Thơ Ngọc Mai Bắc Mỹ trang 3: Tiếng ve xa
Thứ Năm, 24 tháng 7, 2014
Chùm
thơ Ngọc Mai Bắc Mỹ: Chiều hạ/ Cửa chùa
Ve ca rôm rã dọc hè
Động lòng lãng tử vọng về cố hương
Xứ người đâu có phượng vương
Hái hoa ướp liệm lại thương cuộc đời
Thông
tin cá nhân: (VanDanViet) Động lòng lãng tử vọng về cố hương
Xứ người đâu có phượng vương
Hái hoa ướp liệm lại thương cuộc đời
Tác giả Ngọc Mai
Tên
thật Mai Thanh Ngọc
Quê
quán: TP. Đà Nẵng
Hiện định cư tại Bắc Hoa Kỳ
Email: ngoctmai@gmail.com
Hiện định cư tại Bắc Hoa Kỳ
Email: ngoctmai@gmail.com
_____
Ve ca rôm rã dọc hè
Động lòng lãng tử vọng về cố hương
Xứ người đâu có phượng vương
Hái hoa ướp liệm lại thương cuộc đời
Liệm hồn em liệm hồn tôi
Liệm câu thề cũ thuở ngồi dưới trăng
Tạo chi cái nghiệp thơ văn
Làm thương làm khổ cõi trăm năm mình
Trời xa nắng chứa chan tình
Tiếng ve vọng mãi bóng hình xa xôi
Phượng quê ướp xác trên đồi
Mà sao tôi mãi ngóng lời người dưng. 7/12/2012
Ngọc Mai
TÌM VỀ
Về làng gom góp tình quê
Tháng năm lưu lạc hoang mê đất người
Băng qua nắng hạ triền đồi
Lương duyên nhặt lại mấy lời người dưng
Phượng nghiêng bóng ve trổi mừng
Hòa cùng tình khúc tưng bừng mùa giao
Ngày vui mây gió xôn xao
Thả hồn lặng giữa ngọt ngào trắng trong
Thuở xưa hai đứa cùng lòng
Viết lên gốc phượng tên hồng đôi ta
Anh hình bướm em hình hoa
Đồng tiền núm giữa má ngà xinh sao!
Tìm tên ta viết thuở nào
Chữ hình bướm ai đã cào còn đâu?
Vết nhòa bám gốc phượng lâu
Chợt hồn bừng tỉnh, ve sầu khóc duyên. Hạ 2012
Tiếng ve xa mỗi ngày thêm thưa thớt
Nắng quê người chiều hạ cũng nhạt phai
Chiều riêng tôi tâm sự cùng ai
Gởi cho gió lời xa về thăm mẹ
Mẹ dắt ta đi khai hoang vùng đất lạ
Tuổi xế chiều đau đáu nỗi nhớ quê
Thương cội nguồn, mẹ đã quay về
Nơi đất tổ, lòng cồn cào hai hạ
Thương mẹ già về quê xa quá
Hạ xứ người nắng cháy vườn rau
Mẹ yêu ơi ta hẹn lại hạ sau!
Về ôm mẹ, ôm trọn lòng khao khát
Ta còn mẹ hơn ngàn tiền vạn bạc
Ôm yêu thương đi khắp nẽo đường dài
Tấm thân gầy chàng lãng tử oằn vai
Cõng hồn mẹ mọi nẽo đường đang tới.
Chiều hạ 8/12/2012
Ngọc Mai
CỬA CHÙA
(Tặng tiến sĩ phật học Phương Hằng)
Cửa phật hội tụ từ bi
Đưa hồn em đến vô vi không về
Nụ cười em chạm chốn mê
Nét phàm răng khểnh xinh ghê đồng tiền
Tôi đem răng khểnh núm hiền
Ươm vào giấc mộng trần duyên sau vườn
Chờ đêm trăng sáng vô thường
Tìm về cửa phật ngồi vương vấn tình
Hằng đêm ai thấy bóng mình
Men theo lối cũ rập rình trộm mong
Bên trong thuyền viện chuông ngân
Nam mô đà phật xanh ngần tiếng em
Phàm trần tôi- kẻ khát thèm
Em là hương sắc đóa sen cửa thiền
Tôi yêu răng khềnh, đồng tiền
Em yêu cửa phật- phận duyên sao đành?
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Bắc Mỹ ngày 28.9.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Nhớ quê
– Thơ Ngọc Mai (Bắc Mỹ)
NHỚ QUÊ
Trời Tây trải một màu u ám
Cảnh tuyết về buốt nỗi nhớ quê xa
Vườn trơ trụi, màu đông tô trắng xóa
Chuông giáo đường theo lữ khách ngân nga
Mùa noel đất mẹ lại vắng ta
Tháng năm lướt theo dòng đời nhanh quá
Nơi xứ người, chiều đông nhìn tuyết lả
Nhớ bạn quê ai có biết cho lòng
Giáng Sinh này thêm lần nữa bạn mong?
Bài Thánh Ca Buồn ngày xưa vang vọng
Ôm nỗi nhớ mãi bần thần chiếc bóng
Thời gian ơi! Có chờ đợi ta về
Thêm nữa mùa đông đổ xuống tái tê
Xóm lạ quanh ta đèn màu rực rở
Năm cũ qua mau, Giáng Sinh chờ trước ngõ
Ta đếm tuổi lòng theo nỗi nhớ lê thê
Mười tám lần vẫy biệt Noel quê!
Ngày tháng xa, góc trời thân lửng thửng
Bông tuyết vây quanh ký ức về hụt hẩng
Ta gượng gạo tìm chiếc bóng ngày xưa.
Lần thứ 18 đón Noel trên đất lạ quê người
12/17/20012
Ngọc Mai
Ngọc Mai
Trời Tây trải một màu u ám
Cảnh tuyết về buốt nỗi nhớ quê xa
Vườn trơ trụi, màu đông tô trắng xóa
Chuông giáo đường theo lữ khách ngân nga
Mùa noel đất mẹ lại vắng ta
Tháng năm lướt theo dòng đời nhanh quá
Nơi xứ người, chiều đông nhìn tuyết lả
Nhớ bạn quê ai có biết cho lòng
Giáng Sinh này thêm lần nữa bạn mong?
Bài Thánh Ca Buồn ngày xưa vang vọng
Ôm nỗi nhớ mãi bần thần chiếc bóng
Thời gian ơi! Có chờ đợi ta về
Thêm nữa mùa đông đổ xuống tái tê
Xóm lạ quanh ta đèn màu rực rở
Năm cũ qua mau, Giáng Sinh chờ trước ngõ
Ta đếm tuổi lòng theo nỗi nhớ lê thê
Mười tám lần vẫy biệt Noel quê!
Ngày tháng xa, góc trời thân lửng thửng
Bông tuyết vây quanh ký ức về hụt hẩng
Ta gượng gạo tìm chiếc bóng ngày xưa.
Lần thứ 18 đón Noel trên đất lạ quê người
12/17/20012
Ngọc Mai
Ngọc Mai
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Bắc Mỹ ngày 18.12.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Lê Quang Vinh - 20/12/2012
08:24
Hay quá anh!
Lần nào đọc thơ anh là lần đó cảm thấy miên man thế nào ấy. Chúc anh vui vẻ, hạnh phúc đón Noel và năm mới!
Lần nào đọc thơ anh là lần đó cảm thấy miên man thế nào ấy. Chúc anh vui vẻ, hạnh phúc đón Noel và năm mới!
Ngọc Mai - 19/12/2012
10:34
Cám ơn em cò lòng cảm
xúc cùng anh. Anh đang sống ở Newjersey USA cách Kennedy air khoảng 2 tới 3 giờ
chạy xe. Gia đình anh còn anh Hai và chị ba. Mẹ anh cũng nhớ quê vế ở luôn VN
20 tháng rồi, anh nhớ mẹ lắm. Gặp mẹ là anh hôn thôi, dù mẹ hay tặng anh câu
quen thuộc "thằng này giống ai mà râu ria không." Anh thích câu này
nhưng càng ngày càng xa thực tế.
Chúc em vui, khỏe, hạnh phúc!
Chúc em vui, khỏe, hạnh phúc!
Nguyễn Văn Tuấn - 18/12/2012
12:02
Dù sống gần quê hương
nhưng mỗi lần đọc thơ về quê lại rung động quá.
Cảm nhận được nỗi nhớ nhà da diết quê hương, nỗi nhớ nhà.
Hiện anh đang ở đâu bên Mỹ, gia đình có còn ai ở VN không anh?
(Em Tuấn)
Cảm nhận được nỗi nhớ nhà da diết quê hương, nỗi nhớ nhà.
Hiện anh đang ở đâu bên Mỹ, gia đình có còn ai ở VN không anh?
(Em Tuấn)
-----------------------------------------------------------------------------------------
Một đêm
đông – Thơ Ngọc Mai (Bắc Mỹ)
MỘT ĐÊM ĐÔNG
Cây cỏ co mình đông giá lạnh
Mây trời trôi lạc hướng xa xăm
Trăng khuya ủ dột đêm hờ hững
Sương phủ lối mờ rét sủi tăm
Gió buốt thấm buồn qua chân tóc
Rúm người tim lại nhói đau, thương
Hồn xa khuya khoắt miên man nhớ
Lững thững quay về chốn cố hương.
Nơi có nhành mai đang hé nụ!
Có mùi hương nếp những ngày đông,
Có bàn tay mẹ luôn hôm sớm
Thắp những tin vui cạnh bếp hồng.
Một đêm khuya trên con đương đi làm về
1/13/13-
Ngọc Mai
Ngọc Mai
Cây cỏ co mình đông giá lạnh
Mây trời trôi lạc hướng xa xăm
Trăng khuya ủ dột đêm hờ hững
Sương phủ lối mờ rét sủi tăm
Gió buốt thấm buồn qua chân tóc
Rúm người tim lại nhói đau, thương
Hồn xa khuya khoắt miên man nhớ
Lững thững quay về chốn cố hương.
Nơi có nhành mai đang hé nụ!
Có mùi hương nếp những ngày đông,
Có bàn tay mẹ luôn hôm sớm
Thắp những tin vui cạnh bếp hồng.
Một đêm khuya trên con đương đi làm về
1/13/13-
Ngọc Mai
Ngọc Mai
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Bắc Mỹ ngày 21.01.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
__________________________________________________
Xuân
nối xuân – Thơ Ngọc Mai (Bắc Mỹ)
XUÂN NỐI XUÂN
Mùa xuân nối lại mùa xuân
Xuân xa mang nặng chiếc hồn mồ côi
Nhớ xưa xuân đến bồi hồi
Thương cho chiếc áo vá đời bao xuân
Đầu ta xuân tuyết ấy lần
Hương đồng cỏ nội đã ngần ấy lâu
Phải chăng mang kiếp tằm dâu
Co mình trong lụa mà đau nhói lòng
Xuân về vạn nẻo chờ mong
Hồn đang thổn thức đời còn đắng cay
Xa xôi chúc bạn xuân này
An lành phước lộc dọc ngày năm vui
Còn ta xuân khuất tiếng cười
Một màu buốt lạnh trắng trời tuyết đông
Nợ nần phiêu bạc- chờ xong,
Ta về hong lại sắc hồng xanh xao.
Xuân thứ 18-Bắc Mỹ
Ngọc Mai
Ngọc Mai
Mùa xuân nối lại mùa xuân
Xuân xa mang nặng chiếc hồn mồ côi
Nhớ xưa xuân đến bồi hồi
Thương cho chiếc áo vá đời bao xuân
Đầu ta xuân tuyết ấy lần
Hương đồng cỏ nội đã ngần ấy lâu
Phải chăng mang kiếp tằm dâu
Co mình trong lụa mà đau nhói lòng
Xuân về vạn nẻo chờ mong
Hồn đang thổn thức đời còn đắng cay
Xa xôi chúc bạn xuân này
An lành phước lộc dọc ngày năm vui
Còn ta xuân khuất tiếng cười
Một màu buốt lạnh trắng trời tuyết đông
Nợ nần phiêu bạc- chờ xong,
Ta về hong lại sắc hồng xanh xao.
Xuân thứ 18-Bắc Mỹ
Ngọc Mai
Ngọc Mai
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Bắc Mỹ ngày 30.01.2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Bắc Mỹ ngày 30.01.2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm
thơ viết ngày mồng một tết của Ngọc Mai (Bắc Mỹ)
CHIỀU RƠI
Trời đất tơi bời trong tuyết lớn
Ngồi trông xao xác cánh chiều rơi
Ngồi hong bão giá nhìn xuân đến
Bánh tét mai quê tết vọng lời
UỐNG RƯƠU MỘT MÌNH
Bày ra mâm tiệc ngút ngui
Nhìn quanh nhìn quẩn không người với ta
Mời anh mời chị gần xa
Ta mời chiếc bóng của ta cụng nào!
TÌNH QUÊ
Ngoài trời giá lạnh lặng thinh
Trong lòng chất chứa mối tình quê xa
Xuân tha hương trắng màu hoa
Mai vàng cúc đỏ mắt nhòa bao năm.
HƯƠNG XUÂN
Bánh quê mẹ nấu hương qua
Tình quê mẹ gởi món quà yêu thương
Tuyết rơi hương tái tê buồn
Thương quê, nhớ mẹ mỏi mòn ngày xuân.
Mùng một tết VN 2013
Ngọc Mai
Ngọc Mai
Ngồi trông xao xác cánh chiều rơi
Ngồi hong bão giá nhìn xuân đến
Bánh tét mai quê tết vọng lời
UỐNG RƯƠU MỘT MÌNH
Bày ra mâm tiệc ngút ngui
Nhìn quanh nhìn quẩn không người với ta
Mời anh mời chị gần xa
Ta mời chiếc bóng của ta cụng nào!
TÌNH QUÊ
Ngoài trời giá lạnh lặng thinh
Trong lòng chất chứa mối tình quê xa
Xuân tha hương trắng màu hoa
Mai vàng cúc đỏ mắt nhòa bao năm.
HƯƠNG XUÂN
Bánh quê mẹ nấu hương qua
Tình quê mẹ gởi món quà yêu thương
Tuyết rơi hương tái tê buồn
Thương quê, nhớ mẹ mỏi mòn ngày xuân.
Mùng một tết VN 2013
Ngọc Mai
Ngọc Mai
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Bắc Mỹ ngày 24.02.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Phố hoa
– Thơ Ngọc Mai (Bắc Mỹ)
PHỐ HOA
Tặng
chị Tâm – Boston
(Vơ nhà thơ Hoàng Thảo Chi-Hoàng Văn Luận) nhân ngày 8-3
Phố Boston
Hoa trải dài trên đô thị
Như đang vui đón kẻ đa tình
Tình quê hương
Tình người nơi xứ lạ
Một màu thôi
Mà ngỡ cảnh lai bồng
Tôi với chị chưa lần gặp gỡ
Nối đầu dây như biết tự bao giờ
Thằng em ngậm ngùi nghe chị kể ni tê
Cùng cảnh ngộ
Xa quê lòng mang đồng cảm
Bông tuyết rơi
Tràn đầy con phố trắng
Phận đời xa
Thê thảm giữa trời đông
Chị ước gặp tôi
Tâm tình hai mươi năm
phận người xa xứ
Trút bớt phần mình trong nỗi nhớ lê thê.
Mỗi mùa tuyết qua
Kéo đời ta ngắn lai
Tôi và chị
Mang trong lòng nỗi nhớ không tên.
3-1-2013
Ngọc Mai
(Vơ nhà thơ Hoàng Thảo Chi-Hoàng Văn Luận) nhân ngày 8-3
Phố Boston
Hoa trải dài trên đô thị
Như đang vui đón kẻ đa tình
Tình quê hương
Tình người nơi xứ lạ
Một màu thôi
Mà ngỡ cảnh lai bồng
Tôi với chị chưa lần gặp gỡ
Nối đầu dây như biết tự bao giờ
Thằng em ngậm ngùi nghe chị kể ni tê
Cùng cảnh ngộ
Xa quê lòng mang đồng cảm
Bông tuyết rơi
Tràn đầy con phố trắng
Phận đời xa
Thê thảm giữa trời đông
Chị ước gặp tôi
Tâm tình hai mươi năm
phận người xa xứ
Trút bớt phần mình trong nỗi nhớ lê thê.
Mỗi mùa tuyết qua
Kéo đời ta ngắn lai
Tôi và chị
Mang trong lòng nỗi nhớ không tên.
3-1-2013
Ngọc Mai
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Bắc Mỹ ngày 06.3.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Ngoc Mai - 10/03/2013
21:46
Ba ngày qua mình có
ghé nhà chị Tâm, tâm sư bài thơ mình viết, tưởng đâu con phố an lành ngờ đâu,
trân tuyết lớn lại về với đất Boston, chị nói với mình một câu: "Trời đất
rùng rợn thế này mà Ngọc Mai gọi là Phố Hoa, đúng là mấy chàng lãng mạng thật.
Cho dù cảnh thiên nhiên rùng rợn, nhưng đó là trời ban nên ta vui lên đón thiên nhiên một cách niềm nở. thì cuộc đời này mãi mãi là vui tươi.
Cám ơn anh Trịnh Duy Sơn tặng bài thơ đồng cảm trong phận đời ngắn ngũi. Chúc anh và gia đình ngày tháng vui tươi hạnh phúc
(Ngọc Mai)
Cho dù cảnh thiên nhiên rùng rợn, nhưng đó là trời ban nên ta vui lên đón thiên nhiên một cách niềm nở. thì cuộc đời này mãi mãi là vui tươi.
Cám ơn anh Trịnh Duy Sơn tặng bài thơ đồng cảm trong phận đời ngắn ngũi. Chúc anh và gia đình ngày tháng vui tươi hạnh phúc
(Ngọc Mai)
Trịnh Duy Sơn - 09/03/2013
14:35
Rất cảm thông với
tác giả khi đọc bài thơ này. xin chia sẻ tâm tư bằng mấy vần thơ sau
đây
Một ngày trôi đi nhanh quá
Ta đi chưa kịp dừng chân
Một tháng trôi đi nhanh quá
Ta quyên không ngắm trăng rằm
Một năm trôi đi nhanh quá
Quê nhà mấy đỗi xa xăm
Một đời trôi đi nhanh quá
Môi cười mắt lệ long lanh.
Chúc bạn thật vui và gặp nhiều may mắn
Một ngày trôi đi nhanh quá
Ta đi chưa kịp dừng chân
Một tháng trôi đi nhanh quá
Ta quyên không ngắm trăng rằm
Một năm trôi đi nhanh quá
Quê nhà mấy đỗi xa xăm
Một đời trôi đi nhanh quá
Môi cười mắt lệ long lanh.
Chúc bạn thật vui và gặp nhiều may mắn
(Trịnh
Duy Sơn)
-------------------------------------------------------
Tôi và
em (Song ngữ: Việt/ Anh) – Thơ Ngọc Mai Bắc Mỹ
TÔI VÀ EM
(Tiếng Anh rất khó với tôi, thơ thì khó hơn nhiều,
(Tiếng Anh rất khó với tôi, thơ thì khó hơn nhiều,
mong bạn giỏi tiếng
anh giúp đở, cám ơn!)
Mùa xuân trở về trên quê người
Những bông hoa cười nở xinh tươi
Tôi ước gì đời tôi tươi như ngày trẻ
Hái hoa vườn nhà tặng đến em yêu
Đời của tôi mơ ước bấy nhiêu
Nhìn nắng chiều rơi, mơ màng tìm chiều cũ
Tôi xa em bao năm rồi chưa cũ
Mối tình đầu không cũ với thời gian
Em như tôi cũng buồn thấu tim gan
Lang thang trên biển vắng, đấy mắt cứ lặng tìm
Một bóng hình xa xôi, một cậu bé nghèo thuở ấy
Mà lòng em thật sự yêu
Em cô bé tiểu thơ
Yêu cậu bé nghèo có chi là tội lỗi
Thế mà chàng đánh đổi cái xa xôi
Giờ đây em lang thang trên biển vắng quê nhà
Trong đấy mắt mãi tìm chàng thư sinh nghèo thuở ấy
Ngày ngày xa mãi với thời gian
Chiều Xuân 4/24/2013
Ngọc Mai
ME & YOU
(English is very difficult for me, poetry is much harder,
Mùa xuân trở về trên quê người
Những bông hoa cười nở xinh tươi
Tôi ước gì đời tôi tươi như ngày trẻ
Hái hoa vườn nhà tặng đến em yêu
Đời của tôi mơ ước bấy nhiêu
Nhìn nắng chiều rơi, mơ màng tìm chiều cũ
Tôi xa em bao năm rồi chưa cũ
Mối tình đầu không cũ với thời gian
Em như tôi cũng buồn thấu tim gan
Lang thang trên biển vắng, đấy mắt cứ lặng tìm
Một bóng hình xa xôi, một cậu bé nghèo thuở ấy
Mà lòng em thật sự yêu
Em cô bé tiểu thơ
Yêu cậu bé nghèo có chi là tội lỗi
Thế mà chàng đánh đổi cái xa xôi
Giờ đây em lang thang trên biển vắng quê nhà
Trong đấy mắt mãi tìm chàng thư sinh nghèo thuở ấy
Ngày ngày xa mãi với thời gian
Chiều Xuân 4/24/2013
Ngọc Mai
ME & YOU
(English is very difficult for me, poetry is much harder,
wish you good at English help, thanks!)
Spring return on distant country
The flowers bloom beautiful smile
I wish, my life as the day fresh young
Picking flowers in the garden baby gifts
My dream life that much
Looking sunny fall afternoon, looking dreamily the old way
I am not far from you over the years and old
First love is not old time
You like me, liver and heart thoroughly sad
Wandering the empty sea, it kept silent eyes looking
A distant shadow, a poor boy that day
But your heart truly love
You were a princess
Expect poor boy not guilty
Yet so far he offs
Now, you wandered the empty beach home
In the eyes that always look poor guy that day scholar
On day away forever
Spring afternoon 4/24/2013
Ngọc Mai
Ngọc Mai
Spring return on distant country
The flowers bloom beautiful smile
I wish, my life as the day fresh young
Picking flowers in the garden baby gifts
My dream life that much
Looking sunny fall afternoon, looking dreamily the old way
I am not far from you over the years and old
First love is not old time
You like me, liver and heart thoroughly sad
Wandering the empty sea, it kept silent eyes looking
A distant shadow, a poor boy that day
But your heart truly love
You were a princess
Expect poor boy not guilty
Yet so far he offs
Now, you wandered the empty beach home
In the eyes that always look poor guy that day scholar
On day away forever
Spring afternoon 4/24/2013
Ngọc Mai
Ngọc Mai
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Bắc Mỹ ngày 25.4.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet.Net Khi
Trích Đăng Lại.
__________________________________________________
-- Gửi
phản hồi
BÙI NGỌC PHÚC - 20/06/2013
16:08
tôi rất thích bài thơ
của bạn (phần tiếng việt), riêng về tiếng anh tôi còn tệ lắm nên không dám lạm
bàn ... sẽ trở lại với "tôi và em" vào một dịp khác có nhiều thời
gian hơn. tạm biệt và chúc sức khỏe... nhân đây xin được chia sẻ với bạn bằng
một bài thơ sau đây, của tôi!
ĐÊM NO-EN
Sao em cứ đi hoài
sao em không dừng lại
có một người dõi theo
suốt đêm dài, tê tái…
Trên đường, em đi mãi
sao em không dừng lại,
có một người dõi theo
chết trên đường lầy lội
Không chết vì mưa xối
chẳng chết vì tuyết rơi,
mỗi năm thêm một người
chết trong đêm buồn tủi.
Và cứ thế, em ơi!
Nô-en sau lại tới
có bao người yêu nhau
có bao người buồn tủi.
Lại có người nói dối
để trốn chạy một người
và lại thêm một người
chết trên đường lầy lội.
Van em, em dừng lại
dừng lại chút, em ơi!...
mỗi năm, thêm một người
dõi theo em…chờ đợi…
Đêm 23/12/2010
bùi ngọc phúc
ĐÊM NO-EN
Sao em cứ đi hoài
sao em không dừng lại
có một người dõi theo
suốt đêm dài, tê tái…
Trên đường, em đi mãi
sao em không dừng lại,
có một người dõi theo
chết trên đường lầy lội
Không chết vì mưa xối
chẳng chết vì tuyết rơi,
mỗi năm thêm một người
chết trong đêm buồn tủi.
Và cứ thế, em ơi!
Nô-en sau lại tới
có bao người yêu nhau
có bao người buồn tủi.
Lại có người nói dối
để trốn chạy một người
và lại thêm một người
chết trên đường lầy lội.
Van em, em dừng lại
dừng lại chút, em ơi!...
mỗi năm, thêm một người
dõi theo em…chờ đợi…
Đêm 23/12/2010
bùi ngọc phúc
------------------------------------------------------
Chiều
hè vô hồn – Thơ Ngọc Mai (Bắc Mỹ)
CHIỀU HÈ VÔ HỒN
Thơ tôi viết, chừ lời đã cạn
Ân tình quê con chữ chờ mong
Bao năm xa vắng thương và nhớ
Ai biết cho tôi một tấm lòng
Ngày xưa chiếc áo sờn cũ kỷ
Như mảnh đời tôi, chỉ ước mong
Tiếc thương cô bé xưa thùy mị
Yêu áo sờn vai hết tấm lòng
Lịch sử sang trang tôi sang Mỹ
Để lại sau lưng đoản khúc cuộc đời
Hành trang tôi, chiếc áo sờn cũ kỷ
Mối tình đầu để lại quê thôi.
Bao năm xa, nửa vòng trái đất
Em vẫn chờ tôi đến nhạt nhòa
Thế mà trang sử không quay lại
Em trả về thế giới cỏ hoa
Ngoài sân chim hát vui hè mới
Tôi gởi hồn về mảnh đất quê
Như đang lảng vảng tìm nơi đợi
Chiều trong tôi thế giới não nề.
Bắc Mỹ chiều hè 6/24 2013
Ngọc Mai
Ngọc Mai
Thơ tôi viết, chừ lời đã cạn
Ân tình quê con chữ chờ mong
Bao năm xa vắng thương và nhớ
Ai biết cho tôi một tấm lòng
Ngày xưa chiếc áo sờn cũ kỷ
Như mảnh đời tôi, chỉ ước mong
Tiếc thương cô bé xưa thùy mị
Yêu áo sờn vai hết tấm lòng
Lịch sử sang trang tôi sang Mỹ
Để lại sau lưng đoản khúc cuộc đời
Hành trang tôi, chiếc áo sờn cũ kỷ
Mối tình đầu để lại quê thôi.
Bao năm xa, nửa vòng trái đất
Em vẫn chờ tôi đến nhạt nhòa
Thế mà trang sử không quay lại
Em trả về thế giới cỏ hoa
Ngoài sân chim hát vui hè mới
Tôi gởi hồn về mảnh đất quê
Như đang lảng vảng tìm nơi đợi
Chiều trong tôi thế giới não nề.
Bắc Mỹ chiều hè 6/24 2013
Ngọc Mai
Ngọc Mai
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Bắc Mỹ ngày 26.6.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
PTQT - 28/06/2013
14:05
Tác giả bài thơ ơi!
chỉ có tác giả mới là người mơ mộng không chịu hiểu nên đừng vội trách ai vì cô
bé học trò này sẽ mãi mãi cố tình không hiểu...để mang lại sự bình yên cho
nhiều người...
Ngọc Mai - 28/06/2013
00:34
Giờ cô hiểu được em,
cậu lớp trưởng nghèo, mà cô lúc thương lúc ghét, đã trôi qua một phần tư thế kỷ
không gặp, cậu học trò của cô vẫn vậy, vẫn yêu ngày thơ đó, dù trên vai gánh
bao gian nan. Trong khổ thứ hai em cũng gởi gắm người học trò cô- cô bé gọi là
thùy mị, hơn 20 năm rồi vẫn không hiểu, như tác giả Vũ Hoàng viết bài nhạc dễ
thương Phượng Hồng trong đó có câu: "Ai cũng hiểu chỉ một người không
hiểu". Đến bây giờ vẫn không hiểu... hay là cô bé học trò cô không muốn
hiểu.
Cám ơn cô vào thăm văn đàn còn nhớ lại cậu học trò áo sơn vai năm xưa. Chúc cô mỗi ngày thật vui, trẻ đẹp.
Cám ơn cô vào thăm văn đàn còn nhớ lại cậu học trò áo sơn vai năm xưa. Chúc cô mỗi ngày thật vui, trẻ đẹp.
Huỳnh Thị BẢy - 27/06/2013
19:41
câu thứ hai là con
hay còn?
Ân tình quê, còn chữ chờ mong, dòng trên là cạn, dòng dưới là còn hay hơn hay là nhầm thôi?
Khổ thơ thứ hai hay nhất, tải hết ý của cậu bé nghèo khổ, những gì muốn thực hiện cho đời mình chỉ là ước mong. Mối tình của cô gái cũng vô tư, và hai người đã cõ một mối tình thật đẹp. Chúc cho những kỷ niệm đẹp sống mãi.
Ân tình quê, còn chữ chờ mong, dòng trên là cạn, dòng dưới là còn hay hơn hay là nhầm thôi?
Khổ thơ thứ hai hay nhất, tải hết ý của cậu bé nghèo khổ, những gì muốn thực hiện cho đời mình chỉ là ước mong. Mối tình của cô gái cũng vô tư, và hai người đã cõ một mối tình thật đẹp. Chúc cho những kỷ niệm đẹp sống mãi.
(Huỳnh Thị BẢy)
--------------------------------------------------
Chiều
mưa nhớ bạn – Thơ Ngọc Mai (Bắc Mỹ)
CHIỀU MƯA NHỚ BẠN
Mưa chiều hạt kín mái vòm
Nhìn lên bắt gặp tối om cảnh đời
Buồn như ngờ ngợ đất trời
Trong lòng sao lại rồi bời như tơ
Ngập ngừng đặt bút tìm thơ
Nhớ thương thương nhớ lại mờ mịt xa
Thương thân phận xót quê nhà
Nữa đời lưu lạc chốn tha phương này
Bạn xưa thương nhớ nào hay
Lòng như mưa đổ chiều nay bốn bề
Dầm mưa tìm hương vị quê!
Giọt mưa thấm đẫm nỗi tê tái tràn!
Bắc Mỹ Ngày 01/8/2013
Ngọc Mai
Ngọc Mai
Mưa chiều hạt kín mái vòm
Nhìn lên bắt gặp tối om cảnh đời
Buồn như ngờ ngợ đất trời
Trong lòng sao lại rồi bời như tơ
Ngập ngừng đặt bút tìm thơ
Nhớ thương thương nhớ lại mờ mịt xa
Thương thân phận xót quê nhà
Nữa đời lưu lạc chốn tha phương này
Bạn xưa thương nhớ nào hay
Lòng như mưa đổ chiều nay bốn bề
Dầm mưa tìm hương vị quê!
Giọt mưa thấm đẫm nỗi tê tái tràn!
Bắc Mỹ Ngày 01/8/2013
Ngọc Mai
Ngọc Mai
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Bắc Mỹ ngày 02.8.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet.Net Khi
Trích Đăng Lại.
__________________________________________________
Vào
đông – Thơ Ngọc Mai (Bắc Mỹ)
VÀO ĐÔNG
Lá thu vài chiếc níu cành trơ
Xứ lạ vắng người bóng nai ngơ
Trời đất quanh vườn ươm khí lạnh
Quê xa vời vợi nhớ thương chờ
Gió tuyết bồng bềnh đông ùa đến
Trắng trời bông rét rắc mùa sang
Đông nay đến nữa bao lần nhĩ!?
Trôi dạt đời tôi nỗi võ vàng
Đông đến bên tôi vạn nét buồn
Quê nhà đang chớm nụ xuân thương
Lũ qua tàn phá bao nhà cửa
Bao trẻ lang thang có áo quần!?
Đông nay xứ lạ buồn ray rức
Rét lanh quê người tựa cắt môi
Với tôi da thịt cần chi nữa
Bức rức tim gan khấn vái trời
Đừng mang lũ đến quê hương nữa
Hại đến muôn dân đói rét lòng
Chiều nay tuyết lượn qua nhà nhỏ
Nhớ mẹ trong tôi lệ nghẹn dòng!
Ngọc Mai
Lá thu vài chiếc níu cành trơ
Xứ lạ vắng người bóng nai ngơ
Trời đất quanh vườn ươm khí lạnh
Quê xa vời vợi nhớ thương chờ
Gió tuyết bồng bềnh đông ùa đến
Trắng trời bông rét rắc mùa sang
Đông nay đến nữa bao lần nhĩ!?
Trôi dạt đời tôi nỗi võ vàng
Đông đến bên tôi vạn nét buồn
Quê nhà đang chớm nụ xuân thương
Lũ qua tàn phá bao nhà cửa
Bao trẻ lang thang có áo quần!?
Đông nay xứ lạ buồn ray rức
Rét lanh quê người tựa cắt môi
Với tôi da thịt cần chi nữa
Bức rức tim gan khấn vái trời
Đừng mang lũ đến quê hương nữa
Hại đến muôn dân đói rét lòng
Chiều nay tuyết lượn qua nhà nhỏ
Nhớ mẹ trong tôi lệ nghẹn dòng!
Ngọc Mai
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
24.7.2015
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Bắc Mỹ ngày 04.01.2014
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet.Net Khi
Trích Đăng Lại.
__________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét