Trang thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn nhiều chủ đề
Thứ Năm, 17 tháng 7, 2014
Chùm
thơ tứ tuyệt tình
Hẹn sáng em khất đến
trưa
Hẹn trưa lại gặp cơn mưa cuối chiều
Gặp em chẳng nói được nhiều
Đành treo lên mảnh trăng diều tương tư.
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet) Hẹn trưa lại gặp cơn mưa cuối chiều
Gặp em chẳng nói được nhiều
Đành treo lên mảnh trăng diều tương tư.
Tác
giả Thanh Trắc Nguyễn Văn
Họ và tên thật: Nguyễn Văn Tạo
Địa chỉ hiện nay: Giáo viên trường PTTH Võ Thị Sáu,
95 Đinh Tiên Hoàng, Quận Bình Thạnh, tp.HCM
ĐT: 0913115094
Email: thanhtracnguyenvan@gmail.com
_____
Họ và tên thật: Nguyễn Văn Tạo
Địa chỉ hiện nay: Giáo viên trường PTTH Võ Thị Sáu,
95 Đinh Tiên Hoàng, Quận Bình Thạnh, tp.HCM
ĐT: 0913115094
Email: thanhtracnguyenvan@gmail.com
_____
CHÙM THƠ TỨ TUYỆT
TÌNH
TÌNH HẸN
Hẹn sáng em khất đến trưa
Hẹn trưa lại gặp cơn mưa cuối chiều
Gặp em chẳng nói được nhiều
Đành treo lên mảnh trăng diều tương tư.
TÌNH KHỜ
Xin em một nửa đợi chờ
Để ta còn nửa dại khờ làm tin
Để ta còn nửa cuộc tình
Để em còn nửa là mình của ta.
TÌNH MUỘN
Khi xưa sao chẳng hẹn hò
Để giờ đốt nhớ tìm tro tặng người?
Gạn ra còn nửa nụ cười
Trao nhau chỉ thấy bóng bùi ngùi bay...
CHUYỆN TÌNH NGƯU LANG – CHỨC NỮ
Lạ kỳ là cái tơ duyên
Chăn trâu lấy được vợ tiên trên trời!
Chuyện xưa tích cũ lâu rồi
Vẫn nghe trong gió những lời yêu nhau.
LẠNH LÙNG
Cúc vàng giờ lại trổ bông
Yêu em từ thuở nắng hồng thắm môi
Em nhìn cháy cả hồn tôi
Mà sao ánh mắt xa xôi lạnh lùng?
THƠ VIẾT Ở BẾN CẢNG
Em đi gởi lại nụ cười
Tàu đi bỏ lại một người nhớ nhung
Cười em e lệ thẹn thùng
Gói về mở thấy đùng đùng bão dông!
TRÁI KHỔ QUA
Cầm lên một trái khổ qua
Khổ mà kêu khổ đúng là khổ thôi!
Yêu nhau leo núi vượt đồi
Chia bùi xẻ đắng khổ rồi cũng qua!
NHỚ
Huế giờ tím nhớ tím thương
Em đi tím cả bốn phương nắng chiều
Lá vàng hỏi rụng bao nhiêu
Để tôi nối lá thả diều tìm em?
CHIỀU THU
Áo dài em tím làm chi
Nắng vàng tím hết còn gì mùa thu?
Đông sang vấp ngọn mù u
Còn tôi vấp vạt sương mù áo em.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
(Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.HCM ngày 05.8.2012)
THƠ TÌNH
Thơ tình dán trộm nhà em
Nửa đêm em tắm khoác lên yếm đào!
Rùng mình thơ hóa trăng sao
Còn tình vỗ cánh lạc vào vườn mơ.
Vườn mơ ở hướng dại khờ
Vu qui ai biết bến chờ rong rêu?
Buồn xưa giờ gởi cánh diều
Câu thơ run rẩy, liêu xiêu tìm nàng...
Thanh Trắc Nguyễn Văn
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả ngày 03.10.2011
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
CHỢT NHỚ
Đầu đình chợt nhớ đêm sao
Cánh đồng chợt nhớ thu nào mưa bay
Đồi sim chợt nhớ cỏ may
Vườn dâu chợt nhớ trăng đầy giếng khơi
Bến sông chợt nhớ một người
Bão giông chợt nhớ biển trời Trường Sa
Đường làng chợt nhớ anh xa
Mắt em chợt nhớ lệ nhòa trong mưa…
Thanh Trắc Nguyễn Văn
(Cập nhật lại theo nguyên bản của tác giả được gửi đến từ nhà thơ Dung Thị Vân ngày 12.7.2012)
RẠCH MIỄU
Anh phải về
Đành giã biệt quê em
Giã biệt dòng phù sa đỏ ngầu mùa nước nổi
Cô gái xứ dừa chợt cúi đầu bối rối
Nghe gió sông Tiền lồng lộng những hàng cây...
Rạch Miễu xa rồi bàng bạc bóng mây bay
Em vẫy nón nhìn theo cánh chim trời rong ruổi
Ăn miếng bưởi quê em nghe mát lòng vị bưởi
Uống nước dừa xiêm sao thương da diết hương dừa?
Thì thôi em về kẻo phương ấy trời mưa
Cho anh hát bài Lý Qua Cầu qua rạch nhỏ
Một mai về lại bên sông Hồng nước đỏ
Con sóng bỗng thì thầm:
Rạch Miễu
em ơi!
Thanh Trắc Nguyễn Văn
SÔNG CA
Bến Tre lắm bến nhiều dừa
Xuồng ai vừa đến để vừa quen nhau
Câu mời con nước nao nao
Xuống xuồng xuồng cũng lao chao tiếng cười.
Cùng chèo chèo vọng mùa vui
Thấy ta lóng lánh, thấy người lung linh
Một mình hát với một mình
Lục bình xuôi với lục bình sóng đôi.
Bềnh bềnh một áng mây trôi
Bồng bồng một cánh chim trời hữu duyên
Em về nón lá nghiêng nghiêng
Hoàng hôn tím tím ngả miền chiêm bao.
Đường bờ cao thấp thấp cao
Có hay không có nẻo vào tương tư?
Vườn chiều chiều lá sang thu
Vẩy trăng mười tám thả từ từ lên.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
MỒ CÔI
"Má ơi con vịt chết chìm…"
Con kêu…
Oà khóc
Biết tìm má đâu?
MỘ HOANG
Trời chiều đồng nắng đìu hiu
Đôi con bướm trắng dập dìu về đâu
Ai nằm dưới đáy mộ sâu
Có nghe xuân đến xanh màu cỏ non?
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Cánh đồng chợt nhớ thu nào mưa bay
Đồi sim chợt nhớ cỏ may
Vườn dâu chợt nhớ trăng đầy giếng khơi
Bến sông chợt nhớ một người
Bão giông chợt nhớ biển trời Trường Sa
Đường làng chợt nhớ anh xa
Mắt em chợt nhớ lệ nhòa trong mưa…
Thanh Trắc Nguyễn Văn
(Cập nhật lại theo nguyên bản của tác giả được gửi đến từ nhà thơ Dung Thị Vân ngày 12.7.2012)
RẠCH MIỄU
Anh phải về
Đành giã biệt quê em
Giã biệt dòng phù sa đỏ ngầu mùa nước nổi
Cô gái xứ dừa chợt cúi đầu bối rối
Nghe gió sông Tiền lồng lộng những hàng cây...
Rạch Miễu xa rồi bàng bạc bóng mây bay
Em vẫy nón nhìn theo cánh chim trời rong ruổi
Ăn miếng bưởi quê em nghe mát lòng vị bưởi
Uống nước dừa xiêm sao thương da diết hương dừa?
Thì thôi em về kẻo phương ấy trời mưa
Cho anh hát bài Lý Qua Cầu qua rạch nhỏ
Một mai về lại bên sông Hồng nước đỏ
Con sóng bỗng thì thầm:
Rạch Miễu
em ơi!
Thanh Trắc Nguyễn Văn
SÔNG CA
Bến Tre lắm bến nhiều dừa
Xuồng ai vừa đến để vừa quen nhau
Câu mời con nước nao nao
Xuống xuồng xuồng cũng lao chao tiếng cười.
Cùng chèo chèo vọng mùa vui
Thấy ta lóng lánh, thấy người lung linh
Một mình hát với một mình
Lục bình xuôi với lục bình sóng đôi.
Bềnh bềnh một áng mây trôi
Bồng bồng một cánh chim trời hữu duyên
Em về nón lá nghiêng nghiêng
Hoàng hôn tím tím ngả miền chiêm bao.
Đường bờ cao thấp thấp cao
Có hay không có nẻo vào tương tư?
Vườn chiều chiều lá sang thu
Vẩy trăng mười tám thả từ từ lên.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
MỒ CÔI
"Má ơi con vịt chết chìm…"
Con kêu…
Oà khóc
Biết tìm má đâu?
MỘ HOANG
Trời chiều đồng nắng đìu hiu
Đôi con bướm trắng dập dìu về đâu
Ai nằm dưới đáy mộ sâu
Có nghe xuân đến xanh màu cỏ non?
Thanh Trắc Nguyễn Văn
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả ngày 18.6.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
CHIỀU TRÊN SÔNG HÀN
Em xa rời bến sông Hàn
Nắng chao chát đổ, gió ràn rạt bay
Lắt lay một mảnh trăng gầy
Câu yêu gởi lại với ngày rụng rơi.
Bời bời đêm rủ lơi lơi
Thuyền nghiêng nghiêng nổi, mây rời rời trôi
Sợi buồn, tóc rụng ngang môi
Giọt buồn, sao rụng ngang trời mưa sa.
Bến xưa, bướm cũ, vườn cà...
Cung đàn đứt nhịp theo tà áo bay
Em đi sương lạnh hương đầy
Ta về yêu mãi những ngày yêu em.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Em xa rời bến sông Hàn
Nắng chao chát đổ, gió ràn rạt bay
Lắt lay một mảnh trăng gầy
Câu yêu gởi lại với ngày rụng rơi.
Bời bời đêm rủ lơi lơi
Thuyền nghiêng nghiêng nổi, mây rời rời trôi
Sợi buồn, tóc rụng ngang môi
Giọt buồn, sao rụng ngang trời mưa sa.
Bến xưa, bướm cũ, vườn cà...
Cung đàn đứt nhịp theo tà áo bay
Em đi sương lạnh hương đầy
Ta về yêu mãi những ngày yêu em.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả ngày 18.02.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
MẸ ƠI...
chủ
đề ngày 8 tháng 3
Mẹ ơi...
Ngày tám tháng ba
Bài thơ con viết chỉ là nhỏ nhoi
Bôn ba cuối đất cùng trời
Vẫn không tìm hết những lời mẹ ru.
*
Mẹ ơi...
Nhặt trái mù u
Nhớ cau xanh vỡ ưu tư lá trầu
Ba mươi năm lạnh dãi dầu
Bão dông mẹ gánh bạc màu cô đơn.
*
Mẹ ơi...
Chân cứng đá mòn
Con đi vẫn nhớ thuở còn thơ ngây
Mẹ giờ hóa khói mây bay
Câu thơ ứa lệ từ ngày mồ côi.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Mẹ ơi...
Ngày tám tháng ba
Bài thơ con viết chỉ là nhỏ nhoi
Bôn ba cuối đất cùng trời
Vẫn không tìm hết những lời mẹ ru.
*
Mẹ ơi...
Nhặt trái mù u
Nhớ cau xanh vỡ ưu tư lá trầu
Ba mươi năm lạnh dãi dầu
Bão dông mẹ gánh bạc màu cô đơn.
*
Mẹ ơi...
Chân cứng đá mòn
Con đi vẫn nhớ thuở còn thơ ngây
Mẹ giờ hóa khói mây bay
Câu thơ ứa lệ từ ngày mồ côi.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả ngày 18.02.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
VALENTINE, NGÀY KHÔNG EM
Em về đâu
Để ngày Valentine thành ngày khổ hạnh?
Rót nắng vào ly
Anh uống cạn cùng nỗi nhớ
Hạnh phúc là mây bay
Anh nhốt mãi chẳng được vào bình.
*
Tình yêu không tin vào những lời xin lỗi?
Lời xin lỗi đầu
Anh ngoa dụ bằng những câu thơ cổ tích
Bằng huyền sử những giấc mơ...
Lời xin lỗi lần hai
Tếu táo như một trò đùa
Em bật khóc vì bỗng dưng thành con búp bê ngốc nghếch!
*
Căn phòng từ ngày em đi
Cô đơn phủ màu tang trắng
Những nốt trầm sám hối cứ âm vang
Anh nhặt lên ký ức
Ký ức trôi tuột khỏi kẻ ngón tay
Anh cầm lên bóng hình em
Bóng hình em chênh chao bay mất.
*
Tình yêu không tin vào những lời xin lỗi
Ngái ngủ hời hợt
Tình yêu không tin vào những lời xin lỗi
Nồng nàn đối phó...
Tình yêu là em
Nước mắt cũng là em
Xung đột đen
Đối thoại trắng.
*
Không em
Ngày Valentine có hoa hồng
Hoa hồng chẳng ngát hương
Không em
Ngày Valentine có họa mi
Họa mi buồn không hót
Không em
Ngày Valentine có socola
Socola bỗng đắng đến tê người.
*
Tình yêu bỏ ta đi
Khu vườn hoa chỉ còn có cỏ
Những nỗi đau cô đơn đến bên ta xếp hàng đợi cư trú...
Ta cười với ta
Giữa sa mạc cát nóng
Ta gào thét với ta
Dưới nắng hoàng hôn cháy bỏng
Ngày Valentine buồn
Một mặt trời rực lửa
Hoang vu.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Em về đâu
Để ngày Valentine thành ngày khổ hạnh?
Rót nắng vào ly
Anh uống cạn cùng nỗi nhớ
Hạnh phúc là mây bay
Anh nhốt mãi chẳng được vào bình.
*
Tình yêu không tin vào những lời xin lỗi?
Lời xin lỗi đầu
Anh ngoa dụ bằng những câu thơ cổ tích
Bằng huyền sử những giấc mơ...
Lời xin lỗi lần hai
Tếu táo như một trò đùa
Em bật khóc vì bỗng dưng thành con búp bê ngốc nghếch!
*
Căn phòng từ ngày em đi
Cô đơn phủ màu tang trắng
Những nốt trầm sám hối cứ âm vang
Anh nhặt lên ký ức
Ký ức trôi tuột khỏi kẻ ngón tay
Anh cầm lên bóng hình em
Bóng hình em chênh chao bay mất.
*
Tình yêu không tin vào những lời xin lỗi
Ngái ngủ hời hợt
Tình yêu không tin vào những lời xin lỗi
Nồng nàn đối phó...
Tình yêu là em
Nước mắt cũng là em
Xung đột đen
Đối thoại trắng.
*
Không em
Ngày Valentine có hoa hồng
Hoa hồng chẳng ngát hương
Không em
Ngày Valentine có họa mi
Họa mi buồn không hót
Không em
Ngày Valentine có socola
Socola bỗng đắng đến tê người.
*
Tình yêu bỏ ta đi
Khu vườn hoa chỉ còn có cỏ
Những nỗi đau cô đơn đến bên ta xếp hàng đợi cư trú...
Ta cười với ta
Giữa sa mạc cát nóng
Ta gào thét với ta
Dưới nắng hoàng hôn cháy bỏng
Ngày Valentine buồn
Một mặt trời rực lửa
Hoang vu.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả ngày 18.02.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
HOA BẤT TỬ
Ngồi trên đồi
Người tặng tôi hoa bất tử.
Những cánh hoa
Màu sắc vĩnh hằng
Trắng
Tím
Hồng
Hoài nghi
Hỗn độn.
Tôi tìm thời gian
Bóng thời gian đông cứng
Bạc thếch.
Tôi tìm không gian
Không gian tĩnh lặng
Không báo thức.
Hoa bất tử
Không rễ, không gốc, không hương
Không bướm, không ong.
Đêm đen ngái ngủ
Cô độc...
Bất tử làm gì trong thân xác rạ rơm
Khô khốc?
Thà được sống
Được yêu
Rồi được chết!
2001
Thanh Trắc Nguyễn Văn
RỒI NGƯỜI ĐI
Rồi người đi
Như gió
Như mây
Vào chòng chành quên lãng
Nỗi đau chật hẹp
Hay thênh thang
Sao cứ đi là vấp phải nỗi buồn?
Rồi người đi
Tiếng vĩ cầm thời gian réo rắt
Ly cà phê không gian đắng ngắt
Từng vệt son môi
Từng móng tay màu
Xin nhặt lại trao trả em
Tình yêu của bóng đêm trống rỗng.
Rồi người đi
Dù con đường trước mắt ẩn chìm không ánh sáng
Khu vườn hoang không còn trái cấm
Những cơn bão đến không hề dự đoán
Những hố tử thần chập chờn không biển báo
Xếp hàng
Chực chờ gào thét…
Rồi người đi
Tìm hướng mặt trời mọc
Gỡ vầng trăng Niềm Tin
Hái chùm sao Hy Vọng
Soi đường
Mặt đất ấm dần
Bình minh!
2011
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Ngồi trên đồi
Người tặng tôi hoa bất tử.
Những cánh hoa
Màu sắc vĩnh hằng
Trắng
Tím
Hồng
Hoài nghi
Hỗn độn.
Tôi tìm thời gian
Bóng thời gian đông cứng
Bạc thếch.
Tôi tìm không gian
Không gian tĩnh lặng
Không báo thức.
Hoa bất tử
Không rễ, không gốc, không hương
Không bướm, không ong.
Đêm đen ngái ngủ
Cô độc...
Bất tử làm gì trong thân xác rạ rơm
Khô khốc?
Thà được sống
Được yêu
Rồi được chết!
2001
Thanh Trắc Nguyễn Văn
RỒI NGƯỜI ĐI
Rồi người đi
Như gió
Như mây
Vào chòng chành quên lãng
Nỗi đau chật hẹp
Hay thênh thang
Sao cứ đi là vấp phải nỗi buồn?
Rồi người đi
Tiếng vĩ cầm thời gian réo rắt
Ly cà phê không gian đắng ngắt
Từng vệt son môi
Từng móng tay màu
Xin nhặt lại trao trả em
Tình yêu của bóng đêm trống rỗng.
Rồi người đi
Dù con đường trước mắt ẩn chìm không ánh sáng
Khu vườn hoang không còn trái cấm
Những cơn bão đến không hề dự đoán
Những hố tử thần chập chờn không biển báo
Xếp hàng
Chực chờ gào thét…
Rồi người đi
Tìm hướng mặt trời mọc
Gỡ vầng trăng Niềm Tin
Hái chùm sao Hy Vọng
Soi đường
Mặt đất ấm dần
Bình minh!
2011
Thanh Trắc Nguyễn Văn
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả ngày 06.02.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
KÝ ỨC MÙA THU
Có một chiều cha nhặt chiếc lá vàng rơi
Mái đầu xám bạc chợt cúi buồn u ẩn
Nhớ thuở chiến tranh mẹ một đời lận đận
Gồng gánh thương chồng đánh giặc miền xa.
Mấy mươi mùa xuân rồi lặng lẽ trôi qua
Cha cô độc trong nỗi buồn nhớ mẹ
Thời trăng mật, trái tim hồng tươi trẻ
Lại phải chia xa cách trở hai đầu…
Có nước mắt nào dập tắt được nỗi đau
Có hương khói nào làm nguôi ngoai nỗi nhớ
Con khôn lớn trong từng đêm cha trăn trở
Nghe biển khơi xa khắc khoải gọi về.
Rồi ngày lại ngày nắng rực chân đê
Cha vẫn bước lê trên con đường đến lớp
Ngôi trường ấy có tàng cây bóng rợp
Có mơ ước mẹ xưa tha thiết, ngọt ngào…
Một bàn chân mình cha đã gởi lại rừng sâu
Một trái tim đau cha cũng gởi vào dĩ vãng
Ký ức cũ tưởng đã lặn vào năm tháng
Lại chợt hiện về
lấp lánh
mùa thu!
Thanh Trắc Nguyễn Văn
CHÙM THƠ 3 DÒNG VIẾT Ở NGHĨA TRANG TRƯỜNG SƠN
Nghĩa trang Trường Sơn
Những nén hương
Vươn cao hình đất nước.
Bên mộ người chiến sĩ vô danh
Chú chim câu
Mổ thóc.
Máu người lính
Lá cờ
Hoa hồng.
Đêm
Hồn tử sĩ nhớ mẹ
Khóc.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Có một chiều cha nhặt chiếc lá vàng rơi
Mái đầu xám bạc chợt cúi buồn u ẩn
Nhớ thuở chiến tranh mẹ một đời lận đận
Gồng gánh thương chồng đánh giặc miền xa.
Mấy mươi mùa xuân rồi lặng lẽ trôi qua
Cha cô độc trong nỗi buồn nhớ mẹ
Thời trăng mật, trái tim hồng tươi trẻ
Lại phải chia xa cách trở hai đầu…
Có nước mắt nào dập tắt được nỗi đau
Có hương khói nào làm nguôi ngoai nỗi nhớ
Con khôn lớn trong từng đêm cha trăn trở
Nghe biển khơi xa khắc khoải gọi về.
Rồi ngày lại ngày nắng rực chân đê
Cha vẫn bước lê trên con đường đến lớp
Ngôi trường ấy có tàng cây bóng rợp
Có mơ ước mẹ xưa tha thiết, ngọt ngào…
Một bàn chân mình cha đã gởi lại rừng sâu
Một trái tim đau cha cũng gởi vào dĩ vãng
Ký ức cũ tưởng đã lặn vào năm tháng
Lại chợt hiện về
lấp lánh
mùa thu!
Thanh Trắc Nguyễn Văn
CHÙM THƠ 3 DÒNG VIẾT Ở NGHĨA TRANG TRƯỜNG SƠN
Nghĩa trang Trường Sơn
Những nén hương
Vươn cao hình đất nước.
Bên mộ người chiến sĩ vô danh
Chú chim câu
Mổ thóc.
Máu người lính
Lá cờ
Hoa hồng.
Đêm
Hồn tử sĩ nhớ mẹ
Khóc.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả ngày 21.8.2011
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
NẮNG LỤA
Nắng lụa là em áo lụa bay
Áo bay trắng nắng, trắng vai gầy
Em đi sợi nắng cài trên tóc
Nửa chìm trong áo, nửa trong mây.
*
Ta đã thầm theo để nhớ thương
Lá rơi gởi nhớ xuống con đường
Tình ta gởi nhớ theo hương nắng
Nắng đốt phượng hồng gởi khói sương.
*
Ta chép bài thơ lên cánh mây
Câu thơ ngờ ngệch rớt trên cây
Em xa sao chẳng ngày quay lại
Để thấy thơ buồn hóa bướm bay.
*
Em có về không, có đợi không?
Hàng me phấp phỏng đứng như mong
Con đường xưa ấy mờ hun hút
Gió bụi thời gian cứ chất chồng.
*
Xin hãy dừng chân hỡi tháng năm
Lá rơi trên lá bước âm thầm
Nắng xưa vụn vỡ giờ vương vãi
Mảnh buồn, mảnh nhớ, mảnh xa xăm.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
HUYỀN THOẠI NGƯỜI LÁI ĐÒ
*
Sáu mươi năm tuổi đời
Thầy về hưu với những ước mơ bạc trắng
Con đò ngang rệu rã
Bao lớp học trò đã lũ lượt qua sông
Có những ánh mắt thân thương
Cũng có những tiếng cười bất nghĩa
Dòng sông chữ bây giờ không còn hiền hòa
Cứ chập chờn sóng dữ.
*
Những quan chức giáo dục đứng trên gò cao
Hô hào
Thét gào
Hò hét
Hãy truyền lửa cho học sinh
Truyền trong từng tiết học!
Hãy truyền lửa cho học sinh
Truyền trong từng bài giảng!
Nhưng lửa ở đâu?
Lửa ở đâu?
*
Những sát thủ tuổi teen
Những băng cướp áo trắng
Những clip sex học trò
Những bạo lực học đường...
Bão đen rồi nước mắt
Ngày ngày vây quanh
Ngày ngày gầm gừ
Ngày ngày rình rập
Thầy từng đêm vò đầu thức trắng
Lửa ở đâu?
Người lớn nói "có”:
- Dù có tiêu cực
Dù có ném "phao”
Nhưng kết quả thi vẫn thành công tốt đẹp!
(có nghĩa là không?)
Người lớn nói "không”:
- Hãy nói không với bệnh thành tích!
(không cũng là có?)
Những bài giảng đạo đức bỗng rụt đầu xấu hổ
Những con số đậu 100% cứ lăn lộn mãi vì cười
Học trò nhìn nhau ngơ ngác
Lửa ở đâu?
*
Học trò về thăm bến sông xưa
Con đò ngang vắng bóng...
Có em nói thầy đi tìm lửa phương xa
Có em đoán thuyền thầy đang vượt biển lớn
Có em vớt được những mảnh vỡ của thuyền
Khóc...
Thanh Trắc Nguyễn Văn
(Cập nhật theo nguyên bản của tác giả ngày 18.7.2012)
MƯA THÁNG SÁU
Tháng Sáu mưa
Những mảng trời vỡ rơi gõ vang nền ký ức
Đêm lăn màu mực
Thả mảnh liềm trăng lắt lẻo lưng trời.
Tháng Sáu dại khờ
Tháng Sáu của xa xôi
Mưa giăng trên vòm cây những dây đàn thương nhớ
Ta cùng em một thuở
Bàn tay nắm
Bàn tay mở
Hứng khẽ từng nốt nhạc lạnh tan
Kìa ai dưới hiên trường gió miên man
Tà áo trắng trinh nguyên
Trang vở màu nguyệt bạch
Hẹn hóa bướm bay tìm một ước mơ xa...
Em – cô gái Cẩm Mỹ thích cỏ hoa
Thích khắc lên hạt mưa những khát khao cháy bỏng
Rồi sẽ có một ngày...
Em sẽ là cô giáo trường làng nho nhỏ
Sẽ cùng ta giảng bài:
"Ai bảo chăn trâu là khổ?”
Chiếc lá sân trường rụng xuống xôn xao...
Tháng Sáu chưa về
Màu mực tím đã trôi mau
Mưa để lại ước mơ nhòe trên nét chữ
Em gói trả hạt mưa bỏ theo chồng xa xứ
Trả lại ta
Nửa trang giáo án
Chỉ còn ta
Nửa ly cà phê đắng
Và một bóng hình em
Khuấy mãi không tan!
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Nắng lụa là em áo lụa bay
Áo bay trắng nắng, trắng vai gầy
Em đi sợi nắng cài trên tóc
Nửa chìm trong áo, nửa trong mây.
*
Ta đã thầm theo để nhớ thương
Lá rơi gởi nhớ xuống con đường
Tình ta gởi nhớ theo hương nắng
Nắng đốt phượng hồng gởi khói sương.
*
Ta chép bài thơ lên cánh mây
Câu thơ ngờ ngệch rớt trên cây
Em xa sao chẳng ngày quay lại
Để thấy thơ buồn hóa bướm bay.
*
Em có về không, có đợi không?
Hàng me phấp phỏng đứng như mong
Con đường xưa ấy mờ hun hút
Gió bụi thời gian cứ chất chồng.
*
Xin hãy dừng chân hỡi tháng năm
Lá rơi trên lá bước âm thầm
Nắng xưa vụn vỡ giờ vương vãi
Mảnh buồn, mảnh nhớ, mảnh xa xăm.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
HUYỀN THOẠI NGƯỜI LÁI ĐÒ
*
Sáu mươi năm tuổi đời
Thầy về hưu với những ước mơ bạc trắng
Con đò ngang rệu rã
Bao lớp học trò đã lũ lượt qua sông
Có những ánh mắt thân thương
Cũng có những tiếng cười bất nghĩa
Dòng sông chữ bây giờ không còn hiền hòa
Cứ chập chờn sóng dữ.
*
Những quan chức giáo dục đứng trên gò cao
Hô hào
Thét gào
Hò hét
Hãy truyền lửa cho học sinh
Truyền trong từng tiết học!
Hãy truyền lửa cho học sinh
Truyền trong từng bài giảng!
Nhưng lửa ở đâu?
Lửa ở đâu?
*
Những sát thủ tuổi teen
Những băng cướp áo trắng
Những clip sex học trò
Những bạo lực học đường...
Bão đen rồi nước mắt
Ngày ngày vây quanh
Ngày ngày gầm gừ
Ngày ngày rình rập
Thầy từng đêm vò đầu thức trắng
Lửa ở đâu?
Người lớn nói "có”:
- Dù có tiêu cực
Dù có ném "phao”
Nhưng kết quả thi vẫn thành công tốt đẹp!
(có nghĩa là không?)
Người lớn nói "không”:
- Hãy nói không với bệnh thành tích!
(không cũng là có?)
Những bài giảng đạo đức bỗng rụt đầu xấu hổ
Những con số đậu 100% cứ lăn lộn mãi vì cười
Học trò nhìn nhau ngơ ngác
Lửa ở đâu?
*
Học trò về thăm bến sông xưa
Con đò ngang vắng bóng...
Có em nói thầy đi tìm lửa phương xa
Có em đoán thuyền thầy đang vượt biển lớn
Có em vớt được những mảnh vỡ của thuyền
Khóc...
Thanh Trắc Nguyễn Văn
(Cập nhật theo nguyên bản của tác giả ngày 18.7.2012)
MƯA THÁNG SÁU
Tháng Sáu mưa
Những mảng trời vỡ rơi gõ vang nền ký ức
Đêm lăn màu mực
Thả mảnh liềm trăng lắt lẻo lưng trời.
Tháng Sáu dại khờ
Tháng Sáu của xa xôi
Mưa giăng trên vòm cây những dây đàn thương nhớ
Ta cùng em một thuở
Bàn tay nắm
Bàn tay mở
Hứng khẽ từng nốt nhạc lạnh tan
Kìa ai dưới hiên trường gió miên man
Tà áo trắng trinh nguyên
Trang vở màu nguyệt bạch
Hẹn hóa bướm bay tìm một ước mơ xa...
Em – cô gái Cẩm Mỹ thích cỏ hoa
Thích khắc lên hạt mưa những khát khao cháy bỏng
Rồi sẽ có một ngày...
Em sẽ là cô giáo trường làng nho nhỏ
Sẽ cùng ta giảng bài:
"Ai bảo chăn trâu là khổ?”
Chiếc lá sân trường rụng xuống xôn xao...
Tháng Sáu chưa về
Màu mực tím đã trôi mau
Mưa để lại ước mơ nhòe trên nét chữ
Em gói trả hạt mưa bỏ theo chồng xa xứ
Trả lại ta
Nửa trang giáo án
Chỉ còn ta
Nửa ly cà phê đắng
Và một bóng hình em
Khuấy mãi không tan!
Thanh Trắc Nguyễn Văn
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả ngày 03.7.2011
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
HÌNH NHƯ
Hình như
Sương khói vừa rơi…
Lá vàng vàng nắng cuối trời lặng bay.
Hình như
Mây vướng vào mây…
Áo dài em quét rụng ngày hoàng hôn.
Hình như
Trăng sáng đường thôn…
Câu hò bến nước chở hồn ca dao.
Hình như
Mưa vỡ trăng sao…
Sợi tình năm tháng ngấm vào cỏ hoang.
Hình như
Gió đậu cành xoan…
Câu thơ chợt viết bỗng toàn tên em!
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thanh Trắc Nguyễn Văn
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả ngày 08.6.2011
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Tình khúc phù sa 1 & 2 – Chùm thơ tứ tuyệt lục bát Thanh Trắc Nguyễn Văn :
Tình em như cánh chuồn chuồn
Khi bay đậu lại nỗi buồn riêng tôi
Dây trầu chưa quấn chợt rơi
Vành trăng chợt vỡ để người chợt xa…
***
Thông tin liên hệ: (VanDanViet)
Hình như
Sương khói vừa rơi…
Lá vàng vàng nắng cuối trời lặng bay.
Hình như
Mây vướng vào mây…
Áo dài em quét rụng ngày hoàng hôn.
Hình như
Trăng sáng đường thôn…
Câu hò bến nước chở hồn ca dao.
Hình như
Mưa vỡ trăng sao…
Sợi tình năm tháng ngấm vào cỏ hoang.
Hình như
Gió đậu cành xoan…
Câu thơ chợt viết bỗng toàn tên em!
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thanh Trắc Nguyễn Văn
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả ngày 08.6.2011
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Tình khúc phù sa 1 & 2 – Chùm thơ tứ tuyệt lục bát Thanh Trắc Nguyễn Văn :
Tình em như cánh chuồn chuồn
Khi bay đậu lại nỗi buồn riêng tôi
Dây trầu chưa quấn chợt rơi
Vành trăng chợt vỡ để người chợt xa…
***
Thông tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Thanh Trắc Nguyễn Văn
Họ và tên thật: Nguyễn Văn Tạo
Địa chỉ hiện nay: Giáo viên trường PTTH Võ Thị Sáu,
95 Đinh Tiên Hoàng, Quận Bình Thạnh, tp.HCM
ĐT: 0913115094
Email: thanhtracnguyenvan@gmail.com
_____
Họ và tên thật: Nguyễn Văn Tạo
Địa chỉ hiện nay: Giáo viên trường PTTH Võ Thị Sáu,
95 Đinh Tiên Hoàng, Quận Bình Thạnh, tp.HCM
ĐT: 0913115094
Email: thanhtracnguyenvan@gmail.com
_____
TÌNH KHÚC PHÙ SA
CHÙM 1
1.
Tình em như cánh chuồn chuồn
Khi bay đậu lại nỗi buồn riêng tôi
Dây trầu chưa quấn chợt rơi
Vành trăng chợt vỡ để người chợt xa…
2.
Con đường mất nửa thành ba
Mặt trời mất nửa nhập nhòa hoàng hôn
Trăng lên mất nửa lại tròn
Tim anh mất nửa chỉ còn bóng em.
3.
Không trăng đêm vẫn là đêm
Có trăng hương gió ngủ quên cựa mình
Có em trăng đợi đầu đình
Không em ta thả thơ tình hẹn trăng.
4.
Em xa rời bến sông Hàn
Nắng chao chát đổ, gió ràn rạt bay
Lắt lay một mảnh trăng gầy
Câu yêu gởi lại với ngày rụng rơi.
5.
Gặp nhau không nói được lời
Đành nâng chén rượu giữa trời mưa bay
Chén em rót mãi chẳng say
Chén ta chưa hứng đã đầy hoàng hôn.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
CHÙM 2
6.
1.
Tình em như cánh chuồn chuồn
Khi bay đậu lại nỗi buồn riêng tôi
Dây trầu chưa quấn chợt rơi
Vành trăng chợt vỡ để người chợt xa…
2.
Con đường mất nửa thành ba
Mặt trời mất nửa nhập nhòa hoàng hôn
Trăng lên mất nửa lại tròn
Tim anh mất nửa chỉ còn bóng em.
3.
Không trăng đêm vẫn là đêm
Có trăng hương gió ngủ quên cựa mình
Có em trăng đợi đầu đình
Không em ta thả thơ tình hẹn trăng.
4.
Em xa rời bến sông Hàn
Nắng chao chát đổ, gió ràn rạt bay
Lắt lay một mảnh trăng gầy
Câu yêu gởi lại với ngày rụng rơi.
5.
Gặp nhau không nói được lời
Đành nâng chén rượu giữa trời mưa bay
Chén em rót mãi chẳng say
Chén ta chưa hứng đã đầy hoàng hôn.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
CHÙM 2
6.
Hưng Long nắng đỏ bụi
hồng
Mênh mông biển lúa, bềnh bồng biển mây
Hương đồng gió chạm khẽ bay
Hoàng hôn khẽ xuống chạm ngày vào đêm...
7.
Mênh mông biển lúa, bềnh bồng biển mây
Hương đồng gió chạm khẽ bay
Hoàng hôn khẽ xuống chạm ngày vào đêm...
7.
Em lên ngọn gió cũng
lên
Vẳng đưa theo suối tiếng khèn long lanh
Em gùi nửa mảnh trăng thanh
Hay gùi cả gió lũng xanh cuối chiều?
8.
Vẳng đưa theo suối tiếng khèn long lanh
Em gùi nửa mảnh trăng thanh
Hay gùi cả gió lũng xanh cuối chiều?
8.
Một thương, hai nhớ,
ba yêu
Bốn vò võ mộng, năm dìu dịu mơ
Sáu xa, bảy hẹn, tám chờ
Chín… mười… vượt hết bến bờ tìm nhau.
9.
Bốn vò võ mộng, năm dìu dịu mơ
Sáu xa, bảy hẹn, tám chờ
Chín… mười… vượt hết bến bờ tìm nhau.
9.
Người ta thề ước trầu
cau
Sao tôi thề thử chỉ đau với sầu?
Người ta yêu đến bạc đầu
Còn tôi yêu thử hết sầu lại đau!
10.
Sao tôi thề thử chỉ đau với sầu?
Người ta yêu đến bạc đầu
Còn tôi yêu thử hết sầu lại đau!
10.
Mùa đông chim yến
phương nào?
Tìm em vượt biển trăng sao anh tìm
Sao em không vớt nỡ dìm
Để hồn anh mãi nổi chìm lênh đênh?
11.
Tìm em vượt biển trăng sao anh tìm
Sao em không vớt nỡ dìm
Để hồn anh mãi nổi chìm lênh đênh?
11.
Rơi chi một cánh mai
mềm
Nắng xuân lan đến bên thềm đợi ai?
Thả chi một sợi tóc dài
Người đi ngoảnh lại cháy hai cái nhìn!
12.
Nắng xuân lan đến bên thềm đợi ai?
Thả chi một sợi tóc dài
Người đi ngoảnh lại cháy hai cái nhìn!
12.
Câu hò bổng, nỗi đau
chìm
Trăng sao cũng rụng rủ tìm bến mơ
Tìm duyên em chở thuyền thơ
Thả chi giọt mắt dật dờ thuyền nghiêng?
13.
Trăng sao cũng rụng rủ tìm bến mơ
Tìm duyên em chở thuyền thơ
Thả chi giọt mắt dật dờ thuyền nghiêng?
13.
Lạ kỳ là cái tơ duyên
Chăn trâu lấy được vợ tiên trên trời!
Chuyện xưa tích cũ lâu rồi
Vẫn nghe trong gió những lời yêu nhau.
14.
Chăn trâu lấy được vợ tiên trên trời!
Chuyện xưa tích cũ lâu rồi
Vẫn nghe trong gió những lời yêu nhau.
14.
Nửa đêm dạo biển Vũng
Tàu
Hẹn em hái hết trăng sao làm quà
Em cười… Đêm bỗng tan ra
Trăng sao vỡ xuống thế là mưa rơi!
15.
Hẹn em hái hết trăng sao làm quà
Em cười… Đêm bỗng tan ra
Trăng sao vỡ xuống thế là mưa rơi!
15.
Nẻo xưa thơm trắng
mây trời
Tuổi thơ thơm trắng chân đồi cỏ may
Ngọc lan thơm trắng cánh đầy
Áo em thơm trắng gió ngày lung liêng.
16.
Tuổi thơ thơm trắng chân đồi cỏ may
Ngọc lan thơm trắng cánh đầy
Áo em thơm trắng gió ngày lung liêng.
16.
Người về mảnh nhớ
chao nghiêng
Mùa thu rụng xuống làm duyên nụ cười
Bướm kia mơ được lên trời
Còn tôi mơ được trọn đời bên em.
17.
Mùa thu rụng xuống làm duyên nụ cười
Bướm kia mơ được lên trời
Còn tôi mơ được trọn đời bên em.
17.
Người ta ăn chả tìm
nem
Còn em đong rượu hòa thêm bóng sầu
Uống vào chỉ nghẹn với đau
Đổ ra lại thấy một màu nhớ nhung...
18.
Còn em đong rượu hòa thêm bóng sầu
Uống vào chỉ nghẹn với đau
Đổ ra lại thấy một màu nhớ nhung...
18.
Lạnh lùng là kiếp
chồng chung
Vò chăn xé gối bởi chung một chồng!
Mẫu đơn sao cắm giữa đồng?
Lệ rơi lăn lóc đầu sông cuối bờ.
19.
Vò chăn xé gối bởi chung một chồng!
Mẫu đơn sao cắm giữa đồng?
Lệ rơi lăn lóc đầu sông cuối bờ.
19.
Người ta xúm xít làm
thơ
Tôi về gác bút ngồi mơ làm người
Làm người biết khóc, biết cười
Biết yêu thật khó gấp mười làm thơ.
20.
Tôi về gác bút ngồi mơ làm người
Làm người biết khóc, biết cười
Biết yêu thật khó gấp mười làm thơ.
20.
Tình bằng vỗ trống à
ơ
Hát câu quan họ ỡm ờ làm duyên
Hoa thơm bướm lượn xuống thuyền
Sóng to bão dữ xin nguyền có nhau.
21.
Hát câu quan họ ỡm ờ làm duyên
Hoa thơm bướm lượn xuống thuyền
Sóng to bão dữ xin nguyền có nhau.
21.
Tìm người, người đã
về đâu?
Nửa vành trăng góa buồn đau giữa trời
Sóng leo trồi sụt chân đồi
Ném lòng vào đá vọng lời tháng năm.
22. Lung liêng nhớ cái đêm rằm
Chẻ đôi nước mắt rưới dăm câu thề
Câu thề vướng cỏ lê thê
Bước đi đứt nửa, bước về đứt năm.
23.
Nửa vành trăng góa buồn đau giữa trời
Sóng leo trồi sụt chân đồi
Ném lòng vào đá vọng lời tháng năm.
22. Lung liêng nhớ cái đêm rằm
Chẻ đôi nước mắt rưới dăm câu thề
Câu thề vướng cỏ lê thê
Bước đi đứt nửa, bước về đứt năm.
23.
Đôi mình đôi bóng xa
xăm
Trăng treo phấp phỏng cũng thầm thì đau
Nửa em giọt nhớ xanh xao
Nửa anh hóa tím vọng vào hoàng hôn.
24.
Trăng treo phấp phỏng cũng thầm thì đau
Nửa em giọt nhớ xanh xao
Nửa anh hóa tím vọng vào hoàng hôn.
24.
Gặp em gánh thóc trên
đồng
Hỏi em em đã có chồng hay chưa?
Em cười lỏn lẻn rồi thưa:
Trước đây ba tháng vẫn chưa... có chồng!
25.
Hỏi em em đã có chồng hay chưa?
Em cười lỏn lẻn rồi thưa:
Trước đây ba tháng vẫn chưa... có chồng!
25.
Ra đi gió lạnh trời
đông
Câu thơ mắc cạn dưới dòng sông Thương
Sông Thương ai nói lời thương
Một thương hẹn nhớ, chín thương hẹn chờ.
26.
Câu thơ mắc cạn dưới dòng sông Thương
Sông Thương ai nói lời thương
Một thương hẹn nhớ, chín thương hẹn chờ.
26.
Câu yêu nông nổi dại
khờ
Câu xa lặn hụp bến bờ thương đau
Lá trầu chẳng thắm duyên cau
Xuống đò đò đắm, qua cầu cầu trôi.
27.
Câu xa lặn hụp bến bờ thương đau
Lá trầu chẳng thắm duyên cau
Xuống đò đò đắm, qua cầu cầu trôi.
27.
Cảm ơn em đã yêu tôi
Cảm ơn mây trắng cuối trời còn bay
Cảm ơn trăng rụng vào tay
Giở xem ngơ ngác... hương bay ngậm ngùi...
28.
Cảm ơn mây trắng cuối trời còn bay
Cảm ơn trăng rụng vào tay
Giở xem ngơ ngác... hương bay ngậm ngùi...
28.
Bến sông chợt nhớ một
người
Bão dông chợt nhớ biển trời Trường Sa
Đường làng chợt nhớ anh xa
Mắt em chợt nhớ lệ nhòa trong mưa…
29.
Bão dông chợt nhớ biển trời Trường Sa
Đường làng chợt nhớ anh xa
Mắt em chợt nhớ lệ nhòa trong mưa…
29.
Ngậm ngùi muối đã
thành dưa
Sầu riêng riêng hỏi hết mùa còn không?
Yêu nhau ném dãi yếm hồng
Cầu duyên đã bắc bão dông vẫn chờ.
30.
Sầu riêng riêng hỏi hết mùa còn không?
Yêu nhau ném dãi yếm hồng
Cầu duyên đã bắc bão dông vẫn chờ.
30.
Mây mùa thu đêm xanh
mơ
Phố xa hiu hắt bao giờ gặp nhau?
Người đi khuất nẻo trăng sao
Vẫy tay gởi trả câu chào vào đêm...
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Phố xa hiu hắt bao giờ gặp nhau?
Người đi khuất nẻo trăng sao
Vẫy tay gởi trả câu chào vào đêm...
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thanh Trắc Nguyễn Văn
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả ngày 11.5.2011
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả ngày 11.5.2011
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
MÙA THU SÔNG MÃ
Chào em cô gái xứ Thanh
Áo dài dịu mát quét xanh trời chiều
Em cười gió cứ liêu xiêu
Mùa thu bỗng rụng thành diều lá bay.
Em trao sợi nắng mảnh gầy
Ta gỡ năm tháng bám đầy giọt sương
Ngả nghiêng đi nửa con đường
Gặp em gặp lại một vườn hương hoa.
Ngọt ngào lắm khúc dân ca
Một câu hát nhớ
Thương ba bốn lần!
Động Tiên xa thế mà gần
Chuông chùa vọng đến cũng bần thần trôi.
Hàm Rồng mây nước sóng đôi
Ta qua sông Mã để rồi xa em
Thơ tình sao gió chẳng xem?
Hoàng hôn xuống vội thả rèm mưa bay.
Nhớ em treo mảnh trăng gầy
Buồn dâng chén tím
Cạn ngày
Vào đêm…
Thanh Trắc Nguyễn Văn
VẤP
Tìm nhau vấp phải nụ cười
Tìm em bỗng vấp bóng người yêu xưa!
Tìm trăng nhớ vấp đêm mưa
Tìm năm tháng vấp bốn mùa lá rơi…
Tìm ai tìm giữa đất trời
Câu thương đành vấp một lời yêu em…
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Chào em cô gái xứ Thanh
Áo dài dịu mát quét xanh trời chiều
Em cười gió cứ liêu xiêu
Mùa thu bỗng rụng thành diều lá bay.
Em trao sợi nắng mảnh gầy
Ta gỡ năm tháng bám đầy giọt sương
Ngả nghiêng đi nửa con đường
Gặp em gặp lại một vườn hương hoa.
Ngọt ngào lắm khúc dân ca
Một câu hát nhớ
Thương ba bốn lần!
Động Tiên xa thế mà gần
Chuông chùa vọng đến cũng bần thần trôi.
Hàm Rồng mây nước sóng đôi
Ta qua sông Mã để rồi xa em
Thơ tình sao gió chẳng xem?
Hoàng hôn xuống vội thả rèm mưa bay.
Nhớ em treo mảnh trăng gầy
Buồn dâng chén tím
Cạn ngày
Vào đêm…
Thanh Trắc Nguyễn Văn
VẤP
Tìm nhau vấp phải nụ cười
Tìm em bỗng vấp bóng người yêu xưa!
Tìm trăng nhớ vấp đêm mưa
Tìm năm tháng vấp bốn mùa lá rơi…
Tìm ai tìm giữa đất trời
Câu thương đành vấp một lời yêu em…
Thanh Trắc Nguyễn Văn
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả ngày 05.4.2011
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
SÁM HỐI TRƯỚC BIỂN
Tôi là một sinh viên nghèo lớn lên một ở vùng biển miền
Trung. Cha tôi ngày xưa là một dân chài lão luyện. Trong một chuyến đi biển ông
đã đi mãi mãi không về sau một cơn bão lớn. Mất cha, tôi và mẹ tôi như một ngôi
nhà đã bị xiêu vẹo nay lại còn bị mất thêm nóc. Hai mẹ con phải nương tựa nhau
mà sống. Tội nghiệp nhất là mẹ tôi. Mỗi sáng sớm khi thì bà ra bãi biển mua cá
của ghe chài rồi đem ra chợ bán, khi thì đi cào nghêu mướn cho các chủ nghêu.
Tuy vất vả nhưng mẹ tôi
vẫn cố gắng vay mượn các cậu dì họ hàng bên ngoại để giúp cho tôi được ăn học
tới nơi tới chốn. Nghe đâu mẹ tôi ngày xưa là một cô tiểu thư rất xinh đẹp trên
tỉnh. Gia đình mẹ đã hứa gả mẹ cho Phong, một công tử con cán bộ ăn chơi khét
tiếng thời đó. Mẹ tôi không đồng ý cuộc hôn nhân này, vì đó chỉ lời hứa
"trên bàn nhậu” của ông ngoại. Tuy vậy do sự thúc ép của gia đình, mẹ cũng
phải nhiều lần nhắm mắt nhận lời đi chơi với Phong.
Có một lần mẹ đi ca nô
chơi với Phong trên biển. Không ngờ tên Phong lái ca nô ra xa bờ rồi dở trò sàm
sở với mẹ. Mẹ chống cự và bị rớt xuống biển. Do ở xa bờ, biển khá sâu, bản thân
Phong không biết bơi nên hắn ta cũng không dám nhảy xuống cứu. Rất may, ghe chài
của cha tôi đang đậu ở gần đó. Cha tôi đã bơi đến vớt và cứu được mẹ. Mẹ tôi
yêu cha tôi cũng từ đó. Cuộc tình của cha và mẹ đã bị sự phản đối quyết liệt
của gia đình nhà ngoại. Đến khi tôi ra đời thì ông ngoại cũng tuyên bố từ mẹ
tôi và dứt khoát không nhận tôi làm cháu. Rất may còn có bà ngoại, cậu ba và dì
út rất thương mẹ tôi. Chính bà ngoại, cậu ba và dì vẫn thường lén lút chu cấp
tiền cho mẹ tôi nuôi tôi ăn học.
Sau này, tôi lên thành phố
học đại học rồi ở lì trên đó cho đến khi đậu tốt nghiệp và xin được việc làm.
Tôi hầu như không còn về quê nữa. Cái quá khứ đói nghèo của dân chài miền biển
cứ mãi chập chờn ám ảnh tôi đến cả trong giấc ngủ… Nhờ có năng lực và làm việc
khá chăm chỉ nên tôi thăng tiến khá nhanh. Tôi may mắn làm quen được Trà My,
một cô gái vừa đẹp vừa giàu lòng nhân hậu. Nàng cũng là em gái của một người
bạn rất thân của tôi. Khi tôi ngỏ lời yêu Trà My, nàng tỏ vẻ không hài lòng:
- Em không tin tình yêu
của anh. Nói thật em chỉ thấy anh yêu bản thân của anh chứ anh không hề biết
yêu một người nào khác ngoài anh cả!
- Em lầm rồi! Nếu ai yêu
anh thật lòng anh cũng sẽ yêu và chăm sóc với người ấy y như vậy!
- Thế anh có biết ai yêu
anh nhiều nhất không?
- Biết! Người yêu anh
nhiều nhất chính là Trà My!
- Không phải, người yêu
thương anh nhiều nhất hiện giờ chưa phải là em mà chính là mẹ anh đó! Mẹ anh đã
hy sinh rất nhiều cho anh, thế mà anh đã nỡ đối xử với mẹ như thế nào? Khi nào
em vẫn còn nhìn thấy sự cô đơn đau khổ của mẹ anh, em vẫn chưa thể nào tin tình
yêu của anh như lời anh đã nói được!
Nghe theo lời của Trà My
tôi về lại miền quê biển tìm mẹ. Thấy tôi về nhiều người quen biết cũ rất ngạc
nhiên. Họ cho biết mẹ tôi bị mất trí nhớ đã hơn một năm nay, mỗi chiều bà vẫn
thường vắng nhà để được lang thang một mình ngoài biển lạnh. Tôi vội chạy ra
bãi biển thì thấy mẹ quần áo xốc xếch, đầu tóc rối bù đang đi dọc bờ cát réo
gọi tên tôi trong vô thức. Tôi hối hận lắm quì gối trước mặt mẹ và van xin mẹ
tha thứ. Mẹ tôi như chợt tỉnh ra, bà ôm lấy tôi khóc không thành tiếng…
Suốt đêm hôm đó tôi đã quì
trước biển để sám hối những tội lỗi của mình. Tôi bỗng nhớ và càng thấm thía
nhiều hơn câu nói của Trà My: Nếu một người nào không biết yêu thương mẹ của
mình thì tình yêu của người đó với người khác dù có nồng nàn thế nào đi nữa
cũng chỉ là một thứ tình cảm nhất thời và ích kỷ mà thôi!
------------------------------------------------------------------
TRƯỚC BIỂN
Khi con về thăm lại mái nhà xưa
Thấy bóng mẹ dật dờ nơi bãi biển
Tuổi bé thơ đợi cánh buồm cha màu tím
Con vẫn dắt mẹ tìm dõi mắt xa xôi...
Con đã về. Đừng khóc nữa mẹ ơi!
Nước mắt mẹ làm lòng con mặn đắng
Biển rủ sóng, tóc mẹ giờ bạc trắng
Mái tranh nghèo lay lắt khói chiều lên.
Con ăn học nhiều nên lú lẫn thành quên
Không nhớ nổi một nỗi buồn của mẹ
Cặp đầy ắp những công trình bản vẽ
Chỗ mẹ nằm vẫn nắng giọt mưa sa.
Bao năm trời bay nhảy tận miền xa
Mê bia bọt con bỏ trôi vị nồng của biển
Lời thương mẹ cũng nhạt nhòa tan biến
Trong những ánh đèn nhấp nháy đỏ xanh...
Chợt giận mình sao quá đỗi vô tâm
Con quỳ khóc trước muôn trùng sóng vỗ
Cha không còn. Mà mẹ thì không nhớ
Hỏi biển trời dung thứ được con không?
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Khi con về thăm lại mái nhà xưa
Thấy bóng mẹ dật dờ nơi bãi biển
Tuổi bé thơ đợi cánh buồm cha màu tím
Con vẫn dắt mẹ tìm dõi mắt xa xôi...
Con đã về. Đừng khóc nữa mẹ ơi!
Nước mắt mẹ làm lòng con mặn đắng
Biển rủ sóng, tóc mẹ giờ bạc trắng
Mái tranh nghèo lay lắt khói chiều lên.
Con ăn học nhiều nên lú lẫn thành quên
Không nhớ nổi một nỗi buồn của mẹ
Cặp đầy ắp những công trình bản vẽ
Chỗ mẹ nằm vẫn nắng giọt mưa sa.
Bao năm trời bay nhảy tận miền xa
Mê bia bọt con bỏ trôi vị nồng của biển
Lời thương mẹ cũng nhạt nhòa tan biến
Trong những ánh đèn nhấp nháy đỏ xanh...
Chợt giận mình sao quá đỗi vô tâm
Con quỳ khóc trước muôn trùng sóng vỗ
Cha không còn. Mà mẹ thì không nhớ
Hỏi biển trời dung thứ được con không?
Thanh Trắc Nguyễn Văn
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả ngày 08.3.2011
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
MẸ
*
"Mẹ già như chuối chín cây”
Thời gian nặng chuyến đò đầy chông chênh
Chở bao câu hát bồng bênh
Gió đưa gió đẩy mông mênh chín chiều.
*
Chiều nay chim vịt kêu nhiều
Xiên xiên nắng đến, xiêu xiêu mưa về
Lá vàng vàng nhói chân đê
Hoàng hôn tím tím lối về mẹ xưa
Đâu thời rá gạo thúng dưa
Mặt trời mẹ gánh sớm trưa chợ làng?
*
Con giờ hết bước đa đoan
Đi tìm bóng mẹ bàng hoàng nỗi đau
Cù lao chín chữ cao sâu
Nổi chìm chìm nổi bạc đầu mới hay!
*
Muộn màng khóc ướt gió mây
Trên cao phải bóng trăng gầy mẹ tôi?
THƠ CHO CÁC VĨ NHÂN
Hỡi các vĩ nhân lớn lên trên vai của mẹ
Đầu vươn cao đụng đến đỉnh trời
Xin hãy nhìn xuống đôi vai trần bé nhỏ
Nỗi đau gánh gồng bầm tím giọt mồ hôi.
PHÚT LÂM CHUNG CỦA MẸ
Mẹ sinh con từ muôn vàn đau đớn
Mẹ nuôi con bằng dòng sữa ngọt cuộc đời
Mẹ lo lắng cả khi con thành đạt
Mắt đã nhắm rồi giọt lệ vẫn còn rơi…
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thanh Trắc Nguyễn Văn
*
"Mẹ già như chuối chín cây”
Thời gian nặng chuyến đò đầy chông chênh
Chở bao câu hát bồng bênh
Gió đưa gió đẩy mông mênh chín chiều.
*
Chiều nay chim vịt kêu nhiều
Xiên xiên nắng đến, xiêu xiêu mưa về
Lá vàng vàng nhói chân đê
Hoàng hôn tím tím lối về mẹ xưa
Đâu thời rá gạo thúng dưa
Mặt trời mẹ gánh sớm trưa chợ làng?
*
Con giờ hết bước đa đoan
Đi tìm bóng mẹ bàng hoàng nỗi đau
Cù lao chín chữ cao sâu
Nổi chìm chìm nổi bạc đầu mới hay!
*
Muộn màng khóc ướt gió mây
Trên cao phải bóng trăng gầy mẹ tôi?
THƠ CHO CÁC VĨ NHÂN
Hỡi các vĩ nhân lớn lên trên vai của mẹ
Đầu vươn cao đụng đến đỉnh trời
Xin hãy nhìn xuống đôi vai trần bé nhỏ
Nỗi đau gánh gồng bầm tím giọt mồ hôi.
PHÚT LÂM CHUNG CỦA MẸ
Mẹ sinh con từ muôn vàn đau đớn
Mẹ nuôi con bằng dòng sữa ngọt cuộc đời
Mẹ lo lắng cả khi con thành đạt
Mắt đã nhắm rồi giọt lệ vẫn còn rơi…
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thanh Trắc Nguyễn Văn
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả ngày 07.3.2011
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
NGÀY XƯA
Ngày xưa có một bến đò
Tuổi thơ cùng nhảy lò cò mà chơi
Có lần nước mắt em rơi
Tim tôi rụng xuống rối bời nỗi đau
Em giành một nhánh bông lau
Nhường em, nhường hết trăng sao trên trời.
Ngày xưa có một khoảng trời
Xanh xanh lá nhãn cùng ngồi mộng mơ
Chuồn chuồn đậu xuống trang thơ
Thả con thuyền giấy lạc bờ bến thương
Bến thương cách mấy con mương
Em trao quả chín nối hương vào lòng.
Ngày xưa bảy sắc cầu vồng
Bây giờ mây trắng bềnh bồng trôi qua
Em giờ lên tỉnh học xa
Quên tôi, quên cả quê nhà nắng mưa
Nắng mưa là chuyện nắng mưa
Em xưa quên hết ngày xưa. Bao giờ?
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
CHẢI TÓC
Sao em chải tóc
Chải nắng vàng rơi?
Bên em ta nhặt
Một mảnh hương trời.
Gói hương vào gió
Gió bay nồng nàn
Gói hương vào nhớ
Nhớ càng miên man.
Em ngồi chải tóc
Chải suối thành sông
Chải sông thành biển
Biển thành bão dông.
Ta vừa qua đó
Thuyền tình lắc lư
Ngẩn ngơ một phút
Ngàn năm tương tư!
Kìa em chải tóc
Chải giữa mùa hoa
Từng đàn bướm lượn
Rợp màu thơ ca.
Áo em màu nắng
Tóc em màu đêm
Nụ cười em thắm
Màu hoa hồng mềm…
Câu thơ chưa viết
Đã bay về trời!
Lời ca chưa hát
Bỗng thành chơi vơi!
Em ngồi chải tóc
Chải mượt mà xuân
Mai vàng lại nở
Trong nắng ngập ngừng.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Ngày xưa có một bến đò
Tuổi thơ cùng nhảy lò cò mà chơi
Có lần nước mắt em rơi
Tim tôi rụng xuống rối bời nỗi đau
Em giành một nhánh bông lau
Nhường em, nhường hết trăng sao trên trời.
Ngày xưa có một khoảng trời
Xanh xanh lá nhãn cùng ngồi mộng mơ
Chuồn chuồn đậu xuống trang thơ
Thả con thuyền giấy lạc bờ bến thương
Bến thương cách mấy con mương
Em trao quả chín nối hương vào lòng.
Ngày xưa bảy sắc cầu vồng
Bây giờ mây trắng bềnh bồng trôi qua
Em giờ lên tỉnh học xa
Quên tôi, quên cả quê nhà nắng mưa
Nắng mưa là chuyện nắng mưa
Em xưa quên hết ngày xưa. Bao giờ?
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
CHẢI TÓC
Sao em chải tóc
Chải nắng vàng rơi?
Bên em ta nhặt
Một mảnh hương trời.
Gói hương vào gió
Gió bay nồng nàn
Gói hương vào nhớ
Nhớ càng miên man.
Em ngồi chải tóc
Chải suối thành sông
Chải sông thành biển
Biển thành bão dông.
Ta vừa qua đó
Thuyền tình lắc lư
Ngẩn ngơ một phút
Ngàn năm tương tư!
Kìa em chải tóc
Chải giữa mùa hoa
Từng đàn bướm lượn
Rợp màu thơ ca.
Áo em màu nắng
Tóc em màu đêm
Nụ cười em thắm
Màu hoa hồng mềm…
Câu thơ chưa viết
Đã bay về trời!
Lời ca chưa hát
Bỗng thành chơi vơi!
Em ngồi chải tóc
Chải mượt mà xuân
Mai vàng lại nở
Trong nắng ngập ngừng.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Gửi từ
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
17.7.2014
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả ngày
07.3.2011
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét