Thâm tình/ Ngọt ngào tình quê/ Yên lặng - Thơ Trúc Thanh Tâm
Thứ Ba, 8 tháng 7, 2014
Nhìn đi em, nhìn trong mắt anh thật kỹ
Tìm chút gì yên bình lứa tuổi chúng ta
Khi cuộc sống còn khó khăn, lận đận
Khi thân tình mỗi lúc cứ rời xa!
Thông tin cá nhân: (VanDanVietNet)
THÂM TÌNH
Nhìn đi em, nhìn trong mắt anh thật kỹ
Tìm chút gì yên bình lứa tuổi chúng ta
Khi cuộc sống còn khó khăn, lận đận
Khi thân tình mỗi lúc cứ rời xa!
Anh băn khoăn trong tự do, hạnh phúc
Bởi mỗi người, sự ý thức chưa cao
Khi xã hội sự công bằng đang vươn dậy
Nên con người còn mánh khóe với nhau!
Vì thế nên, em hãy còn nghĩ đến
Những đua chen và dối trá cuộc đời
Những kiến thức và tầm cao khoa học
Nên nhớ rằng, tiếng Việt vẫn lên ngôi!
Nhìn đi em, nhìn trong mắt anh thật kỹ
Tìm chút gì âu yếm của ngày xưa
Em thấy không, trong mắt con thật sáng
Nét ngây thơ không một chút ganh đua!
Hãy ru ngủ con chúng mình yên tĩnh
Dù tháng ngày gian khổ vẫn chưa nguôi
Những đêm hôm, giật mình không yên giấc
Em hãy ru con cho ấm mãi nụ cười
Khi tuổi thơ chưa chút gì tội lỗi
Chưa biết buồn và chưa biết thù ai!
Con trai mình, em nên nói điều cần nói
Những đói nghèo,những tủi nhục, đắng cay
Những đấu tranh, những hy sinh cao quý
Vì quê hương mà xem nhẹ hình hài
Bởi xương, máu là linh hồn tổ quốc
Cho bây giờ và mãi mãi tương lai!
Em dạy con với những ngôn từ thâm thúy
Duyên dáng, dịu dàng phận gái như em
Sự thủy chung là thước đo cuộc sống
Đức và tài luôn ghi khắc vào tim
Để mai kia, khi làm dâu, làm vợ
Trọn đạo bên chồng và trọn nghĩa thiêng liêng!
Nhìn đi em, nhìn trong mắt anh thật kỹ
Tìm lại những gì yên ấm xa xưa
Khi cả đời anh thật nhiều trôi nổi
Mang kiếp người và mang cả ganh đua
Nên anh muốn con chúng mình phải hiểu
Biết thế nào từng hoàn cảnh thắng, thua!
Bằng tất cả những thâm tình anh viết
Đời chúng mình và xã hội bon chen
Cho những con mình mai nầy khôn lớn
Biết làm người phải biết sống cho quê hương!
Cần Thơ, 1970
Trúc Thanh Tâm
NGỌT NGÀO TÌNH QUÊ
- Riêng tặng Nhà thơ Kiên Giang, Nhà văn Sơn Nam
Áo bà ba nét duyên thôn nữ
Muồi câu vọng cổ, lắc lẻo cầu tre
Nồi cơm sôi, nóc nhà lên sợi khói
Bìm bịp kêu con nước lớn về!
Vú sữa Cần Thơ, thơm nguồn sữa mẹ
Gừng cay, muối mặn nghĩa Bạc Liêu
Bình Thuỷ, Phong Điền mùa cam quýt
Vĩnh Châu, ngọt lịm nhãn hạt tiêu!
Khóm Bến Lức, mắt chờ mắt đợi
Má hồng đào, trái mận Trung Lương
Tiêu Hà Tiên, tình chàng ý thiếp
Mắm Châu Đốc, hương vị khó quên!
Than đước Cà Mau, ấm đời bếp lửa
Dừa Bến Tre, tươi mát phù sa
Nem Lai Vung, thuốc rê Cao Lãnh
Lụa Tân Châu, muôn thuở mượt mà!
Cua gạch son, luyến lưu Đất Mũi
Gạo Sóc Trăng, nước bạc Cái Côn
Ghé ăn hải sản, miền Rạch Giá
Thăm làng bè cá, miệt Long Xuyên!
Món đồng rùa, rắn... về Ngã Bảy
Mềm môi, từng múi bưởi Ô Môn
Canh chua, nước mắm hòn Phú Quốc
Nhâm nhi cùng rượu đế Trà Ôn!
Hãy biết ơn những gì ta đang có
Đất nuôi người, người giữ đất bao dung
Tiếng ru, nhịp võng đưa kẻo kẹt
Mỗi nhịp tim rung, nhớ cội nguồn!
Ô Môn, 1974
Trúc Thanh Tâm
YÊN LẶNG
Yên lặng đi em, buổi chiều huyền thoại
Đời bây giờ tháng mấy cũng cô đơn
Những âm ba gọi hồn ta tĩnh giấc
Thấy khát khao bờ môi ngọt người thương!
Yên lặng đi em, ta ru điệu hát
Trang sách mờ những nét bút ngày xưa
Bàn tay ta bây giờ khô lá cỏ
Đêm trăng suông cửa sổ trống mong chờ!
Yên lặng đi em, ngoài đường mưa bụi
Dấu trăng hồng tìm ấp bóng công viên
Ta về xin linh hồn em thuở trước
Huyền thoại cuộc đời, dan díu một đêm!
Yên lặng đi em, mấy mươi năm đó
Cuộc đời nào đêm tối cứ bủa vây
Thiên đường nào để cùng nhau mơ ước
Nhưng vẫn là nước mắt ngập bờ mi!
Yên lặng đi em, để nghe ray rức
Khi chợt nhìn người chết máu chưa khô
Thuở vùng vẫy, rồi xuôi tay quên hết
Mỉa may thay, hạnh phúc những nấm mồ!
Yên lặng đi em, về tìm giấc ngủ
Một vài lời trăn trối để buông xuôi
Xin tất cả về đây nằm yên nghỉ
Cho ta lần nhớ lại thuở nằm nôi!
Yên lặng đi em, nghe người tự thú
Chuyến đò đời còn ai đợi sang sang
Những cánh chim mang nỗi niềm canh cánh
Ta suốt đời buôn nợ trả chưa xong!
Yên lặng đi em, nhìn nhau lần cuối
Chia nhau từng dòng máu đỏ con tim
Chia nhau từng nụ hôn và hơi thở
Thế đủ rồi, hãy yên lặng đi em!
Mỹ Tho, 1970
Trúc Thanh Tâm
(Châu Đốc)
Trúc Thanh Tâm
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Châu Đốc ngày 26.3.2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet.Net Khi Trích Đăng Lại.
__________________________________________________
Tìm chút gì yên bình lứa tuổi chúng ta
Khi cuộc sống còn khó khăn, lận đận
Khi thân tình mỗi lúc cứ rời xa!
Thông tin cá nhân: (VanDanVietNet)
Tác giả Trúc Thanh Tâm
Sinh năm 21.8.1949, tại Long Mỹ (Cần Thơ)
Quê gốc Cà Mau
Làm thơ, viết văn đăng báo, tạp chí từ năm 1964.
Sinh năm 21.8.1949, tại Long Mỹ (Cần Thơ)
Quê gốc Cà Mau
Làm thơ, viết văn đăng báo, tạp chí từ năm 1964.
Kỷ niệm chương "Vì sự nghiệp văn học nghệ thuật Việt Nam"
Địa chỉ: 287 đường Louis Pasteur, khóm Vĩnh Phú,
phường Châu Phú A, Châu Đốc (An Giang)
Blog cá nhân: blogtiengviet.net/tructhanhtam
Điện Thoại: 0903 643 751
Email: tructhanhtaam@yahoo.com
_____
Trúc Thanh Tâm
Địa chỉ: 287 đường Louis Pasteur, khóm Vĩnh Phú,
phường Châu Phú A, Châu Đốc (An Giang)
Blog cá nhân: blogtiengviet.net/tructhanhtam
Điện Thoại: 0903 643 751
Email: tructhanhtaam@yahoo.com
_____
Trúc Thanh Tâm
THÂM TÌNH
Nhìn đi em, nhìn trong mắt anh thật kỹ
Tìm chút gì yên bình lứa tuổi chúng ta
Khi cuộc sống còn khó khăn, lận đận
Khi thân tình mỗi lúc cứ rời xa!
Anh băn khoăn trong tự do, hạnh phúc
Bởi mỗi người, sự ý thức chưa cao
Khi xã hội sự công bằng đang vươn dậy
Nên con người còn mánh khóe với nhau!
Vì thế nên, em hãy còn nghĩ đến
Những đua chen và dối trá cuộc đời
Những kiến thức và tầm cao khoa học
Nên nhớ rằng, tiếng Việt vẫn lên ngôi!
Nhìn đi em, nhìn trong mắt anh thật kỹ
Tìm chút gì âu yếm của ngày xưa
Em thấy không, trong mắt con thật sáng
Nét ngây thơ không một chút ganh đua!
Hãy ru ngủ con chúng mình yên tĩnh
Dù tháng ngày gian khổ vẫn chưa nguôi
Những đêm hôm, giật mình không yên giấc
Em hãy ru con cho ấm mãi nụ cười
Khi tuổi thơ chưa chút gì tội lỗi
Chưa biết buồn và chưa biết thù ai!
Con trai mình, em nên nói điều cần nói
Những đói nghèo,những tủi nhục, đắng cay
Những đấu tranh, những hy sinh cao quý
Vì quê hương mà xem nhẹ hình hài
Bởi xương, máu là linh hồn tổ quốc
Cho bây giờ và mãi mãi tương lai!
Em dạy con với những ngôn từ thâm thúy
Duyên dáng, dịu dàng phận gái như em
Sự thủy chung là thước đo cuộc sống
Đức và tài luôn ghi khắc vào tim
Để mai kia, khi làm dâu, làm vợ
Trọn đạo bên chồng và trọn nghĩa thiêng liêng!
Nhìn đi em, nhìn trong mắt anh thật kỹ
Tìm lại những gì yên ấm xa xưa
Khi cả đời anh thật nhiều trôi nổi
Mang kiếp người và mang cả ganh đua
Nên anh muốn con chúng mình phải hiểu
Biết thế nào từng hoàn cảnh thắng, thua!
Bằng tất cả những thâm tình anh viết
Đời chúng mình và xã hội bon chen
Cho những con mình mai nầy khôn lớn
Biết làm người phải biết sống cho quê hương!
Cần Thơ, 1970
Trúc Thanh Tâm
NGỌT NGÀO TÌNH QUÊ
- Riêng tặng Nhà thơ Kiên Giang, Nhà văn Sơn Nam
Áo bà ba nét duyên thôn nữ
Muồi câu vọng cổ, lắc lẻo cầu tre
Nồi cơm sôi, nóc nhà lên sợi khói
Bìm bịp kêu con nước lớn về!
Vú sữa Cần Thơ, thơm nguồn sữa mẹ
Gừng cay, muối mặn nghĩa Bạc Liêu
Bình Thuỷ, Phong Điền mùa cam quýt
Vĩnh Châu, ngọt lịm nhãn hạt tiêu!
Khóm Bến Lức, mắt chờ mắt đợi
Má hồng đào, trái mận Trung Lương
Tiêu Hà Tiên, tình chàng ý thiếp
Mắm Châu Đốc, hương vị khó quên!
Than đước Cà Mau, ấm đời bếp lửa
Dừa Bến Tre, tươi mát phù sa
Nem Lai Vung, thuốc rê Cao Lãnh
Lụa Tân Châu, muôn thuở mượt mà!
Cua gạch son, luyến lưu Đất Mũi
Gạo Sóc Trăng, nước bạc Cái Côn
Ghé ăn hải sản, miền Rạch Giá
Thăm làng bè cá, miệt Long Xuyên!
Món đồng rùa, rắn... về Ngã Bảy
Mềm môi, từng múi bưởi Ô Môn
Canh chua, nước mắm hòn Phú Quốc
Nhâm nhi cùng rượu đế Trà Ôn!
Hãy biết ơn những gì ta đang có
Đất nuôi người, người giữ đất bao dung
Tiếng ru, nhịp võng đưa kẻo kẹt
Mỗi nhịp tim rung, nhớ cội nguồn!
Ô Môn, 1974
Trúc Thanh Tâm
YÊN LẶNG
Yên lặng đi em, buổi chiều huyền thoại
Đời bây giờ tháng mấy cũng cô đơn
Những âm ba gọi hồn ta tĩnh giấc
Thấy khát khao bờ môi ngọt người thương!
Yên lặng đi em, ta ru điệu hát
Trang sách mờ những nét bút ngày xưa
Bàn tay ta bây giờ khô lá cỏ
Đêm trăng suông cửa sổ trống mong chờ!
Yên lặng đi em, ngoài đường mưa bụi
Dấu trăng hồng tìm ấp bóng công viên
Ta về xin linh hồn em thuở trước
Huyền thoại cuộc đời, dan díu một đêm!
Yên lặng đi em, mấy mươi năm đó
Cuộc đời nào đêm tối cứ bủa vây
Thiên đường nào để cùng nhau mơ ước
Nhưng vẫn là nước mắt ngập bờ mi!
Yên lặng đi em, để nghe ray rức
Khi chợt nhìn người chết máu chưa khô
Thuở vùng vẫy, rồi xuôi tay quên hết
Mỉa may thay, hạnh phúc những nấm mồ!
Yên lặng đi em, về tìm giấc ngủ
Một vài lời trăn trối để buông xuôi
Xin tất cả về đây nằm yên nghỉ
Cho ta lần nhớ lại thuở nằm nôi!
Yên lặng đi em, nghe người tự thú
Chuyến đò đời còn ai đợi sang sang
Những cánh chim mang nỗi niềm canh cánh
Ta suốt đời buôn nợ trả chưa xong!
Yên lặng đi em, nhìn nhau lần cuối
Chia nhau từng dòng máu đỏ con tim
Chia nhau từng nụ hôn và hơi thở
Thế đủ rồi, hãy yên lặng đi em!
Mỹ Tho, 1970
Trúc Thanh Tâm
(Châu Đốc)
Trúc Thanh Tâm
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Châu Đốc ngày 26.3.2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet.Net Khi Trích Đăng Lại.
__________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét