Trang thơ Phạm Đức Mạnh năm 2013
Thứ Ba, 22 tháng 7, 2014
Khát
vọng hòa bình của người Mẹ Campuchia – Thơ Phạm Đức Mạnh.
Không có vết thương
nào nhói buốt
Bằng nỗi đau nước mất, nhà tan
Đi đi con - cứu sống mảnh đất này
Thoát bàn tay diệt chủng
Ghì chặt trong lòng - khẩu sung
Yêu nó như con - quý nhất trên đời
Bằng nỗi đau nước mất, nhà tan
Đi đi con - cứu sống mảnh đất này
Thoát bàn tay diệt chủng
Ghì chặt trong lòng - khẩu sung
Yêu nó như con - quý nhất trên đời
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
KHÁT VỌNG HÒA BÌNH
CỦA NGƯỜI MẸ CAMPUCHIA
Không có vết thương nào nhói buốt
Bằng nỗi đau nước mất, nhà tan
Đi đi con - cứu sống mảnh đất này
Thoát bàn tay diệt chủng
Ghì chặt trong lòng - khẩu sung
Yêu nó như con - quý nhất trên đời
Cuộc sống này tạm nghĩ chia phôi
Dẫu phải đổi bằng máu xương, nước mắt
Con ơi! đừng để mất
Trái ngọt trên cành mẹ chưa được ăn đâu
Dẫu một thời đói cháo, đói rau
Ôm ngực lép mẹ lừa con khát sữa
Mẹ hy vọng đời con không còn đau khổ
Có ngờ đâu
Bóng đêm đen đổ chụp lên đầu
Cướp của con trăng tròn trong mắt
Mặt trời cũng tắt
Lảo đảo chân gầy mò xéo lên nhau
Đất quê hương nhao nhao lũ mặt ngựa, đầu trâu
Đôi mắt đỏ ngầu, miệng tanh mùi máu
Nghiến ngấu nuốt đi bao hạnh phúc
Căn nhà quằn quại, lẻ loi
Srok, Phum sơ xác vắng tanh người
Không tiếng gà gọi sáng
Núi rừng không tiếng chim ca hát
Lúa trên đồng đổ nát thành tro
Tất cả bị lùa vào công xã Angka
Vợ lìa chồng, tình yêu không được chọn
Chết vì đói
Chỉ có làm, không được nghĩ đến ăn
Không có chùa cho Phật dừng chân
Không có trường cho đàn em hội tụ
Bức tượng tạc hình người mẹ bế trẻ thơ
Có tội gì đâu! chúng đập nát ra từng mảnh
Nụ cười tươi trên môi lấp lánh
Chúng đến moi mật, moi gan
Gương mặt người già chằng chịt nếp nhăn
Chúng lôi ra vặt đi chòm sáng quắc
Bia Prasatkomnap(1)
Lịch sử giành cho những người vì tổ quốc hy sinh
Chúng đem chôn - chôn sống hòa bình
Chúng vùi tiếp lên những hình hài rữa nát
Thêm những người vô tội chết bi thương
Còn ai đâu người thân thăm viếng nữa
Đất nước chúng thiêu trong lò lửa
Ở đâu cũng cảnh chia ly
Trút căm hờn lên nòng súng con đi
“Giành lại dòng máu tươi đã mất” (2)
Giành lại tự do thiêng liêng mọi người khao khát
Cho bừng lên từ cõi chết - mặt trời
Đi đi con
Trong khúc ca tự hào, hùng tráng, say sưa
Rực rỡ sắc cờ Angkorwat
Giành lại cho trẻ thơ vầng trăng trong đôi mắt
Rửa sạch lại dòng sông
Mẹ uống nước để cho con sữa ngọt
Còn kẻ thù, con đừng quên ngủ ngon
Khẩu súng trong tay, hãy cùng đồng đội
Dù chiến tranh hay bình yên
Con sẵn sàng trong tư thế xông lên
Tổ quốc gọi
Đạn lên nòng
Con bắn
Sự thật mà con tin
Con là người chiến thắng.
Campuchia, 1977
Phạm Đức Mạnh
----
(1) Bia Prasatkonmap: Nói về những người đã tỏ ra lòng dũng cảm của mình trong
chiến đấu không ai khác hơn chính là người lính.
(2) Thơ của Pablo Neruda.
----
Phạm Đức Mạnh
CỦA NGƯỜI MẸ CAMPUCHIA
Không có vết thương nào nhói buốt
Bằng nỗi đau nước mất, nhà tan
Đi đi con - cứu sống mảnh đất này
Thoát bàn tay diệt chủng
Ghì chặt trong lòng - khẩu sung
Yêu nó như con - quý nhất trên đời
Cuộc sống này tạm nghĩ chia phôi
Dẫu phải đổi bằng máu xương, nước mắt
Con ơi! đừng để mất
Trái ngọt trên cành mẹ chưa được ăn đâu
Dẫu một thời đói cháo, đói rau
Ôm ngực lép mẹ lừa con khát sữa
Mẹ hy vọng đời con không còn đau khổ
Có ngờ đâu
Bóng đêm đen đổ chụp lên đầu
Cướp của con trăng tròn trong mắt
Mặt trời cũng tắt
Lảo đảo chân gầy mò xéo lên nhau
Đất quê hương nhao nhao lũ mặt ngựa, đầu trâu
Đôi mắt đỏ ngầu, miệng tanh mùi máu
Nghiến ngấu nuốt đi bao hạnh phúc
Căn nhà quằn quại, lẻ loi
Srok, Phum sơ xác vắng tanh người
Không tiếng gà gọi sáng
Núi rừng không tiếng chim ca hát
Lúa trên đồng đổ nát thành tro
Tất cả bị lùa vào công xã Angka
Vợ lìa chồng, tình yêu không được chọn
Chết vì đói
Chỉ có làm, không được nghĩ đến ăn
Không có chùa cho Phật dừng chân
Không có trường cho đàn em hội tụ
Bức tượng tạc hình người mẹ bế trẻ thơ
Có tội gì đâu! chúng đập nát ra từng mảnh
Nụ cười tươi trên môi lấp lánh
Chúng đến moi mật, moi gan
Gương mặt người già chằng chịt nếp nhăn
Chúng lôi ra vặt đi chòm sáng quắc
Bia Prasatkomnap(1)
Lịch sử giành cho những người vì tổ quốc hy sinh
Chúng đem chôn - chôn sống hòa bình
Chúng vùi tiếp lên những hình hài rữa nát
Thêm những người vô tội chết bi thương
Còn ai đâu người thân thăm viếng nữa
Đất nước chúng thiêu trong lò lửa
Ở đâu cũng cảnh chia ly
Trút căm hờn lên nòng súng con đi
“Giành lại dòng máu tươi đã mất” (2)
Giành lại tự do thiêng liêng mọi người khao khát
Cho bừng lên từ cõi chết - mặt trời
Đi đi con
Trong khúc ca tự hào, hùng tráng, say sưa
Rực rỡ sắc cờ Angkorwat
Giành lại cho trẻ thơ vầng trăng trong đôi mắt
Rửa sạch lại dòng sông
Mẹ uống nước để cho con sữa ngọt
Còn kẻ thù, con đừng quên ngủ ngon
Khẩu súng trong tay, hãy cùng đồng đội
Dù chiến tranh hay bình yên
Con sẵn sàng trong tư thế xông lên
Tổ quốc gọi
Đạn lên nòng
Con bắn
Sự thật mà con tin
Con là người chiến thắng.
Campuchia, 1977
Phạm Đức Mạnh
----
(1) Bia Prasatkonmap: Nói về những người đã tỏ ra lòng dũng cảm của mình trong
chiến đấu không ai khác hơn chính là người lính.
(2) Thơ của Pablo Neruda.
----
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 02.01.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm
thơ Phận mồ côi của Phạm Đức Mạnh.
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
Phạm Đức Mạnh
PHẬN MỒ CÔI
Cha con là ai - con không biết
Mẹ con là ai - con không biết
Con là đứa trẻ mồ côi
Sinh ra dưới cọng nắng trời
Đêm uống giọt sữa trăng lạnh lẽo
Không có cha cắt nẻo đường lắt léo
Không có mẹ ru tiếng khóc đầu đời
Con là đứa trẻ mồ côi
Ngày ngày tựa vào vách khổ
Mắt vu vơ tìm về cõi nhớ
Trần gian - không có người là đấng thiêng
Con đành phân thân tín ngưỡng
Đến cửa Phật - con luyện tâm nhà Phật
Nhận bầu thương từ những Thánh hiền
Đến thánh đường - quỳ xin Maria là Mẹ
Trước Đức Chúa Trời - cầu được bình yên
Sự thông thái con xin từ trời - đất
Từ nước mắt người chìm nổi mong manh
Sinh ra đã là phận mồ côi
Tiếng gọi mẹ, cha - cả đời không thuộc
Miếng ăn nhờ lòng người ban phước
Manh áo sờn màu ấm áp từ bi
Bước chân loạng quạng con đi
Từ góc bỏ rơi qua trường đời ghềnh thác
Như ngọn cỏ hoang víu dòng xiêu bạt
Rủi may - nhờ số phận an bài
Làm sao con biết được ngày mai
Phía trước là con đường vô định
Cạm bẫy như bầy sói hoang
Chờ sẵn cừu non lầm đường, lạc lối
Cầu phúc lành phía trời cao vời vợi
Con khát khao sống được làm người
Tự chọn cho mình ngôi sao may mắn
Dẫu chỉ là đứa trẻ mồ côi
Phận mồ côi - cả đời côi cút
Bước đi heo hút, hẫng hụt bước về
Đắng thèm một chốn làm quê
Xắt câu thổ ngữ đặc tê cháy lòng
Gạt ước mơ khan rát bỏng chờ mong
Con xẻ cô đơn chia mỗi người một ít
Để mai sau hóa giải phận mồ côi
Niềm tin xoay chuyển kiếp luân hồi
Con có cội nguồn nơi đang ở.
Tp.HCM, 1.2013
Phạm Đức Mạnh
PHẬN MỒ CÔI
Cha con là ai - con không biết
Mẹ con là ai - con không biết
Con là đứa trẻ mồ côi
Sinh ra dưới cọng nắng trời
Đêm uống giọt sữa trăng lạnh lẽo
Không có cha cắt nẻo đường lắt léo
Không có mẹ ru tiếng khóc đầu đời
Con là đứa trẻ mồ côi
Ngày ngày tựa vào vách khổ
Mắt vu vơ tìm về cõi nhớ
Trần gian - không có người là đấng thiêng
Con đành phân thân tín ngưỡng
Đến cửa Phật - con luyện tâm nhà Phật
Nhận bầu thương từ những Thánh hiền
Đến thánh đường - quỳ xin Maria là Mẹ
Trước Đức Chúa Trời - cầu được bình yên
Sự thông thái con xin từ trời - đất
Từ nước mắt người chìm nổi mong manh
Sinh ra đã là phận mồ côi
Tiếng gọi mẹ, cha - cả đời không thuộc
Miếng ăn nhờ lòng người ban phước
Manh áo sờn màu ấm áp từ bi
Bước chân loạng quạng con đi
Từ góc bỏ rơi qua trường đời ghềnh thác
Như ngọn cỏ hoang víu dòng xiêu bạt
Rủi may - nhờ số phận an bài
Làm sao con biết được ngày mai
Phía trước là con đường vô định
Cạm bẫy như bầy sói hoang
Chờ sẵn cừu non lầm đường, lạc lối
Cầu phúc lành phía trời cao vời vợi
Con khát khao sống được làm người
Tự chọn cho mình ngôi sao may mắn
Dẫu chỉ là đứa trẻ mồ côi
Phận mồ côi - cả đời côi cút
Bước đi heo hút, hẫng hụt bước về
Đắng thèm một chốn làm quê
Xắt câu thổ ngữ đặc tê cháy lòng
Gạt ước mơ khan rát bỏng chờ mong
Con xẻ cô đơn chia mỗi người một ít
Để mai sau hóa giải phận mồ côi
Niềm tin xoay chuyển kiếp luân hồi
Con có cội nguồn nơi đang ở.
Tp.HCM, 1.2013
Phạm Đức Mạnh
TUỔI KHÔ
Cùng nhau hội ngộ rong chơi
Tuổi khô tri kỷ tìm nơi thanh nhàn
Ta ngồi tút lại dung nhan
Hẹn thương gọi nhớ xua tan hết buồn.
SG, 23.12.2012
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 30.01.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bao năm mẹ đã đi xa
Mái tranh trước gió... Sau nhà vắng tanh
Mưa rơi làm ướt hoa chanh
Lưa Thưa ngõ vắng mấy cành lá rơi
Mỗi khi nhạt nắng chiều về
Hoàng Hôn bên đó nhớ về con không?
Mây chiều bảng lãng mênh mông
Con sông nước chảy lạc dòng mẹ ơi!
Mẹ đi về chốn xa xôi
Giữa đời hiu quạnh lẻ loi một mình
Nuôi con dáng vóc nên hình
Thiêng liêng mẫu tử ân tình biết bao!
Con chưa đền đáp ơn cao
Lệ Rơi con tiễn mẹ vào thiên thu
Giữa lòng đất lạnh hoang vu
Mẹ nằm yên nghĩ thiên thu vĩnh hằng
Khói hương nghi ngút cõi trãn
Niền thương nỗi nhớ phải đành xa nhau
Biệt ly là cảnh trước sau
Cầu trên đức phật mẹ vào tây phương.
Mái tranh trước gió... Sau nhà vắng tanh
Mưa rơi làm ướt hoa chanh
Lưa Thưa ngõ vắng mấy cành lá rơi
Mỗi khi nhạt nắng chiều về
Hoàng Hôn bên đó nhớ về con không?
Mây chiều bảng lãng mênh mông
Con sông nước chảy lạc dòng mẹ ơi!
Mẹ đi về chốn xa xôi
Giữa đời hiu quạnh lẻ loi một mình
Nuôi con dáng vóc nên hình
Thiêng liêng mẫu tử ân tình biết bao!
Con chưa đền đáp ơn cao
Lệ Rơi con tiễn mẹ vào thiên thu
Giữa lòng đất lạnh hoang vu
Mẹ nằm yên nghĩ thiên thu vĩnh hằng
Khói hương nghi ngút cõi trãn
Niền thương nỗi nhớ phải đành xa nhau
Biệt ly là cảnh trước sau
Cầu trên đức phật mẹ vào tây phương.
văn tùng
phamducmanh
- 13/04/2013 10:37
Kính
gửi: Anh ĐINH DƯỠNG
Xin lỗi anh, nhận được bài thơ của anh đáp từ "PHẬN MỒ CÔI", đến nay Mạnh mới
trả lời đến anh.
Đọc bài thơ anh viết, anh em mình có cùng tâm trạng. Nhưng hy vọng anh em mình vẫn đứng vững vượt qua mọi nỗi buồn để sống và làm được gì đó cho chính mình và chia xẻ với những người cùng số phận.
Chúc anh sức khỏe và có nhiều bài thơ hay.
phamducmanh
Xin lỗi anh, nhận được bài thơ của anh đáp từ "PHẬN MỒ CÔI", đến nay Mạnh mới
trả lời đến anh.
Đọc bài thơ anh viết, anh em mình có cùng tâm trạng. Nhưng hy vọng anh em mình vẫn đứng vững vượt qua mọi nỗi buồn để sống và làm được gì đó cho chính mình và chia xẻ với những người cùng số phận.
Chúc anh sức khỏe và có nhiều bài thơ hay.
phamducmanh
Đinh
Dưỡng - 15/03/2013 16:11
Cha bỏ mẹ để con côi
cút
Cả cuộc đời hẫng hụt cô đơn
Chiều về nắng trải đường thôn
Cội xưa nẩy lộc, bến sông vặn mình
Dù đau khổ lặng thinh chịu đựng
Dẫu gian nan vẫn vững tấm lòng
Cuộc đời vay nợ long đong
Bao nhiêu hẹn, trút ra sông cả rồi.
Hai cuộc chiến vòng đời nghiệt ngã
Dòng lệ buồn lã chã diết da
Nay con sống ở quê nhà
Cha ơi! có thấu lệ sa gối mòn.
Con khao khát làm tròn chữ hiếu
Nhưng bao lần cha hiểu con đâu
Thế mà Người cũng nguyện cầu
Trước nơi cửa Phật “xắt câu” cháy lòng
Gạt giấc mơ chờ mong bước tiếp
Để mai sau “chuyển kiếp luân hồi”
Nợ vay quá nửa cuộc đời
Nao nao giọt đắng, những lời chia xa
Độc hành tiếng nhạt nhòa uất hận
Rủi may nhờ số phận ngày mai
Sông sâu uốn khúc chảy hoài
Cầu nay đã bắc chờ ai trở về…
Tân An
Cả cuộc đời hẫng hụt cô đơn
Chiều về nắng trải đường thôn
Cội xưa nẩy lộc, bến sông vặn mình
Dù đau khổ lặng thinh chịu đựng
Dẫu gian nan vẫn vững tấm lòng
Cuộc đời vay nợ long đong
Bao nhiêu hẹn, trút ra sông cả rồi.
Hai cuộc chiến vòng đời nghiệt ngã
Dòng lệ buồn lã chã diết da
Nay con sống ở quê nhà
Cha ơi! có thấu lệ sa gối mòn.
Con khao khát làm tròn chữ hiếu
Nhưng bao lần cha hiểu con đâu
Thế mà Người cũng nguyện cầu
Trước nơi cửa Phật “xắt câu” cháy lòng
Gạt giấc mơ chờ mong bước tiếp
Để mai sau “chuyển kiếp luân hồi”
Nợ vay quá nửa cuộc đời
Nao nao giọt đắng, những lời chia xa
Độc hành tiếng nhạt nhòa uất hận
Rủi may nhờ số phận ngày mai
Sông sâu uốn khúc chảy hoài
Cầu nay đã bắc chờ ai trở về…
Tân An
-----------------------------------------------------
Chùm
thơ Xuân Phạm Đức Mạnh.
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
TÌNH XUÂN
Một chút tình xuân gửi quê nhà
Cho lòng ấm lại chốn phương xa
Quên đi tất cả buồn năm cũ
Vui với xuân non rực sắc hoa.
Tp.HCM, 2005
Phạm Đức Mạnh
XIN ĐỪNG HỎI
Xin gửi cả mùa xuân về quê mẹ
Chỉ giữ trong tim nỗi nhớ cồn cào
Trời Sài Gòn tia nắng nhàn thong thả
Bên sắc mai vàng đón tết nôn nao
Đường phố rộng thênh ngập đầy hương gió
Cùng xuân đi - em mang hết niềm vui
Tôi ở lại uống cạn dòng lặng lẽ
Bụi thời gian mờ phủ dấu chân người
Hương khói tổ tiên - tôi thắp vào dĩ vãng
Đời xa quê - hồn vẫn gửi quê nhà
Chốn linh thiêng xin Ngài tha thứ
Thân phận người ẩn khuất phương xa
Đừng hỏi vì sao tôi trói mình xứ lạ
Mắt lệ khô rong ruổi áng mây trôi
Một lần xa quê - ngàn lần thấu hiểu
Người đi xa sao không thấy xuân cười?
Sài Gòn, Xuân 2013
Phạm Đức Mạnh
BÙA XUÂN
Anh xâu từng hạt nắng vàng
Tặng em chuỗi ngọc dung nhan của trời
Xuân đầy mê mải du chơi
Gặp em lộng lẫy - rối bời mắt ghen
Đa tình kề sát môi em
Xuân trao lộc nhớ trắng đêm giao thừa
Thương em - hái tiếng chuông chùa
Để em thoát khỏi phép bùa của Xuân.
Tp.HCM, 2013
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 05.02.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
XUÂN
VINH CHÚC CẬU VUI VỚI MỢ TẾT XA NHÀ
XUÂN về Quí Tỵ nở muôn hoa
VINH dự nhận thơ cậu ở xa
CHÚC phúc thọ hòa năm Quí Tỵ
CẬU vui với mợ tết xa nhà .
XUÂN về Quí Tỵ nở muôn hoa
VINH dự nhận thơ cậu ở xa
CHÚC phúc thọ hòa năm Quí Tỵ
CẬU vui với mợ tết xa nhà .
đinh xuân
vinh
------------------------------------------------
Chùm
thơ “Chỉ tôi buồn là đủ” của Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
CHỈ TÔI BUỒN LÀ ĐỦ
Ôm đàn gió - một mình nghêu ngao hát
Từng giọt âm thanh lạc lõng vô hồn
Làm tê lạnh cả khoảng trời năm cũ
Người ở, người về phờ phạc tiễn hoàng hôn
Ôm cô đơn - một mình nghêu ngao hát
Tôi đón xuân trong nước mắt người buồn
Từng giọt nhớ vô tình thấm vào kỷ niệm
Phút giao thừa gió tủi nấc từng cơn
Ôm tâm tư - một mình nghêu ngao hát
Tất cả đắng cay tôi nhận hết về mình
Chỉ xin mót niềm vui thừa sót lại
Để đầu xuân có chút lộc hồi sinh
Ôm hờn dỗi - một mình nghêu ngao hát
Để người vui thanh thản thong dong
Mùa xuân đến - chỉ tôi buồn là đủ
Đừng một ai bối rối yếu lòng
Ôm cả trời non - một mình nghêu ngao hát
Cho mọi người líu ríu bước chân xuân
Suốt đầy năm ngập tràn may mắn
Ước nguyện trào dâng hạnh phúc trong ngần.
Xuân Quý Tỵ 2013
Phạm Đức Mạnh
THÔI ĐÀNH
Thôi đành bỏ lại sau lưng
Những cơn mưa lạnh rưng rưng nhớ nguồn
Thôi đành xếp lại chiều buồn
Gọi mây, gửi gió dong buồm đi xa
Đã quen kiếp sống xa nhà
Gánh bao khổ ải đi qua trường đời
Tình phai - xoay đổi thế thời
Tình xưa, nghĩa cũ - quết vôi ăn trầu
Nghẹn ngào đong cả bể dâu
Nghĩa tình huynh đệ nhuộm màu hợp tan
Ngậm ngùi thân phận gian nan
Bơ vơ ta đến niết bàn cầu may
Thôi đành trả hết sầu vay
Ta xay nóng giận, bán ngày lặng im
Nỗi đau mặn chát trong tim
Cho không ai nhận - nhờ em giữ dùm.
Tp.HCM, 2013
Phạm Đức Mạnh
TẾT ẤM CHO EM
Hết thảy mọi người về quê ăn tết
Chỉ còn anh với gió và mây
Những con đường ngẩn ngơ sạm nắng
Sót lại tiếng chim xa tổ lạc bầy
Góc phố nhẹ bóng người phẳng lặng
Mặt trời cong rót hơi ấm cho em
Để phương Bắc nơi này ngày tết ấm
Nụ cười đầy trong ánh mắt người quen
Anh gửi nhớ em sấy mùa đông lạnh
Cho sắc đào quyến rũ dải mây trôi
Đừng quên nhé tặng anh câu đối đỏ
Ước mơ nồng nàn say ngất bờ môi.
Quý Tỵ 2013
Phạm Đức Mạnh
ĐẦU NĂM
Lên chùa hái lộc, xin xăm
Cầu duyên, cầu phúc cả năm an lành
Lên chùa hái ước mơ xanh
Tu tâm, tích đức mong thành Thánh nhân
Đầu năm dắt cả trời xuân
Cùng em trẩy hội đình gần, chùa xa
Tạ ơn tình mẹ bao la
Tạ ơn thần thánh cho ta sáng lòng
Tạ ơn phúc tổ Vua Hùng
Cho ta dòng máu con Rồng cháu Tiên
Đầu năm trút hết ưu phiền
Quanh năm hái quả bình yên lộc vàng
Hết năm lại đón xuân sang
Công thành danh toại về làng thêm vui
Đầu năm xóa hết ngậm ngùi
Cả năm tận hưởng ngọt bùi trời cho
Xin đừng tính toán so đo
Tâm xà tích độc co ro một mình
Đầu năm chăm nụ trường sinh
Cả đời con cháu lung linh đức vàng.
Tp.HCM, 18.02.2913
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 18.02.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm
thơ “Ngắm Em” của Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
NGẮM EM
Giận mặt trời nóng chảy đất phương Nam
Em đội bài thơ ngọt ngào xứ Huế
Tà áo trắng ôm đường cong diễm lệ
Khiến gió đa tình mê mẩn mắt người qua
Em rực rỡ như sắc hoa ngày tết
Ngát hương thơm như tắm đóa sen hồng
Anh mê mải như con thuyền quên bến
Say lờ đờ trôi nổi giữa dòng sông
Anh không thể ngăn vầng trăng đau khổ
Ghen với em khi khuyết, khi đầy
Anh xấu tính chỉ muốn em lộng lẫy
Để ngắm em hai bốn tiếng mỗi ngày.
SG, 2013
Phạm Đức Mạnh
ĐIỂM TÂM MẶT TRỜI
Thấm đượm màn đêm tẩm gió sương
Tôi điểm tâm mặt trời đỏ rực
Tiếng gà gáy giòn tan thơm phức
Đủ no nê bương chải mỗi ngày
Tôi nghĩ mình như một gã điên say
Sinh tật nghiện mặt trời buổi sáng
Chỉ một lần bình minh không ló dạng
Tôi hoang mang ôm những gióng mưa dài
Vẫn cơn thèm khi thức dậy sớm mai
Tiếng gà thơm, mặt trời nóng hổi
Thương em miền xa lạnh run khát đợi
Một chút nắng vàng le lói mùa đông
Điểm tâm mặt trời mỗi sáng chờ mong
Tôi sợ vuột mất thời gian trong vắt
Sợ tình người giữa dòng đời tất bật
Dẫm đạp nhau khi đói khổ, cùng đường
Điểm tâm mặt trời - no nhớ, đầy thương
Của trời đất - không của riêng ai cả
Để mỗi ngày trôi sinh sôi điều lạ
Không phân thấp hèn, không kẻ giàu sang
Dù vui buồn, vất vả, gian nan
Tôi không quên điểm tâm mặt trời mỗi sáng.
SG, 2.2013
Phạm Đức Mạnh
CON TÀU THỜI GIAN
Anh đóng con tàu thời gian
Chở đầy cho em kỷ niệm
Dòng sông thương - chảy xuôi về biển
Dòng sông thương - chảy mãi về nguồn
Hè thơ ngây rón rén bắt chuồn chuồn
Cắn rốn đau để mau biết lội
Cào bếp lửa nhón củ khoai nóng hổi
Giấu lưng quần chân nhảy điệu lưng tưng
Cắn ổi xanh chát ngọng lưỡi em mừng
Đôi mắt sáng vương đầy bột nắng
Khóm tre đung đưa ngủ trưa im lặng
Tiếng ve khò khè kéo gỗ bờ ao
Anh đóng con tàu thời gian
Chở đầy tiếng dế mèn rúc rích
Hoa bưởi trắng tinh ngủ vùi trên sách
Ngạt ngào theo giấc mơ bay
Chở ý nghĩ rối tung của em thơ ngây
Bụng lép xẹp dìu đói nghèo cầm cố
Chia sớt niềm vui cho từng ngõ nhỏ
Chân sáo đến trường miệng hát nghêu ngao
Anh chở cho em nỗi nhớ khát khao
Mùi bồ kết tỏa hương thơm ngậy
Mẹ đợi con yêu mỗi chiều thứ bảy
Quyện bước người qua vương vấn khó về
Con tàu thời gian buông neo cơn mê
Em tuổi đôi mươi - trăng rằm tức tối
Sóng hừng hực cơn cuồng ghen dữ dội
Biển mênh mông buồn xơ xác hoang tàn
Em ngồi trên con tàu thời gian
Đi hết triền thơ tới bờ vất vả
Trộn dĩ vãng xây vách đời mới lạ
Hối hả miền yêu quyến rũ chờ em
Nghiêng chiều tương tư quét con tàu thời gian
Anh nhặt hết âu lo bám trên màu nhớ
Để con tàu em đi không một lần trắc trở
Trọn cuộc đời ngào ngạt gió thương bay.
SG, 2.2013
Phạm Đức Mạnh
VƯỜN THƯƠNG
Anh trải ước mơ giữa vườn thương
Chờ hoa em nở ngát mùi hương
Trăm năm cùng hẹn hoàng hôn đến
Hái quả trường xuân tặng thiên đường.
SG, 2013
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 25.02.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm
thơ Lời Mẹ của Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
LỜI MẸ
Khi con cất tiếng chào đời
Vòng tay mẹ ẵm là trời của con
Con tìm bầu sữa ngọt thơm
Con đâu hay mẹ sớm hôm nhọc nhằn
Không vì để có miếng ăn
Mà lo cả mảnh trăng rằm cho con
Con ơi uống tiếng ầu ơ
Đừng quên đời mẹ chắt từ khổ đau
Quê hương giặc giã hai đầu
Đói nghèo, mất mát san nhau tình người
Mẹ nuôi con lớn lên rồi
Con đi sẽ hiểu biển trời nước non
Giờ con đã đủ lớn khôn
Ước mơ đời mẹ là con diệu kỳ
Mẹ không ngăn bước con đi
Không mềm giọt lệ chia ly bồi hồi
Nay con mẹ lớn thật rồi
Tự con lựa chọn khoảng trời con yêu
Đời cha sương gió quá nhiều
Can trường mẹ gánh bao nhiêu năm ròng
Trăng tròn, trăng khuyết mỏi mong
Đợi cha - mẹ lội quanh vòng thế gian
Giờ thêm - tổ quốc nguy nan
Biển đông dậy sóng giặc càn đảo xa
Trời của ta, đất của ta
Bốn ngàn năm vẫn chói lòa chiến công
Kẻ nào xâm phạm núi, sông
Đầu rơi, máu chảy chết không đường về
Đời con - thêm một lời thề
Chưa tan lũ giặc chưa về nghe con
Giờ thêm một cuộc chia tay
Dẫu cho lòng mẹ cuộn đầy nhớ thương
Hiên ngang con mẹ lên đường
Dệt nên thế hệ làm gương soi đời
Mai ngày đất nước yên vui
Nụ cười êm ả - mẹ ngồi ngắm con
Dù cho muôn vạn điều hơn
Sao bằng nguồn cội nước non của mình.
Phạm Đức Mạnh
SINH NHẬT
Khi xưa - mùng 4 tháng 3
Ngày ta bật khóc oa oa chào đời
Mẹ vui gương mặt rạng ngời
Cha say hạnh phúc nụ cười hoan ca
Hôm nay - mùng 4 tháng 3
Là ngày sinh nhật của ta nữa rồi
Dọc ngang khắp bốn phương trời
Đắng cay nếm đủ, ngậm ngùi đã qua
Ta mừng sinh nhật cho ta
Đung đưa thân phận khỉ già Bính Thân
57 năm kiếp phong trần
Gánh thời gian đổi sắc xuân lâu tàn
Dẫu còn chút vốn đa mang
Trái tim đã mệt còn ham hố gì
Lỗ lời thôi tính làm chi
Thảnh thơi ta chọn lối đi… nhẹ lòng.
Tp.HCM, 2013
Phạm Đức Mạnh
NẾU EM TÀNG HÌNH
* Sự thịnh vượng tốt nhất, hoặc tệ nhất, của một người đàn ông là vợ của anh ta.
(Thomas Fuller)
Giả sử một ngày em tàng hình biến mất
Anh vô tư khoái chí cười tươi
Bay nhảy tứ tung chà đời cho đã
Tự do thả mình không trọng lượng ăn chơi
Đôi, ba ngày em tàng hình đâu đó
Anh cần chi nơi chốn đi về
Khi mỏi mệt gục đầu lên vườn gió
Giường vu vơ ru anh vào cơn mê
Nếu em tàng hình nhiều ngày vời vợi
Anh cô đơn chìm tận đáy khổ đau
Bao thứ trên đời chổng đầu lộn ngược
Nồi canh nấu nhầm toàn những gốc rau
Ngày cứ phình ra, đêm ốm dài vô tận
Không có em - anh xơ xác bờ thương
Đôi mắt quầng thâm, tâm hồn teo tắt
Bếp lửa âm u đói bữa cơm thường
Anh ngơ ngẩn ngồi chắp từng sợi nhớ
Ngóng tìm em qua tia nắng mặt trời
Mây sầu muộn đìu hiu về bến đợi
Lặng lẽ vô tình làm mắt lệ trăng rơi
Ngôi nhà thiếu em - từng giờ khô héo
Anh lang thang như ngọn gió bụi đời
Những ý nghĩ xa xăm bắt đầu run rẩy
Đêm trắng vật vờ sợ giấc mơ rơi
Về đi em - đừng tàng hình nữa nhé
Về bên nhau trong biển nhớ dịu êm
Anh thấm thía nỗi buồn cô độc
Vấu víu khoảng không khàn giọng gọi em.
SG, 3.2013
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 02.3.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm
thơ Hoài tưởng của Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
HOÀI TƯỞNG
Chiều chiều dong ước mơ hồng
Cùng em sang bến chờ mong ta ngồi
Mắt bên lở, lòng bên bồi
Thương con sóng khổ biết nơi nào về
Gió thừa thổi buốt sông quê
Thân bàng trơ trụi ngủ mê đầu làng
Qua cầu dĩ vãng bỏ hoang
Dấu chân kỷ niệm ố vàng đợi ta
Cả đời lấm bụi bôn ba
Hái chùm thơ mộng, ngắm hoa xứ người
Giật mình cha, mẹ - xa rồi
Chỉ còn ta với góc trời rêu phong
Ngậm ngùi ngồi gỡ mùa đông
Sao không gỡ được cơn dông cuộc đời?
Sg, 3.2013
Phạm Đức Mạnh
BẾN SINH ĐÔI
Ngày xưa là bến khổ
Hôm qua là bến lo
Hôm nay là bến hẹn
Ngày mai là bến mơ
Bến nào em chờ anh
Bến nào thương và nhớ
Bến nào anh mắc nợ
Suốt cuộc đời yêu em
Có biết bao nhiêu bến
Cứ giăng đầy thế gian
Sao có người chỉ gặp
Bến hư vô phũ phàng
Cô đơn là bến lở
Tình duyên là bến bồi
Cùng bên nhau hạnh phúc
Là bến tình sinh đôi.
SG, 2013
Phạm Đức Mạnh
LỖI NGƯỜI XA QUÊ
Có lỗi với tổ tông
Có lỗi với dòng sông đất mẹ
Nên bầu trời quê bao chiều nắng ế
Dòng sông nước đỏ hoang
Thương mẹ mỏi mòn gói cột thời gian
Tuổi thơ đắng cay dập vùi trên bãi cỏ
Vũng trâu đằm - nơi tôi lớn lên ở đó
Đục ngầu trong ký ức đi xa
Đỏ mọng tiếng ve ngân nga
Cây vải trăm năm cố chờ tôi trở lại
Thân mít nén đau - bị vạc từng rễ cái
Cho thỏa lòng quết nhựa dán diều bay
Mang nỗi nhớ ra đi với kỷ niệm dâng đầy
Theo những nẻo đường hành quân vất vả
Cả trong những cơn sốt run, oằn người vật vã
Cơn mê man vẫn thầm gọi quê hương
Nguyên vẹn trở về trong nhịp yêu thương
Khi đồng đội vội vàng nơi chiến trường yên nghỉ
Tôi uống cạn nỗi đau, xé toang dòng suy nghĩ
Lao vào dòng đời đen trắng dấn thân
Gói hết tình quê trong chớp mắt quây quần
Tôi lại ra đi với ước mơ cháy bỏng
Đến nơi dòng sông ngọt ngào tiếng sóng
Tình người hương mật đất phương Nam
Lại về nơi rừng đước, rừng chàm
Trái vú sữa ngọt thơm như bầu sữa mẹ
Hạt gạo bùi phù sa sau mùa mưa lũ
Ánh mắt người con gái lung liêng
Đêm đêm ngồi lau vầng trăng phủ mờ nỗi sầu riêng
Giỗ giấc ngủ bằng lời tự ru tháng năm đi biền biệt
Mới thấy dòng thương cả đời da diết
Thấm đượm mảnh đất cằn nơi đã sinh ra
Nhớ quê hương - lỗi của người đi xa
Để bến đợi trông chờ mong khắc khoải...
SG, 2013
Phạm Đức Mạnh
CON KIẾN KIỆN CỦ KHOAI
Con kiến đi kiện củ khoai
Kiện trên, kiện dưới chẳng ai ngó ngàng
Sầu lòng kiến gặp cái thang
Quyết lên trời hỏi rõ ràng ngô khoai
Trời cao cũng chẳng có ai
Chắp tay kiến lạy thiện tai rồi về
Cùng đường kiến kiện cơn mê
Sáng ra tỉnh mộng bốn bề như không.
Sài Gòn, 2013
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 12.3.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Biết
dừng/ Chén mơ – Thơ Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
BIẾT DỪNG
Ngày nào cũng như cái máy
Cứ lao vào nhịp sang, hèn
Không có phút nhìn mặt trời mỗi sáng
Sống làm chi giống kiếp đỏ đen
Có khác nào như một con robot
Gắn chíp điện tử toàn cầu
Dù hiện đại, đắt tiền bao nhiêu chăng nữa
Cũng chỉ thỏa lòng nhà sáng chế khen nhau
Nếu tự biến mình thành người công nghiệp
Ánh mắt loang nhìn mọi thứ vô hồn
Không một lời thương dành cho người vợ
Nụ cười trong - mỗi lúc đi, về
Không cho con vòng tay tình phụ tử
Chính ta là một gã u mê
Của cải, bạc tiền - có ai không muốn
Quyền lực, địa vị - giấc mơ của kẻ bán, người mua
Là sân chơi của những trò đùa
Là thuốc thần hám danh
Kẻ tham lam, thích phiêu lưu mạo hiểm
Chỉ muốn sống cho mình
Nhưng đời người
Không phải là hằng số bất biến
Không phải là thánh thần
Làm sao tìm ra trái đào tiên
Ăn - để trường sinh, bất tử
Số phận là hiện hữu
Chẳng ai được sống hai lần
Sao cứ giành nhau những gì không phải là sự sống
Chỉ vì toan tính thiệt hơn
Biết đủ thì đủ - (tri túc chi túc) *
Sự sung sướng - do mình tạo ra
Để có được nụ cười viên mãn
Hãy mềm lòng ngồi ngắm nhành hoa
Hãy gạt bỏ mọi bộn bề, tất bật
Ngồi quậy ly cà phê dân dã vỉa hè
Uống giọt đắng nhìn đời đôi mắt đắng
Sẽ thấy thời gian quằn nhịp giữa trưa hè
Biết dừng đúng lúc - (tri chỉ tri phúc)*
Hơn nhau này nọ… để làm chi
Đừng vì lòng tham dìm nhau vào bể khổ
Để đời sau chua chát đeo trùy
Hãy chậm rãi ung dung, thanh thản
Để mỗi ngày ta yêu chính ta hơn
Để mỗi giờ vàng xoay dòng thương nhớ
Hạnh phúc trong ta giản dị đời thường.
Tp.HCM, 2013
Phạm Đức Mạnh
----
* “tri túc chi túc, hà thời túc” - biết đủ thì đủ và lúc nào cũng đầy đủ cả; “tri chỉ tri phúc” - biết dừng đúng lúc là biết hưởng phúc – Luân lý trong Đạo Đức kinh của triết gia Lão Tử.
----
CHÉN MƠ
Mỗi ngày uống một chén vui
Chén thương em rót ngọt mùi hương quê
Chén cười như có bùa mê
Mới vừa chạm mắt đã tê cả lòng
Chén tình sắc cạn dòng sông
Khiến anh mắc nghẽn đường không lối về
Thôi thì góp bánh phu thê
Bên này bên ấy môi kề môi say
Trời cho duyên phận kiếp này
Chén mơ uống mãi cả ngày lẫn đêm.
SG, 3.2013
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 15.3.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Trường
Sa và bài học 4000 năm/ Đời qua hai lần đò – Thơ Phạm Đức Mạnh.
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
TRƯỜNG SA VÀ BÀI HỌC 4000 NĂM
Chưa một lần đặt chân lên đảo
Chưa một lần tận mắt thấy Trường Sa
Chưa một lần tắm gió mặn, mưa hoa
Mà sao thấy trái tim đau nhói
Hết dải đất biên cương
Dấu răng kẻ xâm lăng cắn xé
Vết thù đau buốt chưa lành
Chúng lại điên cuồng xăm nát biển tươi xanh
Biển dịu êm lung linh đảo chìm, đảo nổi
Biển tinh khiết những ước mơ vẫy gọi
Và cướp đi chân lý hòa bình
Xâm phạm chủ quyền, gây hấn chiến tranh
Xương máu dân tộc ta lại đổ
Gạc Ma, Len Đao, Cô Lin…bùng bùng bão tố
Những con tàu HQ-505-604-605…nằm lại biển sâu
Trở thành chứng nhân lịch sử
Vạch mặt sự hiểm nguy đang thách thức toàn cầu.
Dân tộc Việt Nam
Từ thưở tổ tiên Vua Hùng dựng nước
Chỉ cầu mong quốc thái dân an
Trời yên, biển lặng
Nhưng truyền kiếp lũ quân xâm lược
Từ -Triệu, Hán, Ngô, Tần, Tống, Đường, Nguyên, Minh, Thanh…
Và cho đến cả bây giờ
Chưa khi nào chúng để nước ta yên.
Tiếp nối các triều xưa: Đinh, Lý, Trần, Lê…
Đến thời đại Hồ Chí Minh
Thời nào cũng lẫy lừng chiến công hiển hách
Thời nào cũng sinh ra những anh hùng, hào kiệt
Khiến kẻ thù tan tác chim muông
Bài học lịch sử 4.000 năm
Vẫn nóng hổi trên từng tấc đất
Vẫn cuồn cuộn sóng căm thù phẫn uất
Vẫn sục sôi trong dòng máu Lạc Hồng.
Trường Sa
Năm 1988
Ngày 14 tháng 03
Mãi mãi in vào lịch sử
Sáu mươi tư chiến sỹ
Sáu mươi tư ngọn đuốc sáng ngời
Sẵn sàng hy sinh đánh đổi cuộc đời
Vì tổ quốc thiêng liêng
Không cho kẻ thù làm vấy bẩn ánh bình minh
Cướp đi một làn gió mềm
Một giọt nước tinh khôi giữa biển.
Cuốn lá cờ tổ quốc lên mình
Các Anh - đón cái chết không hề do dự
Trước khi kết thành vòng tròn bất tử
Vẫn bình thản, ung dung
Dành những giây còn lại cuối cùng
Hôn lên lòng mẹ mênh mông
Tạm biệt người thân
Một nỗi nhớ và lời xin lỗi nồng nàn cho vợ
Một nụ hôn còn nợ người yêu
Và niềm thương sâu thẳm trong tim
Gửi gió
Gửi vào biển, trời chia ly rực đỏ
Trước lúc ngàn trùng cách trở
Cho con.
Không so đo tính toán
Không sờn lòng, hoảng loạn
Các Anh - nung ngọn lửa căm hờn từ huyết mạch xông lên.
Đất nước ta nhỏ bé
Nhưng không bao giờ chấp nhận cúi đầu làm nô lệ
Không dung tha lũ bành trướng, bá quyền.
Ngày xưa - năm 179 trước Công Nguyên
Triệu Đà mưu mô quỷ quyệt
Nỏ Thần rơi vào tay giặc
Thành Cổ Loa bị mất
An Dương Vương nhảy xuống biển quên mình
Hôm nay
Sáu mươi tư linh hồn quả cảm hy sinh
Đã gặp ông trong ngôi nhà lịch sử
Ông cùng họ lật từng trang quá khứ
Tố cáo kẻ thù giả dối, nhuốc nhơ
Trong đầu bỗng mọc thêm đường lưỡi bò
Dọa con cháu, đánh lừa nhân loại.
Không thể mãi lặng im
Để kẻ mạnh xông vào nhà quậy phá
Biến thế giới phẳng thành điểm chết
Bằng những trò trí tuệ đảo điên
Ỷ thế đổi trắng thay đen
Ăn cướp.
Không thể để thêm một lần mất nước
Để kẻ vừa ăn cướp, vừa la làng ngỗ ngược
Hung hăng lấn chiếm nước mình.
Tất cả mọi hy sinh
Không được ai quên lãng
Nếu kẻ thù vẫn không muốn cho ta trời yên, biển lặng
Ta lại dìm chúng vào bài học 4000 năm.
Tp.HCM, 3.2013
Phạm Đức Mạnh
ĐỜI QUA HAI LẦN ĐÒ
Cuộc đời tắm nỗi buồn, lo
Phải san hai chuyến lụy đò qua sông
Đò tình đầy ắp bão dông
Hất tôi xuống đáy Sông Hồng chơi vơi
Đò cay đắng chở vào đời
Liêu xiêu bước hụt tận nơi khốn cùng
Bám vào lòng mẹ bao dung
Tôi nhai nước mắt lạnh lùng buông rơi
Nhặt từng kỷ niệm mê chơi
Xếp vào vườn hận chờ thời, cầu may
Nổi chìm trôi khắp đó đây
Hồn tôi bồi đắp phủi đầy phù sa
Bơ vơ xẻ khổ cất nhà
Chở che khát vọng vượt qua tủi hờn
Sang sông - sợ bến đò trơn
Vô tình vấp ngã giữa cơn mưa rào
Gặp em chở nắng đi giao
Em cho hơi ấm dạt dào tình quê
Ngồi trên đò tỉnh, đò mê
Chùm mây ngần ngại bốn bề nhìn tôi
Mặt đời thường bạc như vôi
Sao em can đảm cho tôi trọ tình
Có em - tôi chính là mình
Chọn dòng đổi phận dập dình sóng êm
Nếu ai thuận chuyến đò yên
Xin đừng dại dột qua thêm đò buồn.
Tp.HCM, 2013
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 21.3.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm
thơ “Lỡ Bến” của Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
LỠ BẾN
Ngày xưa anh nghèo khổ
Chẳng dám nhìn em lâu
Chiều chiều khi tan sở
Chở ước mơ không màu
Giả vô tình không biết
Em có chồng xa quê
Anh con thuyền lỡ bến
Chở tương tư đi về
Bến tình khờ xưa ấy
Giờ chỉ còn sóng thơ
Bóng em nghiêng chiều vắng
Đổ nắng vàng bơ vơ
Em lấy chồng xứ lạ
Tỏ đường đi lối về
Anh con thuyền đơn độc
Nhìn nỗi buồn Sao Khuê.
Phạm Đức Mạnh
ĐỪNG ĐỂ EM MỘT MÌNH
Dù anh bận rộn đến đâu
Đừng để em đợi khổ đau mỗi chiều
Ngôi nhà nguội ngắt tình yêu
Hạt cơm khô cứng bao điều âu lo
Bạc tiền không thể thành thơ
Công danh không phải là bờ em yêu
Cuộc đời dài ngắn bao nhiêu
Làm sao tính được vạn điều chưa qua
Phù du thậm thụt trước nhà
Cô đơn như một bóng ma vật vờ
Lạnh lùng dọa cả giấc mơ
Cào xơ xác những đêm chờ đợi anh
Gồng mình nén hết âm thanh
Mà sao sợ hãi chòng chành bủa vây
Nếu còn duyên phận kiếp này
Anh đừng bỏ mặc em ngày lẫn đêm
Đời người con gái như em
Chỉ cần năm tháng êm đềm bên nhau
Giàu nghèo có ích gì đâu
Nếu trời hạnh phúc thẫm màu đỏ đen
Ước mong mỗi tối sáng đèn
Ngôi nhà em đợi lại quen dáng người
Lại trong veo ngập tiếng cười
Là anh - là cả cuộc đời em thương.
Phạm Đức Mạnh
TRÁI TIM NGOAN
Tội nghiệp trái tim bé nhỏ
Phải đập hơn trăm ngàn nhịp mỗi ngày
Mỗi lần mắt cháy bùng lên ngọn lửa
Thêm biết bao lần tim rối vì say
Anh nhẩm tính khi được trăm năm tuổi
Năm tỷ lần tim ngoan ngoãn chiều em
Nếu em thích đi dạo vườn trường thọ
Anh sẽ đón em bằng tàu gió dịu êm
Trăm mùa xuân tặng em chắc đủ
Chút xuân dư anh làm vốn riêng mình
Phòng bất trắc lúc con tim mỏi mệt
Khi một mình còn chút lãi hồi sinh
Không gục ngã - cả đời yêu cháy hết
Không xa hoa, lầm lối, lạc đường
Không mềm yếu lời tỏ tình ong bướm
Chỉ vì em tim mãi đập phi thường.
Phạm Đức Mạnh
VƯỢT QUA SỐ PHẬN
Kính tặng anh trai Phạm Mạnh Hùng.
Bước chân tấp tểnh nhịp đời
Giang tay ôm cả bầu trời khát khao
Anh ngồi mài phận lao đao
Dũa từng ý nghĩ xanh xao đói nghèo
Tật nguyền trọn kiếp mang theo
Dỗ cơn buồn tủi bủa đeo tháng ngày
Thân gầy dắt gió heo may
Đếm mùa cay đắng trả vay nợ nần
Nâng niu con tạo xoay vần
Anh mong gieo hạt phong trần trổ hoa
Dìu cơn đói vượt đường xa
Dẫn từng chữ khổ đi ra khỏi làng
Lấp đi những vũng sầu hoang
Cấy mùa mơ ước đầy tràn niềm vui
Gửi em ánh mắt ngậm ngùi
Gửi vườn kỷ niệm ngọt bùi nhớ thương
Anh đi rẽ lối, chọn đường
Chở niềm hy vọng đến trường cùng anh
Rời quê ra chốn thị thành
Như con thuyền nhỏ bồng bềnh bến dông
Bồn chồn phơi ngóng, gội trông
Thời gian quằn quại xước dòng ưu tư
Thương cha bị giặc cầm tù
Mẹ đau lệ thấm lời ru thắt lòng
Cắn răng gỡ nhịp long đong
Xua đi mặc cảm đục dòng tơ vương
Rủ trăng đến cả giảng đường
Hẹn ngày trở lại quê hương ngọt ngào
Bao năm gồng gánh lao đao
Anh về - mẹ khóc tự hào đón anh
Ước mơ danh toại, công thành
Cả đời tủi nhục đã lành vết thương
Ngàn năm đất ngọc Xuân Trường
Câu thơ anh dệt tình thương mãi đầy.
Tp.HCM, 4.2013
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 04.4.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
ĐỢI ANH
Hoàng hôn phủ kín nàn sương
Giờ nơi hai ngả
Con đường cách xa
Dấu xưa ký ức nhạt nhòa
Bên dòng đời vẫn
La đà dần trôi
Tưởng rằng mình đã nên đôi
Nào ngờ cau héo
Bỏ vôi một mình
Giầu nghèo ta vẫn chung tình
“Hạt cơm khô cứng”
Để mình còn nhau!?
Thiếu vôi làm nhạt miếng trầu
Thiếu anh, em sống
Ở đâu cũng buồn
Anh ơi! về với em luôn…
Cho đây thỏa ước!
Đò tình ai mang
Phải duyên phải nợ thì sang
Mưa cay khóe mắt
Lật trang thơ Kiều
“Tơ hồng” một chút liêu xiêu
Để đây xao xuyến ,
Ngầm yêu mât rồi?
Hoàng hôn phủ kín nàn sương
Giờ nơi hai ngả
Con đường cách xa
Dấu xưa ký ức nhạt nhòa
Bên dòng đời vẫn
La đà dần trôi
Tưởng rằng mình đã nên đôi
Nào ngờ cau héo
Bỏ vôi một mình
Giầu nghèo ta vẫn chung tình
“Hạt cơm khô cứng”
Để mình còn nhau!?
Thiếu vôi làm nhạt miếng trầu
Thiếu anh, em sống
Ở đâu cũng buồn
Anh ơi! về với em luôn…
Cho đây thỏa ước!
Đò tình ai mang
Phải duyên phải nợ thì sang
Mưa cay khóe mắt
Lật trang thơ Kiều
“Tơ hồng” một chút liêu xiêu
Để đây xao xuyến ,
Ngầm yêu mât rồi?
Trần Thị Tập
Đinh
Xuân Vinh - 06/04/2013 09:58
NỐI VẦN SỐ PHẬN
“Câu thơ anh dệt tình thương mãi đầy”
.
Gió đâu... đậu xuống vai gầy
Anh van gió đấy... đừng lay... nắng chiều.
Cuộc đời bóng xế liêu xiêu
Nghĩa tình huynh đệ bao nhiêu nỗi niềm.
Rượu quê, mua chợ Cát Xuyên
Men nồng ủ ngấu muộn phiền men say
Thời gian những tháng cùng ngày
Điêu linh mong nhớ, quá say quên về.
Gió lay vồng cải ven đê
Ngẩn ngơ lạc giữa đường về mưa trơn
“Tật nguyền trọn kiếp” giận hờn
“Dỗ cơn buồn tủi” cô đơn tháng ngày.
Bồ hòn đắng, ớt thì cay
Anh ngồi nhặt chút heo may cuối mùa.
Sương mù giăng võng đu đưa
Cho tình huynh đệ sớm trưa nương nhờ .
Mấy vần lắng đọng trong thơ
Bồ hòn thì đắng lại ngờ ớt cay.
Đinh Xuân Vinh
“Câu thơ anh dệt tình thương mãi đầy”
.
Gió đâu... đậu xuống vai gầy
Anh van gió đấy... đừng lay... nắng chiều.
Cuộc đời bóng xế liêu xiêu
Nghĩa tình huynh đệ bao nhiêu nỗi niềm.
Rượu quê, mua chợ Cát Xuyên
Men nồng ủ ngấu muộn phiền men say
Thời gian những tháng cùng ngày
Điêu linh mong nhớ, quá say quên về.
Gió lay vồng cải ven đê
Ngẩn ngơ lạc giữa đường về mưa trơn
“Tật nguyền trọn kiếp” giận hờn
“Dỗ cơn buồn tủi” cô đơn tháng ngày.
Bồ hòn đắng, ớt thì cay
Anh ngồi nhặt chút heo may cuối mùa.
Sương mù giăng võng đu đưa
Cho tình huynh đệ sớm trưa nương nhờ .
Mấy vần lắng đọng trong thơ
Bồ hòn thì đắng lại ngờ ớt cay.
Đinh Xuân Vinh
-----------------------------------------------------------------
Chùm
thơ “Đừng theo trăng em nhé” của Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
ĐỪNG THEO TRĂNG EM NHÉ
Em ơi trăng sáng quá
Đừng thả hồn đi đâu
Nhỡ mềm lòng vương vấn
Khiến tim anh rỉ sầu
Dù thoáng vô tình thôi
Trăng liếc nhìn khêu gợi
Xin em đừng mở lối
Đau nhói lòng người yêu
Em ơi trăng sáng quá
Đừng một mình rong chơi
Lỡ mủi lòng vấp ngã
Em giết anh… mất rồi
Đừng theo trăng em nhé
Khi một mình đơn côi
Trăng càng buồn càng tỏ
Rót men tình lả lơi
Đừng theo trăng em nhé
Lạc biển đời mênh mông
Nhỡ gặp cơn sóng lạ
Cuộc đời thành hư không
Hãy cùng trăng lứa đôi
Tát bể sầu ngăn lối
Phía yêu thương em đợi
Phía đợi chờ anh mong
Đừng theo trăng em nhé
Dù chỉ vô tình thôi
Nếu nơi nào trăng sáng
Đừng mân mê đến ngồi.
Phạm Đức Mạnh
AI CŨNG CÓ THỂ SAI LẦM
Điện thoại cho anh
Không phải để em phân trần phải, trái
Không phải để xem ai thắng, bại
Ánh mắt nhìn nhau qua bãi chiến trường
Em chỉ muốn cho nhau yêu thương
“Quê hương là chùm khế ngọt” (1)
Buổi sáng bình minh được nghe chim hót
Mỗi ngày đi qua còn lại nụ cười
Điện thoại cho anh sao lòng chơi vơi
Tiếng được, tiếng rơi vào khoảng trời hờ hững
Tiếng lạnh nhạt như ngoài vùng phủ sóng
Để chiều hoang loang nỗi nhớ không màu
Nếu uống cạn thay anh tất cả khổ đau
Để trái tim nát tan hồi sinh trở lại
“Một lần ngã là một lần bớt dại…” (2)
Em đâu so đo tính toán riêng mình
Ai cũng có thể sai lầm trong cuộc sống mưu sinh
Ai cũng có thể sai lầm không làm tròn chữ hiếu
Ai cũng có thể sai lầm trong tình trường trắc trở
Mặc cảm làm chi - đày đọa người thân
Đời người - ai cũng có thể sai lầm
Sau mặt phẳng vinh quang là bóng tối
Ai cũng có thể vướng bẫy tiền-tình-tù tội
Từ thiên đường rớt địa ngục trần gian
Hãy chôn vùi những tiếc nuối thở than
Những men say khiến đất trời sụp đổ
Hãy trở lại bên chiều thương, đêm nhớ
Hết thảy sai lầm tan biến… chỉ còn em
Em ước gì sau bão tố đảo điên
Biển lại dịu êm ngọt ngào sóng hát
Anh lại bên em lắng sâu dào dạt
Cùng em tận cùng sướng khổ có nhau
Điện thoại cho anh nghe âm thanh muôn màu
Em hiểu trái tim anh thay đổi
Nếu thêm một lần anh quên đường lạc lối
Sẽ mãi mất em dù chỉ vô tình.
Tp.HCM, 4.2013
Phạm Đức Mạnh
----
(1) Thơ Đỗ Trung Quân
(2) Thơ Tố Hữu
----
SỢ
Một cô gái TTT viết rằng:
“Bỗng dưng em sợ ma trơi,
Sợ ru của
gió sợ lời của đêm,
Sợ
đường đang lạ thành quen,
Sợ
câu nửa nổi nửa chìm người dưng”
-bài thơ này hy vọng sẽ giải tỏa
trong cô những nỗi sợ.
Bị thương - chim sợ cành cong
Tình yêu sợ kẻ hai lòng đổi thay
Sợ cơn gió lả lơi mây
Sợ lùm cây rậm ban ngày có ma
Sợ đêm cô độc ở nhà
Bóng trăng thậm thụt con ma lẻn vào
Ma chơi - hình dạng ra sao
Mà em sợ cả mưa rào tháng năm
Sợ ao cá lặn biệt tăm
Sợ nghe tiếng kén con tằm se tơ
Bồn chồn sợ cả giấc mơ
Người khi xưa ấy - bây giờ người dưng
Buồn vui - cũng có bến dừng
Lỡ rơi bến khổ cũng đừng sợ thêm
Chim khôn - hót tiếng dịu êm
Người khôn biết phải làm mềm nỗi đau
Quên đi những chuyện đẩu đâu
Tĩnh tâm ủi lại vết nhàu thời gian
Hãy cầm duyên số trời ban
Giải đi cho hết đa đoan kiếp người
Đốt đi những mảnh tình rơi
Bao nhiêu nỗi sợ trong đời cũng tan
Khi mai tim lại rộn ràng
Nhớ cho anh quả hồng nhan mang về.
SG, 4.2013
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
Bị thương - chim sợ cành cong
Tình yêu sợ kẻ hai lòng đổi thay
Sợ cơn gió lả lơi mây
Sợ lùm cây rậm ban ngày có ma
Sợ đêm cô độc ở nhà
Bóng trăng thậm thụt con ma lẻn vào
Ma chơi - hình dạng ra sao
Mà em sợ cả mưa rào tháng năm
Sợ ao cá lặn biệt tăm
Sợ nghe tiếng kén con tằm se tơ
Bồn chồn sợ cả giấc mơ
Người khi xưa ấy - bây giờ người dưng
Buồn vui - cũng có bến dừng
Lỡ rơi bến khổ cũng đừng sợ thêm
Chim khôn - hót tiếng dịu êm
Người khôn biết phải làm mềm nỗi đau
Quên đi những chuyện đẩu đâu
Tĩnh tâm ủi lại vết nhàu thời gian
Hãy cầm duyên số trời ban
Giải đi cho hết đa đoan kiếp người
Đốt đi những mảnh tình rơi
Bao nhiêu nỗi sợ trong đời cũng tan
Khi mai tim lại rộn ràng
Nhớ cho anh quả hồng nhan mang về.
SG, 4.2013
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 10.4.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
thấy
anh nhắc đừng theo trăng vậy xin ĐỪNG THEO TRĂNG ANH NHÉ
Vì trăng sáng quá trăng ơi!
Ngóng anh nên trọn một đời vấn vương
Mềm lòng lỡ trót nhớ thương
Ta như chim nhỏ lạc đường bão giông.
Về làng ghé bến thăm sông
Vô tình thôi cũng liếc trông gọi đò
Xin anh đừng có hẹn hò
Khêu gợi nỗi nhớ đói no “nhói lòng”
Dốc bồ thương kẻ ăn đong
Trăng ơi sáng quá mủi lòng rong chơi
Một mình lẻ bóng thuyền trôi
Để cho con nước chảy xuôi mất rồi!
“Men tình” giờ lại “đơn côi”
“Theo trăng” anh nhé! “lả lơi” “càng buồn”
Trăng tròn em đã lớn khôn
Một mình “càng tỏ” “càng buồn” nhé anh.
Công cha nghĩa mẹ sinh thành
Gặp “cơn gió” lạ tan tành biển khơi
Hư không lạc bến, lạc đời
Theo trăng nhỡ gặp biển trời mênh mông.
Bến chờ bến đợi bến mong
Cùng trăng xin hãy nối lòng đợi em
Thiếu gừng sao làm được nem
Nửa đời mãi khóc vẫn thèm… bỗng dưng.
Trăng ơi sáng quá thôi đừng
Vô tình thôi cũng xin dừng tại đây./.
Đinh Xuân Vinh
Vì trăng sáng quá trăng ơi!
Ngóng anh nên trọn một đời vấn vương
Mềm lòng lỡ trót nhớ thương
Ta như chim nhỏ lạc đường bão giông.
Về làng ghé bến thăm sông
Vô tình thôi cũng liếc trông gọi đò
Xin anh đừng có hẹn hò
Khêu gợi nỗi nhớ đói no “nhói lòng”
Dốc bồ thương kẻ ăn đong
Trăng ơi sáng quá mủi lòng rong chơi
Một mình lẻ bóng thuyền trôi
Để cho con nước chảy xuôi mất rồi!
“Men tình” giờ lại “đơn côi”
“Theo trăng” anh nhé! “lả lơi” “càng buồn”
Trăng tròn em đã lớn khôn
Một mình “càng tỏ” “càng buồn” nhé anh.
Công cha nghĩa mẹ sinh thành
Gặp “cơn gió” lạ tan tành biển khơi
Hư không lạc bến, lạc đời
Theo trăng nhỡ gặp biển trời mênh mông.
Bến chờ bến đợi bến mong
Cùng trăng xin hãy nối lòng đợi em
Thiếu gừng sao làm được nem
Nửa đời mãi khóc vẫn thèm… bỗng dưng.
Trăng ơi sáng quá thôi đừng
Vô tình thôi cũng xin dừng tại đây./.
Đinh Xuân Vinh
Trần Thị Tập - 11/04/2013
18:21
Nhớ cho anh quả hồng
nhan mang về.
anh Mạnh ơi em xin nối vần tiếp anh nhé:
Nhớ anh lòng dạ tái tê
Tháng ba mở hội đường về dửng dưng
Gừng ơi! Khế hỡi xin đừng
Người ơi duyên số có chừng ấy thôi
Tuổi xuân nay đã qua rồi
Nay ngồi khâu lại nửa đời chát, chua
Nam mô niệm Phật lên chùa
Cầu cho đông lại chuyển mùa sang xuân
Vấn vương luyến nhớ tần ngần
Còn đâu Tiên cảnh mộng gần ước xa
Mai ngày về chung một nhà
Để thương yêu mãi xôi xa một thời
Lắt lay gom nhặt cuối đời
Nhặt đầy lá thắm về nơi “bến dừng" ...
11/4
Trần Thị Tập
anh Mạnh ơi em xin nối vần tiếp anh nhé:
Nhớ anh lòng dạ tái tê
Tháng ba mở hội đường về dửng dưng
Gừng ơi! Khế hỡi xin đừng
Người ơi duyên số có chừng ấy thôi
Tuổi xuân nay đã qua rồi
Nay ngồi khâu lại nửa đời chát, chua
Nam mô niệm Phật lên chùa
Cầu cho đông lại chuyển mùa sang xuân
Vấn vương luyến nhớ tần ngần
Còn đâu Tiên cảnh mộng gần ước xa
Mai ngày về chung một nhà
Để thương yêu mãi xôi xa một thời
Lắt lay gom nhặt cuối đời
Nhặt đầy lá thắm về nơi “bến dừng" ...
11/4
Trần Thị Tập
phamducmanh - 11/04/2013
10:04
Đàn
ông cũng biết ghen, đâu riêng gì phái nữ. Xin lỗi bạn Nhật Lệ - tại yêu
quá nên ghen hơi... khủng. Tội nghiệp cho trăng! Nhưng nghĩ cho cùng những người mê trăng, khát trăng sẽ có lợi được thưởng thức ngắm trăng, bớt đi 1
người giành giật trăng với mình phải không NL. Yêu trăng quá thôi yêu thứ khác nha!
quá nên ghen hơi... khủng. Tội nghiệp cho trăng! Nhưng nghĩ cho cùng những người mê trăng, khát trăng sẽ có lợi được thưởng thức ngắm trăng, bớt đi 1
người giành giật trăng với mình phải không NL. Yêu trăng quá thôi yêu thứ khác nha!
Phamducmanh
Võ Thị Nhật Lệ - 11/04/2013
07:39
Tác
giả Phạm Đức Mạnh ơi
là Thi sĩ ai mà chẳng yêu và mơ mộng
cùng trăng sao anh bảo 'ĐỪNG THEO TRĂNG EM NHÉ'
NL đóng góp mấy câu cùng anh nhé
***
Em chỉ chờ trăng mơ với trăng
Bởi lối duyên qua lắm nhọc nhằn
Thương lắm vầng trăng tri kỷ đó
Chỉ biết nhìn thôi không nói năng
Đừng bảo lòng em thôi khát trăng
Lối tình núi cách với sông ngăn
Thềm yêu còn lại vầng trăng mộng
Sưởi ấm tim đơn bớt cổi cằn
NHẬT LỆ
là Thi sĩ ai mà chẳng yêu và mơ mộng
cùng trăng sao anh bảo 'ĐỪNG THEO TRĂNG EM NHÉ'
NL đóng góp mấy câu cùng anh nhé
***
Em chỉ chờ trăng mơ với trăng
Bởi lối duyên qua lắm nhọc nhằn
Thương lắm vầng trăng tri kỷ đó
Chỉ biết nhìn thôi không nói năng
Đừng bảo lòng em thôi khát trăng
Lối tình núi cách với sông ngăn
Thềm yêu còn lại vầng trăng mộng
Sưởi ấm tim đơn bớt cổi cằn
NHẬT LỆ
-----------------------------------------------------
Anh
đến vườn thơ/ Trời nhăn nhó/ Đâu phai ai cũng hiểu - Thơ Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
ANH ĐẾN VƯỜN THƠ
- Anh đến vườn thơ đó phải không?
Sao em lại hỏi lúc trăng ròng
Hồn anh mắc cạn bờ cô độc
Khắc khoải chờ em nơi bến mong
Anh đến vườn thơ ngóng tìm em
Đợi từ mờ sáng đến tàn đêm
Đi đâu em hỡi đi đâu vậy
Vườn thơ ngơ ngác gió buông rèm
Có lỡ mềm lòng phút tương tư
Ngã vào mây, gió giả nhân từ
Xin em đừng oán cơn sầu muội
Cứ trách anh đây nhé tố như
- Anh đến vườn thơ đó phải không?
Sao em gạn hỏi đến se lòng
Mắt lệ rạn buồn trong thổn thức
Khiến cả tơ trời rối bòng bong
Anh đến vườn thơ em biết không?
Cùng em ươm mãi ước mơ hồng
Trồng hoa ngôn ngữ trong khuôn mộng
Thương nhớ hương say thỏa mặn nồng.
SG, 4.2013
Phạm Đức Mạnh
TRỜI NHĂN NHÓ
Có những chiều bỗng trời nhăn nhó
Nắng ghẹo mưa, mưa rượt chạy tơi bời
Cơn gió lả lơi buông lời khó chịu
Khiến dòng đời nhiễu loạn sợ mưa rơi
Trời nhăn nhó thất thường mưa nắng
Khi giận hờn bão tố nổi lên
Em đừng giận một lần anh lầm lỗi
Tha thứ nghe em bằng nụ hôn mềm
Ai cũng lo mỗi khi trời nhăn nhó
Hàng cây xanh líu lá sắp xa cành
Anh thì sợ mỗi lần em làm khó
Ánh mắt lạnh lùng nát vụn hồn anh
Trời nhăn nhó làm sao cản được
Anh chỉ cần em môi nở nụ cười
Dẫu ngày mai là ngày tận thế
Anh chỉ cần em… và mãi mãi em thôi!
Phạm Đức Mạnh
ĐÂU PHẢI AI CŨNG HIỂU
Chỉ khi nào trong người ôm bệnh tật
Cơn ác mộng làm giật mình tỉnh giấc
Ranh giới mong manh sinh tử nhập nhòe
Mới thấy đời thua một miếng cơm khê
Chỉ khi nào ngồi đếm ngày, đếm tháng
Bấm đốt thời gian từng phút, từng giờ
Vái tứ phương - xin trời cao, biển rộng
Mới hiểu cái gì quý hơn sự sống
Chỉ khi nào ý nghĩ ngược, xuôi
Chạy lên thiên đường, chạy sang địa ngục
Sẵn sàng đổi gia tài cả đời làm lụng
Giành lại người thân mới thấm tình người
Của cải, bạc tiền không phải là tất cả
Kẻ háo danh cũng có ngày gục ngã
Tranh giành nhau chi tiếng hão nổ trời
Tan xác rồi còn hạt bụi chơi vơi
Điều đơn giản đâu phải ai cũng hiểu
Mở mắt ra - đầy tính toán thiệt hơn
Người tử tế sợ mềm lòng cám dỗ
Kẻ tham lam say cả chức lẫn tiền
Đừng bao giờ cho mình là số một
Khoe khoang thứ hạng sang giàu
Ngày kia ấy rời địa đàng sám hối
Cũng chỉ mang những thứ như nhau
Sống giản đơn, thảnh thơi, sống đẹp
Vì mọi người - cũng là chính cho ta
Điều đơn giản đâu phải ai cũng hiểu
Khi cái ác bủa vây, lấp ló khắp nhà.
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 14.4.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Chùm
thơ “Quà Ghen” của Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
“QUÀ GHEN”
Quà ghen - nàng định tặng tôi
Thôi thôi - cái đó nàng ơi thôi đừng
Nhận vào thành kẻ dửng dưng
Thôi thì tốt nhất nàng đừng tặng tôi
Quà ghen - lắm chuyện, nhiều lời
Sắc như dao cạo để nơi đầu giường
Nhỡ khi mặn, nhạt yêu thương
Nàng dồn tôi đến cùng đường thì sao?
Quà ghen - đến lúc ồn ào
Nàng bắt tôi đến cúi chào Hoạn Thư
Dù cho là đấng nhân từ
Làm sao còn phút tương tư yêu nàng?
Thà đành bỏ kiếp đa mang
Chứ không nhận món quà nàng tặng tôi
Xin chút ân huệ cho đời
Đừng bao giờ tặng cho tôi quà này.
SG, 4.2013
Phạm Đức Mạnh
MƯA VÀ EM
Lang thang về phía cuối trời
Gặp cơn mưa cũ lả lơi giữa đồng
Nổi ghen gió vác cơn giông
Đuổi mưa sợ hãi chạy rông về làng
Thấy em - mưa thẹn bẽ bàng
Núp sau tia nắng muộn màng mỏng manh
Tóc mềm em chải hương chanh
Hạt mưa sót lại long lanh lệ sầu
Giận hờn - ủ tháng mưa ngâu
Xối cầu Ô Thước trắng ngầu nhớ thương
Mặc cho mưa gió thất thường
Tình yêu là chốn thiên đường tạnh khô
Chẳng ai ngăn được bến, bờ
Để người say với ước mơ cháy lòng.
Đà Nẵng, 2001
Phạm Đức Mạnh
NẾU CÒN YÊU ĐƯỢC…
Em lén tặng ta nụ hôn chay
Đắm chìm trong nhớ lúc mơ say
Đến khi em tỉnh men tình ái
Em có còn thương kẻ hèn này
Dẫu biết tình không sum họp nữa
Nhưng ta còn đó với em đây
Vườn thơ hò hẹn đừng hôn lén
Ta ngượng với trời, với cỏ cây!
Em lén hôn ta giữa vòm mây
Đùa vui hay trải thật lòng đây
Khiến tim ta lạc trong ngơ ngẩn
Theo bước kiêu sa kiếp đọa đày
Không biết rằng mình có yêu không
Đừng đem khờ dại hỏi cơn giông
Cứ để tình yêu thành bão tố
Cho nhau chìm đắm bến tơ hồng
Em đừng tỉnh tỉnh lúc đang yêu
Chỉ khổ môi khô, mắt lệ nhiều
Khi phải dối lòng trong biển khát
Đêm dài gỡ mộng ngã liêu siêu
Nếu còn yêu được - cứ yêu đi
Em đếm làm chi dải xuân thì
Để ngày về đến miền xa ấy
Không còn luyến tiếc với sầu bi.
SG, 4.2013
Phạm Đức Mạnh
EM ÁC QUÁ!
Trong đôi mắt em như có lửa
Trong nụ cười em như có men say
Dẫu vô tình anh vẫn cứ ngất ngây
Em ác quá - giết anh bằng nỗi nhớ
Anh bị choáng - lần đầu tiên gặp gỡ
Trái tim anh đi lạc mất đường về
Đôi mắt em có phép màu kỳ lạ
Hút anh vào sâu thẳm cõi đam mê.
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 17.4.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Ghẹo
mưa/ Lưu lạc xứ người – Thơ Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
GHẸO MƯA
Rũ buồn - chọc ghẹo mưa chơi
Nào ngờ mưa giận xúi trời nổi giông
Tội em tất tả giữa đồng
Cơn mưa chặn lối em - không cho về
Sầm sầm nước trắng sông quê
Dụ bầy trẻ nhỏ hả hê tắm truồng
Mặc ba ba, kệ thuồng luồng
Con chim teo ngắt vẫn thường tắm mưa
Đi nghiêng tránh ngọn gió thừa
Tóc em cuốn cả vạt mưa vào người
Cơn mưa đang khóc - lén cười
Mân mê say ngọn núi đôi thẹn thùng
Ước gì gom hết trời chung
Tôi mang về cả sắc vùng quê xưa
Ngày ngày lại chọc ghẹo mưa
Khiến mưa tủi khóc từ trưa đến chiều
Để tôi được ngắm màu yêu
Nhìn bầy trẻ nhỏ phiêu phiêu tắm truồng
Để đêm lặng lẽ trăng buông
Tôi đi nhặt mãi những buồng mưa rơi.
SG, 2013
Phạm Đức Mạnh
LƯU LẠC XỨ NGƯỜI
(Tặng Bùi Nguyệt -Tp.Chemnitz, CHLB Đức).
Lênh đênh trôi dạt xứ người
Nhớ mong chìm nổi cả đời khát quê
Ngậm ngùi tỉnh gọi cơn mê
Bao giờ mới được trở về bến mong
Khuất mờ kỷ niệm sầu đong
Cô liêu phận gái lạc dòng tha hương
Tuyết trơn phủ đặc dặm trường
Sương sa mờ mịt đêm trường lệ rơi
Câu thơ em viết lên trời
Ngổn ngang chữ nghĩa hồn nơi xứ mình
“Bức tường ô nhục” Berlin *
Vẫn còn ảo ảnh rập rình bóng ma
Dù em trong tháp ngọc ngà
Tìm đâu hơi ấm mái nhà tuổi thơ
Nhà tranh, vách đất đơn sơ
Có vườn kỷ niệm nằm chờ lời ru
Làm sao có được mùa thu
Ngạt ngào hoa sữa, sương mù Hồ Tây
Biệt ly - lữ khách kiếp này
Ngày về đội gió heo may lên chùa
Đem dâng những hạt nhớ xưa
Gửi tâm cửa Phật bốn mùa nhận may
Nếu còn yêu mảnh đất này
Lời ru của mẹ vẫn đầy trong tim.
SG, 4.2013
Phạm Đức Mạnh
----
* Bức tường Berlin - chia cắt hai nửa TP.Berlin, đồng thời là đường biên giới giữa Đông
và Tây Đức, bị người dân CHLB Đức gọi là “Bức tường ô nhục”, tồn tại suốt 28 năm
(1961 - 1989) mới bị phá.
----
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 20.4.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Con vừa đọc 2 bài thơ
của bác.Bài thơ đầu tiên con rất thích.Nó gợi nhớ đến tuổi thơ của bác và cũng
là của chúng con ngày nhỏ.Những trưa hè oi ả ko ngủ trốn bố mẹ đi chơi.Tắm mình
trong những cơn mưa rào mùa hè,đội nón đi bắt cá rô nhai.
Cảm nhận của con trong những vần thơ của bác là những hồi ức về tuổi thơ,là nỗi nhớ quê hương gia đình.Đấy là những suy nghĩ của con bác nhé! Con chúc 2 bác mạnh khỏe.Chúc bác sớm suất bản những tập thơ thật hay. (Phạm Gia Khánh)
Cảm nhận của con trong những vần thơ của bác là những hồi ức về tuổi thơ,là nỗi nhớ quê hương gia đình.Đấy là những suy nghĩ của con bác nhé! Con chúc 2 bác mạnh khỏe.Chúc bác sớm suất bản những tập thơ thật hay. (Phạm Gia Khánh)
phamducmanh - 24/04/2013
10:56
Cảm ơn bạn Trần Thị
Tập đã cảm nhận "Ghẹo mưa". Mong bạn luôn thấy "...hạt mưa ôm
mình" cho mát mẻ giữa mùa hè oi bức đất Bắc.
Mong những bài thơ mới của bạn. (PĐM).
Mong những bài thơ mới của bạn. (PĐM).
Trần Thị Tập - 23/04/2013
15:10
Đọc bài ghẹo mưa của
anh em rất thích. Em xin có mấy vần thơ trả lời anh nhé.
Mưa kia có tội gì đâu.
Mà sao người muốn bỏ sầu vào mưa.
Lặng nghe tiếng gió thầm thưa
Giật mình bỗng thấy hạt mưa ôm mình...
Em chúc anh sức khỏe và hạnh phúc.
Mưa kia có tội gì đâu.
Mà sao người muốn bỏ sầu vào mưa.
Lặng nghe tiếng gió thầm thưa
Giật mình bỗng thấy hạt mưa ôm mình...
Em chúc anh sức khỏe và hạnh phúc.
phamducmanh - 22/04/2013
19:55
Em cảm ơn lời khen
của Anh. Em ghi nhận và cố gắng thêm nhiều hơn. Còn 2 chữ "nhà thơ"
khi nào em in vài tập thơ, bạn đọc khen nhiều thì mới xứng Anh ạ.
Chúc Anh sức khỏe và nhiều bài thơ mới trên văn đàn.
PĐM.
Chúc Anh sức khỏe và nhiều bài thơ mới trên văn đàn.
PĐM.
Nguyễn Xuân Huy - 21/04/2013
22:13
Thân gửi nhà thơ Phạm
Đức Mạnh
Tôi đã dùng danh xưng "nhà thơ" với đúng nghĩa của nó, chứ không phải dùng vô tội vạ như người ta vẫn thường dùng trong giao lưu CLB, thành thực tôi vẫn tự nghĩ thơ của Mạnh xứng đáng được gọi là Thơ, nhiều bài tôi thấy rất tâm đắc nên thường xuyên đọc thơ Mạnh trên vandanviet. Cùng là chỗ anh em quen biết và gần gũi với bạn Vinh - Thanh, có dịp nào được đàm đạo thì hay quá
Chúc Phạm Đức Mạnh sức khỏe thơ luôn hay và luôn mới!
Nguyễn Xuân Huy
Tôi đã dùng danh xưng "nhà thơ" với đúng nghĩa của nó, chứ không phải dùng vô tội vạ như người ta vẫn thường dùng trong giao lưu CLB, thành thực tôi vẫn tự nghĩ thơ của Mạnh xứng đáng được gọi là Thơ, nhiều bài tôi thấy rất tâm đắc nên thường xuyên đọc thơ Mạnh trên vandanviet. Cùng là chỗ anh em quen biết và gần gũi với bạn Vinh - Thanh, có dịp nào được đàm đạo thì hay quá
Chúc Phạm Đức Mạnh sức khỏe thơ luôn hay và luôn mới!
Nguyễn Xuân Huy
-------------------------------------------------------------
Mối
tình đầu/ Đêm tủi/ Mặt trời tình yêu - Thơ Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
MỐI TÌNH ĐẦU
Mối tình đầu
Đã chôn sâu trong ngôi mộ thời gian
Em khai quật làm chi
Sao không để những bí mật nằm yên trong đó
Đâu cần phải xét nghiệm nụ hôn
Đâu cần phải phân tích ADN trong trắng
Cứ để tất cả ngủ trong yên lặng
Mối tình đầu - đời người ai chẳng có
Yêu là cho là chấp nhận hy sinh
Dù biết trước sẽ có ngày đau khổ
Nhưng mấy ai say dứt bỏ được tình
Mối tình đầu đi qua thơ ngây
Vướng cơn mê chưa một lần toan tính
Đừng kết tội nhau bởi duyên trời định
Nếu còn nợ nần hẹn lại kiếp sau
Mối tình đầu khi tan vào bất hạnh
Nếu tìm nhau trong nuối tiếc, hận thù
Chỉ làm trái tim cả đời thêm buốt
Sự hoang tàn súc xỉa đến ngàn thu
Yêu là chết trong lòng một ít *
Nếu có phút giây lạc vợ, lạc chồng
Đừng cấu xé những lỗi lầm yếu đuối
Đã lắng chìm xuống tận đáy hư không
Hãy chăm chút ngôi nhà hiện tại
Để gió yêu thương thổi mát tâm hồn
Hãy lau hết những vết buồn quá khứ
Trút mọi âu lo lạnh lẽo bồn chồn
Khi mối tình không còn trong mơ tưởng
Lối rẽ bình yên tìm lại chính mình
Niềm hạnh phúc là quên đi tất cả
Mọi nỗi đau chôn vào chốn lặng thinh.
Tp.HCM, 4.2013
Phạm Đức Mạnh
----
* Thơ Xuân Diệu
----
ĐÊM TỦI
Đêm tủi
không trăng
chị Hằng mê ngủ
Những đèn sao
xa tít dải Ngân hà
Gió chẳng thấy mây
Mây lò mò tìm lối
Anh và em dẫn đêm tối vào nhà
Đêm tối không làm nụ hôn ngượng nghịu
Không làm đôi mắt say giật mình
Chỉ có hai người vần xoay vụ trụ
Chìm vào chốn lặng thinh.
SG, 4.2013
Phạm Đức Mạnh
MẶT TRỜI TÌNH YÊU
Mỗi ngày mặt trời đi qua trái đất một lần
Bởi đơn độc nên lúc nào cũng nóng
Em ở trong anh là mặt trời hy vọng
Sưởi ấm tim yêu khi buốt giá xa nhà
Gần năm tỷ năm từ mây khí sinh ra
Sau vụ nổ Big bang còn sót lại
Hệ mặt trời là ngôi sao trẻ mãi
Giữa dải Ngân hà lộng lẫy các vì sao
Sẽ đến một ngày khi thành sao lùn lâu
Mặt trời chết trong héo hon nguội lạnh
Chỉ còn lại mặt trời tình yêu lấp lánh
Hạnh phúc cho nhau trong nỗi nhớ vĩnh hằng.
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 25.4.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
-- Gửi
phản hồi
diep vy - 25/04/2013
19:47
Đọc bài thơ Mối Tình
Đầu của anh Vy nhớ lại một thời mình đã để trái tim đi hoang và chia sẻ cùng
anh mấy câu thơ sau :
Bỗng dưng rơi mất hồn nhiên
Mắt quầng thâm bởi ưu phiền đa đoan
Làm sao tìm được bình an?
Để quên đi những trái ngang lỡ làng
Bỗng dưng rơi mất hồn nhiên
Mắt quầng thâm bởi ưu phiền đa đoan
Làm sao tìm được bình an?
Để quên đi những trái ngang lỡ làng
Nguyễn Xuân Huy - 25/04/2013
09:25
CHIA SẺ
Nhân đọc Mối Tình Đầu của Mạnh, tôi lại nhớ đến những câu thơ của mình đã làm trong một hoàn cảnh... tương tự:
Thoáng gặp người xưa như người xa lạ
Hai mảnh hồn lìa bám bụi thời gian
Ánh mắt nhìn nhau dường như vô cảm
Ôi đau đớn một đời sao đã hợp... lại tan?
N.X.H
Nhân đọc Mối Tình Đầu của Mạnh, tôi lại nhớ đến những câu thơ của mình đã làm trong một hoàn cảnh... tương tự:
Thoáng gặp người xưa như người xa lạ
Hai mảnh hồn lìa bám bụi thời gian
Ánh mắt nhìn nhau dường như vô cảm
Ôi đau đớn một đời sao đã hợp... lại tan?
N.X.H
---------------------------------------------------------
Đôi
mắt tròn xoe/ Thân cò – Thơ Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
ĐÔI MẮT TRÒN XOE
Đôi mắt tròn xoe
mắt tròn xoe
Mỗi lần anh ngắm
lại tỉ tê
Bây giờ em ở nơi đâu vậy
Gác lại tình thơ đợi anh về
Ước gì ở cạnh bên nhau mãi
Hồn mắt, môi thơ được cận kề
Đôi mắt tròn xoe
mắt tròn xoe
Ngọt ngào như Dừa lửa Bến Tre
Cho anh thỏa mãn cơn thèm khát
Nắng dịu bờ thương buổi trưa hè
Đôi mắt tròn xoe
mắt tròn xoe
Chỉ mình anh ngắm
với tỉ tê
Đi đâu em nhớ chùm khăn lưới
Túm kẻ đa tình rải bùa mê
Đôi mắt tròn xoe
mắt tròn xoe
Chỉ mình anh ngắm
với tỉ tê
Những chiều lạc bước qua đêm tối
Đôi mắt em soi lối anh về
Anh chỉ cần em
chỉ cần em
Mặc cho trái đất nở rộng thêm
Muôn vạn vì sao - đôi mắt lạ
Cũng chẳng bao giờ quên mắt em.
SG, 4.2013
Phạm Đức Mạnh
THÂN CÒ
Giật mình gà khóc ỏ o
Nửa đêm người dắt con đò đi đâu
Mái chèo xẻ nước sông sâu
Sóng đang mê ngủ ngóc đầu lưa thưa
Phận nghèo nghiêng chuyến đò thưa
Đi mò con ốc, con cua kiếm tiền
Để em trọn giấc bình yên
Để ban mai lại sáng lên mỗi ngày
Nuốt nghèo, ngậm miếng đắng cay
Còn hơn phải trả nợ vay suốt đời
Đêm đêm nhấm hạt trăng rơi
Anh không hổ thẹn nói lời thương em
Chẳng than oán trách số hèn
Đêm đêm anh lại trốn em băng đồng
Một mình lặng lẽ qua sông
Con cua, con cá mủi lòng bám theo
Dẫu không cởi được kiếp nghèo
Áo trời anh mặc bủng beo thân cò
Quen rồi gà khóc ỏ o
Tiễn đưa anh lạng con đò trong đêm.
Tp.HCM, 4.2013
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 28.4.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
-- Gửi
phản hồi
diep vy - 28/04/2013
18:58
bài Đôi mắt tròn xoe
đủ làm say đắm lòng người và cũng là ánh lửa soi dẫn trong đêm đen của tâm hồn.
và đôi mắt ấy đã mãi mãi vượt qua mọi ánh sao trên bầu trời. Lời thơ ngọt ngào,
lãng mạng tràn đầy tình cảm (DV)
Phạm Đức Mạnh - 28/04/2013
15:34
Xin cảm ơn anh Nguyễn
Xuân Huy và Trần Thị Tập:
Nhiều người đang chìm trong những ngày nghỉ lễ hấp dẫn, vui vẻ. Vậy mà Anh và TTT vẫn dành thời gian đến vườn thơ vandanviet để cổ vũ cùng những người yêu thơ, và còn hồi đáp với người viết những cảm xúc thăng hoa nóng hổi. (PĐM)
Nhiều người đang chìm trong những ngày nghỉ lễ hấp dẫn, vui vẻ. Vậy mà Anh và TTT vẫn dành thời gian đến vườn thơ vandanviet để cổ vũ cùng những người yêu thơ, và còn hồi đáp với người viết những cảm xúc thăng hoa nóng hổi. (PĐM)
Trần Thị Tập - 28/04/2013
08:23
ĐỢI ANH
Một mình lặng lẽ bên thềm
Cau khô trấu héo ai têm phượng hồng
Dù nay em đã có chồng
Ngậm cay nuốt đắng qua sông đón chàng
Thân cò lặn lội đa mang
Suốt đời vay nợ nghiêng sang phận nghèo
Mặc cho thiên hạ eo xèo…
Đò đầy em vẫn cố chèo sang sông
Cái cò cái vạc ngóng trông… (Trần Thị Tập)
Một mình lặng lẽ bên thềm
Cau khô trấu héo ai têm phượng hồng
Dù nay em đã có chồng
Ngậm cay nuốt đắng qua sông đón chàng
Thân cò lặn lội đa mang
Suốt đời vay nợ nghiêng sang phận nghèo
Mặc cho thiên hạ eo xèo…
Đò đầy em vẫn cố chèo sang sông
Cái cò cái vạc ngóng trông… (Trần Thị Tập)
Nguyễn Xuân Huy - 28/04/2013
06:25
ĐỒNG ĐIỆU
Tôi có đôi mắt ngọc
Ở mãi miền Hạ Long
Phút gặp gỡ mây rồng
Thành tình đời...tri kỷ
N.X.H
Tôi có đôi mắt ngọc
Ở mãi miền Hạ Long
Phút gặp gỡ mây rồng
Thành tình đời...tri kỷ
N.X.H
------------------------------
Hành
quân giữa mùa xuân/ Tóc trời – Thơ Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
TÓC TRỜI
Tóc trời
rối tung bởi thời gian
Mây bốn mùa vướng vào tóc rối
Những hàng cây xanh
đứng chải tóc cho trời
Gội câu hát ru miền quê yên ả.
Hoa nắng mê man lẩn vào tóc xõa
Những trưa hè nở đầy tiếng ve
Em để dành giọt mồ hôi sắp té
Xuống ngực đầy làn gió lạ tỉ tê.
Tóc trời rối
Giữa Sài Gòn ngập nắng
Tháng Tư say niềm hạnh phúc tràn trề
Con đường thơm nụ cười nỗi nhớ
Xua tan đi thấp thỏm đợi anh về.
Tóc trời rối
bởi những niềm cay đắng
Những cách xa máu đỏ tím hoàng hôn
Những chia ly bị xay trong bão tố
Những nỗi đau chưa xóa hết căm hờn.
Sài Gòn
Tháng Tư
Nâng niu kỷ niệm
Vuốt thời gian
Gỡ tóc trời còn rối phía trùng khơi
Mắt sóng trắng đêm không ngủ
Giữ hồn thiêng tổ quốc rạng ngời.
Tóc trời
Rối
Nơi đảo chìm, đảo nổi
Trái tim Hải Âu ngang dọc biển trời
Anh lại nhớ
bồ kết nướng thơm
Mẹ nấu cho em gội
Mùi tóc thương sóng sánh hương đời.
Sài Gòn. 4.2013
Phạm Đức Mạnh
HÀNH QUÂN GIỮA MÙA XUÂN
Thời gian cứ gối nhau đi
Mà anh chưa nói được gì với em
Bâng khuâng nhìn khoảng trời êm
Không gian yên lặng lòng thêm nhớ nhiều
Đừng vội giận nhé em yêu
Thư đang viết dở - lệnh điều hành quân
Đường xa vất vả gian truân
Nhớ em thêm dẻo đôi chân băng ngàn
Biết em vui đón xuân sang
Vẫn không quên những chuyến hàng tăng ca
Dành cho người lính xa nhà
Đón xuân biên giới có quà quê hương
Nhớ nhau làm bộ giận hờn
Nhưng lòng giấu kín tình thương đợi chờ
Giải lao - viết nốt trang thơ
Gập ghềnh dòng chữ giục giờ hành quân
Đường ra trận - giữa mùa xuân
Ngỡ đường hạnh phúc đang gần đến em.
Sài Gòn, 1975
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 29.4.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm
thơ “Rủ gió về làng” của Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
RỦ GIÓ VỀ LÀNG
Khó ngủ - rủ gió về làng
Đứng sau kỷ niệm nghe làn Chầu Văn
Vách chờ đan tháng, vành năm
Cha ngồi nhịp phách xa xăm kiếp người
Cổng trăng đầy tiếng hát trôi
Sông trời réo rắt những lời...i ì í i
Đã qua cái thuở xuân thì
Đường quê mộc mạc bước đi chẻ hồn
Sóng đời va đập hoàng hôn
Để khi tóc bạc bồn chồn nhớ quê
Trong mơ lại rủ gió về
Nghe Chầu ai bỏ thuốc mê ngọt ngào?
SG, 4.2013
Phạm Đức Mạnh
HƯƠNG QUÊ
Nắng như thiêu đốt chảy bầu trời
Nước mỏng quằn lên rên rỉ sôi
Cua ngoi ngóp núp vào cây lúa
Mặt đất cong phừng phừng bốc hơi
Trầm mình giữa trưa hè nóng rữa
Tôi dắt nghèo nhặt đầy giỏ cua ngôm
Nhìn những hàng cây gồng mình ủ rũ
Cổ họng rát khô thèm ngọn gió nồm
Chùi sạch con cua, chấm vào nước mắt
Tôi vừa nhai vừa nuốt những tủi hờn
Vị ngọt tanh thấm mát từng thớ thịt
Choàng tỉnh nỗi buồn tôi yêu mẹ nhiều hơn
Tôi rảo bước về ngôi nhà mẹ đợi
Nồi canh mồng tơi còn thiếu cua đồng
Thiếu mùi thơm hương đồng, gió nội
Nụ cười sóng sánh những chờ mong
Thương mẹ cả đời bốn mùa cặm cụi
Cố kéo ngày dài cho đủ miếng ăn
Đêm lặng lẽ vuốt thời gian phẳng lại
Để cho con êm ấm chỗ con nằm
Nhớ hương quê - canh cua mẹ nấu
Đã dìu tôi qua năm tháng đói nghèo
Thời xa ấy bây giờ thêm khắc khoải
Cứ đêm về hồn lại vướng trăng treo.
Tp.HCM, 5.2013
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 08.5.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Yêu
nàng/ Giọt nhớ mộng mơ - Thơ Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
YÊU NÀNG
Cuộc đời
dù có mòn đi
Thì ta
vẫn cứ cuồng si yêu nàng
Dù cho
mưa gió phũ phàng
Chẳng ai
say đắm yêu nàng như ta
Xao lòng
cũng chỉ nhìn hoa
Tương tư
cũng vẫn chỉ là nàng thôi
Dọc ngang
đi hết biển trời
Trái tim
giữ trọn cả thời hàn vi
Cuộc đời
dù có ngắn đi
Với ta
có nghĩa lý gì phải lo
Kiếp người
trời đã tính cho
Đục trong
chỉ một bến đò trăm năm
Vườn thương
vàng óng trăng rằm
Chỉ ta
hạnh phúc được chăm chút nàng
Cớ gì
hồn lại ngổn ngang
Vấn vương
mây gió chiều hoang nắng tà
Dối nàng
chi nhận xót xa
Mất khôn
chỉ để ngôi nhà vắng nhau
Hợp tan
ý nghĩ không màu
Ngã lòng
ngồi gỡ nỗi đau dại khờ.
Phạm Đức Mạnh
GIỌT NHỚ MỘNG MƠ
- Tặng DV
Giọt tình đêm lách tách rơi
Khiến em không ngủ bồi hồi nhớ ai
Mênh mang tiếng sóng thở dài
Mặt hồ Than Thở hồn ai phủ dầy
Đồi thông mắt lệ sầu cay
Giọt tình đốt cháy môi say khách thèm
Bao nhiêu vụng dại của em
Bấy nhiêu giọt nhớ êm đềm mộng mơ
Ven đường phượng tím ngây thơ
Cho người qua lại ngẩn ngơ ngắm nhìn
Riêng anh phượng nở vườn tim
Khi say chẳng mất công tìm đâu xa
Khoảng trời em tẩm hương hoa
Nét duyên Đà Lạt thướt tha gió mềm
Để anh gói nhịp chợ đêm
Trời run bớt lạnh, đường thêm tiếng cười
Bồng bềnh nỗi nhớ đầy vơi
Bếp lòng lửa ấm hơi người vấn vương
Đi hoài không hết bờ thương
Giọt tình lưu luyến thiên đường trong mây
Hẹn em trở lại nơi này
Hoàng hôn trắng xõa sương bay đa tình.
5/2013
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 15.5.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
-- Gửi
phản hồi
Diep Vy - 16/05/2013
20:14
Cám ơn Bài thơ anh
tặng Hai câu "bao nhiêu vụng dại của em
Bấy nhiêu giọt nhớ êm đềm mộng mơ"
một trái tim bao dung, biết yêu cái đẹp của tâm hồn,. Mong rằng hồn thơ đẹp và trữ tình của anh mãi đem đến cho người đọc những niềm vui thật sự ý nghĩa. (DV)
Bấy nhiêu giọt nhớ êm đềm mộng mơ"
một trái tim bao dung, biết yêu cái đẹp của tâm hồn,. Mong rằng hồn thơ đẹp và trữ tình của anh mãi đem đến cho người đọc những niềm vui thật sự ý nghĩa. (DV)
Phạm Đức Mạnh - 15/05/2013
22:43
Xin cảm ơn Trần Thị
Tập đã cảm tác "Yêu nàng" bằng bài thơ "Yêu chàng".
Ước gì cuộc đời luôn trong sáng và đẹp đẽ để luôn có nhau hết kiếp này
sang kiếp khác nhỉ! (PĐM).
Ước gì cuộc đời luôn trong sáng và đẹp đẽ để luôn có nhau hết kiếp này
sang kiếp khác nhỉ! (PĐM).
Trần Thị Tập - 15/05/2013
09:58
xin mượn hai từ đâu
câu các câu sáu, tám cảm tác
YÊU CHÀNG
Cuộc đời
bèo dạt mây trôi
Thì ta
vẫn nhớ những lời hẹn xưa
Dù cho
dãi nắng dầm mưa
Chẳng ai
ngăn được sớm trưa mặn nồng
Xao lòng
vì cách ngăn sông
Tương tư
vì tại nắng hồng ban mai
Dọc ngang
vì anh lắm tài
Trái tim
ai thức nhớ ai hở chàng
Cuộc đời
lắm kẻ giầu sang
Với ta
mong có trầu vàng với cau
Kiếp người
Chợt tỉnh chợt say
Đục trong
bồi lở đừng lay chút tình
Vườn thương
Em giữ riêng mình
Chỉ ta
mong tưởng một mình trong đêm
Cớ gì
khô khát môi mền
Vấn vương
sấm chớp ngoài thềm mưa rơi
Dối chàng
cuộc đời đơn côi
Mất khôn mãi để cuộc đời có nhau
Hợp tan
xin đợi kiếp sau
Ngã lòng
mây trắng, trắng phau mưa chiều
(TTT)
YÊU CHÀNG
Cuộc đời
bèo dạt mây trôi
Thì ta
vẫn nhớ những lời hẹn xưa
Dù cho
dãi nắng dầm mưa
Chẳng ai
ngăn được sớm trưa mặn nồng
Xao lòng
vì cách ngăn sông
Tương tư
vì tại nắng hồng ban mai
Dọc ngang
vì anh lắm tài
Trái tim
ai thức nhớ ai hở chàng
Cuộc đời
lắm kẻ giầu sang
Với ta
mong có trầu vàng với cau
Kiếp người
Chợt tỉnh chợt say
Đục trong
bồi lở đừng lay chút tình
Vườn thương
Em giữ riêng mình
Chỉ ta
mong tưởng một mình trong đêm
Cớ gì
khô khát môi mền
Vấn vương
sấm chớp ngoài thềm mưa rơi
Dối chàng
cuộc đời đơn côi
Mất khôn mãi để cuộc đời có nhau
Hợp tan
xin đợi kiếp sau
Ngã lòng
mây trắng, trắng phau mưa chiều
(TTT)
----------------------------------------------
Chùm
thơ “Nước mắt đá” của Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
NƯỚC MẮT ĐÁ
Nước mắt tôi - cứng hơn sỏi, đá
Lầm lì qua thử thách đòn roi
Đã ngâm trong cay đắng cuộc đời
Tôi chỉ khóc khi trái tim chảy máu
Tôi chỉ khóc những lần trong chiến đấu
Đồng đội hi sinh thay thế cho mình
Cắn chặt môi khi khoét từng thớ đất
Tiễn bạn ngủ yên trong khát vọng hòa bình
Mỗi một vết đau bào mòn năm tháng
Nỗi cô đơn, buồn tủi xé lòng
Ngàn nhung nhớ vò đêm khắc khoải
Nước mắt chai sần hóa đá ẩn vào trong
Nước mắt đá - tôi chất vào im lặng
Chỉ trào tuôn khi máu nóng rưới đầy
Đá tan chảy nức nở thành dòng lệ
Cũng là khi tôi tột đỉnh đắng cay
Ngày cha đi xa - không kịp về tạ tội
Vành khăn chờ tôi côi cút giữa bàn thờ
Cuộc chiến tranh vừa yên tiếng súng
Đường xa nghẹn ngào chậm lá thư đưa
Làm người lính - biết trước là như thế
Sao đớn đau lại tuốt trắng dương trần
Mang nợ cha chưa khi nào trả được
Ray rứt dằn tôi như kẻ tâm thần
Nước mắt đá - tôi lại tràn khóc mẹ
Lăn lóc con đường cách trở âm dương
Cả trời đất nhòa trôi vào dĩ vãng
Khản giọng gọi cha mở cổng thiên đường
Nước mắt đá - cạn vơi vì mất mát
Còn chẳng bao nhiêu dành để cho đời
Khi sầu héo tôi mở kho tim rỗng
Chỉ một mình nghiêng ngó khúc buồn rơi!
Phạm Đức Mạnh
TỈNH MỘNG ĐI EM
Tỉnh mộng làm chi dạ thêm sầu
Mây khờ phiêu bạt biết về đâu
Thuyền trăng cô quạnh trôi lơ đãng
Hắt vàng vương vãi xuống đêm thâu
Tỉnh mộng làm chi để mất nhau
Em tan trong nhớ tủi không màu
Khiến anh trượt té vườn hư ảo
Ai vá hồn anh cho hết đau
*
Ta chỉ có nhau trong mộng thôi
Dạo khúc tương tư để ru đời
Màn sương say khướt dù chưa tỉnh
Cũng đừng bịn rịn níu cuộc chơi
Đêm sắp tan rồi xao xuyến ơi
Trời thức mà em tiếc ngủ vùi
Tiếng chim thánh thót cười em đó
Ngủ nướng bao giờ mộng mới thôi
Tỉnh dậy đi em tiếc làm chi
Nếu em còn luyến quyến điều gì
Mỗi đêm ta sẽ gom trời nhớ
Cùng nhau say đắm tắm tình si.
SG, 5.2013
Phạm Đức Mạnh
TỰ TRẦN CỦA RỄ CÂY
“Cây có cội, nước có nguồn”.
Cùng chung
một mẹ sinh ra
Rễ anh, rễ chị
sau là rễ em
Mẹ mong
con cái thảo hiền
kính trên, nhường dưới
anh em thuận hòa
Để khi
cha mẹ lìa xa
Cùng chung máu mủ
ruột rà, thương nhau
Đừng làm
lòng mẹ buốt đau
Hồn cha bầm tím
vết nhàu chia ly
Vườn yêu
cỏ dại xanh rì
Con giun dày xéo
chai lỳ đất hoang
*
Làm sao
về được cội làng
Khi thời gian cứ
phũ phàng đẩy xa
Mồ côi
tình mẹ lẫn cha
Dòng thương nguội lạnh
ngôi nhà hợp tan
Đi xa
niềm nhớ ngổn ngang
Tháng năm phai nhạt
úa vàng lời ru
Nỗi đau
ai nhốt vào tù
Cô đơn chảy máu
ngàn thu không lành
Cỗi cằn
thân phận mong manh
Rễ ta mọc ngược
ra thành kẻ dưng
Tàn phai
muốn trở về rừng
Số đời lẻ bóng
rưng rưng một mình.
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 21.5.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
-- Gửi
phản hồi
Phạm Đức Mạnh - 22/05/2013
23:13
Xin cảm ơn anh Nguyễn
Xuân Huy không chỉ viết khỏe, mà còn có nhiều ý tưởng, họa,cảm tác nhiều bài
thơ của nhiều tác giả đăng trên vandanviet làm cho bài thơ được bồi bổ thêm cảm
xúc và truyền thêm lửa say mê cho người viết.Riêng thơ của PĐM buồn và khắc
khoải quá phải không anh?
Nguyễn Xuân Huy - 22/05/2013
10:32
CẢM
NHẬN
Dấu sao ghi điểm hồn thơ
Trông chừng ngày tháng đợi chờ tri âm
Rễ cây dưới đất tự trần
Thuyền trăng tình mộng âm thầm... ngổn ngang
Dòng thương nguội lạnh hợp tan
Nước mắt đá - những giọt vàng buồn rơi!...
(N,X,H)
Dấu sao ghi điểm hồn thơ
Trông chừng ngày tháng đợi chờ tri âm
Rễ cây dưới đất tự trần
Thuyền trăng tình mộng âm thầm... ngổn ngang
Dòng thương nguội lạnh hợp tan
Nước mắt đá - những giọt vàng buồn rơi!...
(N,X,H)
-----------------------------------------------------------
Cha/
Có ai thương Cuội – Thơ Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
CHA
Chỉ còn ký ức rất xa
Tuổi thơ tôi với dáng cha cõng nghèo
Hồn tôi xơ xác quăn queo
Nỗi buồn mẩn ngứa lăn theo kiếp người
Đói lăn bụng lép đi chơi
Thương cha vất vả một đời vì con
Từ tinh mơ đến tối mòn
Những roi nắng quất cha còn lằn đau
Hết đồng cạn, đến ruộng sâu
Cha gom khổ hạnh tước màu thời gian
Bước qua niềm khát hoang tàn
Để giành tất cả gian nan về mình
Biết rằng không thể trường sinh
Cha cho tôi cả biển tình bao la
Những đêm nằm ngủ ôm cha
Giọt mồ hôi thấm ấm da đến giờ
Thương cha không có miền thơ
Những đêm gió hát đợi chờ trăng lên
Mẹ là vầng sáng dịu êm
Mẹ là duy nhất cho tim cha cười
Dẫu đời có bạc như vôi
Trần gian đã khác xa rồi ngày xưa
Dẫu cho tất cả dư thừa
Thiếu cha tôi sống vẫn chưa nên người
Bây giờ cha đã xa rồi
Miếng ngon cũng chỉ tôi ngồi tôi ăn
Niết bàn hương khói xa xăm
Chỉ còn ký ức ngàn năm bóng mờ.
SG, 5.2013
Phạm Đức Mạnh
CÓ AI THƯƠNG CUỘI
Chú Cuội ngồi gốc cây đa
Để trâu ăn lúa, gọi cha ời ời…*
Gốc đa muôn kiếp Cuội ngồi
Lá vương nhớ cội, hồn rơi khóc đời
Tiếc cho lòng tốt cứu người
Chỉ vì vợ dại, phải rời trần gian
Vì nàng lú ruột, lú gan
Suốt đời Cuội ngắm dung nhan chị Hằng
Thẫn thờ quanh quẩn cung trăng
Cô đơn nhìn cõi sao băng băng hà
Tủi thân đi chuộc lá đa
Chẳng ai cho Cuội đến nhà tối đêm
Lang thang Cuội ngủ ngoài thềm
Chờ rằm tháng tám trẻ em rước đèn
Được cười ngắn ngủi một đêm
Trung thu vừa nhạt lệ mềm lại rơi
Trần gian hương sắc nghiêng trời
Có ai thương Cuội sống nơi vô hồn
Giá như Cuội được vui buồn
Cung trăng ai ghé Cuội luôn ở nhà
Ước rằm mỗi tháng nở hoa
Cuội cùng với chị Hằng Nga xuống trần
Được ngồi lên đỉnh phù vân
Gọi hồn tìm lại người thân xa vời
Ngọt bùi, cay đắng người ơi
Có ai thương Cuội sống nơi vô hồn.
SG, 5.2013
Phạm Đức Mạnh
----
* Ca dao
----
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.HCM ngày 29.5.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
-- Gửi
phản hồi
Phạm Đức Mạnh - 01/06/2013
20:56
Xin
trân trọng cảm ơn các anh, chị yêu thơ - bạn thơ của vandanviet đã đọc và chia
sẻ cảm xúc qua bài "Cha", "Có ai thương Cuội".
Kính chúc các anh, chị sức khỏe, mọi sự tốt đẹp.
(P.Đ.M)
Kính chúc các anh, chị sức khỏe, mọi sự tốt đẹp.
(P.Đ.M)
đinh xuân vinh - 01/06/2013
14:43
Cho anh mượn câu tám
cuối và câu sáu đầu bài CHA
“Chỉ còn ký ức ngàn năm bóng mờ…”
Sương đêm buông lạnh hững hờ
Đem gom gió nhớ ai ngờ…thành giông
Cho ta nhặt ánh nắng hồng
Mang phơi trải khắp cánh đồng quê ta
“ chỉ còn ký ức rất xa”…
(dxv)
“Chỉ còn ký ức ngàn năm bóng mờ…”
Sương đêm buông lạnh hững hờ
Đem gom gió nhớ ai ngờ…thành giông
Cho ta nhặt ánh nắng hồng
Mang phơi trải khắp cánh đồng quê ta
“ chỉ còn ký ức rất xa”…
(dxv)
Diep Vy - 30/05/2013
19:42
"Từ tinh mơ đến
tối mòn
Nhửng roi nắng quấtCha còn lằn đau "
Bài thơ Cha của tác giả là những nuối tiếc ,tri ân của những người con dành cho Cha Bút pháp của tác giả như xoáy vào lòng người nỗi đau vô hạn .Cám ơn bài thơ cho Cha rât hay (Diep Vy)
Nhửng roi nắng quấtCha còn lằn đau "
Bài thơ Cha của tác giả là những nuối tiếc ,tri ân của những người con dành cho Cha Bút pháp của tác giả như xoáy vào lòng người nỗi đau vô hạn .Cám ơn bài thơ cho Cha rât hay (Diep Vy)
Phạm Đức Mạnh - 30/05/2013
12:50
Xin cảm ơn anh N.X.H
đã "Sẻ Chia" nỗi mất vô cùng lớn không gì có thể bù đắp được, và sống
trên đời ai cũng sẽ đến lúc "Hình cha dáng mẹ lệ nhoà...xót cay"!
Vậy những ai hạnh phúc còn cha, còn mẹ - hãy yêu thương cha mẹ thật nhiều, thật nhiều… (PĐM)
Vậy những ai hạnh phúc còn cha, còn mẹ - hãy yêu thương cha mẹ thật nhiều, thật nhiều… (PĐM)
VÕ THỊ NHẬT LỆ - 30/05/2013
10:11
CẢM TÁC
Chị Hằng cung quãng cô đơn
Muốn về hạ giới mưa hờn gió ngăn
gởi lời nhắn với sao băng
Về thăm chú cuội trông trăng bên thềm
Bao giờ mưa tạnh gió êm
Trăng trải tơ mềm dệt mộng xây mơ
(NHẬT LỆ)
Chị Hằng cung quãng cô đơn
Muốn về hạ giới mưa hờn gió ngăn
gởi lời nhắn với sao băng
Về thăm chú cuội trông trăng bên thềm
Bao giờ mưa tạnh gió êm
Trăng trải tơ mềm dệt mộng xây mơ
(NHẬT LỆ)
--------------------------------------------------
Chùm
thơ “Gùi Duyên” của Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
GÙI DUYÊN
Em gùi hoa nắng vào sương
Gùi chiều thương nhớ du dương sóng tình
Nụ đào nhu nhú rung rinh
Chuốc say những kẻ một mình mê hoa
Em gùi hương gió đi qua
Gùi duyên chúm chím sắc nhòa mắt thương
Hồn ai lạc giữa thiên đường
Cuốn theo tất cả tơ vương kiếp người.
Phạm Đức Mạnh
CHẲNG AI ĐẸP MÃI
Chẳng ai đẹp mãi bao giờ
Chẳng ai trẻ mãi mộng mơ suốt đời
Khi nhìn những mảnh thu rơi
Đừng buồn ủ rũ tiếc thời xuân qua
Trời còn mưa nắng bất hòa
Nghĩa là năm tháng cũng già đấy thôi
Tóc đời trắng bạc như vôi
Nghĩa là ta vẫn trên đời còn nhau
Hồn ta chưa úa thay màu
Nghĩa là ta trẻ được lâu nữa rồi
Mai này thích đổi cuộc chơi
Ta gom đi cả một thời vàng son
Mang theo trời đất vuông tròn
Về ngôi nhà mới thơm dòn chất thơ
Rũ đời vẽ lại ước mơ
Ngàn năm vỗ sóng bến bờ kiếp sau
Chẳng ai trẻ, đẹp mãi đâu
Xin đừng ngồi dũa nỗi sầu già thêm.
SG, 6.2013
Phạm Đức Mạnh
SINH NHẬT EM
Sinh nhật em
Bầu trời nắng chát những chùm mây
Mưa khóc thất thường
Khiến hồn em cảm lạnh
Sinh nhật em
Không có hoa
Cũng không có bánh
Chỉ đôi mắt nghèo san sẻ cho nhau
Sinh nhật em
Từ mờ sáng tinh sương
Đến đêm tối đổi màu
Em tất bật kế mưu sinh khốn khổ
Em thấu hiểu:
“Tiền vào nhà khó
Như gió vào nhà trống” *
Chẳng thở than trách số phận bao giờ
Em gửi tình yêu ươm trong vườn thơ
Giấu cơn khát đời căng đầy lồng ngực
Để đêm tương tư, thổn thức
Nhớ anh
Em giấu nỗi buồn vào ước mơ xanh
Vào trong niềm hy vọng
Gọt bữa ăn nghèo duy trì sự sống
Để tình thương cha mẹ luôn đầy
Em hong những giọt lệ gầy
Khô ráo trong mắt cười mỗi sáng
Ép đắng cay vào đức tin đạm bạc
Để người thân thanh thản mỗi ngày
Em dỗ những cơn say
Ru thèm muốn tuổi đôi mươi cháy bỏng
Nằm yên trong im lặng
Để bão lòng tan trong bình yên
Sinh nhật em
Giăng đủ lý do trốn bạn bè hợp lệ
Cho đến khi trái tim nhỏ bé
Gục vào ngực anh - cơn tủi vỡ òa
Một nụ hôn - thay những nhành hoa
Đĩa bánh trăng đầy ngọt ngào hương gió
Những vì sao làm nến giữa trời
Anh cùng em rước sinh nhật rong chơi.
Tp.HCM, 6.2013
Phạm Đức Mạnh
----
* Tục ngữ Việt Nam
----
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.HCM ngày 04.6.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
-- Gửi
phản hồi
Đinh Xuân Vinh - 07/06/2013
06:28
Gùi
duyên lên hỏi ông trời
Năm xưa em hẹn để rồi lại quên
Tóc đời đã trắng trắng thêm
Dù mưa dù nắng chớ quên tình người
Nụ hôn sinh nhật rong chơi
“Ru thèm muốn tuổi đôi mươi cháy lòng”.
ĐXV- GT
Năm xưa em hẹn để rồi lại quên
Tóc đời đã trắng trắng thêm
Dù mưa dù nắng chớ quên tình người
Nụ hôn sinh nhật rong chơi
“Ru thèm muốn tuổi đôi mươi cháy lòng”.
ĐXV- GT
Nguyễn Xuân Huy - 05/06/2013
15:14
BÌNH "LOẠN"
Yêu vần lục bát tài hoa
Gùi duyên mang đến giao hòa cùng trăng
Chẳng ai đẹp mãi bao giờ
Sinh nhật em khoảng bến bờ bình yên!
(N.X.H)
Yêu vần lục bát tài hoa
Gùi duyên mang đến giao hòa cùng trăng
Chẳng ai đẹp mãi bao giờ
Sinh nhật em khoảng bến bờ bình yên!
(N.X.H)
-----------------------------------------------------
Đời
con gái/ Nỗi buồn diệt chủng – Thơ Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
ĐỜI CON GÁI
Cái thời đang tuổi trăng tròn
Chẳng cần má phấn môi son làm gì
Khối chàng trồng cả vườn si
Thả hồn lơ lửng bảo đi ngắm trời
Bảo đi nhặt những sao rơi
Để trong mơ ngủ em cười thấy anh
Cái thời con gái mỏng manh
Ngược chiều bất cẩn hóa thành khổ đau
Cái thời con gái đi đâu
Lơ là vấp ngã thảm sầu bủa vây
Cái thời con gái đắng cay
Đẹp thì người ngắm, kẻ say lụy tình
Xấu thì lép mắt kẻ khinh
Để dòng lệ tủi xót mình tuôn rơi
Sắc xuân ngắn ngủi đi rồi
Chỉ còn nuối tiếc ngậm ngùi rêu phong
Hồn đi bỏ đáy lưng ong
Xác thân ở lại lắc vòng cô đơn
Đời người con gái thật buồn
Đục trong chẳng biết ngọn nguồn mai sau
Nổi chìm đong cuộc bể dâu
Đừng ai đùa cợt nhuộm màu buồn thêm.
Tp.HCM, 6.2013
Phạm Đức Mạnh
CƠN BUỒN DIỆT CHỦNG
Một ngày tự dưng buồn thê thảm
Tôi lang thang lê gót khắp ngõ hồn
Cố gạt đi những điều vô thức
Sao trái tim cứ nóng chảy bồn chồn
Chuyện làm ăn sật sùi, tắc nghẽn
Điện thoại bấm nhầm số thiếu tự tin
Nhắn máy cho em sớt lòng hiu quạnh
Lời yêu thương sao cũng khuất im lìm
Một ngày buồn hồn tôi như tận thế
Trời âm u vương vãi những điêu tàn
Lòng người lạnh băng chảy vào vội vã
Xô đẩy tôi chìm xuống hố sầu hoang
Một ngày tự dưng buồn thê thảm
Tôi muốn quăng đi tất cả cuộc chơi
Tôi muốn đập tan hệ thần kinh tỉnh táo
Để chỉ còn như hạt bụi rơi
Sao lại thế - hỡi cơn buồn diệt chủng
Từ nơi đâu đến vò nát hồn tôi
Hãy cho tôi điểm tên cơn buồn ấy
Để mai sau xin lạy tạ cuộc đời
Sao lại thế - hỡi cơn buồn diệt chủng
Ngươi thảm sát ta có tội tình chi
Để ta không nhận ra mình còn sống
Hành hạ ta - ngươi sẽ được gì?
SG, 6.2013
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.HCM ngày 12.6.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
-- Gửi
phản hồi
Đinh Xuân Vinh - 13/06/2013
08:09
cảm ơn TG thấu hiểu
về người con gái:
"Nổi chìm đong cuộc bể dâu
Đừng ai đùa cợt nhuộm màu buồn thêm."
để rồi ngày đêm người con gái ấy cứ mở cửa
"Nổi chìm đong cuộc bể dâu
Đừng ai đùa cợt nhuộm màu buồn thêm."
để rồi ngày đêm người con gái ấy cứ mở cửa
ĐỢI ANH
Đợi anh gõ cửa trong đêm
Hồi lâu không thấy nên quên không cài
Trần gian bụi bởi vì ai
Chờ anh nghiêng ngả
sớm mai giận hờn
Mưa chiều ập đến nguồn cơn
Chỉ nghe gió thổi dỗi hờn
thế thôi
Cái đời con gái như tôi…
“Sắc xuân ngắn ngủi đi rồi”
rêu phong
Anh nào có đợi!
mà mong…
(ĐXV)
--------------------------
Kỷ
niệm tặng em/ Cầu Ánh sao – Thơ Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
KỶ NIỆM TẶNG EM
Bữa nào anh xẻ bầu trời
Tặng riêng em mảnh treo nơi đầu giường
Mảnh đầy chín nhớ, mười thương
Là thời thơ ấu quê hương nặng tình
Là dòng ký ức lung linh
Cây đa, giếng nước, sân đình cổ xưa
Rủ nhau gom hết nắng thừa
Đầu làng cuối xóm phơi mưa trái mùa
Những đêm ngập ánh trăng chua
Trăng còn xanh ngắt khi chưa đến rằm
Em ngồi tỉa tót xa xăm
Nhặt từng mơ mộng tháng năm êm đềm
Bữa nào anh xẻ màn đêm
Tặng em những dải mây mềm mê bay
Để em mắc đêm với ngày
Em ru kỷ niệm ngọt đầy hương quê
Khi vui nhớ chốn đi về
Khi buồn em lại tỉ tê với làng
Món quà không được giàu sang
Thôi trăm năm ghé thiên đàng gặp nhau
Dù anh nghèo khó đến đâu
Tặng em cả thế giới màu bình yên
Chẳng còn cay đắng, ưu phiền
Em ôm kỷ niệm đến Tiên cũng thèm.
Phạm Đức Mạnh
CẦU ÁNH SAO*
Cất phố tương tư rủ chiều thơm lạnh
Anh chờ em nơi hồn sóng lao xao
Tất cả nhớ nhung nén trong thầm lặng
Nụ hôn say biển tình khát dâng trào
Như dải lụa vắt ngang trời trong lẻo
Cầu Ánh Sao lấp lánh chuỗi Ngân hà
Đêm rực rỡ sắc đèn chen sóng bạc
Nhịp đời hồng lưu luyến bước người qua
Nhặt những vì sao vương đầy ghen tỵ
Nước mắt cô đơn xõa trắng đêm thâu
Anh gói gém tặng em làm kỷ niệm
Để suốt đời mình mãi mãi bên nhau
Dù thời gian có vàng theo năm tháng
Trầm tích tình yêu sẽ ở lại nơi này
Rồi mai sau thành thiên đường hò hẹn
Hạnh phúc truyền theo những ước mơ bay.
Phạm Đức Mạnh
----
* Tại Khu đô thị Phú Mỹ Hưng.
----
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.HCM ngày 19.6.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Vót
tim/ Đi buôn – Thơ Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
VÓT TIM
Sao em lại vót tim anh
Mà không thỏ thẻ dỗ dành nỗi đau
Sao không chất vấn đêm sâu
Bỏ em chờ đợi đi đâu một mình
Sao em lại vót tim anh
Xuyên vào dĩ vãng vắng tanh nụ cười
Giờ đây thưa thớt bóng người
Chỉ còn anh với khung trời mồ côi
Sao em lại vót tim anh
Làm đau giọt lệ mong manh khóc đời
Mẹ cha xa mãi xa rồi
Hàng cau trước ngõ rụng rời hương xưa
Sao em lại vót tim anh
Châm vào nỗi nhớ những nhành long đong
Vô tình ý nghĩ bẻ cong
Niềm vui còn sót tủi lòng ra đi
Thôi đừng vót nữa làm chi
Thời gian nung chảy anh khi lọt lòng
Em đừng vót nữa được không…
SG, 21.6.2013
Phạm Đức Mạnh
ĐI BUÔN
Người ta buôn bán làm giàu
Tôi đi buôn gió làm đau chính mình
Buôn câu uốn lưỡi đa tình
Bị con gái mắng thất kinh cả người
Bao lần tay trắng cuộc chơi
Tôi đi rao bán cuộc đời lang thang
Buôn lời giả dối huênh hoang
Chín phương phiêu bạt, trốn làng bỏ thôn
Đi mua khờ dại người khôn
Bán cho những kẻ dại hơn cả mình
Đi đong những thứ vô hình
Ôm về mớ mớ linh tinh cò mồi
Tôi đem bán cả mồ hôi
Chỉ mong mua một mảnh đời bình yên
Tình cờ - tôi gặp được em
Bỗng giàu hơn cả bạc tiền trời cho
Đêm nằm kéo gỗ khò khò
Trong mơ ngồi đếm cả kho tình vàng
Tôi xa - em quýnh, hoang mang
Sợ ai dụ lấy cục vàng của em
Giàu rồi - giờ lại giàu thêm
Được làm ông chủ - kề bên em ngồi
Em là vệ sỹ của tôi
Thong dong đi hết vòng đời nhân gian.
SG, 7.2013
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.HCM ngày 09.7.2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.HCM ngày 09.7.2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
-- Gửi
phản hồi
Diệp
Vy - 10/07/2013 07:45
"Sao
em lại vót tim anh - mà không thỏ thẻ dỗ dành nỗi đau" Một tứ thơ rất lạ,
Vót Tim thay vì trìu mến nâng niu - nhưng lại là cả một sự tình cảm yêu thương
tràn đầy... chúc mừng anh PĐM đã có những ý thơ độc đáo, đem đến cho người đọc
sự thú vị và những khám phá về cung bậc tình cãm khác lạ. Chúc anh ngày càng có
thêm nhiều đoá hoa thơ mang màu sắc khác lạ nhé!
(Lá Nhỏ)
(Lá Nhỏ)
-----------------------------------------------------------------------------------------------
Biết
thương đã muộn/ Vay nắng/ Mặt đời – Thơ của Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
BIẾT THƯƠNG ĐÃ MUỘN
Chia sẻ cùng những bậc cha mẹ
bất hạnh lỡ sinh con cái nhạt lòng hiếu thảo; coi bạc tiền, vật chất… hơn đạo
lý làm người.
I
Cha đã bôn ba bốn phương cô độc
Đốt những ước mơ trên đầu họng súng
Đến hạnh phúc riêng cũng làm rơi rụng
Nên cuộc đời chỉ có con thôi
Vì con - cha từ giã mọi cuộc chơi
Để con không bơ vơ bước đi lạnh lẽo
Thiếu hơi ấm trên trường đời lắt léo
Thật giả bủa vây, tốt xấu lập lờ
Làm sao có thể diễn đạt bằng thơ
Tình thương cho con không bờ, không bến
Làm sao có thể quy đổi thành tiền
Sự hy sinh mênh mông như trời biển
II
Sao lúc cha như chiếc lá còn xanh
Con không nâng niu để lá mãi trên cành
Không cho cha gió tâm hồn cha thích
Chăm chút cây nhân nghĩa làm người
Sao không ôm hôn lúc cha còn tỉnh
Để mắt cha cười tan vết đời nhăn
Cố gượng làm chi khi quá muộn mằn
Đi tìm kiếm thuốc trường sinh bất tử
Nếu có ngày con khắc khoải, ăn năn
Có thể cha không còn minh mẫn
Có thể rơi vào trạng thái hôn mê
Sống vô thức cuộc đời thực vật
Mọi lời ngọt ngào con lỡ bỏ quên
Mọi cử chỉ âu lo bây giờ là thật
Con đau đớn gạt tay lau nước mắt
Biết thương cha - đã muộn thật rồi
III
Hổ dữ còn không nỡ ăn thịt con
Nước mắt chảy xuôi kiếp người mắc nợ
Ai trả dùm thay sự bất hạnh trong đời
Khi cha vẫn còn - con đã nghĩ mồ côi
Nếu một ngày trong máu con xuôi chảy
Con nhận ra sự mặn chát cô đơn
Cha đã đi xa, xa tít miền vô vọng
Khúc lệ rơi trong bóng tối tủi hờn
Cha không còn hình hài để con tạ lỗi
Sự hối hận muộn màng có nghĩa gì đâu
Niết bàn âm u con vái lòng thay đổi
Chữ hiếu làm sao còn được nguyên màu.
Sài Gòn 7/2013
Phạm Đức Mạnh
VAY NẮNG
Anh đi vay nắng mặt trời
Gỡ mùa đông giá làm môi rét chùm
Gặp em mắt lạc vì run
Trái tim chưa lấm bụi bùn thời gian
Thôi đành mang tiếng tình oan
Tặng em luôn cả nắng vàng hồn anh.
Phạm Đức Mạnh
MẶT ĐỜI
Cà phê
buổi sáng mỗi ngày
Sài Gòn nắng đục
mắt cay bụi trần
Kẻ nghèo
thấp thểnh bước chân
Người giàu bảnh chọe
áo quần, xe sang
Mai sau
về cả thiên đàng
Làm sao phân biệt
tiếng than nghèo, giàu
Chẳng còn
chỗ để giành nhau
Mặt đời du mục
một màu lặng im.
Sài Gòn 2013
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
I
Cha đã bôn ba bốn phương cô độc
Đốt những ước mơ trên đầu họng súng
Đến hạnh phúc riêng cũng làm rơi rụng
Nên cuộc đời chỉ có con thôi
Vì con - cha từ giã mọi cuộc chơi
Để con không bơ vơ bước đi lạnh lẽo
Thiếu hơi ấm trên trường đời lắt léo
Thật giả bủa vây, tốt xấu lập lờ
Làm sao có thể diễn đạt bằng thơ
Tình thương cho con không bờ, không bến
Làm sao có thể quy đổi thành tiền
Sự hy sinh mênh mông như trời biển
II
Sao lúc cha như chiếc lá còn xanh
Con không nâng niu để lá mãi trên cành
Không cho cha gió tâm hồn cha thích
Chăm chút cây nhân nghĩa làm người
Sao không ôm hôn lúc cha còn tỉnh
Để mắt cha cười tan vết đời nhăn
Cố gượng làm chi khi quá muộn mằn
Đi tìm kiếm thuốc trường sinh bất tử
Nếu có ngày con khắc khoải, ăn năn
Có thể cha không còn minh mẫn
Có thể rơi vào trạng thái hôn mê
Sống vô thức cuộc đời thực vật
Mọi lời ngọt ngào con lỡ bỏ quên
Mọi cử chỉ âu lo bây giờ là thật
Con đau đớn gạt tay lau nước mắt
Biết thương cha - đã muộn thật rồi
III
Hổ dữ còn không nỡ ăn thịt con
Nước mắt chảy xuôi kiếp người mắc nợ
Ai trả dùm thay sự bất hạnh trong đời
Khi cha vẫn còn - con đã nghĩ mồ côi
Nếu một ngày trong máu con xuôi chảy
Con nhận ra sự mặn chát cô đơn
Cha đã đi xa, xa tít miền vô vọng
Khúc lệ rơi trong bóng tối tủi hờn
Cha không còn hình hài để con tạ lỗi
Sự hối hận muộn màng có nghĩa gì đâu
Niết bàn âm u con vái lòng thay đổi
Chữ hiếu làm sao còn được nguyên màu.
Sài Gòn 7/2013
Phạm Đức Mạnh
VAY NẮNG
Anh đi vay nắng mặt trời
Gỡ mùa đông giá làm môi rét chùm
Gặp em mắt lạc vì run
Trái tim chưa lấm bụi bùn thời gian
Thôi đành mang tiếng tình oan
Tặng em luôn cả nắng vàng hồn anh.
Phạm Đức Mạnh
MẶT ĐỜI
Cà phê
buổi sáng mỗi ngày
Sài Gòn nắng đục
mắt cay bụi trần
Kẻ nghèo
thấp thểnh bước chân
Người giàu bảnh chọe
áo quần, xe sang
Mai sau
về cả thiên đàng
Làm sao phân biệt
tiếng than nghèo, giàu
Chẳng còn
chỗ để giành nhau
Mặt đời du mục
một màu lặng im.
Sài Gòn 2013
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.HCM ngày 19.7.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
-- Gửi
phản hồi
Diep Vy - 19/07/2013
20:27
Bài thơ Biết Thương
Đã Muộn của Tac giả PĐM chính là những lời cảnh tỉnh của bậc cha mẹ dành cho
những người con quá vô tình trong cuộc sống hàng ngày đang nắm giữ hạnh phúc có
cha mẹ trong tay mà không biết nâng niu quý trọng, khi đã mất đi rồi thì mọi
tiếc nuối ân hận chẳng thể nào bù đắp được đâu. Cuộc đời có thể có nhiều cơ hội
nhưng tình thương yêu và vòng tay cha mẹ chỉ có một trong mỗi cuộc đời con
người mà thôi.
Hãy biết trân trọng và yêu thương
(Lá Nhỏ)
Hãy biết trân trọng và yêu thương
(Lá Nhỏ)
-----------------------------------------------
Cha
cho con niềm tin – Thơ Phạm Đức Mạnh (Gửi từ Diệp Vy)
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
CHA CHO CON NIỀM TIN
Viết tặng tác giả Diệp Vy sau
khi đọc bản thảo Truyện ngắn “Ông Giáo”
Từng chữ chắt từ tim viết về “Ông Giáo”
Của người con gái hết mực thương cha
Ông xơ xác trong đói nghèo vật chất
Nhưng vĩnh hằng trong tình nghĩa bao la
Ông “mất dạy” giữa dòng đời nhiễu loạn
Viên phấn khô bụi trắng kiếp phù du
Khắc khoải tiễn ông vắt đời lam lũ
Trong cũi thời gian cơ cực cầm tù
Tóc bạc nhuộm hoàng hôn thẫm lạnh
Ông còng lưng cào bới ước mơ gầy
Nuôi cả bầy con mắt teo vì đói
Chờ ông về trong giấc ngủ thơ ngây
Những cục chai trên vai đau buốt
Chỉ về đêm ông lặng lẽ vỗ về
Bàn tay đắng khô xoa từng vết tủi
Để ban ngày cắn chặt vết đau tê
Từng nhát cuốc ông bổ vào lòng đất
Như bổ vào đời từng nhát long đong
Ông lầm lũi như một con rô bốt
Để vợ con còn có cái lót lòng
Ông là thế người cha già cứng cỏi
Không thở than trách phận nghèo hèn
Ông chỉ biết khổ đau là có thực
Số trời định rồi sao có thể bon chen
Rồi một ngày ông cuốn theo tất cả
Những trái ngang sang thế giới vĩnh hằng
Tình người thương ông ngập tràn biển nhớ
Cả bầu trời cùng rơi lệ sao băng
Giàu nghèo tắm trái ngang trần thế
Mạch kim cương ông chỉ biết đứng nhìn
Suối nhân đức cha lắng từng hạt khổ
Để đời con vẫn sáng mãi niềm tin …
Phạm Đức Mạnh
Lý Thị Minh Khiêm
Từng chữ chắt từ tim viết về “Ông Giáo”
Của người con gái hết mực thương cha
Ông xơ xác trong đói nghèo vật chất
Nhưng vĩnh hằng trong tình nghĩa bao la
Ông “mất dạy” giữa dòng đời nhiễu loạn
Viên phấn khô bụi trắng kiếp phù du
Khắc khoải tiễn ông vắt đời lam lũ
Trong cũi thời gian cơ cực cầm tù
Tóc bạc nhuộm hoàng hôn thẫm lạnh
Ông còng lưng cào bới ước mơ gầy
Nuôi cả bầy con mắt teo vì đói
Chờ ông về trong giấc ngủ thơ ngây
Những cục chai trên vai đau buốt
Chỉ về đêm ông lặng lẽ vỗ về
Bàn tay đắng khô xoa từng vết tủi
Để ban ngày cắn chặt vết đau tê
Từng nhát cuốc ông bổ vào lòng đất
Như bổ vào đời từng nhát long đong
Ông lầm lũi như một con rô bốt
Để vợ con còn có cái lót lòng
Ông là thế người cha già cứng cỏi
Không thở than trách phận nghèo hèn
Ông chỉ biết khổ đau là có thực
Số trời định rồi sao có thể bon chen
Rồi một ngày ông cuốn theo tất cả
Những trái ngang sang thế giới vĩnh hằng
Tình người thương ông ngập tràn biển nhớ
Cả bầu trời cùng rơi lệ sao băng
Giàu nghèo tắm trái ngang trần thế
Mạch kim cương ông chỉ biết đứng nhìn
Suối nhân đức cha lắng từng hạt khổ
Để đời con vẫn sáng mãi niềm tin …
Phạm Đức Mạnh
Lý Thị Minh Khiêm
Diệp Vy & gia
đình gửi đăng và chân thành cám ơn nhà thơ Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ Lâm Đồng ngày 21.7.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm
thơ “Hương đêm” của Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
HƯƠNG ĐÊM
Chiều lay biển nhớ vơi đầy
Mình anh đứng ngắm trời mây đan tình
Gió mài mực nắng lung linh
Vẽ lên hồn sóng dáng hình của em
Ngày vừa giấu mặt vào đêm
Hoa sương đã nở trắng thềm nôn nao
Chờ em khui giấc chiêm bao
Hương đêm khe khẽ ngả vào môi êm
Nhâm nhi ly rượu trăng mềm
Anh say bí tỉ một đêm với trời
Bồng bềnh theo nhánh mây trôi
Ngược xuôi về gánh dòng đời cùng em.
Phạm Đức Mạnh
VỢ
Vợ rằng
Đưa em đi chơi
Buông câu ngớ ngẩn
Em ơi
Bận rồi
Ngao du
Ra quán ngóng trời
Buôn dưa lê
Cũng
Rất mùi thương gia
Cõng thơ
Thất thểu về nhà
Hạt thương
Bén lửa quá đà
Thành than
Lệ em
Nhòa
Đứt
Dây oan
Tôi như pho tượng
Bị quan phạt hầu
Vân vê
An ủi sợi râu
Vợ mình
Mình sợ
Ai đâu giám cười
Tại ta
Mê mải
Rong chơi
Bạn thơ
Thơ thẩn chuyện đời
Lang thang.
Phạm Đức Mạnh
CHỒNG SAY
Vợ con leo lét tiền xài
Anh thì vung vãi người ngoài thỏa thuê
Sớm xề một chặp cà phê
Chiều tàn tan sở đường về dài ra
Ngày anh như của người ta
Làm chồng đúng nghĩa ở nhà nửa đêm
Ngả nghiêng chân trụ say mèm
Quăng mình xuống ghế lãng quên cả trời
Chồng say khổ lắm người ơi
Tơ duyên mắc nợ suốt đời mang theo
Chẳng may vướng phải số nghèo
Xuân thì con gái bủng beo lụi tàn…
Sài Gòn, 7/2013
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.HCM ngày 02.8.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Nỗi
đau lớn nhất - Thơ Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
NỖI ĐAU LỚN NHẤT
Nỗi đau lớn nhất trên đời
Mất cha, mất mẹ mồ côi một mình
Dù cho phú quý hiển vinh
Vẫn không đổi được nghĩa tình mẹ, cha.
* *
Ngày cuối cùng bên mẹ yêu thương
Tuổi tám mươi như ngọn đèn trước gió
Trên trần thế không còn mắc nợ
Mẹ thảnh thơi đi về cõi vĩnh hằng
Những giây phút cuối cùng bên mẹ
Biết mai sau vĩnh viễn mất mẹ rồi
Vẫn biết ngày mai mẹ thành người thiên cổ
Mà sao lòng cứ tan nát lệ rơi
Con không thể có phép mầu cứu mẹ
Để đời con lại bên mẹ như xưa
Giá đổi được cả cơ đồ sự nghiệp
Lòng con đâu lạnh buốt tiếng chuông chùa
Con thức trắng năm canh bên mẹ
Căn bệnh nan y sắp cướp mẹ đi rồi
Quy luật sinh tồn sao mà nghiệt ngã
Để muôn đời mang khăn trắng mồ côi
Khi mẹ hiểu được nỗi buồn trần thế
Mẹ ra đi thanh thản cõi lòng
Khi mẹ hiểu được tấm lòng con cháu
Mẹ ung dung bước vào cõi thiên bồng
Đêm yên tĩnh một mình bên mẹ
Đời con nặng trĩu nỗi đau
Hơi thở mẹ yếu dần trong bệnh tật
Đề lại trần gian vạn kiếp sầu
Con cháu mẹ - gần xa về đông đủ
Tình thương không cứu được mẹ rồi
Của cải, bạc tiền trở thành vô nghĩa
Chúng con đành có lỗi mẹ ơi
Lòng giông tố giữa đất trời giông tố
Con bơ vơ giữa khoảng trống cuộc đời
Khi thấm thía nỗi đau mất mẹ
Mọi thứ trên đời đã bạc... như vôi.
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.HCM ngày 09.8.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Luộc
cả vườn đau/ Tình cũ – Thơ Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
LUỘC CẢ VƯỜN ĐAU
Đi xa
lâu trở về quê
Ngõ hồn rơm rạ buồn khê ngóng chờ
Hàng cau
hoa trắng thẫn thờ
Tơ lòng vương quấn bóng mờ người xưa
Mẹ cha
tịnh độ trong chùa
Sắc hương năm tháng bốn mùa rong rêu
Mai về
đong nắng xế chiều
Đợi nhau ở bến cô liêu rộp phồng
Cùng ngồi
chất vấn dòng sông
Vì sao bến đục bến trong ngược nguồn
Để đời
lăn lóc sầu tuôn
Người đi người ở nhớ buồn vì nhau
Ta về
luộc cả vườn đau
Dọn mâm tiệc nhớ đặc màu hương quê.
Nam Định, 8.2013
Phạm Đức Mạnh
TÌNH CŨ
Em gượng
trao tôi nửa nụ cười
Chạnh lòng tôi ngậm nhẹ trên môi
Em bên người ấy đùa trong nắng
Tình cũ trong em chết thật rồi
Thôi vậy
từ nay quên nhớ nhau
Em bên người ấy dạ thôi sầu
Đường tơ em dệt màu yêu mới
Chút hồn vương lại hẹn kiếp sau
Ta với
người dưng tự bây giờ
Ngược chiều hai ngả mắt hoang sơ
Duyên kia đã khép đừng luyến quyến
Chỉ khổ lòng ai cạn chữ ngờ
Tình cũ
thôi đừng chuốc lệ nhau
Ngã vào khờ dại nữa thêm đau
Em bên người ấy chìm trong nhớ
Mặc biển tình si sóng bạc đầu
Thôi nhé
từ đây quên ngóng đưa
Ta về bến mộng cuốn mây mưa
Chẳng may em cháy trong sầu lửa
Sao nỡ vô tình bỏ người xưa.
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.HCM ngày 02.9.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
-- Gửi
phản hồi
Trần Thị Tập - 09/09/2013
19:21
Giờ thì gió cũng lưa
thưa, dịu rồi
Tình cũ đã chết trong tôi
Nay có gặp lại kêu trời nhưng xa
Thế là thu đã dần qua
Đêm khuya sương lạnh trăng tà dần theo
Sang thu rụng lá bay vèo
Lòng em thao thức vàng theo thêm buồn...
Nhớ Anh... Lệ nghẹn ngào tuôn
Tình cũ đã chết trong tôi
Nay có gặp lại kêu trời nhưng xa
Thế là thu đã dần qua
Đêm khuya sương lạnh trăng tà dần theo
Sang thu rụng lá bay vèo
Lòng em thao thức vàng theo thêm buồn...
Nhớ Anh... Lệ nghẹn ngào tuôn
(Trần Thị Tập)
DUY TOÀN - 03/09/2013
02:36
Chúc mừng ĐỨC MẠNH
nhé! Hai câu kết bài lục bát hay tuyệt
(DUY TOÀN)
-----------------------------------------------------------------------------------
Hái
trăng khuyết – Thơ Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
Qua diễn đàn, tôi xin cảm ơn tác giả Võ Ngọc Thái đã viết tặng bài thơ “Hái trăng” sau khi đọc tập thơ “Đừng theo trăng em nhé”.
Đọc “Hái trăng” – tôi không yên tâm chút nào! sao tác
giả Võ Ngọc Thái lại để em trèo lên hái trăng, đến mức “Trăng cứ lên lên mãi,
Em vẫn trèo lăm le” – nguy hiểm quá!? Đã vậy còn tính làm em lụt ý trí “Em ơi!
đừng theo nữa”.!?
Riêng tôi thì… nghĩ rằng: nếu người nào đó sẵn sàng “chết” vì tình yêu đích thực, chắc chắn sẽ được nàng “trả ơn” tôi xứng đáng. Vậy qua vandanviet, tôi hy vọng bài thơ sẽ khơi nguồn cảm xúc viết về trăng thật hay của nhiều thi nhân trên vandanviet. (PĐM)
HÁI TRĂNG KHUYẾT
Anh trèo lên tận ngọn tre
Hái vành trăng khuyết mang về tặng em
Em say trao nụ hôn mềm
Gió vô tình đứng trước thềm cũng say
Hồn anh tan lẫn vào mây
Môi em ngọt lịm tràn đầy mật trăng.
Sài Gòn, 17.9.2013
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
Riêng tôi thì… nghĩ rằng: nếu người nào đó sẵn sàng “chết” vì tình yêu đích thực, chắc chắn sẽ được nàng “trả ơn” tôi xứng đáng. Vậy qua vandanviet, tôi hy vọng bài thơ sẽ khơi nguồn cảm xúc viết về trăng thật hay của nhiều thi nhân trên vandanviet. (PĐM)
HÁI TRĂNG KHUYẾT
Anh trèo lên tận ngọn tre
Hái vành trăng khuyết mang về tặng em
Em say trao nụ hôn mềm
Gió vô tình đứng trước thềm cũng say
Hồn anh tan lẫn vào mây
Môi em ngọt lịm tràn đầy mật trăng.
Sài Gòn, 17.9.2013
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
Cập
nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.HCM ngày 17.9.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
-- Gửi phản hồi
Phạm Đức Mạnh - 17/09/2013
20:26
Cảm ơn Phan Minh Châu
đã cảm tác bài thơ cũng rất ý nghĩa và hay. Vậy là "Đừng theo trăng em
nhé" - chỉ ngắm thôi thì không có chuyện chông chênh "Em dưới này
ngẩn ngơ" và "Anh dưới này hôn... mê". Vậy là PMC là người thứ
ba vi vu cảm xúc về đề tài này... (Phạm Đức Mạnh)
PHAN MINH CHÂU - 17/09/2013
13:25
Chông chênh chông
chênh quá
Trời ơi kìa đọt tre
Anh mà lên đó ...hái
Em dưới này ngẫn ngơ
Chông chênh chông chênh quá
Trời ơi kìa đọt tre
Em mà lên đó ....hái
Anh dưới này hôn ....mê
Đùa chút cho vui. Chúc mừng 2 tác giả .Có hai bài thơ hay.
Trời ơi kìa đọt tre
Anh mà lên đó ...hái
Em dưới này ngẫn ngơ
Chông chênh chông chênh quá
Trời ơi kìa đọt tre
Em mà lên đó ....hái
Anh dưới này hôn ....mê
Đùa chút cho vui. Chúc mừng 2 tác giả .Có hai bài thơ hay.
(PHAN MINH CHÂU)
-------------------------------------------------------------------------------
Tứ
ông thi tửu – Thơ cảm tác của Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
* (Kính tặng các anh:
Thành - Thái - Hải - Ninh)
Sau khi đọc bài thơ:
CHÉN TRI ÂM
Mình thương nhau phải chăng tiền định
Mặc cho đời ai nghĩ mặc ai
Chén tri âm rót chiều thủng thỉnh
Rượu tương phùng môi ngọt tình say.
Thi Tửu Tứ
(1Thành 2Thái 3Hải 4Ninh)
Tứ ông Thành-Thái-Hải-Ninh
“Chén tri âm… Thi Tửu Tứ” linh đình!
Hương tỏa vây quanh ly trà đạo
Sao chẳng thấy trưng rượu đa tình?
Thi tứ đánh số đeo trước ngực
No say - ta còn nhận ra mình
Tri âm rót chén đời thủng thỉnh
Chiều Quy Nhơn biển khát lặng thinh.
Sài Gòn, 19.9.2013
Phạm Đức Mạnh
Sau khi đọc bài thơ:
CHÉN TRI ÂM
Mình thương nhau phải chăng tiền định
Mặc cho đời ai nghĩ mặc ai
Chén tri âm rót chiều thủng thỉnh
Rượu tương phùng môi ngọt tình say.
Thi Tửu Tứ
(1Thành 2Thái 3Hải 4Ninh)
Tứ ông Thành-Thái-Hải-Ninh
“Chén tri âm… Thi Tửu Tứ” linh đình!
Hương tỏa vây quanh ly trà đạo
Sao chẳng thấy trưng rượu đa tình?
Thi tứ đánh số đeo trước ngực
No say - ta còn nhận ra mình
Tri âm rót chén đời thủng thỉnh
Chiều Quy Nhơn biển khát lặng thinh.
Sài Gòn, 19.9.2013
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
Cập
nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.HCM ngày 20.9.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Về
hưu/ Mời em – Thơ Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
VỀ HƯU!
Kính tặng các bậc tôn kính đã, đang vào sắp về hưu.
Về hưu!
Phận người công chức
Cơn giông xóa trắng suy tư
Khắc nhập
gió vật, trời mưa tầm tã.
60 năm
Vật đổi sao dời
Xoay dòng khổ ngược xuôi hối hả
Nhằn đắng cay chắt ngọt cho đời.
Về hưu!
nên buồn hay vui?
Câu hỏi cho anh
Tôi
Tất cả mọi người
Dù không muốn
Nhưng kiếp người chỉ là bụi giang hồ
lắng trong biển lệ.
Về hưu!
Ga trung chuyển thời gian
tuổi già về cư trú
Nhâm nhi men lòng
Người ở nấu bầu rượu nhớ
Tiễn lá vàng về cội
tàn thu.
Về hưu!
Trở lại vườn xưa
Lật ký ức tuổi thơ
con đường ước mơ
Tình yêu âm ỉ cháy.
Về hưu!
Dấu chấm mắc vào im lặng
Những tự hào, dang dở trôi qua
Ngắm cây hy vọng
Oằn mình trong thử thách phong ba.
Về hưu!
Quỹ tự do - độc quyền sử dụng
Chẳng ai quấy nhiễu phiền hà
Chẳng uy lực nào ngăn cản
Chút vốn còm sót lại trong ta.
Về hưu!
Thoải mái nụ cười từ thiện
Thú điền viên đây đó quê nhà
Vui với trẻ quyến lòng nội, ngoại
Thanh thản nhìn đời nhẹ bước đi xa.
Về hưu!
Cuộc rong chơi thế kỷ
Đưa trần gian triển lãm thiên đàng
Hẹn vĩ nhân hiền tài thuở trước
Để cùng Người sống mãi thời gian.
Về hưu - là thế
Buồn, vui đong đếm với mình
Bách niên cộng trừ cho đủ
Cuối dặm trường chỉ mang lặng thinh.
Sài Gòn, 10/2013
Phạm Đức Mạnh
MỜI EM
Mời em ly rượu cô đơn
Ủ từ năm tháng tủi hờn long đong
Rượu ngâm nước mắt đục, trong
Thẫm mùi cay đắng tủi lòng bơ vơ
Trăng say thoát xác vườn mơ
Bỏ anh mặc lũ bơ vơ nhấn chìm
Rượu si rót thấm vào tim
Hồn anh chuếnh choáng khuấy tìm giọt thương
Mời em thêm rượu tơ vương
Dìu nhau ngất ngưởng trên đường tình say
Du dương hết cõi tạm này
Mặc cho thiên hạ sắp bày cuộc chơi
Thảnh thơi nâng tiếp ly đời
Thong dong đến quán nụ cười đợi xuân
Ta nghiêng con tạo xoay vần
Cạn thêm bầu rượu phong trần thỏa thuê
Trời say quên mất lối về
Mình say ngủ quán phu thê kiếp người…
SG, 2013
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
Về hưu!
Phận người công chức
Cơn giông xóa trắng suy tư
Khắc nhập
gió vật, trời mưa tầm tã.
60 năm
Vật đổi sao dời
Xoay dòng khổ ngược xuôi hối hả
Nhằn đắng cay chắt ngọt cho đời.
Về hưu!
nên buồn hay vui?
Câu hỏi cho anh
Tôi
Tất cả mọi người
Dù không muốn
Nhưng kiếp người chỉ là bụi giang hồ
lắng trong biển lệ.
Về hưu!
Ga trung chuyển thời gian
tuổi già về cư trú
Nhâm nhi men lòng
Người ở nấu bầu rượu nhớ
Tiễn lá vàng về cội
tàn thu.
Về hưu!
Trở lại vườn xưa
Lật ký ức tuổi thơ
con đường ước mơ
Tình yêu âm ỉ cháy.
Về hưu!
Dấu chấm mắc vào im lặng
Những tự hào, dang dở trôi qua
Ngắm cây hy vọng
Oằn mình trong thử thách phong ba.
Về hưu!
Quỹ tự do - độc quyền sử dụng
Chẳng ai quấy nhiễu phiền hà
Chẳng uy lực nào ngăn cản
Chút vốn còm sót lại trong ta.
Về hưu!
Thoải mái nụ cười từ thiện
Thú điền viên đây đó quê nhà
Vui với trẻ quyến lòng nội, ngoại
Thanh thản nhìn đời nhẹ bước đi xa.
Về hưu!
Cuộc rong chơi thế kỷ
Đưa trần gian triển lãm thiên đàng
Hẹn vĩ nhân hiền tài thuở trước
Để cùng Người sống mãi thời gian.
Về hưu - là thế
Buồn, vui đong đếm với mình
Bách niên cộng trừ cho đủ
Cuối dặm trường chỉ mang lặng thinh.
Sài Gòn, 10/2013
Phạm Đức Mạnh
MỜI EM
Mời em ly rượu cô đơn
Ủ từ năm tháng tủi hờn long đong
Rượu ngâm nước mắt đục, trong
Thẫm mùi cay đắng tủi lòng bơ vơ
Trăng say thoát xác vườn mơ
Bỏ anh mặc lũ bơ vơ nhấn chìm
Rượu si rót thấm vào tim
Hồn anh chuếnh choáng khuấy tìm giọt thương
Mời em thêm rượu tơ vương
Dìu nhau ngất ngưởng trên đường tình say
Du dương hết cõi tạm này
Mặc cho thiên hạ sắp bày cuộc chơi
Thảnh thơi nâng tiếp ly đời
Thong dong đến quán nụ cười đợi xuân
Ta nghiêng con tạo xoay vần
Cạn thêm bầu rượu phong trần thỏa thuê
Trời say quên mất lối về
Mình say ngủ quán phu thê kiếp người…
SG, 2013
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
Cập
nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.HCM ngày 25.10.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Nghe
trăng khóc/ Ta & Bạn – Thơ Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
NGHE TRĂNG KHÓC
Trong cơn tủi nghe vầng trăng khóc
Lệ tim nhòa nuối tiếc mối tình câm
Em ẩn hiện như ma hồn cô độc
Hút khô anh từng giọt nhớ âm thầm.
Phạm Đức Mạnh
TA & BẠN
Nghèo!
Đi sầu
Ngồi tủi
Ngước lên tăm tối mặt mày
Bạn thời chia nhau đói khổ
Dư thừa
lòng dạ đổi thay!
Điện thăm
Bận
Họp
Triền miên lý do
Hẹn lai rai
Nhâm nhi chuyện xưa
Né mọi người nhìn thấy!
Đời
là vậy
Bạn ngồi xe sang
kẻ đưa người đón
Ta
tấm thân cà tàng
Tàn phai năm tháng!
Bạn
Iphon đắt tiền
Chỉ lưu số đẹp
Số bề trên
Số thần tài
Lộc phát
Số giao thoa từ thiện trên trời
Không có sóng chập chờn cho kẻ chơi vơi!
Nghèo hèn
số ta
Giàu sang
số bạn
Sự khôn ngoan mua, bán bằng tiền
Liên kết
đổi chác… đảo điên!
Nghèo
Không có gì bán
Ta giữ lương tâm say giấc ngủ yên!
Giàu
Giật mình
nghĩ về miền cực lạc
Kiếp người vừa sinh
Sao lại khóc
Không cười!
TP.HCM, 11.2013
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
Cập
nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.HCM ngày 22.11.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Mưa
khô/ Dã tràng/ Cà phê/ – Thơ Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
MƯA KHÔ
Ai làm
trời giận mưa khô
Khiến cơn dông dập
sóng xô nứt bờ
Tưởng rằng
tan nát thuyền mơ
Bỏ em chìm bến bơ vơ
một mình
Sầm sầm
rồi lại lặng thinh
Hóa ra trời bị thất tình
nhớ thu…
Sài Gòn, 11/2013
Phạm Đức Mạnh
DÃ TRÀNG
Công ta rước gió, gùi mây
Che nàng râm mát tháng ngày nắng khô
Đêm đêm vuốt sóng đời xô
Dã tràng xe cát lơ thơ một mình
Nỡ sao nàng cứ vô tình
Để ta lầm lũi lặng thinh dã tràng
Biển tình gió nhớ dọc ngang
Thuyền ai kia đến đón nàng dong khơi
Lẽ nào lại thế nàng ơi
Bỏ ta ôm trọn kiếp đời cô đơn
Lang thang về phía tủi hờn
Hồn rơi lạnh cóng những cơn mưa lòng.
SG, 12.2013
Phạm Đức Mạnh
CÀ PHÊ
1
Đen, đắng
Tuốt trắng suy tư
Lừ đừ ôm góc tối.
2
Giọt lệ đen
Thẫm đẫm tình đời
Chát phận mồ côi.
3
Hóa thần sầu
Tan vào bể dâu
Nỗi niềm oan nghiệt.
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
Cập
nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.HCM ngày 12.12.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét