời
Yêu nhau
Vũ Xuân Hồng
PHÉP MẦU
Thỉnh bao nhiêu tiếng chuông ngân
Mà bông hoa đại trắng ngần tinh khôi
Chở bao khát vọng cõi người
Mái chùa tịnh độ giữa trời rêu phong
Vô thường sắc sắc, không không
Muôn điều huyền diệu bởi lòng thành tâm ...
Vũ Xuân Hồng
ĐẤT QUÊ
Bùn non sánh giọt mồ hôi
Trộn máu nước mắt của người nông dân
Khổ đau muôn kiếp phong trần
Thác gửi vào đất mà thành hồn quê
Vươn mình vững trãi thân đê
Nối vòng tay chắn bốn bề bão giông
Vắt mình nuôi lúa đơm bông
Hoa thơm trái ngọt đất không phụ người
Ngát bùn sen nở hồng tươi
Hội làng hoa gạo vẫn cười tháng ba
Bùn vương thơm áo mẹ cha
Hồn quê hương đất gọi ta trở về.
Vũ Xuân Hồng
YÊU
Người yêu hoa huệ, hoa hồng
Còn tôi yêu ngọn cải ngồng vườn ai
Người yêu khóm trúc, nhành mai
Còn tôi yêu bụi tre gai níu cào
Chỉ là tiếng ếch bờ ao
Mà tôi cứ ngỡ lời chào thân thương...
Yêu thì lòng dạ vấn vương
Không yêu mọi thứ cũng thường vậy thôi...!
Vũ Xuân Hồng
KHÁT VỌNG
Núi cao cho áng mây vờn
Biển sâu cho sóng dỗi hờn bờ xa
Suốt đời ta vẫn là ta
Chỉ mong làm giọt phù sa mát lành …
Vũ Xuân Hồng
NHÂN DUYÊN
Cối xay nhủ với dần sàng
Ngửi mùi thóc gạo em càng dẻo dai
Hoàng hôn nhủ với ban mai
Trong tia nắng đẹp nhìn ai cũng hiền
Tượng Phật nhủ với thần tiên
Yêu thương là mối nhân duyên của người …
Vũ Xuân Hồng
MÁCH BẢO
Lá trầu mách với quả cau
Rằng đôi trai gái hẹn nhau tâm đầu
Ngọn gió mách bến sông sâu
Cánh buồm dù có đi đâu cũng về
Phù sa mách với triền đê
Tháng ba hoa gạo vẫn thề đỏ tươi
Đất đai mách bảo với người
Tình cây và đất muôn đời thủy chung…
Vũ Xuân Hồng
Núi cao cho áng mây vờn
Biển sâu cho sóng dỗi hờn bờ xa
Suốt đời ta vẫn là ta
Chỉ mong làm giọt phù sa mát lành …
Vũ Xuân Hồng
NHÂN DUYÊN
Cối xay nhủ với dần sàng
Ngửi mùi thóc gạo em càng dẻo dai
Hoàng hôn nhủ với ban mai
Trong tia nắng đẹp nhìn ai cũng hiền
Tượng Phật nhủ với thần tiên
Yêu thương là mối nhân duyên của người …
Vũ Xuân Hồng
MÁCH BẢO
Lá trầu mách với quả cau
Rằng đôi trai gái hẹn nhau tâm đầu
Ngọn gió mách bến sông sâu
Cánh buồm dù có đi đâu cũng về
Phù sa mách với triền đê
Tháng ba hoa gạo vẫn thề đỏ tươi
Đất đai mách bảo với người
Tình cây và đất muôn đời thủy chung…
Vũ Xuân Hồng
MỖI NGÀY
Mỗi ngày ươm một mầm xanh
Là ta gieo ngọn gió lành cho ta
Tiếng chim ríu rít quanh nhà
Muôn đôi mắt biếc yêu ta mỗi ngày
Siêng làm việc tốt, điều hay
Là ta gieo những vận may cho mình.
Đời vui khúc hát ân tình
Tự nhiên ta cảm thấy mình đáng yêu …
Vũ Xuân Hồng
SỰ VĨNH CỬU
Chẳng có vật nào tồn tại mãi với thời gian
Sắt thép xi măng đâu phải là vĩnh cửu?
Công trình hôm nay dù đỉnh cao tuyệt mỹ
Thì ngày mai sẽ cũ kỹ suy tàn ...
Chỉ có tấm lòng còn mãi với thời gian!
Vũ Xuân Hồng
Mỗi ngày ươm một mầm xanh
Là ta gieo ngọn gió lành cho ta
Tiếng chim ríu rít quanh nhà
Muôn đôi mắt biếc yêu ta mỗi ngày
Siêng làm việc tốt, điều hay
Là ta gieo những vận may cho mình.
Đời vui khúc hát ân tình
Tự nhiên ta cảm thấy mình đáng yêu …
Vũ Xuân Hồng
SỰ VĨNH CỬU
Chẳng có vật nào tồn tại mãi với thời gian
Sắt thép xi măng đâu phải là vĩnh cửu?
Công trình hôm nay dù đỉnh cao tuyệt mỹ
Thì ngày mai sẽ cũ kỹ suy tàn ...
Chỉ có tấm lòng còn mãi với thời gian!
Vũ Xuân Hồng
Đại
tướng Võ Nguyên Giáp – Thơ Vũ Xuân Hồng
ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN
GIÁP
Nhân sinh bách tuế vi kỳ
Sinh, lão, bệnh, tử là qui luật rồi
Nhưng khi Đại tướng qua đời
Đồng bào cả nước người người tiếc thương
Đại trí, đại dũng, khiêm nhường
Chữ VĂN chữ VÕ vẹn đường HIẾU TRUNG
Trở về, đất mẹ rưng rưng
Dải tang Nhật Lệ sóng ru trắng bờ...
Đại tướng đi gặp Bác Hồ
Luận bàn tiếp việc quân cơ nước nhà!
Bác Sĩ Vũ Xuân Hồng
Nhân sinh bách tuế vi kỳ
Sinh, lão, bệnh, tử là qui luật rồi
Nhưng khi Đại tướng qua đời
Đồng bào cả nước người người tiếc thương
Đại trí, đại dũng, khiêm nhường
Chữ VĂN chữ VÕ vẹn đường HIẾU TRUNG
Trở về, đất mẹ rưng rưng
Dải tang Nhật Lệ sóng ru trắng bờ...
Đại tướng đi gặp Bác Hồ
Luận bàn tiếp việc quân cơ nước nhà!
Bác Sĩ Vũ Xuân Hồng
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 09.8.2014
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Quảng Ninh ngày
08.10.2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
TRịnh
Đỗ (
to 4 VX MK QNinh ) - 26/02/2014 12:43
nguoi
hay bong gio cung hay
dep tu
ten tuoi tran day nang xuan
mung
ngay thay thuoc toi gan
mong
mua xua toi dep van tho nom.
(TRịnh
Đỗ)
ngô hà
nhi
- 10/10/2013 11:29
Tôi đã
đọc nhiều bài viết trên các trang mạng. Tất cả đều thể hiện sự kính trọng tài
năng đức độ của Đai Tướng. Bài thơ ngắn xúc tích có tầm. Xin cám ơn nhà thơ! (ngô hà nhi)
Bùi
Thuật
- 09/10/2013 20:54
Dùng
thơ lục bát hồn dân tộc để tải thông điệp nhân dân giản dị và tinh tế về một
con người thuộc về lòng tự hào, tự tôn dân tộc -Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Bài
thơ là một nén tâm hương kính viếng linh hồn một con người Việt Nam vĩ đại.
Xin cám
ơn nhà thơ đã nói hộ chúng tôi, thật giản di mà sâu sắc! (Bùi Thuật)
conan - 09/10/2013
18:26
Ông bác
sỹ này giỏi chữ nho.Tôi dich ra là con người ta có thể sống tới trăm tuổi ,mà
cụ Giáp đã trường thọ 102 tuổi thật là đại phúc, sinh ra, già lão, bệnh tật và
chết là qui luât không thể thay đổi -Bác Hồ và Đại tướng cũng không ngoài qui
luật ấy. Biết vây mà vẫn hẫng hụt thương tiếc bỡi tấm lòng với người quá cố!
Trở về với tiên tổ, với đất mẹ là hồng đức, Bác Hồ đi gặp Các Mác-Lê nin. Đại
tướng đi gặp Bác Hồ bàn việc quân cơ. Thật là trung kiên thật là vì nước vì dân
kể cả lúc đã chết! Vô cùng cám ơn Bác sỹ nhà thơ VŨ XUÂN HỒNG với bài thơ đầy
triết lý sâu sắc! (co
nan)
Nguyễn
Xuân Quảng
- 09/10/2013 17:18
Trong
những ngày tháng đau thương này Hình ảnh và sự nghiệp vĩ đại của Đại tướng luôn
là hình ảnh tốt đẹp nhất trong mỗi người dân Việt Nam. Đọc bài thơ này tôi càng
hiểu rõ một điều là Đại tướng của nhân dân, tuy đã trường thọ và sinh tử là qui
luật muôn đời Nhưng sự ra đi của Đại tướng vẫn làm cho ta xúc động! Xúc động
hơn là bài thơ đã có câu; Dải tang Nhật Lệ sóng ru trắng bờ... và câu kết là
Đại tướng đi gặp Bác Hồ - Luận bàn tiếp việc quân cơ nước nhà, Thật là trung
kiên, hết lòng vì đất nước! Xin cám ơn nhà thơ nhiều (NXQ)
---------------------------------------
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét