Thấy em cúi nhặt đóa trà hoa thơm – Bài bình Lê Liên
Chủ Nhật, 3 tháng 8, 2014
Thú thật tôi không có điều kiện thời gian để thưởng thức thơ ca, cho nên kiến thi rất kém! Bạn thơ của tôi cũng không có nhiều! Nhưng thật may, tôi đã hân hạnh được biết nhà thơ Hồng Băng qua những bài thơ, tùy bút mới đây của anh!
Bút danh Nấm Hương
Địa chỉ: 05 Pasteur, Phường 4. Thành Phố Dalat.
ĐT: 0903 98 5397
Email: tuongphuc4758@yahoo.com
_____
THẤY EM CÚI NHẶT ĐÓA TRÀ HOA THƠM
Rằng thưa bất khả tư nghì
Càn khôn mọc rụng từ khi nhớ người
Lặng nghe tịch tĩnh không lời
Có vì sao xé khung trời. Rụng sa
Phất phơ giữa cõi ta bà
Thấy em cúi nhặt đóa trà hoa thơm.
Lời bình Lê Liên
Thú thật tôi không có điều kiện thời gian
để thưởng thức thơ ca, cho nên kiến thi rất kém! Bạn thơ của tôi cũng không có
nhiều! Nhưng thật may, tôi đã hân hạnh được biết nhà thơ Hồng Băng qua những
bài thơ, tùy bút mới đây của anh!
Thơ của anh chất chứa nhiều trắc ẩn từ cuộc
sống này! Và luôn làm cho người ta phải suy tư. Mang mang như lạc vào cõi vừa
xa xăm, vừa như thật gần!
Đọc thơ anh tôi thấy mình như trôi bềnh
bồng trong vô định và cảm nhận thân phận con Người thật mỏng dòn, li ti, li ti
trong cõi phù du.
Đọc thơ anh làm tôi phải:
“Ta
nghiêng tai nghe lại cuộc đời
….
Ta
nghiêng vai soi lại tình người …”
(Trầm Tử Thiêng)
Rồi tôi lại nghe văng vẵng đâu đó:
“Đôi
khi ta lắng nghe ta
nghe
sóng âm u dội vào đời buốt giá
hồn
ta gió cát phù du bay về…”
(Trịnh
Công Sơn)
Vâng! Giữa lúc tôi đang còn lan man trong
thế giới thi ca của Hồng Băng thì Tửu Sĩ bất ngờ xuất hiện, mang đến tin vui,
với luồng sinh khí (bằng cảm tác):
Không
suy không nghĩ không bàn
Vô vi, cõi Phật, thiên đàng
cũng không
Chỉ em và đoá trà bông
Ta bà bỗng hoá thiên bồng chốn
đây.
Bài thơ như bóng nhạn bay
Sáu câu vút cánh trong mây sáu
hình
Cánh bồng khai ngộ vô thinh
Xem thơ hóa áng mây tình cùng
bay
(Tửu SĨ)
Có lẽ các bạn thơ đang thắc mắc TỬU SĨ là
ai? Ngay cả nhà thơ Hồng Băng cũng ngờ ngợ, không biết có phải là bằng hữu của
mình không?
Thú thật, khi tôi đọc comment đầu tiên mà
Tửu sĩ viết cho bài thơ THIÊN CỔ của Hồng Băng, thì tôi nhận ra đó là bút pháp
độc đáo của thi huynh khả kính, trong nhóm Hoàng Gia của tôi rồi!
Tửu sĩ là một TIỀN BỐI trong làng văn học.
Ngoài sáng tác thơ, Tửu sĩ hay có những comment sâu sắc, dí dỏm, và là tác
giả đã BÌNH hàng trăm bài thơ rất hay! Tới đây, chắc hẳn các bạn thơ biết ngay
đó chính là nhà thơ CHÂU THẠCH rồi.
Quay trở lại bài thơ của Hồng Băng và
cảm tác của Lão Ngoan Đồng Tửu Sĩ (mà sau đây tôi sẽ lồng vào nhau),
để cho giai điệu của chúng đồng ngân lên, cùng chung một cung bậc cảm xúc:
Thật vậy!
Không có gì để bàn luận cả khi Đất Trời,
vạn vật luôn vận hành theo một chu kỳ tự nhiên mà tạo hóa đã an bài nên Hồng
Băng thốt lên:
Rằng
thưa bất khả tư nghì
Càn
Khôn mọc rụng từ khi nhớ người (Hồng
Băng)
Không
suy, không nghĩ, không bàn
Vô
vi, cõi Phật, Thiên Đàng cũng không
(Tửu
SĨ)
Vô vi trong ĐẠO GIÁO được Lão Tử viết đầy
đủ “vi vô vi nhi vô bất vi” ( Không làm gì mà không việc gì thì không làm) Bởi
vì, tất cả mọi sự đều diễn biến theo tuần hoàn tự nhiên, không cần đến tác động
khác, dù chỉ là yếu tố nhỏ, (cũng khiến mọi sự bị đảo lộn trật tự của nó!) cho
nên không cần thiết phài làm...
Vô vi trong PHẬT GIÁO: Là Không phụ thuộc,
không bị ảnh hưởng, Tất cả theo vận hành tự nhiên..
Cho nên: khi Hồng Băng thưa “bất khả
tư nghì”, thì Tửu sĩ đã đáp “Không suy, không nghĩ, không bàn/ Vô vi,
Cõi Phật, Thiên Đàng cũng không” quả là “Đồng Thanh tương ứng”! Chừng như
hai nhà thơ đã thẩm thấu một quy luật chung của Tạo Hóa.
“Càn
Khôn mọc rụng từ khi nhớ người”
NHỚ là mầm vô thỉ chứa trong A-Lại-Da
thức.
Ta trộm nghĩ “…. Từ khi NHỚ NGƯỜI” nhà thơ
muốn nhắc tới một kiều nữ mà ông đã vô tình để lạc dấu, khiến nỗi- ám-
ảnh- không- rời- ấy- luôn- vây- bủa- ông trong từng khoảnh khắc tĩnh lặng của
tâm hồn chăng?
Hay “nhớ NGƯỜI” ở đây không ai khác hơn, mà
cứ khư khư hướng về chính mình, cái Bản Ngã u mê của mình?.
Hoặc giả “nhớ NGƯỜI” ở đây chính hướng
về Vô Ngã?
Trong vũ trụ bao la này, cái gì có sinh tự
có diệt theo lẽ Vô Thường. Vô Thường vốn là Khổ. Cái gì Khổ mà biến đổi
theo duyên Sinh (không tùy thuộc vào chính nó) thì chính là Vô Ngã.
Nếu thấu đáo được Vô Ngã rồi thì Phá Chấp
thôi! Phá Chấp là lộ trình dẫn đến cảnh giới An Lạc của Tu Trì.
“Lặng
nghe tịch tĩnh không lời”
Đã ở trong u tịch, im lìm tuyệt đối, thì
trong mênh mông dịu vợi ấy thì có gì đâu, có gi đâu để mà nghe? Thế nhưng Hồng
Băng lại lắng nghe tiếng lòng mình vọng lại, thì quả thật sự thinh lặng đó dìm
người ta đến tận cùng của sự hoang vu cô độc. Hoặc được nâng lên đến tuyệt đỉnh
của sự Thanh Tịnh! Nó thách thức ý chí khám phá đỉnh cao của trí huệ biết bao!
Lặng
nghe tịch tĩnh không lời
Có vì
sao xé khung trời. Rụng sa (HB)
Động từ “Xé” cho chúng ta
có cảm giác nhức nhối, buốt đau đến bất ngờ!
Muốn vươn thành cây cao trong không gian
bao la, ngập tràn nắng ấm thì hạt mầm không thể ủ mình trong lòng đất ẩm, tăm
tối mà phải mạo hiểm xé vỏ, để chui lên! Muốn nhìn ngắm bảy sắc cầu
vòng thì phải trải nghiệm một cơn mưa.
Từ Vút cánh cho ta liên tưởng đến
trục tung (Dọc). từCánh bồng cho ta liên tưởng đến trục hoành (Ngang)
trong chân trời toán học. Dọc - Ngang trong trường đời cho ta khái
niệm Người có Sĩ Khí Nhân Nghĩa. Thật Nhân Bản.
Tôi yêu bốn câu thơ kết của Tửu Sĩ biết
bao! Bởi trong đó có tinh Vật Lý, Toán Lý, Đạo lý mang thông điệpbình an đến
cho mọi người! Ôi cái duy lý ấy không khô cứng, mà rất uyển chuyển, mền mại,
nhẹ nhàng đi vào lòng Người.
Cũng như tôi yêu câu thơ cuối của Hồng
Băng “Thấy em cúi nhặt đóa trà hoa thơm” Còn gì quý hơn khi ta tìm
thấy chính giá trị bản thân mình. Bởi vì, nó chính là nền tảng giúp cho ta định
hướng được cuộc đời mình.
Nếu bài thơ "Thấy em cuối nhặt
đóa trà hoa thơm"được nhìn dưới góc độ đời thường, thì đây là Áng Thơ Tình
lãng mạn, ngạt ngào hương thơm, được ông Tơ bà Nguyệt định sẵn.
Nhưng nếu cảm nhận bài thơ "Thấy
Em Cúi Nhặt Đóa Trà Hoa Thơm" theo phương hướng tâm linh, thì đây là
cánh cửa Thiền, mở toang khung trời chân lý.
Nếu có lời kết đẹp, tôi muốn gởi đến các
bạn thơ của tôi câu nói bất hủ của Đạt Ma Sư Tổ “TRỰC CHỈ CHÂN TÂM, KIẾN TÁNH
THÀNH PHẬT” Bởi khi liên kết hai bài thơ của Hông Băng và Tửu Sĩ trong tôi đã
ngời sáng chân lý đó!
Thật tuyệt: "Xem Thơ Hóa Áng Mây
Tình Cùng Bay" Hai nhà Thơ ở hai miền xa lạ từ khoảng cách địa lý,
đến đời sống tâm linh, nhưng bằng ngôn ngữ Thi Ca, bỗng nhiên họ trở thành Tri
Âm dù chưa một lần giáp mặt.
Xin phép nhà Thơ Hồng Băng và lão Ngoan
Đồng Tửu Sĩ cho tôi được mượn Tâm Ý của quý anh, để vẽ thànhnét son
"Thấy NHAU cúi nhặt Đóa Trà Hoa Thơm
Xem
Thơ Hóa Áng Mây Tình Cùng Bay "
để tất cả chúng ta cùng Hạnh Ngộ trong
vườn ThơHoan Ca, An Lạc.
Cảm ơn nhà thơ Hồng Băng và Lão Ngoan Đồng
Tửu Sĩ đã tặng cho đời Thi Phẩm tuyệt vời.
Lê Liên ĐT: 0903 98 5397
Email: tuongphuc4758@yahoo.com
© Tác giả giữ bản quyền.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ Đà Lạt ngày 02.8.2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet.Net Khi Trích Đăng Lại.
_________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét