Chùm thơ Trần Duy Cang (TP.Cần Thơ)
Thứ Sáu, 25 tháng 7, 2014
Em mới lớn, tóc thơm mùi trinh nữ Má ửng hồng vũ trụ cũng ngừng quay Đem chút nắng hong khô đời đãng tử Anh dừng chân trong đôi mắt thơ ngây! Áo lụa ngà rợp đường em đi học Cửa sổ anh có một kẻ si tình ...
Thông tin cá nhân: (VanDanVietNet)
Tác giả Trần Duy Cang
Sinh năm 1948. Quê Long Mỹ, Cần Thơ
Bút hiệu khác: Lê Trần Uyên, Nguyên Thy Hồng.
Địa chỉ: 377 T/9 đường Nguyễn Văn Cừ (nối dài), khu vực 3, phường An Khánh,
Quận Ninh Kiều, TP Cần Thơ.
Điện thoại: 0939 700 132
Email: tructhanhtaam@yahoo.com
_____
Tác giả Trần Duy Cang
Sinh năm 1948. Quê Long Mỹ, Cần Thơ
Bút hiệu khác: Lê Trần Uyên, Nguyên Thy Hồng.
Địa chỉ: 377 T/9 đường Nguyễn Văn Cừ (nối dài), khu vực 3, phường An Khánh,
Quận Ninh Kiều, TP Cần Thơ.
Điện thoại: 0939 700 132
Email: tructhanhtaam@yahoo.com
_____
CHÙM THƠ TRẦN DUY CANG
1. XANH LÁ TÌNH EM
Em mới lớn, tóc thơm mùi trinh nữ
Má ửng hồng vũ trụ cũng ngừng quay
Đem chút nắng hong khô đời đãng tử
Anh dừng chân trong đôi mắt thơ ngây!
Áo lụa ngà rợp đường em đi học
Cửa sổ anh có một kẻ si tình
Thả bươm bướm bay vô vườn hái lộc
Lộc tình yêu thơm ngát những chồi xinh!
Mắt em tím, nên vầng mây xiêu ngã
Chiều tan trường tháng hạ nắng vàng hanh
Phượng giao hoan đỏ đường hoa phố lạ
Có không em, trong mắt ảnh hình anh!
Em mới lớn, gót son hài nhẹ bước
Vào hồn anh bằng chập chững chân nai
Bao đam mê ngợp chìm theo mộng ước
Thật bình thường như những giọt sương mai!
Hoa vừa nở ngọt nồng hương hạnh phúc
Tình mới trao e ắp đẹp vô ngần
Hồn sóng sánh, ôi lần đầu em khóc
Khi tình say tình ngỡ sẽ ngàn năm!
Em mới lớn với trăm cài lược chải
Dáng làm duyên môi má thắm hồn mơ
Anh ngây ngất ôm choàng cơn nắng cháy
Vườn tình em chồi lá nở bao giờ!
Trần Duy Cang
2. SAY GIẤC TÌNH THU
Em nằm ngủ ngoan hiền phơi mộng ước
Thả hồn thơ phiêu lãng những vầng mây
Ôi thơm quá, mùi đào non xanh mướt
Cõi nhân gian, anh là kẻ bị đày!
Xuôi tóc lả theo chiều cơn gió mới
Ngạt ngào hương, em mười sáu trăng đầy
Khi cúi xuống hôn môi hồng trinh nữ
Trái tình em cho anh những men say!
Bao e ấp thẹn thùng em giấu mặt
Ngực tình anh còn nhịp đập tim yêu
Giọt lệ rơi, ướt vai anh, em khóc
Phải không em, mây tím của riêng chiều!
Em say giấc nghiêng tóc thề trải mộng
Nghìn năm sầu, thu úa lá vàng bay
Anh một chút cũng thấy đời đọng vọng
Khi nhìn em thơm ngát giấc tình say!
Trần Duy Cang
3. CHÚT HOANG ĐƯỜNG ĐÁNG YÊU
Đêm dài cùng chị hàn huyên
Song thưa sương lạnh triền miên hồn nầy
Phong Điền gần lại đêm nay
Gặp khi tôi với rượu cay, rượu nồng
Lát đây, chị ngủ giấc nồng
Tôi ngồi khơi lại những dòng thời gian
Những ngày sống kiếp lang thang
Sáu năm cách biệt phong trần đời tôi
Qua đường Đề Thám, mưa rơi
Trăm năm còn nhớ hay đời sẽ quên
Bao giờ tôi lại gọi tên
Bấy giờ chắc cũng vui riêng một thời
Nhắc chuyện xưa, chị mỉm cười
Tôi trong men rượu thấy người còn vương
Mắt nhìn nhau những nhớ thương
Cũng là đôi chút hoang đường đáng yêu!
Trần Duy Cang
4. KHI TA NHÌN CHIỀU XUỐNG
Nắng rớt trên vòm cây
Ta rơi từ nỗi nhớ
Chiều lạc đường sầu khổ
Em phương trời áo bay
Ta một đời du tử
Chập chờn như khói mây!
Nhân loại nhìn nhau đi
Trong cùng một hướng thẳng
Như ta cùng chim di
Về ngút ngàn cay đắng!
Khi ta nhìn chiều xuống
Nửa cuộc đời trắng tay
Vẫn muôn trùng thương tưởng
Bóng dáng em hao gầy!
Nắng ngủ dưới chân trời
Mây trôi từ phương ấy
Ta về theo kiếp đời
Trong biển dâu vẫn thấy
Em lồng lộng môi cười
Trong linh hồn ta đấy!
Trần Duy Cang
(Cân Thơ)
Gửi từ
Trúc Thanh Tâm
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Châu Đốc ngày 21.6.2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet.Net Khi Trích Đăng Lại.
__________________________________________________
Em mới lớn, tóc thơm mùi trinh nữ
Má ửng hồng vũ trụ cũng ngừng quay
Đem chút nắng hong khô đời đãng tử
Anh dừng chân trong đôi mắt thơ ngây!
Áo lụa ngà rợp đường em đi học
Cửa sổ anh có một kẻ si tình
Thả bươm bướm bay vô vườn hái lộc
Lộc tình yêu thơm ngát những chồi xinh!
Mắt em tím, nên vầng mây xiêu ngã
Chiều tan trường tháng hạ nắng vàng hanh
Phượng giao hoan đỏ đường hoa phố lạ
Có không em, trong mắt ảnh hình anh!
Em mới lớn, gót son hài nhẹ bước
Vào hồn anh bằng chập chững chân nai
Bao đam mê ngợp chìm theo mộng ước
Thật bình thường như những giọt sương mai!
Hoa vừa nở ngọt nồng hương hạnh phúc
Tình mới trao e ắp đẹp vô ngần
Hồn sóng sánh, ôi lần đầu em khóc
Khi tình say tình ngỡ sẽ ngàn năm!
Em mới lớn với trăm cài lược chải
Dáng làm duyên môi má thắm hồn mơ
Anh ngây ngất ôm choàng cơn nắng cháy
Vườn tình em chồi lá nở bao giờ!
Trần Duy Cang
2. SAY GIẤC TÌNH THU
Em nằm ngủ ngoan hiền phơi mộng ước
Thả hồn thơ phiêu lãng những vầng mây
Ôi thơm quá, mùi đào non xanh mướt
Cõi nhân gian, anh là kẻ bị đày!
Xuôi tóc lả theo chiều cơn gió mới
Ngạt ngào hương, em mười sáu trăng đầy
Khi cúi xuống hôn môi hồng trinh nữ
Trái tình em cho anh những men say!
Bao e ấp thẹn thùng em giấu mặt
Ngực tình anh còn nhịp đập tim yêu
Giọt lệ rơi, ướt vai anh, em khóc
Phải không em, mây tím của riêng chiều!
Em say giấc nghiêng tóc thề trải mộng
Nghìn năm sầu, thu úa lá vàng bay
Anh một chút cũng thấy đời đọng vọng
Khi nhìn em thơm ngát giấc tình say!
Trần Duy Cang
3. CHÚT HOANG ĐƯỜNG ĐÁNG YÊU
Đêm dài cùng chị hàn huyên
Song thưa sương lạnh triền miên hồn nầy
Phong Điền gần lại đêm nay
Gặp khi tôi với rượu cay, rượu nồng
Lát đây, chị ngủ giấc nồng
Tôi ngồi khơi lại những dòng thời gian
Những ngày sống kiếp lang thang
Sáu năm cách biệt phong trần đời tôi
Qua đường Đề Thám, mưa rơi
Trăm năm còn nhớ hay đời sẽ quên
Bao giờ tôi lại gọi tên
Bấy giờ chắc cũng vui riêng một thời
Nhắc chuyện xưa, chị mỉm cười
Tôi trong men rượu thấy người còn vương
Mắt nhìn nhau những nhớ thương
Cũng là đôi chút hoang đường đáng yêu!
Trần Duy Cang
4. KHI TA NHÌN CHIỀU XUỐNG
Nắng rớt trên vòm cây
Ta rơi từ nỗi nhớ
Chiều lạc đường sầu khổ
Em phương trời áo bay
Ta một đời du tử
Chập chờn như khói mây!
Nhân loại nhìn nhau đi
Trong cùng một hướng thẳng
Như ta cùng chim di
Về ngút ngàn cay đắng!
Khi ta nhìn chiều xuống
Nửa cuộc đời trắng tay
Vẫn muôn trùng thương tưởng
Bóng dáng em hao gầy!
Nắng ngủ dưới chân trời
Mây trôi từ phương ấy
Ta về theo kiếp đời
Trong biển dâu vẫn thấy
Em lồng lộng môi cười
Trong linh hồn ta đấy!
Trần Duy Cang
(Cân Thơ)
Gửi từ
Trúc Thanh Tâm
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Châu Đốc ngày 21.6.2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet.Net Khi Trích Đăng Lại.
__________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét