Trang thơ Phạm Đức Mạnh năm 2014
Thứ Ba, 22 tháng 7, 2014
Thông tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác giả Phạm Đức Mạnh
Hội viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT: 0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
Phạm Đức Mạnh
GIAO THỪA
Tặng em giỏ ước mơ xanh
Tết này cắm hết những cành hoa xuân
Cho chim hót tiếng trong ngần
Âm dương nảy lộc ái ân giao mùa
Đợi nhau giây phút giao thừa
Thắp hương trừ tịch tiễn đưa muộn phiền
Chắp tay khấn vái tổ tiên
Lên chùa nhận lộc thánh hiền cả năm
Để quên ngày tháng xa xăm
Phận đời lận đận thân tằm nhả tơ
Để trời non hóa nhành thơ
Tình thương cha mẹ tràn bờ vui say
Tặng em giỏ ước mơ đầy
Mang xuân đi khắp đó đây làm quà
Linh thiêng thời khắc thuận hòa
Không quên ánh mắt xa nhà thiếu xuân.
Sài Gòn, Xuân 2014
Phạm Đức Mạnh
EM NHƯ HOA CỎ
Em như hoa cỏ
Dáng nhỏ ven đường
Anh như ngọn gió
Cuốn vào tơ vương
Em như hoa cỏ
Gieo hạt vô thường
Hồn anh lơ lửng
Ẩn vào giọt sương
Em chưng mùa nhớ
Tỏa hương vườn trời
Thoảng mùi thơm dại
Cùng anh rong chơi
Em như hoa cỏ
Khoe màu khù khờ
Theo dòng hư thực
Suối đời bơ vơ
Em đàn tia nắng
Mây trắng bồn chồn
Rủ chiều lặng lẽ
Chạy về hoàng hôn
Em như hoa cỏ
Hẹn anh lối về
Lời ru mộc mạc
Ngọt thầm nét quê
Anh mãi là gió
Em là cỏ hoa
Đất trời biến mất
Vẫn còn đôi ta.
Sài Gòn, 1.2014
Phạm Đức Mạnh
MẶT ĐỜI
Cà phê
buổi sáng mỗi ngày
Sài Gòn nắng đục
mắt cay bụi trần
Kẻ nghèo
thấp thểnh bước chân
Người giàu bảnh chọe
áo quần, xe sang
Mai sau
về cả thiên đàng
Làm sao phân biệt
tiếng than nghèo, giàu
Chẳng còn
chỗ để giành nhau
Mặt đời du mục
một màu lặng im.
Sài Gòn, 2013
Phạm Đức Mạnh
QUÁ GIANG
Tôi đợi chờ xuân nhỡ chuyến đò
Bến đời thanh vắng sóng co ro
Thuyền tình em xuôi dòng cô độc
Tôi quá giang cùng em có cho
Xin gió ghen đừng nổi cơn giông
Xa em tôi chết cóng mùa đông
Xin hoa trời nở đầy trên tóc
Cho nắng môi em chúm chím hồng
Tôi dệt mây hồn trao tặng em
Kết ngọc sao tỏa sáng đêm đêm
Để tôi được ở bên em mãi
Ôm sóng đam mê ngủ êm đềm.
Phạm Đức Mạnh
MỘT MÌNH
Một mình
em với vu vơ
Không anh
trôi dạt bến bờ lao đao
“Bên chiều vạt nắng hanh hao”*
Tình buồn
vấp ngã chìm vào biển đau
Ngẩn ngơ
nhớ rụng phai màu
Lại vu vơ
nhặt đêm thâu nhuộm hồn.
Phạm Đức Mạnh
------------------
* Thơ Ngưng Thu (Bình Thuận)
------------------
Phạm Đức Mạnh
HAI TRÁI TIM VÀNG
Em chưa sinh dùm anh đứa con
Có gì đâu mà em buồn tủi
Hai trái tim trong ngôi nhà mỗi tối
Vẫn bên nhau sống trọn kiếp người
Em chưa sinh cho anh quý tử
Thế gian không chỉ có riêng mình
Nếu có con gánh thêm đau khổ
Ước làm chi tan nát gia đình
Em không sinh một nàng công chúa
Ngắm con thành hoa hậu, thành sao
Nếu con chỉ là ô sin giúp việc
Với anh đời vẫn ắp tự hào
Em không sinh dùm anh đứa con
Đó là duyên số trời đã định
Nhưng nếu con trở thành bi kịch
Khổ gấp vạn lần trái tim cô đơn
Đừng vì miệng đời suy nghĩ đắng hơn
Dù sự thật là thiệt thòi vĩnh cửu
Nếu không nhận ra mình hiện hữu
Mọi thứ tan như bong bóng xà phòng
Không có con như khao khát chờ mong
Không có nghĩa tất cả là khô hạn
Mình vẫn đợi ngắm mặt trời mỗi sáng
Những đêm trăng thầm lặng bước hẹn hò
Nếu mai này muốn trút hết âu lo
Anh và em là người thanh thản nhất
Chẳng có điều chi vội vàng tất bật
Chẳng có gì vương vấn trần gian
Vui đi em - chúng mình là tất cả
Mãi bên nhau hai trái tim vàng.
Phạm Đức Mạnh
SUY NGẪM
Sáng
Nhìn thẳng vào bình minh đỏ mọng
Xoay quả cầu lửa ngược kim đồng hồ
Thấy lại mình ngày xưa… sao trẻ thế!
Chiều
Về dốc chân trời vén màu ráng nhạt
Hái những vị ngọt còn sót lại trên đời
Phần cho ta, phần cho người bất hạnh
Tối
Vo sáng, chiều rắc vào vườn thao thức
Biến tất cả hoài nghi thành thi ca
Cùng em ngồi trên ghế thời gian suy ngẫm
Chóng mặt nhìn nhân gian ganh đua
Nhắm mắt tham lam giành giật cái vô hình
Chìm trong bóng đêm
người thắng, kẻ thua… đều khóc.
Phạm Đức Mạnh
VỤNG DẠI
Tưởng chừng
như đã ngủ say
Mối tình vụng dại, thuở ngày chớm yêu
Ngờ đâu
ký ức loang chiều
Thèm cơn ngơ ngẩn thấm nhiều khổ đau
Để rồi
lại nhớ về nhau
Trắng đêm tĩnh lặng đếm sầu tương tư
NỤ HÔN
Nụ hôn
ngày ấy - bây giờ
Đục dòng thương nhớ, nhạt bờ yêu say
Buồn chan
mắt gió lệ cay
Hương sầu nhuộm đắng tháng ngày thẩn thơ
Nụ hôn
ngày ấy - bây giờ
Hình như ai đã phủ mờ chia ly
Môi trầm
ngày ấy cuồng si
Bây giờ nhợt lạnh còn gì cho nhau
Thôi đành
Chờ tiếp kiếp sau
Nụ hôn còn có tươi màu thuở yêu?
Phạm Đức Mạnh
MẤT NGỦ
Có những đêm mất ngủ
Tôi neo vầng trăng vào dải mây trôi
Để trăng thấu được lòng bầu bạn
Giàu chữ mà sao mãi cứ nghèo tiền
Phiên chợ sớm mai đồng lương còm đã hết
Trong ví đời chỉ còn những vần thơ
Chữ khó bán lại càng thêm mất giá
Sàn giao dịch thời gian lặng lẽ một kẻ khờ
Tôi mất ngủ chỉ tại em ngu ngốc
Vướng bùa mê mấy cọng thơ tình
Bỏ cả lâu đài theo tôi về chòi gió
Suốt cuộc đời vẫn chưa tỉnh tình tinh
Tôi mất ngủ bởi vì em thật quá
Mãi yêu tôi chẳng màng đổi thay mình
Không bỏ quách tôi vào thùng dĩ vãng
Để mai kia thoát ngục khổ trá hình
Hay mất ngủ bởi lòng em sáng quá
Còn xúi giục tôi siêng đi chợ tình tang
Mặc cô nàng đôi mắt tròn lúng liếng
Thích chọc ghẹo tôi quên cả bán hàng
Tôi mất ngủ để trái tim ngon giấc
Để tâm hồn sóng sánh ước mơ trong
Để em mãi là một nàng đại ngốc
Vì say thơ tôi được gọi là chồng!
SG, 21.6.2014
Phạm Đức Mạnh
GIEO GIÓ
Tại em gieo gió vấn vương
Khiến anh xây xẩm lạc đường duyên tơ
Ngày hoan mê bến thẫn thờ
Đêm dài đắm mộng giăng thơ khắp trời
Đừng gieo gió nữa em ơi
Anh say, bất tỉnh cả đời… khổ em.
Phạm Đức Mạnh
HẠN
Ngày xấu
Tháng xấu
Năm xấu
Rớ việc gì cũng hỏng
Đụng việc gì cũng không xong
Nỗi buồn chồng chất nỗi buồn
Những thỏi hồn nóng chảy
Làm bỏng sầu trong em.
Ngày xấu
Ra khỏi nhà gặp vía ma xui
Những hạt sương lo âu thấp thỏm
Chiều khoác về cơn mưa tả tơi
Rót thêm nghèo vào nồi rau muống luộc
Còn chút niềm tin rớt vào tim nhói buốt
Cất chừa ngày mai le lói bồn chồn
Khi nát lòng ngồi vá hoàng hôn.
Tháng xấu
Đồng lương còm từ ATM
Chưa kịp đưa em đã phải mang trả nợ
Tiền thuê nhà tăng
Giá điện, giá xăng leo thang chóng mặt
Mớ rau tập tàng cũng lươn theo ná thở
Lo trước, lo sau sợ khách đến nhà
Sợ thiệp cưới mời
Sợ cả đám ma.
Năm xấu
Sao Thái Bạch chiếu mạng
Vướng tam tai yểm độc bốn mùa
Chuyện làm ăn sật sùi thê thảm
Chẳng còn chốn bình an đành nương tựa cửa chùa
Mong “Niệm Phật một câu phước sanh vô lượng
Lạy Phật một lạy tội diệt hà sa” *
Thoát tai ương số phận.
Ngày xấu
Tháng xấu
Năm xấu
Lập lờ trôi trong thật giả nhập nhòa
Kẻ giã tâm nhởn nhơ bày trò lương thiện
Cái chớp mắt vô hồn đổi trắng thay đen
Khiến đất trời nổi cơn thịnh nộ
Trần gian phủ đầy màu tối
Người ở hiền gồng mình gánh bão táp mưa sa!
Sài Gòn, 1.2014
Phạm Đức Mạnh
------------------------
* Lời dạy của Đức Phật Thích Ca cách nay trên 2.554 năm.
------------------------
Phạm Đức Mạnh
Tại em gieo gió vấn vương
Khiến anh xây xẩm lạc đường duyên tơ
Ngày hoan mê bến thẫn thờ
Đêm dài đắm mộng giăng thơ khắp trời
Đừng gieo gió nữa em ơi
Anh say, bất tỉnh cả đời… khổ em.
Phạm Đức Mạnh
HẠN
Ngày xấu
Tháng xấu
Năm xấu
Rớ việc gì cũng hỏng
Đụng việc gì cũng không xong
Nỗi buồn chồng chất nỗi buồn
Những thỏi hồn nóng chảy
Làm bỏng sầu trong em.
Ngày xấu
Ra khỏi nhà gặp vía ma xui
Những hạt sương lo âu thấp thỏm
Chiều khoác về cơn mưa tả tơi
Rót thêm nghèo vào nồi rau muống luộc
Còn chút niềm tin rớt vào tim nhói buốt
Cất chừa ngày mai le lói bồn chồn
Khi nát lòng ngồi vá hoàng hôn.
Tháng xấu
Đồng lương còm từ ATM
Chưa kịp đưa em đã phải mang trả nợ
Tiền thuê nhà tăng
Giá điện, giá xăng leo thang chóng mặt
Mớ rau tập tàng cũng lươn theo ná thở
Lo trước, lo sau sợ khách đến nhà
Sợ thiệp cưới mời
Sợ cả đám ma.
Năm xấu
Sao Thái Bạch chiếu mạng
Vướng tam tai yểm độc bốn mùa
Chuyện làm ăn sật sùi thê thảm
Chẳng còn chốn bình an đành nương tựa cửa chùa
Mong “Niệm Phật một câu phước sanh vô lượng
Lạy Phật một lạy tội diệt hà sa” *
Thoát tai ương số phận.
Ngày xấu
Tháng xấu
Năm xấu
Lập lờ trôi trong thật giả nhập nhòa
Kẻ giã tâm nhởn nhơ bày trò lương thiện
Cái chớp mắt vô hồn đổi trắng thay đen
Khiến đất trời nổi cơn thịnh nộ
Trần gian phủ đầy màu tối
Người ở hiền gồng mình gánh bão táp mưa sa!
Sài Gòn, 1.2014
Phạm Đức Mạnh
------------------------
* Lời dạy của Đức Phật Thích Ca cách nay trên 2.554 năm.
------------------------
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
Cập
nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.HCM ngày 21.01.2014
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Giao
thừa/ Em như hoa cỏ - Thơ Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
GIAO THỪA
Tặng em giỏ ước mơ xanh
Tết này cắm hết những cành hoa xuân
Cho chim hót tiếng trong ngần
Âm dương nảy lộc ái ân giao mùa
Đợi nhau giây phút giao thừa
Thắp hương trừ tịch tiễn đưa muộn phiền
Chắp tay khấn vái tổ tiên
Lên chùa nhận lộc thánh hiền cả năm
Để quên ngày tháng xa xăm
Phận đời lận đận thân tằm nhả tơ
Để trời non hóa nhành thơ
Tình thương cha mẹ tràn bờ vui say
Tặng em giỏ ước mơ đầy
Mang xuân đi khắp đó đây làm quà
Linh thiêng thời khắc thuận hòa
Không quên ánh mắt xa nhà thiếu xuân.
Sài Gòn, Xuân 2014
Phạm Đức Mạnh
EM NHƯ HOA CỎ
Em như hoa cỏ
Dáng nhỏ ven đường
Anh như ngọn gió
Cuốn vào tơ vương
Em như hoa cỏ
Gieo hạt vô thường
Hồn anh lơ lửng
Ẩn vào giọt sương
Em chưng mùa nhớ
Tỏa hương vườn trời
Thoảng mùi thơm dại
Cùng anh rong chơi
Em như hoa cỏ
Khoe màu khù khờ
Theo dòng hư thực
Suối đời bơ vơ
Em đàn tia nắng
Mây trắng bồn chồn
Rủ chiều lặng lẽ
Chạy về hoàng hôn
Em như hoa cỏ
Hẹn anh lối về
Lời ru mộc mạc
Ngọt thầm nét quê
Anh mãi là gió
Em là cỏ hoa
Đất trời biến mất
Vẫn còn đôi ta.
Sài Gòn, 1.2014
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
Cập
nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.HCM ngày 30.01.2014
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Mặt
đời/ Qúa giang/ Một mình – Thơ Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
MẶT ĐỜI
Cà phê
buổi sáng mỗi ngày
Sài Gòn nắng đục
mắt cay bụi trần
Kẻ nghèo
thấp thểnh bước chân
Người giàu bảnh chọe
áo quần, xe sang
Mai sau
về cả thiên đàng
Làm sao phân biệt
tiếng than nghèo, giàu
Chẳng còn
chỗ để giành nhau
Mặt đời du mục
một màu lặng im.
Sài Gòn, 2013
Phạm Đức Mạnh
QUÁ GIANG
Tôi đợi chờ xuân nhỡ chuyến đò
Bến đời thanh vắng sóng co ro
Thuyền tình em xuôi dòng cô độc
Tôi quá giang cùng em có cho
Xin gió ghen đừng nổi cơn giông
Xa em tôi chết cóng mùa đông
Xin hoa trời nở đầy trên tóc
Cho nắng môi em chúm chím hồng
Tôi dệt mây hồn trao tặng em
Kết ngọc sao tỏa sáng đêm đêm
Để tôi được ở bên em mãi
Ôm sóng đam mê ngủ êm đềm.
Phạm Đức Mạnh
MỘT MÌNH
Một mình
em với vu vơ
Không anh
trôi dạt bến bờ lao đao
“Bên chiều vạt nắng hanh hao”*
Tình buồn
vấp ngã chìm vào biển đau
Ngẩn ngơ
nhớ rụng phai màu
Lại vu vơ
nhặt đêm thâu nhuộm hồn.
Phạm Đức Mạnh
------------------
* Thơ Ngưng Thu (Bình Thuận)
------------------
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
Cập
nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.HCM ngày 13.02.2014
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Hai
trái tim vàng – Thơ Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
HAI TRÁI TIM VÀNG
Em chưa sinh dùm anh đứa con
Có gì đâu mà em buồn tủi
Hai trái tim trong ngôi nhà mỗi tối
Vẫn bên nhau sống trọn kiếp người
Em chưa sinh cho anh quý tử
Thế gian không chỉ có riêng mình
Nếu có con gánh thêm đau khổ
Ước làm chi tan nát gia đình
Em không sinh một nàng công chúa
Ngắm con thành hoa hậu, thành sao
Nếu con chỉ là ô sin giúp việc
Với anh đời vẫn ắp tự hào
Em không sinh dùm anh đứa con
Đó là duyên số trời đã định
Nhưng nếu con trở thành bi kịch
Khổ gấp vạn lần trái tim cô đơn
Đừng vì miệng đời suy nghĩ đắng hơn
Dù sự thật là thiệt thòi vĩnh cửu
Nếu không nhận ra mình hiện hữu
Mọi thứ tan như bong bóng xà phòng
Không có con như khao khát chờ mong
Không có nghĩa tất cả là khô hạn
Mình vẫn đợi ngắm mặt trời mỗi sáng
Những đêm trăng thầm lặng bước hẹn hò
Nếu mai này muốn trút hết âu lo
Anh và em là người thanh thản nhất
Chẳng có điều chi vội vàng tất bật
Chẳng có gì vương vấn trần gian
Vui đi em - chúng mình là tất cả
Mãi bên nhau hai trái tim vàng.
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
Cập
nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.HCM ngày 05.3.2014
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Suy
ngẫm/ Vụng dại – Thơ Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
SUY NGẪM
Sáng
Nhìn thẳng vào bình minh đỏ mọng
Xoay quả cầu lửa ngược kim đồng hồ
Thấy lại mình ngày xưa… sao trẻ thế!
Chiều
Về dốc chân trời vén màu ráng nhạt
Hái những vị ngọt còn sót lại trên đời
Phần cho ta, phần cho người bất hạnh
Tối
Vo sáng, chiều rắc vào vườn thao thức
Biến tất cả hoài nghi thành thi ca
Cùng em ngồi trên ghế thời gian suy ngẫm
Chóng mặt nhìn nhân gian ganh đua
Nhắm mắt tham lam giành giật cái vô hình
Chìm trong bóng đêm
người thắng, kẻ thua… đều khóc.
Phạm Đức Mạnh
VỤNG DẠI
Tưởng chừng
như đã ngủ say
Mối tình vụng dại, thuở ngày chớm yêu
Ngờ đâu
ký ức loang chiều
Thèm cơn ngơ ngẩn thấm nhiều khổ đau
Để rồi
lại nhớ về nhau
Trắng đêm tĩnh lặng đếm sầu tương tư
Biết rằng
không thể như xưa
Quàng thêm vụng dại chuốc mưa não lòng
Những đêm
nhạt vợ, chát chồng
Lại ôm vụng dại phập phồng vẩn vơ
Nào ai
đoán được chữ ngờ
Hương tàn đời lụi thẩn thơ dọn hồn!!...
Phạm Đức Mạnh
không thể như xưa
Quàng thêm vụng dại chuốc mưa não lòng
Những đêm
nhạt vợ, chát chồng
Lại ôm vụng dại phập phồng vẩn vơ
Nào ai
đoán được chữ ngờ
Hương tàn đời lụi thẩn thơ dọn hồn!!...
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
© Tác giả giữ bản quyền.
© Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 23.4.2014
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
-- Gửi phản hồi
kim khanh - 27/04/2014
07:35
Đọc bài thơ vung dai.minh
mơi nhân ra sao mà giống như tinh cảm cưa môt ngươi luôn nghi va nhơ tơi minh
trong tưng khoanh khăc sông cua a.ngay hôm nay e mơi cảm nhân đươc thi a đã kg
con trên cõi đời này nưa....buôn...1phut nhơ a, ơ nơi vinh hăng xin nhân nơi e
1ời tri ân...
Đê rôi
lai mhơ vê nhau,
trăng đêm tỉnh lăng đếm sầu tương tư...
Nào ai
đoán được chư ngờ
Hương tàn đời lụi,thẩn thơ gọi hồn.
Đê rôi
lai mhơ vê nhau,
trăng đêm tỉnh lăng đếm sầu tương tư...
Nào ai
đoán được chư ngờ
Hương tàn đời lụi,thẩn thơ gọi hồn.
(kim
khanh)
kim khánh - 26/04/2014
20:59
Từng chữ, từng dòng
thơ mà tôi cảm như 9 lời thổn thức của mình vậy.
(kim khanh)
----------------------------------------------------------------------------------------------
Nụ hôn/
Mất ngủ – Thơ Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
NỤ HÔN
Nụ hôn
ngày ấy - bây giờ
Đục dòng thương nhớ, nhạt bờ yêu say
Buồn chan
mắt gió lệ cay
Hương sầu nhuộm đắng tháng ngày thẩn thơ
Nụ hôn
ngày ấy - bây giờ
Hình như ai đã phủ mờ chia ly
Môi trầm
ngày ấy cuồng si
Bây giờ nhợt lạnh còn gì cho nhau
Thôi đành
Chờ tiếp kiếp sau
Nụ hôn còn có tươi màu thuở yêu?
Phạm Đức Mạnh
MẤT NGỦ
Có những đêm mất ngủ
Tôi neo vầng trăng vào dải mây trôi
Để trăng thấu được lòng bầu bạn
Giàu chữ mà sao mãi cứ nghèo tiền
Phiên chợ sớm mai đồng lương còm đã hết
Trong ví đời chỉ còn những vần thơ
Chữ khó bán lại càng thêm mất giá
Sàn giao dịch thời gian lặng lẽ một kẻ khờ
Tôi mất ngủ chỉ tại em ngu ngốc
Vướng bùa mê mấy cọng thơ tình
Bỏ cả lâu đài theo tôi về chòi gió
Suốt cuộc đời vẫn chưa tỉnh tình tinh
Tôi mất ngủ bởi vì em thật quá
Mãi yêu tôi chẳng màng đổi thay mình
Không bỏ quách tôi vào thùng dĩ vãng
Để mai kia thoát ngục khổ trá hình
Hay mất ngủ bởi lòng em sáng quá
Còn xúi giục tôi siêng đi chợ tình tang
Mặc cô nàng đôi mắt tròn lúng liếng
Thích chọc ghẹo tôi quên cả bán hàng
Tôi mất ngủ để trái tim ngon giấc
Để tâm hồn sóng sánh ước mơ trong
Để em mãi là một nàng đại ngốc
Vì say thơ tôi được gọi là chồng!
SG, 21.6.2014
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 21.6.2014
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
-- Gửi phản hồi
Đinh Xuân Vinh - 23/06/2014
16:40
" Nụ hôn còn có
tươi màu thuở yêu? xin tập Kiều nối vần trong Truyện Kiều của cụ Nguyễn Du :
" Nước non cách mấy buồng thêu,
" Liều thân, thì cũng phải liều thế thôi!
" Hơn điều giấu ngược giấu xuôi.
" Nhẹ nhàng nợ trước đền bồi duyên sau.
"Trải qua một cuộc bể dâu,
"Trao tơ phải lứa, gieo cầu đáng nơi.
"Phận sao phận bạc như vôi,"...
" Nước non cách mấy buồng thêu,
" Liều thân, thì cũng phải liều thế thôi!
" Hơn điều giấu ngược giấu xuôi.
" Nhẹ nhàng nợ trước đền bồi duyên sau.
"Trải qua một cuộc bể dâu,
"Trao tơ phải lứa, gieo cầu đáng nơi.
"Phận sao phận bạc như vôi,"...
(Đinh Xuân
Vinh)
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét