Trang thơ Phạm Đức Mạnh năm 2011/ 2012
Thứ Hai, 21 tháng 7, 2014
Chùm
thơ “Về quê” của Phạm Đức Mạnh
Thời gian hết đục lại trong
Quê hương mòn mỏi chờ mong ta về
Say say men nắng trưa hè
Hợp tan kỷ niệm tiếng ve bồi hồi
Quê hương mòn mỏi chờ mong ta về
Say say men nắng trưa hè
Hợp tan kỷ niệm tiếng ve bồi hồi
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
VỀ QUÊ
Thời gian hết đục lại trong
Quê hương mòn mỏi chờ mong ta về
Say say men nắng trưa hè
Hợp tan kỷ niệm tiếng ve bồi hồi
Đã về quê mẹ đây rồi
Sao không thấy dáng mẹ ngồi đón ta
Đâu rồi hơi ấm của cha
Chờ con người lính xa nhà về thăm
Đâu rồi chỗ cũ ta nằm
Ổ rơm, gối lá chè trầm sắc quê
Bãi bồi sóng tỉnh cơn mê
Ước mơ đỏ ngậy triền đê Sông Hồng.
Trở về từ chốn hư không
Thời gian hết đục lại trong kiếp người
Thoả thê uống cả đất trời
Cho tan con khát một đời nhớ quê.
Nam Định 2011
Phạm Đức Mạnh
CHỈ MỘT LẦN THÔI NHÉ
Những căn bệnh tiềm ẩm
Rình rập
Quật ngã em.
Tiếng còi hú- cấp cứu
Làm tan vỡ không gian bình yên
Những ánh mắt vội vàng chia sẻ
Một mình anh nhận hộ thay em.
Ngồi nhà trở nên tĩnh nặng
Đâu rồi hơi ấm vợ hiền!
Giấc ngủ chòng chành mộng mị
Bầy quỉ xâu xé anh!
Căn phòng vắng em
Tia nắng buồn đứng ngoài ô cửa
Gió thẫn thờ không còn thương ngôi nhà nữa
Sức nóng của thời gian đốt cháy anh
Bệnh viện đâu phải nơi nghỉ mát
Em đưa anh đến đó làm gì?
Con cá lia thia không quen chậu lạ
Làm sao anh xa em!
Tp. HCN, 20.11
Phạm Đức Mạnh
MỘT LẦN THÔI NHÉ!
(Ngày vợ mổ tim)
Mai mốt em về anh đền cho em
Tất cả những gì em muốn
Cả trời xanh, những tầng mây uốn lượn
Những cô tiên duyên dáng giáng trần
Mai mốt em về, anh sẽ làm ô sin
Đi chợ, nấu cơm, lau chùi nhà cửa
Anh gọi em là công chúa
Tuân lệnh em như vệ sỹ trung thành
Có thể một lần em không tin anh
Bởi trái tim đập ngoài cửa sổ
Nhưng duyên vợ chồng là duyên số
Sóng sánh cùng nhau đi trọn kiếp đời
Mai mốt em về cùng nhau rong chơi
Đi khắp thế gian nhặt từng hạt cát
Khi gối mỏi chân chồn xuôi về miền cực lạc
Hoá thành hạt bụi vô tư
Can đảm lên trái tim ngang ngạnh
Đừng đùa với số phận mỏng manh
Dù chỉ một lần như thế
Đủ làm anh hồn vía tan tành.
Tp. HCM 28.5.2011
Phạm Đức Mạnh
Thành phố Hồ Chí Minh
Email: phamducmanh56@yahoo.com
Thi phẩm được gửi đăng từ:
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Nam Định ngày 02.7.2011
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm
thơ Phạm Đức Mạnh
1
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
KHÔNG TIỀN
Sống giữa thành phố - không tiền!
Trái tim trốn vào nỗi cô đơn phờ phạc
Em muốn ghé thăm
anh vội vàng thoái thác
đang ở nơi xa!
Lời anh nói - em tin
Chẳng bao giờ nghĩ rằng anh nói dối
Phía khoảng trời xa em hồn nhiên trông đợi
Mưa buồn giăng lạnh trắng sắc cầu vồng!
TP.HCM, 11.2008
Phạm Đức Mạnh
CHIỀU 30 TẾT
Một mình ở xứ người ta
Đói, no cũng chỉ mình là mình thôi
Buồn dư nhọc kiếp rong chơi
Thiếu vui vay nợ - cả đời ăn đong
Cô đơn ngó mặt người dưng
Chiều ba mươi tết giữa rừng trời hoa
Vô tình ngậm hạt mưa sa
Bỗng dưng giọt lệ vỡ òa giữa xuân.
Sài Gòn, 12.2010
Phạm Đức Mạnh
GIỖ MẸ CON KHÔNG VỀ
Cái ngày Mẹ vội đi xa
Tháng năm dồn nén vỡ òa nỗi đau
Chít vành khăn trắng trên đầu
Nắng mưa sao cũng đỏ ngầu chia ly?
Ngõ mòn quen bước Mẹ đi
Còn đâu hơi ấm mỗi khi Mẹ về
Gió buồn thơ thẩn vườn quê
Hong từng mắt lá dầm dề hạt mưa
Nhớ lời Mẹ dặn khi xưa
Thương câu hát ví đẩy đưa bãi bồi
Thương lời ru ngái chao nôi
Quánh thời gian lại ngọt bùi cho con
Mẹ về nơi biển chờ non
Cùng Cha lên đỉnh trời son yên bình
Phù cho con đất Thánh linh
Âm dương nguồn cội ấm tình ngàn năm.
TP.HCM, 5.2010
Phạm Đức Mạnh
BÃO GIÁ
Cơn bão giá thị trường ập đến
Chao đảo cả hành tinh
Những người chưa bao giờ biết khổ
Ngước lên choáng váng cả mình
Dải Ngân hà lung linh huyền ảo
Sao sa vương vãi khắp thiên đường
Lạm phát lạnh lùng hóa đá
Khủng hoảng toàn cầu tê cứng đại dương
Câu chữ đời thường cũng trở lên hóa dại
Những suy tư ngơ ngác ngã ba đường
Người hơn liếc nhìn kẻ khó
Éo le ngập cõi vô thường.
TP.HCM, 1.2008
Phạm Đức Mạnh
GÓC KHUẤT
Có những lúc ta nên ngồi một mình
Nơi góc khuất
Quán cà phê
đường hẻm
Kéo thời gian ngừng trôi
Để chiêm nghiệm cuộc đời
Tất cả sự ồn ào, náo động
Làm đổi màu tư duy
Biến thế giới phẳng thành điểm chết
Hãy cho tan vào giọt cà phê
Có những lúc ta nên ngồi một mình
Góc khuất
Nhâm nhi giọt đắng trong đời
Hóa giải buồn vui, được mất
Để mai lòng nhẹ nhõm thảnh thơi
Hãy tìm riêng cho mình góc nhỏ
Để nhìn không gian đa chiều
Thế gian bồng bềnh, chìm nổi
Ta vẫn là ta
Góc khuất
Giọt cà phê đắng
Sự tĩnh lặng
Cho ta chợt tỉnh nhiều điều:
Những ý nghĩ điên rồ
Lòng tham
Sự tính toán chi li, vị kỷ
Phải nhường chỗ tình yêu.
TP.HCM, 11.2006
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
Một mình ở xứ người ta
Đói, no cũng chỉ mình là mình thôi
Buồn dư nhọc kiếp rong chơi
Thiếu vui vay nợ - cả đời ăn đong
Cô đơn ngó mặt người dưng
Chiều ba mươi tết giữa rừng trời hoa
Vô tình ngậm hạt mưa sa
Bỗng dưng giọt lệ vỡ òa giữa xuân.
Sài Gòn, 12.2010
Phạm Đức Mạnh
GIỖ MẸ CON KHÔNG VỀ
Cái ngày Mẹ vội đi xa
Tháng năm dồn nén vỡ òa nỗi đau
Chít vành khăn trắng trên đầu
Nắng mưa sao cũng đỏ ngầu chia ly?
Ngõ mòn quen bước Mẹ đi
Còn đâu hơi ấm mỗi khi Mẹ về
Gió buồn thơ thẩn vườn quê
Hong từng mắt lá dầm dề hạt mưa
Nhớ lời Mẹ dặn khi xưa
Thương câu hát ví đẩy đưa bãi bồi
Thương lời ru ngái chao nôi
Quánh thời gian lại ngọt bùi cho con
Mẹ về nơi biển chờ non
Cùng Cha lên đỉnh trời son yên bình
Phù cho con đất Thánh linh
Âm dương nguồn cội ấm tình ngàn năm.
TP.HCM, 5.2010
Phạm Đức Mạnh
BÃO GIÁ
Cơn bão giá thị trường ập đến
Chao đảo cả hành tinh
Những người chưa bao giờ biết khổ
Ngước lên choáng váng cả mình
Dải Ngân hà lung linh huyền ảo
Sao sa vương vãi khắp thiên đường
Lạm phát lạnh lùng hóa đá
Khủng hoảng toàn cầu tê cứng đại dương
Câu chữ đời thường cũng trở lên hóa dại
Những suy tư ngơ ngác ngã ba đường
Người hơn liếc nhìn kẻ khó
Éo le ngập cõi vô thường.
TP.HCM, 1.2008
Phạm Đức Mạnh
GÓC KHUẤT
Có những lúc ta nên ngồi một mình
Nơi góc khuất
Quán cà phê
đường hẻm
Kéo thời gian ngừng trôi
Để chiêm nghiệm cuộc đời
Tất cả sự ồn ào, náo động
Làm đổi màu tư duy
Biến thế giới phẳng thành điểm chết
Hãy cho tan vào giọt cà phê
Có những lúc ta nên ngồi một mình
Góc khuất
Nhâm nhi giọt đắng trong đời
Hóa giải buồn vui, được mất
Để mai lòng nhẹ nhõm thảnh thơi
Hãy tìm riêng cho mình góc nhỏ
Để nhìn không gian đa chiều
Thế gian bồng bềnh, chìm nổi
Ta vẫn là ta
Góc khuất
Giọt cà phê đắng
Sự tĩnh lặng
Cho ta chợt tỉnh nhiều điều:
Những ý nghĩ điên rồ
Lòng tham
Sự tính toán chi li, vị kỷ
Phải nhường chỗ tình yêu.
TP.HCM, 11.2006
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Nam Định ngày 04.7.2011
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm
thơ Phạm Đức Mạnh
2
Thông tin liên hệ: (VanDanViet)
Thông tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
ĐỢI NHAU
Cùng nhau đi giữa đường quê
Cơn mưa bất chợt đổ về cơn mưa
Bầu trời như chiếc mành thưa
Nước vung trắng xóa có chừa ai đâu
Gió làng gom cả hương cau
Cho môi em đỏ cánh trầu phượng têm
Đồng xanh trải tấm thảm mềm
Cho anh ngồi tựa những đêm trăng rằm
Đong đầy những tháng cùng năm
Em ươm nỗi nhớ cho tằm nhả tơ
Dòng đời sóng sánh ước mơ
Đợi nhau dệt cả bốn mùa thương nhau
Chắp tay niệm khúc nguyện cầu
Chùa thiêng ban phép nhiệm màu cho ta
Nam mô – Nam mô A Di Đà…
Tp.HCM 12.2011
Phạm Đức Mạnh
LOẠNG CHOẠNG HOÀNG HÔ
Thời trai trẻ dư thừa sức trẻ
Ta muốn chính ta là gã khổng lồ
Gom tất cả những gì thiên hạ có
Và bán đi sức khỏe trời cho
Nhắm mắt lao vào dòng xoay chóng mặt
Nào ai còn nhận được ra mình
Khi danh vọng, bạc tiền trở nên vô nghĩa
Khúc cuối đời thành kẻ sống cộng sinh
Rồi sẽ có ngày ta đi không nổi
Bước chân loạng choạng hoàng hôn
Tất cả những gì đua tranh, cóp nhặt
Biến ta thành một thứ vô hồn
Rồi sẽ đến ngày ta đi không nổi
Con cháu dìu ta ôn lại bước đầu đời
Mái đầu trắng trôi theo dòng suy tưởng
Đôi mắt trầm buông kỷ niệm rơi
Muốn xóa đi những tháng ngày đau khổ
Những phút giây nuối tiếc tuổi tơ hồng
Ta phờ phạc kiếm tìm trong ký ức
Chút tình còn vương lại cuối chiều đông
Rồi đến ngày ta đi không nổi
Thiên hạ nhìn nhau đôi mắt không cười
Trần gian phủ đầy châu báu
Cũng trở về cát bụi mà thôi.
Tp.HCM, 1.9.2012
Phạm Đức Mạnh
NHẤM NHÁP NỖI BUỒN
Ta ngồi nhấp nháp nỗi buồn
Chênh vênh cao thấp cánh chuồn chuồn bay
Một lần khờ khạo cho vay
Suốt đời cặm cụi tháng ngày trả em.
Tp.HCM, 6.2008
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Nam Định ngày 12.9.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Nốt
trầm tương tư – Chùm thơ Phạm Đức Mạnh
3
Thông tin liên hệ: (VanDanViet)
Thông tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
NỐT TRẦM TƯƠNG TƯ
Lang thang vấp phải nỗi buồn
Ngã vào hưu quạnh sầu tuôn xé lòng
Long đong - đời trộn long đong
Phận nghèo sao mãi đeo vòng kim cô
Trông ra biển - biển sương mờ
Ngó trời cao thấp - trời xơ xác vàng
Mây buồn - mây cũng lang thang
Gió buồn ủ rũ khắp làng rong chơi
Hóa ra - không chỉ kiếp người
Đất - trời cũng có lúc rơi lệ sầu
Lang thang đi mãi - về đâu ?
Về nơi ta ở xếp màu thời gian
Chẻ từng sợi tóc hoa râm
Cấy vào dĩ vãng nốt trầm tương tư.
Tp.HCM, 19.9.2012
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Nam Định ngày 19.9.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Nốt
trầm tương tư – Chùm thơ Phạm Đức Mạnh
3
Thông tin liên hệ: (VanDanViet)
Thông tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
MAY RỦI
Đêm đêm ngụp lặn theo nghề
Ngày ngày luồn lách làm thuê kiếm tiền
Bồng bềnh khi tỉnh, khi điên
Chờ mong phú quý lên miền cao sang
Chông chênh đu sợi nắng vàng
Tin lời của gió lòng tràn niềm vui
Đếm buồn tách hạt mưa rơi
Chất thành hy vọng cả đời mai sau
Trời thương ban lá số giàu
Rủi ro - ai vội vay sầu trách ai
Đường đời phủ kín chông gai
“Mua vui cũng được một vài trống canh”*
TP.HCM, 8-2009
Phạm Đức Mạnh
Đêm đêm ngụp lặn theo nghề
Ngày ngày luồn lách làm thuê kiếm tiền
Bồng bềnh khi tỉnh, khi điên
Chờ mong phú quý lên miền cao sang
Chông chênh đu sợi nắng vàng
Tin lời của gió lòng tràn niềm vui
Đếm buồn tách hạt mưa rơi
Chất thành hy vọng cả đời mai sau
Trời thương ban lá số giàu
Rủi ro - ai vội vay sầu trách ai
Đường đời phủ kín chông gai
“Mua vui cũng được một vài trống canh”*
TP.HCM, 8-2009
Phạm Đức Mạnh
----
* Thơ Nguyễn Du.
----
* Thơ Nguyễn Du.
----
CẢM ƠN EM
Em tất tả kiếm tiền
Anh lặng lẽ bên cầu ô thương nhớ
Vòng xoáy chỉ tạm ngưng nửa đêm
Em nhận ra anh cồn cào hơi thở
Nhanh hơn mặt trời mỗi sáng
Em chao lao với nhịp thời gian
Lươn theo sườn đời vô thức
Tìm cái ăn trên dốc đại ngàn
Ngậm cái khó của thời bão giá
Biết bao người trượt ngã liêu siêu
Em chọn tình yêu làm điểm tựa
Bữa cơm rạm khói lam chiều
Cất sắc đẹp vào trang đời kỷ niệm
Em gồng mình xua tâm bão đi qua
Sức sống chắt chiu từ gian khó
Em gieo mầm cho hạnh phúc nở hoa
Đánh đổi tuổi xuân tràn căng lồng ngực
Em chẳng than van khổ cực bao giờ
Em bền bỉ lo toan tất cả
Để anh nhẹ lòng cưỡi gió làm thơ.
Tp.HCM, 14.9.2012
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Nam Định ngày 16.9.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm
thơ “Làng nhớ” của Phạm Đức Mạnh.
Thông tin liên hệ: (VanDanViet)
Thông tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
TRÁCH AI
Cùng chung một mẹ sinh ra
Sống chung dưới một mái nhà tuổi thơ
Đói nghèo dồn nén ước mơ
Người đi xa mãi đến giờ vẫn xa
Mỗi lần về thăm mẹ cha
Nỗi lo tháng trẻ ngày già hắt hiu
Cồn cào tiếng cuốc than chiều
Cô đơn ý nghĩ liêu xiêu sắc buồn
Nghẹn cay nước mắt sầu tuôn
Dìu nhau bước ngã trên đường mồ côi
Chỉ còn lại anh em thôi
Mà sao tình nghĩa cứ vơi chẳng đầy
Người đi khổ hỏi gió mây
Người quê lặng lẽ hỏi thân cây già
Trách ai rồi lại trách ta
Tội cho những sợi tóc ngà nhuộm sương
Cội nguồn dệt nhớ, đợi thương
Chờ ai mỏi mệt tứ phương trở về
Ngập lòng buồn tủi xa quê
Mong ngày đoàn tụ tràn trề niềm vui
Ngờ đâu bước lẻ ngậm ngùi
Lời thương sao cứ trách người ra đi
Hỏi trời - đất giận điều chi
Gặp nhau ánh mắt mấy khi thuận dòng
Cõi thiêng hòa giọt máu hồng
Quỳ xin tình mẹ cho lòng thảnh thơi
Tìm về miền nhớ xa xôi
Trắng trong kỷ niệm một thời vô tư.
Hà Nội, 23.10.2012
Phạm Đức Mạnh
LÀNG NHỚ
Màn đêm mỏng vỡ toang
Bởi những tiếng gà gọi trời thức sáng
Trên thảm nếp cái hoa vàng
Trên tất cả sắc màu cỏ cây, hoa lá
Líu nhíu các loài côn trùng
Từ giã bạn tình một đêm lãng mạn
Rất khẽ - tia nắng vén sương mai
Rơm thơm hút sắc thu vồn vã
Quấn quít người xa về
Người ơi người ở đừng đi
Buổi sáng trong veo ước vọng
Làng giăng đầy tiếng cười ra đồng
Lặng lẽ theo gót chân người thợ
Tôi tìm dáng mẹ lưng cong
Thấm đẫm đắng cay, chắt đầy hương mật
Hạt lúa chia lìa gốc rạ mồ côi
Nhặt lam lũ bao đời còn vương lại
Tôi gánh tình quê gieo khắp phương trời
Bôn ba mãi thời gian mỏi đợi
Vết rêu phong lớp lớp phủ đình làng
Dấu ấn tuổi thơ ngủ trong triền nhớ
Chờ tôi về xóa giấc mơ hoang
Làng nhớ người đi, người về chộn rộn
Bắc cầu thương kỷ niệm yên bình
Nhắc tôi không quên trả nợ
Món nợ quê hương - nợ nghĩa, nợ tình.
Nam Định 13.10.2012
Phạm Đức Mạnh
NỖI NIỀM
Về quê ngắt ngọn gió ngồng
Ôm hương lúa chín thăn nồng mồ hôi
Tìm về ký ức xa xôi
Đã cho tôi có cuộc đời hôm nay
Nghẹn ngào uống cả thu say
Gạn từ cơn khát tháng ngày chờ mong
Nghiêng nghiêng trở giấc mơ hồng
Một thời vùng vẫy gãy dòng sông thương
Linh thiêng trời Phủ Xuân Trường
Đất lành - bến hẹn bốn phương tụ về
Chở đầy vị ngọt cho quê
Cõng đi tất cả bùa mê đói nghèo
Trọn tình tôi lại mang theo
Nỗi niềm trăn trở vượt đèo ra đi…
Nam Định, 16.10.2012
Phạm Đức Mạnh
SAPA
Bước chân chạm nhẹ lên mây
Nắng trong uốn lượn vương đầy mắt em
Chạm môi ngậm dải gió mềm
Đã say lời hẹn trắng đêm chợ tình.
Sapa, 6.10.2012
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
Cùng chung một mẹ sinh ra
Sống chung dưới một mái nhà tuổi thơ
Đói nghèo dồn nén ước mơ
Người đi xa mãi đến giờ vẫn xa
Mỗi lần về thăm mẹ cha
Nỗi lo tháng trẻ ngày già hắt hiu
Cồn cào tiếng cuốc than chiều
Cô đơn ý nghĩ liêu xiêu sắc buồn
Nghẹn cay nước mắt sầu tuôn
Dìu nhau bước ngã trên đường mồ côi
Chỉ còn lại anh em thôi
Mà sao tình nghĩa cứ vơi chẳng đầy
Người đi khổ hỏi gió mây
Người quê lặng lẽ hỏi thân cây già
Trách ai rồi lại trách ta
Tội cho những sợi tóc ngà nhuộm sương
Cội nguồn dệt nhớ, đợi thương
Chờ ai mỏi mệt tứ phương trở về
Ngập lòng buồn tủi xa quê
Mong ngày đoàn tụ tràn trề niềm vui
Ngờ đâu bước lẻ ngậm ngùi
Lời thương sao cứ trách người ra đi
Hỏi trời - đất giận điều chi
Gặp nhau ánh mắt mấy khi thuận dòng
Cõi thiêng hòa giọt máu hồng
Quỳ xin tình mẹ cho lòng thảnh thơi
Tìm về miền nhớ xa xôi
Trắng trong kỷ niệm một thời vô tư.
Hà Nội, 23.10.2012
Phạm Đức Mạnh
LÀNG NHỚ
Màn đêm mỏng vỡ toang
Bởi những tiếng gà gọi trời thức sáng
Trên thảm nếp cái hoa vàng
Trên tất cả sắc màu cỏ cây, hoa lá
Líu nhíu các loài côn trùng
Từ giã bạn tình một đêm lãng mạn
Rất khẽ - tia nắng vén sương mai
Rơm thơm hút sắc thu vồn vã
Quấn quít người xa về
Người ơi người ở đừng đi
Buổi sáng trong veo ước vọng
Làng giăng đầy tiếng cười ra đồng
Lặng lẽ theo gót chân người thợ
Tôi tìm dáng mẹ lưng cong
Thấm đẫm đắng cay, chắt đầy hương mật
Hạt lúa chia lìa gốc rạ mồ côi
Nhặt lam lũ bao đời còn vương lại
Tôi gánh tình quê gieo khắp phương trời
Bôn ba mãi thời gian mỏi đợi
Vết rêu phong lớp lớp phủ đình làng
Dấu ấn tuổi thơ ngủ trong triền nhớ
Chờ tôi về xóa giấc mơ hoang
Làng nhớ người đi, người về chộn rộn
Bắc cầu thương kỷ niệm yên bình
Nhắc tôi không quên trả nợ
Món nợ quê hương - nợ nghĩa, nợ tình.
Nam Định 13.10.2012
Phạm Đức Mạnh
NỖI NIỀM
Về quê ngắt ngọn gió ngồng
Ôm hương lúa chín thăn nồng mồ hôi
Tìm về ký ức xa xôi
Đã cho tôi có cuộc đời hôm nay
Nghẹn ngào uống cả thu say
Gạn từ cơn khát tháng ngày chờ mong
Nghiêng nghiêng trở giấc mơ hồng
Một thời vùng vẫy gãy dòng sông thương
Linh thiêng trời Phủ Xuân Trường
Đất lành - bến hẹn bốn phương tụ về
Chở đầy vị ngọt cho quê
Cõng đi tất cả bùa mê đói nghèo
Trọn tình tôi lại mang theo
Nỗi niềm trăn trở vượt đèo ra đi…
Nam Định, 16.10.2012
Phạm Đức Mạnh
SAPA
Bước chân chạm nhẹ lên mây
Nắng trong uốn lượn vương đầy mắt em
Chạm môi ngậm dải gió mềm
Đã say lời hẹn trắng đêm chợ tình.
Sapa, 6.10.2012
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.HCM ngày 01.11.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm
thơ “Chiều Phủ Tây Hồ” của Phạm Đức Mạnh.
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
CHIỀU PHỦ TÂY HỒ
Nâng ly rượu nhớ bạn mời
Nhấp nhô không nghỉ nhịp đời sóng xô
Nghiêng nghiêng chiều Phủ Tây Hồ
Sắc thu mềm mại thẫn thờ liễu say
Liêu xiêu những vạt nắng gầy
Đong đưa sợi nhớ phủ đầy khói sương
Mặt hồ trầm lặng tơ vương
Người ngồi soi bóng dặm trường buồn rơi
Nâng ly đại phúc bạn mời
Tôi gom tất cả đất trời vào đây
Một lần uống cạn ngất ngây
Ngàn năm vẫn nhớ nơi này đợi ta
Chắp tay lạy tạ Thánh bà *
Linh thiêng một cõi, tài hoa hơn người
Vần xoay vũ trụ luân hồi
Lọc hồn thanh thản đạo đời sáng trong
Xắt rời ý nghĩ rêu phong
Thiện tâm cõi Phật cho lòng thảnh thơi
Chia tay chiều nhớ bạn mời
Tây Hồ lặng lẽ thu rơi bồng bềnh.
22.11.2012
Phạm Đức Mạnh
---------
* Phủ Tây Hồ thờ bà chúa Liễu Hạnh, dân gian tôn làm Thánh Mẫu.
---------
NGƯỜI ĐÀN BÀ NHẶT RÁC
Người đi đường không ai hỏi tên
Không cần biết bà bao nhiêu tuổi
Bà xa lạ với mỗi chiều mong đợi
Những người thân đầm ấm quây quần
Chẳng ai tranh bà số kiếp độc thân
Trời đất là nhà, không nơi nương tựa
Chui lủi lang bang đầu đường, góc chợ
Ngày hôm nay biết ngày hôm nay
Không thấy được bầu trời trên cao
Bà chọn trời riêng xè ngang trước mặt
Ngó dòng đời nhấp nhô qua mí mắt
Tấm lưng gù sóng sánh mặt đường trơn
Mỗi ngày dửng dưng bà đón tủi hờn
Mặc trời thất thường mưa nắng
Cõng gió, gùi mây khi trời phẳng lặng
Nếm chút bình yên xót lại trong đời
Chẳng ngửa tay xin xỏ nụ cười
Lầm lũi bà nhặt từng sợi rác
Mặc kẻ ngược xuôi nhạt tình bội bạc
Ném về bà ánh mắt người điên
Rác thời @ không bán kiếm tiền
Bà dồn tất vào kho buồn bất tận
Chờ cõi tạm không còn vương vấn
Gói cả vô hình siêu thoát trần gian.
Tp.HCM, 30.10.2012
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 23.11.2012
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Nâng ly rượu nhớ bạn mời
Nhấp nhô không nghỉ nhịp đời sóng xô
Nghiêng nghiêng chiều Phủ Tây Hồ
Sắc thu mềm mại thẫn thờ liễu say
Liêu xiêu những vạt nắng gầy
Đong đưa sợi nhớ phủ đầy khói sương
Mặt hồ trầm lặng tơ vương
Người ngồi soi bóng dặm trường buồn rơi
Nâng ly đại phúc bạn mời
Tôi gom tất cả đất trời vào đây
Một lần uống cạn ngất ngây
Ngàn năm vẫn nhớ nơi này đợi ta
Chắp tay lạy tạ Thánh bà *
Linh thiêng một cõi, tài hoa hơn người
Vần xoay vũ trụ luân hồi
Lọc hồn thanh thản đạo đời sáng trong
Xắt rời ý nghĩ rêu phong
Thiện tâm cõi Phật cho lòng thảnh thơi
Chia tay chiều nhớ bạn mời
Tây Hồ lặng lẽ thu rơi bồng bềnh.
22.11.2012
Phạm Đức Mạnh
---------
* Phủ Tây Hồ thờ bà chúa Liễu Hạnh, dân gian tôn làm Thánh Mẫu.
---------
NGƯỜI ĐÀN BÀ NHẶT RÁC
Người đi đường không ai hỏi tên
Không cần biết bà bao nhiêu tuổi
Bà xa lạ với mỗi chiều mong đợi
Những người thân đầm ấm quây quần
Chẳng ai tranh bà số kiếp độc thân
Trời đất là nhà, không nơi nương tựa
Chui lủi lang bang đầu đường, góc chợ
Ngày hôm nay biết ngày hôm nay
Không thấy được bầu trời trên cao
Bà chọn trời riêng xè ngang trước mặt
Ngó dòng đời nhấp nhô qua mí mắt
Tấm lưng gù sóng sánh mặt đường trơn
Mỗi ngày dửng dưng bà đón tủi hờn
Mặc trời thất thường mưa nắng
Cõng gió, gùi mây khi trời phẳng lặng
Nếm chút bình yên xót lại trong đời
Chẳng ngửa tay xin xỏ nụ cười
Lầm lũi bà nhặt từng sợi rác
Mặc kẻ ngược xuôi nhạt tình bội bạc
Ném về bà ánh mắt người điên
Rác thời @ không bán kiếm tiền
Bà dồn tất vào kho buồn bất tận
Chờ cõi tạm không còn vương vấn
Gói cả vô hình siêu thoát trần gian.
Tp.HCM, 30.10.2012
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 23.11.2012
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm
thơ “Nợ tình” của Phạm Đức Mạnh.
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
NỢ TÌNH
Yêu nhau cháy bỏng một thời
Chia tay lạnh buốt cả đời sao quên
Lệ buồn anh chuốc cho em
Giấc mơ tan chảy trong niềm xót xa
Buồn thinh mắt xót sa đà
Trốn về dĩ vãng nhìn hoa phai màu
Sân siu chờ đợi kiếp sau
Nợ tình ta lại tìm nhau trả tình.
Cần Thơ, 5.1988
Phạm Đức Mạnh
Yêu nhau cháy bỏng một thời
Chia tay lạnh buốt cả đời sao quên
Lệ buồn anh chuốc cho em
Giấc mơ tan chảy trong niềm xót xa
Buồn thinh mắt xót sa đà
Trốn về dĩ vãng nhìn hoa phai màu
Sân siu chờ đợi kiếp sau
Nợ tình ta lại tìm nhau trả tình.
Cần Thơ, 5.1988
Phạm Đức Mạnh
TRỞ VỀ BẾN NHỚ
Kiếp người trời đã phôi thai
Vui buồn, sướng khổ vắt dài tháng năm
Xới tìm khát vọng xa xăm
Xoay vần con tạo thương tằm buông tơ
Cả đời cặm cụi bơ phờ
Dệt cho ai những giấc mơ - dệt hoài
Sáng - chiều - tối bở hơi tai
Gặp người thương cứ nhìn hoài vậy thôi
Dọc ngang khắp bốn phương trời
Nào ai biết trước phận đời đỏ, đen
Bước qua thế giới sang hèn
Ngập tràn cay đắng bon chen vãi sầu
Giật mình - ta ở nơi đâu
Quên nghe chim hót, quên màu thời gian
Vân vi gỡ phím cơ hàn
Gác vào dĩ vãng nốt than dãi dầu
Hãy về bến nhớ giăng câu
Trái tim thổn thức lần đầu được yêu
Nhờ mây chở gió nuông chiều
Đợi trăng rót mật hồn liêu phiêu bồng.
Sài Gòn, 25.11.2012
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 28.11.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet.Net Khi
Trích Đăng Lại.
__________________________________________________
Gió
ơi? – Thơ Phạm Đức Mạnh.
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
GIÓ ƠI?
Tại sao gió cứ thở dài
Khiến trăng lên muộn làm ai chạnh lòng
Thẩn thơ ngồi tước chờ mong
Nhả từng hạt tủi xuống dòng sông trôi
Tại sao lại thế gió ơi
Để đêm vắng lạnh, cuối trời sao băng
Bờ buồn ai đó đợi trăng
Tương tư không gặp chị Hằng sầu rơi
Thở dài chi vậy gió ơi
Khổ cho mắt sóng bồi hồi vấn vương
Chờ trăng mở cửa thiên đường
Lung linh bến hẹn, biển thương ngọt ngào
Vắng trăng - trời vẫn có sao
Trần gian sáng, tối còn bao thăng trầm
Còn bao nhiêu dải sóng ngầm
Tại sao gió cạo tím bầm thời gian?
Tp.HCM, 3.12.2012
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
Tại sao gió cứ thở dài
Khiến trăng lên muộn làm ai chạnh lòng
Thẩn thơ ngồi tước chờ mong
Nhả từng hạt tủi xuống dòng sông trôi
Tại sao lại thế gió ơi
Để đêm vắng lạnh, cuối trời sao băng
Bờ buồn ai đó đợi trăng
Tương tư không gặp chị Hằng sầu rơi
Thở dài chi vậy gió ơi
Khổ cho mắt sóng bồi hồi vấn vương
Chờ trăng mở cửa thiên đường
Lung linh bến hẹn, biển thương ngọt ngào
Vắng trăng - trời vẫn có sao
Trần gian sáng, tối còn bao thăng trầm
Còn bao nhiêu dải sóng ngầm
Tại sao gió cạo tím bầm thời gian?
Tp.HCM, 3.12.2012
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 03.12.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm
thơ “Chị tôi” của Phạm Đức Mạnh.
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
CHỊ TÔI
(Kính tặng chị gái – Phạm Thị Vượng)
Chị tôi gác chuyện lấy chồng
Bao năm tối mặt gánh gồng nuôi em
Làng quê tắt lửa, tối đèn
Bàn tay sấp, ngửa mò đêm tảo tần
Ước mơ còm gánh gian truân
Cho em tròn trịa nét xuân trọn đời
Gánh gồng, gánh phận mồ côi
Đường trơn vấp ngã tự ngồi đứng lên
Đường đời sóng gió triền miên
Làm sao tránh được lụy phiền, đắng cay
Em vui lòng chị vui lây
Em buồn mắt chị đong đầy âu lo
Biết rằng nếu lỡ chuyến đò
Con thuyền không bến nằm co sóng dồi
Dòng sông bên lở, bên bồi
Dòng đời phận bạc như vôi cũng đành
Chẻ buồn nấu ước mơ xanh
Cho em uống hết tháng lành, ngày hên
Mai sau danh vọng, bạc tiền
Trời cho em nhận không quên chị nghèo
Cô đơn ngắm vạt trăng treo
Ánh trăng mằn mặn chảy theo kiếp người
Dù xa cắt nửa bầu trời
Biển thương thương chị chẳng vơi bao giờ.
Sài Gòn, 4.12.2012
Phạm Đức Mạnh
(Kính tặng chị gái – Phạm Thị Vượng)
Chị tôi gác chuyện lấy chồng
Bao năm tối mặt gánh gồng nuôi em
Làng quê tắt lửa, tối đèn
Bàn tay sấp, ngửa mò đêm tảo tần
Ước mơ còm gánh gian truân
Cho em tròn trịa nét xuân trọn đời
Gánh gồng, gánh phận mồ côi
Đường trơn vấp ngã tự ngồi đứng lên
Đường đời sóng gió triền miên
Làm sao tránh được lụy phiền, đắng cay
Em vui lòng chị vui lây
Em buồn mắt chị đong đầy âu lo
Biết rằng nếu lỡ chuyến đò
Con thuyền không bến nằm co sóng dồi
Dòng sông bên lở, bên bồi
Dòng đời phận bạc như vôi cũng đành
Chẻ buồn nấu ước mơ xanh
Cho em uống hết tháng lành, ngày hên
Mai sau danh vọng, bạc tiền
Trời cho em nhận không quên chị nghèo
Cô đơn ngắm vạt trăng treo
Ánh trăng mằn mặn chảy theo kiếp người
Dù xa cắt nửa bầu trời
Biển thương thương chị chẳng vơi bao giờ.
Sài Gòn, 4.12.2012
Phạm Đức Mạnh
TỰ RĂN
Cuộc đời là kiếp đi vay
Trăm năm - phải trả tháng ngày trần gian
Giành nhau son thếp, lộc vàng
Cũng về nơi ấy - nào mang được gì
Tham lam, ích kỷ làm chi
Mai sau bia miệng tiếng chì khó phai
Thà làm vua chẳng có ngai
Còn hơn áo mão cân đai ác lòng
Lọc lừa hơn cả Lý Thông
Gây thù chuốc oán chất chồng đời sau
Giật mình ngồi nhổ sợi râu
Tự răn bỗng thấy cái đầu... nhẹ tênh.
Tp.HCM, 6.12.2012
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 06.12.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Điệp
khúc thời gian - Thơ Phạm Đức Mạnh.
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
ĐIỆP KHÚC THỜI GIAN
*SÁNG
Những sợi nắng vàng mỏng tanh
Dịu dàng đợi ngoài ô cửa
Những chồi non ngái ngủ lim dim
Tôi nhẹ bước lên thềm ngày mới
Gió ngọt ngào trong vắt tiếng chim.
*TRƯA
Hạt nắng cay phủ đầy hương bụi
Chiếc lá cong khô khát nước thở dồn
Cuộc sống đời thường chồm lên sức nóng
Hẹn chiều về tôi lại chở hoàng hôn
Tắm hồn nhớ bơi trong dòng suy tưởng.
*TỐI
Thong thả mây trôi cuối trời the lạnh
Thoát dòng xoay - tổ ấm tôi về
Đôi mắt thời gian lờ đờ khép lại
Trăng nhú mầm - đêm chìm đắm cơn mê
Vị mặn mồ hôi vỗ về tôi ngủ.
*MƠ
Sóng bước bên nhau trong giấc mơ đầy
Tôi đưa em đến vườn hạnh phúc
Hái mùa xuân non nhựa sống dâng trào
Dành cho em tất cả khát khao
Bầu trời riêng nụ hôn cháy bỏng.
Sài Gòn, 9.12.2012
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
*SÁNG
Những sợi nắng vàng mỏng tanh
Dịu dàng đợi ngoài ô cửa
Những chồi non ngái ngủ lim dim
Tôi nhẹ bước lên thềm ngày mới
Gió ngọt ngào trong vắt tiếng chim.
*TRƯA
Hạt nắng cay phủ đầy hương bụi
Chiếc lá cong khô khát nước thở dồn
Cuộc sống đời thường chồm lên sức nóng
Hẹn chiều về tôi lại chở hoàng hôn
Tắm hồn nhớ bơi trong dòng suy tưởng.
*TỐI
Thong thả mây trôi cuối trời the lạnh
Thoát dòng xoay - tổ ấm tôi về
Đôi mắt thời gian lờ đờ khép lại
Trăng nhú mầm - đêm chìm đắm cơn mê
Vị mặn mồ hôi vỗ về tôi ngủ.
*MƠ
Sóng bước bên nhau trong giấc mơ đầy
Tôi đưa em đến vườn hạnh phúc
Hái mùa xuân non nhựa sống dâng trào
Dành cho em tất cả khát khao
Bầu trời riêng nụ hôn cháy bỏng.
Sài Gòn, 9.12.2012
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 10.12.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Vô
tình – Thơ Phạm Đức Mạnh.
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
VÔ TÌNH
Vô tình nút cấm quên cài
Để ai lúng liếng ngực ai trăng tròn
Mắt vương trên đỉnh đồi non
Quẩn quanh khe núi hương còn đang bay
Trái tim thất lạc vì say
Đất trời đổ sập - đang ngày hóa đêm
Vô duyên khát hắt hủi thèm
Một cơn gió thoảng làm em giật mình…
Tp.HCM, 12.12.2012
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
Vô tình nút cấm quên cài
Để ai lúng liếng ngực ai trăng tròn
Mắt vương trên đỉnh đồi non
Quẩn quanh khe núi hương còn đang bay
Trái tim thất lạc vì say
Đất trời đổ sập - đang ngày hóa đêm
Vô duyên khát hắt hủi thèm
Một cơn gió thoảng làm em giật mình…
Tp.HCM, 12.12.2012
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 13.12.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Vào
Lính – Thơ Phạm Đức Mạnh.
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
VÀO LÍNH
(Tặng những người chiến sỹ trẻ, ngày đêm bảo vệ tổ quốc,
nhân 68 năm ngày thành lập QĐND Việt Nam).
Vào lính
Rồi sẽ quen như mọi chuyện ở nhà
Hỡi bạn trẻ đừng nghĩ suy luẩn quẩn
Vào lính là sẵn sàng ra trận
Sẵn sàng chịu bao cuộc hành quân
Gặp cơn mưa rừng xối ngập bàn chân
Cái nắng mùa khô đốt trong cổ họng
Vượt qua rồi - lòng trào lên sức sống
Lính trẻ gan không thua lớp lính già
Vào lính
Dĩ nhiên sống xa nhà
Bình thường nhớ nhung - không cần ngăn nước mắt
Nhưng vào trận - tiếng cười là niềm tin duy nhất
Thắng sự phân vân, yếu đuối, thấp hèn
Vào lính là chấp nhận hy sinh
Hy sinh tất cả
Có thể chỉ mất đi một phần thân thể
Nơi - đã có bao đồng đội nằm yên
Vào lính
Đừng nên suy tính thiệt hơn
Ai chẳng muốn sống cuộc đời êm ái
Có những phút say sưa bên người yêu dấu
Hạnh phúc trọn đời không phải xa nhau
Có ai buồn vào lính để vui đâu
Có ai vui lại thích buồn của lính
Giá trị đời người không phải là chỗ đứng
Cái chính là chọn đúng hướng đi
Vào lính
Không phải là nơi rửa hận, giải sầu
Không phải để tìm lâu đài hạnh phúc
Chỉ có hy sinh, gian nan, khổ cực
Là lò nung thử thách lòng người
*
Khi trên mình tổ quốc bầm đau
Thêm mỗi vết thương làm trái tim rỉ máu
Tổ quốc gọi lên đường chiến đấu
Lẽ nào tuổi trẻ lại cầu an!
Nếu chưa một lần say
Ta cùng chọn cơn say bốc lửa
Của trái tim cầm súng lên đường
Hãy xông lên nhập vào đoàn quân
Mặc áo lính khoác ba lô ra trận
Rồi sẽ quen như người lính già
Vào lính
Khi đã quen như người lính già
Mỗi chiến hào mang thêm nỗi nhớ
Mỗi cơn sóng đảo xa dạt dào tâm sự
Với quê hương
Đồng đội
Và em
Tất cả rồi sẽ quen
Mới vào lính ai chẳng qua bỡ ngỡ
Ai chẳng có những ngày da diết nhớ
Cái tuổi trôi qua rất thật trong đời
Vào lính
Rồi sẽ quen tất cả
Càng tự hào, cao quý biết bao nhiêu
Ai cũng dành tình thương cho nhiều nhất
Bởi trọn đời vì tổ quốc mến yêu
Cầm súng lên đường - đó là danh dự
Tuổi trẻ ơi ta vẫn nói cùng nhau
Hãy tự nguyện ghi tên vào đội ngũ
Ngắm ngôi sao lấp lánh ở trên đầu.
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
(Tặng những người chiến sỹ trẻ, ngày đêm bảo vệ tổ quốc,
nhân 68 năm ngày thành lập QĐND Việt Nam).
Vào lính
Rồi sẽ quen như mọi chuyện ở nhà
Hỡi bạn trẻ đừng nghĩ suy luẩn quẩn
Vào lính là sẵn sàng ra trận
Sẵn sàng chịu bao cuộc hành quân
Gặp cơn mưa rừng xối ngập bàn chân
Cái nắng mùa khô đốt trong cổ họng
Vượt qua rồi - lòng trào lên sức sống
Lính trẻ gan không thua lớp lính già
Vào lính
Dĩ nhiên sống xa nhà
Bình thường nhớ nhung - không cần ngăn nước mắt
Nhưng vào trận - tiếng cười là niềm tin duy nhất
Thắng sự phân vân, yếu đuối, thấp hèn
Vào lính là chấp nhận hy sinh
Hy sinh tất cả
Có thể chỉ mất đi một phần thân thể
Nơi - đã có bao đồng đội nằm yên
Vào lính
Đừng nên suy tính thiệt hơn
Ai chẳng muốn sống cuộc đời êm ái
Có những phút say sưa bên người yêu dấu
Hạnh phúc trọn đời không phải xa nhau
Có ai buồn vào lính để vui đâu
Có ai vui lại thích buồn của lính
Giá trị đời người không phải là chỗ đứng
Cái chính là chọn đúng hướng đi
Vào lính
Không phải là nơi rửa hận, giải sầu
Không phải để tìm lâu đài hạnh phúc
Chỉ có hy sinh, gian nan, khổ cực
Là lò nung thử thách lòng người
*
Khi trên mình tổ quốc bầm đau
Thêm mỗi vết thương làm trái tim rỉ máu
Tổ quốc gọi lên đường chiến đấu
Lẽ nào tuổi trẻ lại cầu an!
Nếu chưa một lần say
Ta cùng chọn cơn say bốc lửa
Của trái tim cầm súng lên đường
Hãy xông lên nhập vào đoàn quân
Mặc áo lính khoác ba lô ra trận
Rồi sẽ quen như người lính già
Vào lính
Khi đã quen như người lính già
Mỗi chiến hào mang thêm nỗi nhớ
Mỗi cơn sóng đảo xa dạt dào tâm sự
Với quê hương
Đồng đội
Và em
Tất cả rồi sẽ quen
Mới vào lính ai chẳng qua bỡ ngỡ
Ai chẳng có những ngày da diết nhớ
Cái tuổi trôi qua rất thật trong đời
Vào lính
Rồi sẽ quen tất cả
Càng tự hào, cao quý biết bao nhiêu
Ai cũng dành tình thương cho nhiều nhất
Bởi trọn đời vì tổ quốc mến yêu
Cầm súng lên đường - đó là danh dự
Tuổi trẻ ơi ta vẫn nói cùng nhau
Hãy tự nguyện ghi tên vào đội ngũ
Ngắm ngôi sao lấp lánh ở trên đầu.
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 18.12.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Cô
giáo làng - Thơ Phạm Đức Mạnh
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
CÔ GIÁO LÀNG
Kính tặng chị Phạm Thị Thanh.
Thương cha, thương mẹ, thương em
Chị làm cô giáo làng - miền chân quê
Nhà tranh gió đói tứ bề
Dầm mưa gốc rạ lạnh tê buốt đồng
Thất mùa - thủng bữa ăn đong
Chị đào rau má thấm dòng lệ rơi
Em ngồi đu sợi ráng trời
Bờ tre lắt léo tiếng rơi ve sầu
Chị ngồi giã tủi, nhặt đau
Bát cơm nhợt nhạt trộn rau thắt nghèo
Miệng nhai nước mắt hờn đeo
Lằn roi mẹ giận gom theo đến trường
Đói mòn dấu kín trong rương
Lần theo vết khổ dò đường chị đi
Bâng khuâng đếm dải xuân thì
Cất vào kỷ niệm mỗi khi yếu lòng
Miệt mài đếm nhớ, dệt mong
Chị ôm khát vọng xoay dòng thời gian
Đêm đêm ngủ gối trăng vàng
Kéo từng con chữ mơ màng mải chơi
Chỉ là cô giáo làng thôi
Mà bao lớp trẻ thành người lớn lên
Bay cao, bay khắp trăm miền
Cùng em - người lính giữ yên biển trời
Chỉ là cô giáo làng thôi
Chị xay ngọn gió ru đời dịu êm
Xua đi đói khổ thấp hèn
Lâu đài hạnh phúc xây lên tặng người
Chỉ là cô giáo làng thôi
Chị tôi thanh thản một đời thanh tao.
Tp.HCM, 12.2012
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
Kính tặng chị Phạm Thị Thanh.
Thương cha, thương mẹ, thương em
Chị làm cô giáo làng - miền chân quê
Nhà tranh gió đói tứ bề
Dầm mưa gốc rạ lạnh tê buốt đồng
Thất mùa - thủng bữa ăn đong
Chị đào rau má thấm dòng lệ rơi
Em ngồi đu sợi ráng trời
Bờ tre lắt léo tiếng rơi ve sầu
Chị ngồi giã tủi, nhặt đau
Bát cơm nhợt nhạt trộn rau thắt nghèo
Miệng nhai nước mắt hờn đeo
Lằn roi mẹ giận gom theo đến trường
Đói mòn dấu kín trong rương
Lần theo vết khổ dò đường chị đi
Bâng khuâng đếm dải xuân thì
Cất vào kỷ niệm mỗi khi yếu lòng
Miệt mài đếm nhớ, dệt mong
Chị ôm khát vọng xoay dòng thời gian
Đêm đêm ngủ gối trăng vàng
Kéo từng con chữ mơ màng mải chơi
Chỉ là cô giáo làng thôi
Mà bao lớp trẻ thành người lớn lên
Bay cao, bay khắp trăm miền
Cùng em - người lính giữ yên biển trời
Chỉ là cô giáo làng thôi
Chị xay ngọn gió ru đời dịu êm
Xua đi đói khổ thấp hèn
Lâu đài hạnh phúc xây lên tặng người
Chỉ là cô giáo làng thôi
Chị tôi thanh thản một đời thanh tao.
Tp.HCM, 12.2012
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 21.12.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm
thơ “Kiêu hãnh” - Phạm Đức Mạnh.
Thông
tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Đức Mạnh
Hội
viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh
năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội
viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó
trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT:
0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
KIÊU HÃNH
(Kính tặng những người đã tạo nên vóc dáng vạm vỡ và
(Kính tặng những người đã tạo nên vóc dáng vạm vỡ và
vẻ đẹp kiêu hãnh của Đô thị
mới Phú Mỹ Hưng, Tp.HCM).
Đầm lầy ngâm mình trong im lặng
Hàng ngàn năm chan nước mắt của trời
Tiếng gió hoang vu xé dòng kênh lạnh
Nghèo đói đu nhau xói lở kiếp người
Gánh giấc chiêm bao từ phương xa đến
Mở hồn sông nước đất phương Nam
Trải giấc mơ xanh đất lành chim đậu
Dệt vườn xuân mơn mởn nắng tràn
Từ sâu thẳm trái tim trầm tích
Người khai hoang khơi mạch máu hồng
Những ý tưởng trào lên sức sống
Thành phố ước mơ trỗi dậy phía hừng đông
Đô thị mới của lòng người tươi rói
Hai mươi năm ấp áp nhịp yêu thương
Đại lộ Nguyễn Văn Linh - trường ca vĩnh cửu
Mãi mãi âm vang niềm kiêu hãnh phi thường.
Tp.HCM, 12.2012
Phạm Đức Mạnh
Đầm lầy ngâm mình trong im lặng
Hàng ngàn năm chan nước mắt của trời
Tiếng gió hoang vu xé dòng kênh lạnh
Nghèo đói đu nhau xói lở kiếp người
Gánh giấc chiêm bao từ phương xa đến
Mở hồn sông nước đất phương Nam
Trải giấc mơ xanh đất lành chim đậu
Dệt vườn xuân mơn mởn nắng tràn
Từ sâu thẳm trái tim trầm tích
Người khai hoang khơi mạch máu hồng
Những ý tưởng trào lên sức sống
Thành phố ước mơ trỗi dậy phía hừng đông
Đô thị mới của lòng người tươi rói
Hai mươi năm ấp áp nhịp yêu thương
Đại lộ Nguyễn Văn Linh - trường ca vĩnh cửu
Mãi mãi âm vang niềm kiêu hãnh phi thường.
Tp.HCM, 12.2012
Phạm Đức Mạnh
CỞI MÙA THU NHỚ
Cởi mùa thu cất trong tim
Khoác cơn gió lạnh đi tìm bến lo
Mùa đông về ghẹo con đò
Chòng chành sóng nước co ro một mình
Mắt trời sao cứ lặng thinh
Lờ đờ tia nắng dập dình bóng mây
Chắt chiu gói cả tháng ngày
Gửi em nỗi nhớ dâng đầy sắc xuân.
Sài Gòn, 12.2012
Phạm Đức Mạnh
NGƯỜI LỚN
Sự cô đơn vây hãm như tội phạm
Mọi ngả đến thiên đường vô tư - mỏng manh
Tắc nghẽn sự xô bồ
Người lớn - không có phút thảnh thơi
Luôn khát trở về thuở nhỏ
Để không còn nghe điệp khúc:
Thị trường
tiền
tình
Danh vọng và sự đố kỵ
Không phân luồng được ở trong đầu
Người nhân hậu - trái tim đau đớn
Kẻ lạnh lùng cứ dẫm đạp lên nhau
Một ngày hai mươi bốn tiếng
Có ai dám nói thật nỗi buồn
Ngay cả trong cơn say ngất ngưởng
Có lời nào thật hơn?
Tp.HCM, 10.2006
Phạm Đức Mạnh
Phạm Đức Mạnh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 28.12.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét