Chùm thơ “Vẽ lại tuổi hẹn hò” của Dung Thị Vân (TP.HCM)
Thứ Hai, 21 tháng 7, 2014
Ngày xưa mùa nhớ về hong tóc Ký ức hiện về một thuở xanh xao Ta không lẫn vào nhau bài thơ tình khép kín Và anh chuyến đò đã chở khách về đêm
Thông tin cá nhân: (VanDanViet) Tác giả Dung Thị Vân
Bút danh Lan Chi, Dung Vân
(HV Hội Nhà văn TP.Hồ Chí Minh)
ĐT: 0903 37 22 19
Email: dungthivan11012012@gmail.com
_____
Dung Thị Vân
VẼ LẠI TUỔI HẸN HÒ
Ngày xưa mùa nhớ về hong tóc
Ký ức hiện về một thuở xanh xao
Ta không lẫn vào nhau bài thơ tình khép kín
Và anh chuyến đò đã chở khách về đêm
Chiếc áo năm nào màu xanh không còn nữa
Tiếng ve kêu đã biền biệt hút từ lâu
Anh không hái cho em chùm hoa màu nắng hạ
Nên hoàng hồn hiu quạnh nửa cuộc tình
Những vệt loang chảy dần theo màu tóc
Mà lá ngoài kia xanh thắm lại qua vàng
Bước anh đi bao lỗi lầm quá khứ
Bước anh về gậm nhấm tuổi mù u
Tình thiên thu vẫn là lời hẹn ước
Ta cùng nhau vẽ lại tuổi hẹn hò
Sân trường nắng có màu xanh của tuổi
Là thiên đường ta mộng mị một tình yêu.
Dung Thị Vân
HƯƠNG HOA PHƯỢNG ĐỎ
Em còn nhớ màu hoàng hôn mùa đã mất
Anh chờ em vụng dại một lời yêu
Em khép nép tình yêu anh chợt đến
Đường em về hoa cỏ vẽ hình anh
Em đã trốn tình yêu đầu anh ban tặng
Hương xưa ơi thầm lặng đến bây giờ
Ngày xưa ấy trên bước đường khổ lụy
Anh âm thầm mang nặng một tình ca
Anh cho em ánh mắt nhàu nắng úa
Mùa hạ buồn còn lại những vòng xoay
Tuôi hai mươi - xanh vết buồn trăng ngày khuyết
Nắng hạ về hương hoa phượng đỏ.. trời ơi!..
Dung Thị Vân
VẾT SẸO NÀO ĐÃ ĐẪM
Ta khâu lại hạt nắng hồng tinh quái
Nhốt vào ngăn tim không thiếu không thừa
Là yêu đấy không vu vơ nhặt lá vàng đem ép
Là không đùa không vẽ chuyện tương lai
Ta cứ yêu, yêu một lần vụng dại
Ta cứ chờ thổn thức chuyện mai sau
Là không hứa chả bao giờ ta biết trước
Bởi người đi hoa tím xóa thiên đàng
Chuyện tình yêu là muôn đời lấp lửng
Câu hẹn hò thầm kín chẳng dám buông
Bảo là không nhưng trong lòng thầm có
Ôi tình yêu lời giải thích - lý muôn đời
Bàn tay ngã có vết sẹo nào đã đẫm
Bước chân đi là không vớt lại thời gian
Ta bàng hoàng gọi tình yêu từ kiếp trước
Sao lưu đày ta - từng bước ngược mùa xuân.
Dung Thị Vân
KIẾP NHÂN SINH
Anh đã đi và chả bao giờ ta còn gặp
Màu trắng buồn không hẹn đã biệt ly
Tình cờ ơi dập dồn trong hơi thở
Tuổi hai mươi ta ngơ ngác giữa dòng người..
Sài Gòn kiêu sa gót chân mình hoang lạ
Biết tìm đâu trong chốn chẳng bình yên
Lần gặp ấy là sớm buồn không hẹn
Bơ vơ em cứ giấu mãi một tình yêu
Em biết đó đã là giây phút cuối
Dù trái đất này muôn thuở cứ tròn xoay
Dù mây trời có tan tành trong bão táp
Biệt ly này - đừng vay trả kiếp nhân sinh.
Dung Thị Vân
Dung Thị Vân
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 21.7.2014
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 22.11.2012
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét