Chùm thơ “Những người đi tìm việc” của Phạm Thái Ba (Hà Nội)
Thứ Sáu, 18 tháng 7, 2014
Chủ
nhật - 16/02/2014 23:59
Đặt
những bước chân bùn vào thành phố Ước mơ được gặt hái trĩu những mái đầu Họ như
đôi bàn tay mười ngón gập lại Tụ về mong tìm việc làm thêm. Để lại sau vạt mồ
hôi lưng vùng quê lúa đang thì con gái Dấu trong lòng vườn tược ra hoa hứa hẹn
đủ điều ...
Thông
tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Thái Ba
Sinh
năm: 1957
Quê
quán: Kỳ Châu, huyện Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh.
Thường
trú: Huyện Thanh Trì, Hà Nội.
Hội
viên Hội Nhà văn Hà Nội.
Hội
viên Hội Mỹ thuật Hà Nội
Hội
viên Hội Nhà báo Việt Nam.
Giám
đốc Trung tâm Văn học nghệ thuật Quốc gia – Hà Nội
thuộc Qũy Hỗ trợ sáng tạo VHNT Hà
Nội.
Nguyên
Phó giám đốc Qũy Hỗ trợ sáng tạo Văn học nghệ thuật Hà Nội.
Giám
đốc Công ty Sách đẹp Gia Phạm
Email: phamthaihn@gmail.com
______
NHỮNG NGƯỜI ĐI TÌM
VIỆC
Đặt những bước chân
bùn vào thành phố
Ước mơ được gặt hái trĩu những mái đầu
Họ như đôi bàn tay mười ngón gập lại
Tụ về mong tìm việc làm thêm.
Để lại sau vạt mồ hôi lưng vùng quê lúa đang thì con gái
Dấu trong lòng vườn tược ra hoa hứa hẹn đủ điều
Ấp ủ niềm vui gà đang ấp, lứa lợn kỳ sinh nở
Rỗi việc nông nhàn họ ngược phố phường thôi!
Tụ bảy, tụ ba đầu trần chân đất đầu đường cuối ngõ
Cuốc, xẻng, đục, cưa, xe kéo ngồi đứng không yên
Họ bán sức lấy vất vả đổi ra đồng tiền
Dẫu rất quý đồng tiền thanh danh không bao giờ bán!
Trên cánh đồng thành thị ngổn ngang
Người nông dân lại cày sâu cuốc bẫm
Lại vục đồng sâu đổ lên ruộng cạn
Đắp bờ vùng bờ thửa lưới điện giăng!
Mùa nối mùa không bao giờ thất bát
Hàng chục tấn lúa khoai, thực phẩm đồng nát, gạch vữa, xe ôm…
Mót từng dư thừa, lãng phí và từng đồng bạc lẻ
Người nông dân hãnh diện mang về nuôi con cái
Bỏ lại sau lưng những thành phố chây ì!
Cũng có kỳ đồng ruộng gặp thiên tai
Người thành phố ngóng hoài người chân đất
Chỉ có gió đêm biết hát thành lời tha thiết ấy
Nếu lắng nghe sẽ nhận ra tiếng vọng rặng tre làng!
Ước mơ được gặt hái trĩu những mái đầu
Họ như đôi bàn tay mười ngón gập lại
Tụ về mong tìm việc làm thêm.
Để lại sau vạt mồ hôi lưng vùng quê lúa đang thì con gái
Dấu trong lòng vườn tược ra hoa hứa hẹn đủ điều
Ấp ủ niềm vui gà đang ấp, lứa lợn kỳ sinh nở
Rỗi việc nông nhàn họ ngược phố phường thôi!
Tụ bảy, tụ ba đầu trần chân đất đầu đường cuối ngõ
Cuốc, xẻng, đục, cưa, xe kéo ngồi đứng không yên
Họ bán sức lấy vất vả đổi ra đồng tiền
Dẫu rất quý đồng tiền thanh danh không bao giờ bán!
Trên cánh đồng thành thị ngổn ngang
Người nông dân lại cày sâu cuốc bẫm
Lại vục đồng sâu đổ lên ruộng cạn
Đắp bờ vùng bờ thửa lưới điện giăng!
Mùa nối mùa không bao giờ thất bát
Hàng chục tấn lúa khoai, thực phẩm đồng nát, gạch vữa, xe ôm…
Mót từng dư thừa, lãng phí và từng đồng bạc lẻ
Người nông dân hãnh diện mang về nuôi con cái
Bỏ lại sau lưng những thành phố chây ì!
Cũng có kỳ đồng ruộng gặp thiên tai
Người thành phố ngóng hoài người chân đất
Chỉ có gió đêm biết hát thành lời tha thiết ấy
Nếu lắng nghe sẽ nhận ra tiếng vọng rặng tre làng!
11.2013
CHỢ MƯA
Phiên chợ chết ẻo
trong sũng nước
Bánh xe sống dở giữa lầy lội
Hàng quán sập mành ốm đau…
Gió giật chẻ dọc sống lưng hút bàn chân xuống đất
Chị còn cam chịu làm gì?
Bó rau, mớ cà trong rổ đủ bầm dập rồi!
Mùa này chợ quê tôi thế là như cơm bữa
Riêng chị nông dân thường thiếu bữa chiều
Mớ rau, mớ cà giá không bằng cốc bia hơi ngoài phố
Vậy mà mặt trời chẳng chịu ngó ngàng cho!
Chị gieo hy vọng vào màn nước
May có ai bỗng hiện ra mua nốt mùa vất vả còn lại
Con chị sẽ có mấy con cá nhỏ để ăn
Như mót được từ biển nước quanh mình.
Chị sẽ góp nhặt những đồng bạc lẻ
Kết thành giấy, bút, mực cho con
Tiếng cười trẻ thơ chắc không còn lạc lõng
Trong ngày khai trường giàu cờ, hoa với tiếng loa!
Chợ sũng nước mưa cho dù như cơm bữa
Dân quê tôi vẫn kiên định bán, mua
Họ bán góp mồ hôi lẫn vào mưa nào ai thấy
Mồ hôi của muôn đời mưa chẳng sánh được đâu!
Chợ mưa! Chợ mưa!
Chỉ bán không mua nếu mùa thất bát
Dù phải chết người dân quê tôi hòa vào dòng nước xiết
Không vì mưa lại ai oán mặt trời!
Bánh xe sống dở giữa lầy lội
Hàng quán sập mành ốm đau…
Gió giật chẻ dọc sống lưng hút bàn chân xuống đất
Chị còn cam chịu làm gì?
Bó rau, mớ cà trong rổ đủ bầm dập rồi!
Mùa này chợ quê tôi thế là như cơm bữa
Riêng chị nông dân thường thiếu bữa chiều
Mớ rau, mớ cà giá không bằng cốc bia hơi ngoài phố
Vậy mà mặt trời chẳng chịu ngó ngàng cho!
Chị gieo hy vọng vào màn nước
May có ai bỗng hiện ra mua nốt mùa vất vả còn lại
Con chị sẽ có mấy con cá nhỏ để ăn
Như mót được từ biển nước quanh mình.
Chị sẽ góp nhặt những đồng bạc lẻ
Kết thành giấy, bút, mực cho con
Tiếng cười trẻ thơ chắc không còn lạc lõng
Trong ngày khai trường giàu cờ, hoa với tiếng loa!
Chợ sũng nước mưa cho dù như cơm bữa
Dân quê tôi vẫn kiên định bán, mua
Họ bán góp mồ hôi lẫn vào mưa nào ai thấy
Mồ hôi của muôn đời mưa chẳng sánh được đâu!
Chợ mưa! Chợ mưa!
Chỉ bán không mua nếu mùa thất bát
Dù phải chết người dân quê tôi hòa vào dòng nước xiết
Không vì mưa lại ai oán mặt trời!
10.2013
MỒ HÔI
Mồ hôi lặn vào trong
đêm trời trở gió
Chớp đằng tây dọa dẫm mùa màng
Mẹ bật dậy bóng hắt lên thảng thốt
Gió nín đêm hoan hỉ tiếng côn trùng.
Mồ hôi rịn ra rạch ngoằn ngoèo vất vả
Gót chân hồng rạn nứt thuở đôi mươi
Nếp rạn ngược lên đậu chân chim khóe mắt
Cha vẫn không nguôi say cô thôn nữ nồng nàn.
Thời mồ hôi chảy dọc
Cơn thấp khớp đối lưu khiến mẹ chống lưng
Còng thêm chút, mỗi ngày còng thêm chút
Mắt mẹ bây giờ níu sát với đất đai.
Vâng, mảnh đất làng mẹ ngoi lên ngụp xuống
Suốt cả cuộc đời chẳng biết phố phường đâu?
Mồ hôi mẹ đọng thành sông lại tỏa ra trăm ngả
Đưa các con đi vui miệt thị thành.
Tôi trở về quê dịp đáy đông còn vàng lá
Gỡ u mê lên nấm mộ quạnh hiu
Thảng thốt nhận ra trong từng thớ đất
Vẫn rịn đều mồ hôi của mẹ tôi!
Chớp đằng tây dọa dẫm mùa màng
Mẹ bật dậy bóng hắt lên thảng thốt
Gió nín đêm hoan hỉ tiếng côn trùng.
Mồ hôi rịn ra rạch ngoằn ngoèo vất vả
Gót chân hồng rạn nứt thuở đôi mươi
Nếp rạn ngược lên đậu chân chim khóe mắt
Cha vẫn không nguôi say cô thôn nữ nồng nàn.
Thời mồ hôi chảy dọc
Cơn thấp khớp đối lưu khiến mẹ chống lưng
Còng thêm chút, mỗi ngày còng thêm chút
Mắt mẹ bây giờ níu sát với đất đai.
Vâng, mảnh đất làng mẹ ngoi lên ngụp xuống
Suốt cả cuộc đời chẳng biết phố phường đâu?
Mồ hôi mẹ đọng thành sông lại tỏa ra trăm ngả
Đưa các con đi vui miệt thị thành.
Tôi trở về quê dịp đáy đông còn vàng lá
Gỡ u mê lên nấm mộ quạnh hiu
Thảng thốt nhận ra trong từng thớ đất
Vẫn rịn đều mồ hôi của mẹ tôi!
11.2013
SÔNG HỒNG
Say với trầm tích sông Hồng mê mải chảy
Dọc đôi triền nước xiết về xuôi
Phía ấy mặt trời khỏa hai cánh tay vạm vỡ
Bình minh hừng lên cuồn cuộn vống ngực trần.
Ngược dòng, ta ngược vào nhịp sống
Mái chèo vục xuống vòm trời
Phù sa quẫy đều sánh nước
Bệt thành những vệt bội thu.
Xuôi dòng, ta xuôi về mong đợi
Mái chèo khoát giữa thực, mơ
Bên bồi bù cho bên lở
Đắp thêm vàng rộm mùa màng.
Hà Nội ơi sông Hồng ở giữa
Dốc âu lo ngược sóng lại xuôi dòng
Trầm tích gối đầu còn chưa đơm hoa trái
Nên bao phen nước phủ trắng mái đầu!
Khi hai cánh tay thôi khỏa
Sông Hồng vẫn không chịu ngủ yên
Lại những bước chân sương chai nắng
Đi xuyên đêm thao thức với bãi bồi!
Say với trầm tích sông Hồng mê mải chảy
Dọc đôi triền nước xiết về xuôi
Phía ấy mặt trời khỏa hai cánh tay vạm vỡ
Bình minh hừng lên cuồn cuộn vống ngực trần.
Ngược dòng, ta ngược vào nhịp sống
Mái chèo vục xuống vòm trời
Phù sa quẫy đều sánh nước
Bệt thành những vệt bội thu.
Xuôi dòng, ta xuôi về mong đợi
Mái chèo khoát giữa thực, mơ
Bên bồi bù cho bên lở
Đắp thêm vàng rộm mùa màng.
Hà Nội ơi sông Hồng ở giữa
Dốc âu lo ngược sóng lại xuôi dòng
Trầm tích gối đầu còn chưa đơm hoa trái
Nên bao phen nước phủ trắng mái đầu!
Khi hai cánh tay thôi khỏa
Sông Hồng vẫn không chịu ngủ yên
Lại những bước chân sương chai nắng
Đi xuyên đêm thao thức với bãi bồi!
2013
MÙA THU
Bắt đầu từ khoảng đất giá lạnh
Hè về ủ nắng vào trong
Muôn hạt cựa mình vỡ òa mong đợi
Rồi xuân chao quên cả lối về.
Bắt đầu từ khoảng trời trắng
Khúc xạ xanh giai điệu của đất đai
Lòng hồ nhanh nhảu đánh cắp màu tinh túy nhất
Phải chăng ngày nay trời trắng kém xanh hơn?
Cuối cùng là gió, vũ điệu hanh khô
Xuyên qua giữa hai khoảng đất trời ấy
Dán lại một mùa lá đổ
Ngất ngây vàng, mùa thu!
Chúng mình ra đi từ nẻo đường lạnh cóng
Đến độ mùa đông quay quắt ghen với tình yêu
Chúng mình đánh rơi mồ hôi cuối vạt nắng
Nên giờ đây còn giọt nào đâu để khoe với bạn bè.
Hiếm hoi đôi lần chúng mình cảm thấy hạnh phúc hơn
Khi bắt gặp giữa màu xanh hạt cựa mình không chịu nở
Bỗng gió cuốn đi trơ đôi bàn tay trắng
Vục xuống lòng hồ vẫn chẳng xanh hơn.
Chúng mình đã đến rồi cùng nhau gỡ tấm dán
Chợt nhận ra mùa thu lại bắt đầu!
Bắt đầu từ khoảng đất giá lạnh
Hè về ủ nắng vào trong
Muôn hạt cựa mình vỡ òa mong đợi
Rồi xuân chao quên cả lối về.
Bắt đầu từ khoảng trời trắng
Khúc xạ xanh giai điệu của đất đai
Lòng hồ nhanh nhảu đánh cắp màu tinh túy nhất
Phải chăng ngày nay trời trắng kém xanh hơn?
Cuối cùng là gió, vũ điệu hanh khô
Xuyên qua giữa hai khoảng đất trời ấy
Dán lại một mùa lá đổ
Ngất ngây vàng, mùa thu!
Chúng mình ra đi từ nẻo đường lạnh cóng
Đến độ mùa đông quay quắt ghen với tình yêu
Chúng mình đánh rơi mồ hôi cuối vạt nắng
Nên giờ đây còn giọt nào đâu để khoe với bạn bè.
Hiếm hoi đôi lần chúng mình cảm thấy hạnh phúc hơn
Khi bắt gặp giữa màu xanh hạt cựa mình không chịu nở
Bỗng gió cuốn đi trơ đôi bàn tay trắng
Vục xuống lòng hồ vẫn chẳng xanh hơn.
Chúng mình đã đến rồi cùng nhau gỡ tấm dán
Chợt nhận ra mùa thu lại bắt đầu!
9.2013
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
18.7.2014
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Hà Nội ngày 16.02.2014
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét