Chùm thơ Trúc Thanh Tâm và chốn yêu thương
Thứ Ba, 8 tháng 7, 2014
Long Mỹ nhớ hoài sông Cái Lớn
Chợ còn người nhóm cũng đông đông
Xa kia, chiều lững lơ sợi khói
Lắng nghe hơi thở lúa trên đồng!
Thông tin cá nhân: (VanDanVietNet)
TRÚC THANH TÂM VÀ CHỐN YÊU THƯƠNG
LONG MỸ
Long Mỹ nhớ hoài sông Cái Lớn
Chợ còn người nhóm cũng đông đông
Xa kia, chiều lững lơ sợi khói
Lắng nghe hơi thở lúa trên đồng!
Bìm bịp kêu rền vùng Vĩnh Viễn
Vịnh Chèo, Nước Đục ghé Xà Phiên
Mưa ngang Long Trị vài hôm trước
Nhớ Trà Ban Nhỏ thuở quen em!
Cái Xu buồn, Cái Nai na ná
Lục bình hoa tím ngủ quên trôi
Thương cây Bã Đậu sân trường cũ
Học trò con nít, trống ra chơi!
Gió nghiêng, Long Mỹ xôn xao nắng
Trời xanh, cò trắng kéo nhau bay
Nhìn quen luôn thấy quê ta đẹp
Đủng đỉnh làm duyên, áo mới may!
Đi viếng Chùa Ông, rằm tháng bảy
Trăng quê bàng bạc, mắt em buồn
Anh giấu vào tim, Trà Ban Lớn
Còn hoài người cũ để anh thương!
Cần Thơ, 1967
Trúc Thanh Tâm
CÁI NƯỚC
Thuở nhỏ, anh hồn nhiên bên mẹ
Vui đùa, quấn quýt hát bên cha
Chái bếp, hồn chiều nương sợi khói
Dễ thương như hoa mướp, hoa cà!
Anh đứng bờ giồng nhìn luống nước
Ngày mùa mở hội lúc hừng đông
Áo bà ba, mẹ đều tay cấy
Cha quần phèn, nhổ mạ từng công!
Những đêm trời tối sương che lối
Cùng ông đi đặt trúm, giăng câu
Xuồng ba lá rẽ lung bông súng
Cá thèm mồi táp giữa đồng sâu!
Những trưa dịu nắng thay đổi gió
Ôm lưới băng đồng đi bẫy chim
Đốt lung năng cạn, rùa ngợp khói
Theo bà câu cá ở đìa bên!
Cái Nước ngọn, theo thầy Vinh học
Quê nghèo xa cách, bốn mươi năm
Tân Hưng Đông, nhớ thời nhau rún
Vầng trán anh hằn thêm nếp nhăn!
Châu Đốc, 1989
Trúc Thanh Tâm
CẦN THƠ
Anh nhớ, ba đi từ năm sáu
Lên Sài Gòn, Vũng Gấm lập thân
Anh lớn lên từ vòng tay mẹ
Nội bên nầy, ngoại bên kia sông!
Sáu mốt, anh về Cần Thơ học
Mắt ba anh sáng những niềm vui
Chén cơm, manh áo, ba ao ước
Anh học khôn và học làm người!
Cái Răng, Bình Thủy rồi Vườn Ổi
Kỷ niệm đời anh đâu dễ quên
Cái thuở học trò vô tư quá
Và anh từ đó biết yêu em!
Về lại Cần Thơ như cổ tích
Những ngày xưa nắng bụi, mưa sình
Đi ngang sông Hậu, cầu lộng gió
Đâu còn qua bắc phía Bình Minh!
Đường phố thênh thang anh như lạc
Nhưng vẫn còn trăng bến Ninh Kiều
Một chút đau buồn, anh nói thật
Mưa lớn còn ngập lộ, em yêu!
Cần Thơ, 2007
Trúc Thanh Tâm
CHÂU ĐỐC
Anh về Châu Đốc nghe em kể
Mà thương con nước rẽ ba dòng
Đường Đất Cúng, con kinh Vĩnh Tế
Chùa Bà Bài nằm kế bờ sông!
Đầu Bờ, Bến Vựa rồi Bến Đá
Núi Sam phượng nở tới đỉnh cao
Nhìn xuống ruộng đồng xanh bát ngát
Không khí trong lành thêm nhớ nhau!
Chiều xuống Cầu Quan nghe sông hát
Kinh Ông Cò, đường lá me bay
Cây Bồ Đề mang từ Ấn Độ
Cầu sắt An Biên thương nhớ ai!
Trường Đua, anh thở hồn hương lúa
Thoại Ngọc Hầu mở đất, chưa vơi
Chùa Bà vẫn khói nhang nghi ngút
Tiếng chuông ngân, ngộ đạo và đời!
Châu Đốc quê mình thêm đẹp lạ
Hai chiếc cầu nối nhịp bờ vui
Tình yêu còn mãi trong ánh mắt
Anh nắm tay em nở nụ cười!
Châu Đốc, mùa lễ hội 2010
Trúc Thanh Tâm
Trúc Thanh Tâm
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Châu Đốc ngày 21.3.2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet.Net Khi Trích Đăng Lại.
__________________________________________________
Chợ còn người nhóm cũng đông đông
Xa kia, chiều lững lơ sợi khói
Lắng nghe hơi thở lúa trên đồng!
Thông tin cá nhân: (VanDanVietNet)
Tác giả Trúc Thanh Tâm
Sinh năm 21.8.1949, tại Long Mỹ (Cần Thơ)
Quê gốc Cà Mau
Làm thơ, viết văn đăng báo, tạp chí từ năm 1964.
Sinh năm 21.8.1949, tại Long Mỹ (Cần Thơ)
Quê gốc Cà Mau
Làm thơ, viết văn đăng báo, tạp chí từ năm 1964.
Kỷ niệm chương "Vì sự nghiệp văn học nghệ thuật Việt Nam"
Địa chỉ: 287 đường Louis Pasteur, khóm Vĩnh Phú,
phường Châu Phú A, Châu Đốc (An Giang)
Blog cá nhân: blogtiengviet.net/tructhanhtam
Điện Thoại: 0903 643 751
Email: tructhanhtaam@yahoo.com
_____
Trúc Thanh Tâm
Địa chỉ: 287 đường Louis Pasteur, khóm Vĩnh Phú,
phường Châu Phú A, Châu Đốc (An Giang)
Blog cá nhân: blogtiengviet.net/tructhanhtam
Điện Thoại: 0903 643 751
Email: tructhanhtaam@yahoo.com
_____
Trúc Thanh Tâm
TRÚC THANH TÂM VÀ CHỐN YÊU THƯƠNG
LONG MỸ
Long Mỹ nhớ hoài sông Cái Lớn
Chợ còn người nhóm cũng đông đông
Xa kia, chiều lững lơ sợi khói
Lắng nghe hơi thở lúa trên đồng!
Bìm bịp kêu rền vùng Vĩnh Viễn
Vịnh Chèo, Nước Đục ghé Xà Phiên
Mưa ngang Long Trị vài hôm trước
Nhớ Trà Ban Nhỏ thuở quen em!
Cái Xu buồn, Cái Nai na ná
Lục bình hoa tím ngủ quên trôi
Thương cây Bã Đậu sân trường cũ
Học trò con nít, trống ra chơi!
Gió nghiêng, Long Mỹ xôn xao nắng
Trời xanh, cò trắng kéo nhau bay
Nhìn quen luôn thấy quê ta đẹp
Đủng đỉnh làm duyên, áo mới may!
Đi viếng Chùa Ông, rằm tháng bảy
Trăng quê bàng bạc, mắt em buồn
Anh giấu vào tim, Trà Ban Lớn
Còn hoài người cũ để anh thương!
Cần Thơ, 1967
Trúc Thanh Tâm
CÁI NƯỚC
Thuở nhỏ, anh hồn nhiên bên mẹ
Vui đùa, quấn quýt hát bên cha
Chái bếp, hồn chiều nương sợi khói
Dễ thương như hoa mướp, hoa cà!
Anh đứng bờ giồng nhìn luống nước
Ngày mùa mở hội lúc hừng đông
Áo bà ba, mẹ đều tay cấy
Cha quần phèn, nhổ mạ từng công!
Những đêm trời tối sương che lối
Cùng ông đi đặt trúm, giăng câu
Xuồng ba lá rẽ lung bông súng
Cá thèm mồi táp giữa đồng sâu!
Những trưa dịu nắng thay đổi gió
Ôm lưới băng đồng đi bẫy chim
Đốt lung năng cạn, rùa ngợp khói
Theo bà câu cá ở đìa bên!
Cái Nước ngọn, theo thầy Vinh học
Quê nghèo xa cách, bốn mươi năm
Tân Hưng Đông, nhớ thời nhau rún
Vầng trán anh hằn thêm nếp nhăn!
Châu Đốc, 1989
Trúc Thanh Tâm
CẦN THƠ
Anh nhớ, ba đi từ năm sáu
Lên Sài Gòn, Vũng Gấm lập thân
Anh lớn lên từ vòng tay mẹ
Nội bên nầy, ngoại bên kia sông!
Sáu mốt, anh về Cần Thơ học
Mắt ba anh sáng những niềm vui
Chén cơm, manh áo, ba ao ước
Anh học khôn và học làm người!
Cái Răng, Bình Thủy rồi Vườn Ổi
Kỷ niệm đời anh đâu dễ quên
Cái thuở học trò vô tư quá
Và anh từ đó biết yêu em!
Về lại Cần Thơ như cổ tích
Những ngày xưa nắng bụi, mưa sình
Đi ngang sông Hậu, cầu lộng gió
Đâu còn qua bắc phía Bình Minh!
Đường phố thênh thang anh như lạc
Nhưng vẫn còn trăng bến Ninh Kiều
Một chút đau buồn, anh nói thật
Mưa lớn còn ngập lộ, em yêu!
Cần Thơ, 2007
Trúc Thanh Tâm
CHÂU ĐỐC
Anh về Châu Đốc nghe em kể
Mà thương con nước rẽ ba dòng
Đường Đất Cúng, con kinh Vĩnh Tế
Chùa Bà Bài nằm kế bờ sông!
Đầu Bờ, Bến Vựa rồi Bến Đá
Núi Sam phượng nở tới đỉnh cao
Nhìn xuống ruộng đồng xanh bát ngát
Không khí trong lành thêm nhớ nhau!
Chiều xuống Cầu Quan nghe sông hát
Kinh Ông Cò, đường lá me bay
Cây Bồ Đề mang từ Ấn Độ
Cầu sắt An Biên thương nhớ ai!
Trường Đua, anh thở hồn hương lúa
Thoại Ngọc Hầu mở đất, chưa vơi
Chùa Bà vẫn khói nhang nghi ngút
Tiếng chuông ngân, ngộ đạo và đời!
Châu Đốc quê mình thêm đẹp lạ
Hai chiếc cầu nối nhịp bờ vui
Tình yêu còn mãi trong ánh mắt
Anh nắm tay em nở nụ cười!
Châu Đốc, mùa lễ hội 2010
Trúc Thanh Tâm
Trúc Thanh Tâm
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Châu Đốc ngày 21.3.2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet.Net Khi Trích Đăng Lại.
__________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét