Chùm thơ “Em xa ta …” của Trúc Thanh Tâm
Thứ Ba, 8 tháng 7, 2014
Nắng di tản, đám mây đen ùa tới
Ta tạt vào quán lá cạnh đường xa
Cô chủ quán cũng hồng hồng đôi má
Ta thấy mình sống lại tuổi hăm ba!
Thông tin cá nhân: (VanDanVietNet)
EM XA TA,
MẮT LỆ ƯỚT SÀI GÒN
Nắng di tản, đám mây đen ùa tới
Ta tạt vào quán lá cạnh đường xa
Cô chủ quán cũng hồng hồng đôi má
Ta thấy mình sống lại tuổi hăm ba!
Cũng quán lá, phải lòng cô gái Huế
Gia Định mưa, ta uống cốc xây chừng
Điếu capstan khói tan vào mộng
Ta nhớ đời, một vạt tóc ôm lưng!
Giờ muốn quên mà không quên được
Sáng đầy khói bụi, tối mưa nỉ non
Ngày ấy bên nhau vàng trăng mật
Em xa ta, mắt lệ ướt Sài Gòn!
Đời quanh quẩn trên từng cây số
Bến thời gian còn in dấu tàn phai
Hết chiến tranh mà chưa hết giặc
Trận giặc tình ta đánh cả đời trai!
Trúc Thanh Tâm
AN GIANG QUÊ NHÀ
Đồng bằng mình bỗng dưng mà thiếu nắng
Lũ tràn về thành biển khắp đồng xa
Em thấy không, con người luôn nhỏ bé
Nhưng con người ý chí thật bao la!
Nước mỗi ngày cứ ghi thêm thành tích
Người mỗi ngày phải đấu trí thiên tai
Đói và khổ hãy cùng nhau gánh vác
Nước mắt đâu là cứu cánh em ơi!
Người và của đã chìm sâu trong nước
Lam lũ một đời phút chốc trắng tay
Sống và chết lúc nầy như thân thiện
Người và trời ai đã nợ nần ai!
Ta không thể khoanh tay chờ cái chết
Hãy cùng nhau vượt nghịch cảnh, đau lòng
Hãy yêu thương để cùng thêm sức mạnh
Nước trắng đồng rồi đây sẽ đơm bông!
Qua cơn lũ, mặt trời lên rực rỡ
Đất và người cùng gieo hạt sinh sôi
Cánh cò trắng ngậm muồi câu vọng cổ
An Giang quê nhà nở nụ cười tươi!
Trúc Thanh Tâm
NGƯỜI CON GÁI QUẢNG TRỊ
Chiều phố quận ta nghe mùa chuyển dạ
Mắt tiểu thư còn gợn chút u hoài
Con ve lạc, mùa hè ran tiếng khóc
Nắng rát lòng thắp lửa đỏ trên cây!
Mù khói chiến, cổ thành sầu lặng lẽ
Ta phương trời cứ ùa tiếp chiêm bao
Nhớ Quảng Trị lòng ta như dao cứa
Nên dỗ dành xin hẹn lại em sau!
Gió lật lá, khép mùa xưa vỡ kín
Ta đành lòng, không dám nói yêu ai
Dòng Thạch Hãn chở tình vào kỷ niệm
Xin một lần nhỏ lệ xuống tương lai!
Trúc Thanh Tâm
CÁM ƠN HÀ TIÊN
Hà Tiên xa mà gần lắm phải không em
Biển đẹp lắm trong những chiều nắng nhạt
Con sóng vỗ vào bờ khao khát
Bãi cát dài thầm nhớ dấu chân quen!
Đông Hồ mộng mơ, duyên dáng chính là em
Là ánh mắt, là bờ môi chờ đợi
Là ngọt lịm những tình yêu chín tới
Là con đường hoa lá ngát hương!
Biển lòng ta như dậy khúc nghê thường
Em ập đến để tan vào ngây ngất
Đợt sóng nhỏ hay chính lòng em hát
Bản tình ca muôn thuở đến vô cùng!
Cám ơn Hà Tiên cho biển bao dung
Và thân thiết như chính lòng em vậy
Em từ bữa, ép tình anh vào trang giấy
Anh nghe mình mắc nợ một làn hương!
Trúc Thanh Tâm
GỞI HỒN TA,
TRONG NẮNG ẤM GÒ CÔNG
Hạnh phúc nhô lên thành chồi xanh biếc
Mây cứ trôi - Ai nhốt được mây trời
Ta bắt gặp nắng vờn qua mái tóc
Gởi hồn ta, nắng ấm Gò Công ơi!
Rất xa lạ từ nhịp chân ta bước
Ta có quen - Em có hẹn bao giờ
Nhưng sao cứ lòng ta hồi hộp lạ
Mây trên trời bay quyện cũng thiết tha!
Người có yêu - Sao tình hoài giấu mặt
Trời Gò Công rực rỡ giục lòng ta
Những đắm đuối thời gian trôi rất khẽ
Nức lòng ta, chiu chắt một hồn thơ!
Mai xa lắm, Gò Công quên hay nhớ
Gởi tình ta ăm ắp một Cần Thơ
Em cứ nhận giùm ta mùa hạnh phúc
Sóng lòng ta , em nổi gió hẹn hò!
Những dáng dấp của một thời con gái
Ta say mê, khao khát một tình đầu
Những nháy mắt, những cười duyên bẽn lẽn
Thôi cứ dành tất cả để cho nhau!
Trúc Thanh Tâm
LA GI, MÙA XUÂN ĐANG TỚI
Ta chia nhau từng thời gian đợi
Cho vườn tình xanh ngát trời mơ
Và em ơi, tình không biên giới
Có sá chi những lúc giang hồ!
Đừng nặng lòng thói đời, ngôi thứ
Ta bên nhau chung một lối về
Thơ ta viết còn rơi nước mắt
Nên muôn đời tình vẫn đam mê!
Làn sương mỏng ôm chiều bàng bạc
Giọt buồn rơi rớt xuống bao la
Nghe điệu lá theo mùa khắng khít
Núi của em và sông của ta!
Em yểu điệu tình thơ như suối
Vào hồn ta nhè nhẹ mưa thơm
La Gi ơi, mùa xuân đang tới
Chín mọng đời những nụ môi ngon!
Trúc Thanh Tâm
MIỀN TRUNG MÙA BÃO LŨ
Tôi lặng người theo tiếng sét thinh không
Cơn mưa đồng bằng rấm ra, rấm rít
Nắng chạy trốn biết làm sao gom hết
Gởi theo gió về sưởi ấm đất miền Trung!
Dãy đất thân yêu, những cơn lũ tột cùng
Cuốn theo hết biết bao người và của
Miền Trung tôi đâu làm gì mắc nợ
Mà tháng ngày phải nhận hết tang thương!
Nước dâng cao, nước mắt xoáy nỗi buồn
Sự sống mong manh bên thềm bóng tối
Những gương mặt cứ hằn sâu kinh hãi
Thôi còn gì, đời rũ sạch áo cơm!
Lũ cuồng điên, gieo rắc những oán hờn
Bao thảm họa, miền Trung tôi gánh hết
Hãy bật dậy những tình người thắm thiết
Nối vòng tay cùng gần lại nhau hơn!
Việt Nam nước tôi, còn khổ và buồn
Người rách áo cần thương người áo rách
Xin chia sẻ vời miền Trung ruột thịt
Biết làm người, xin hãy biết thương nhau!
Trúc Thanh Tâm
Trúc Thanh Tâm
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Châu Đốc ngày 12.3.2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet.Net Khi Trích Đăng Lại.
__________________________________________________
Ta tạt vào quán lá cạnh đường xa
Cô chủ quán cũng hồng hồng đôi má
Ta thấy mình sống lại tuổi hăm ba!
Thông tin cá nhân: (VanDanVietNet)
Tác giả Trúc Thanh Tâm
Sinh năm 21.8.1949, tại Long Mỹ (Cần Thơ)
Quê gốc Cà Mau
Làm thơ, viết văn đăng báo, tạp chí từ năm 1964.
Sinh năm 21.8.1949, tại Long Mỹ (Cần Thơ)
Quê gốc Cà Mau
Làm thơ, viết văn đăng báo, tạp chí từ năm 1964.
Kỷ niệm chương "Vì sự nghiệp văn học nghệ thuật Việt Nam"
Địa chỉ: 287 đường Louis Pasteur, khóm Vĩnh Phú,
phường Châu Phú A, Châu Đốc (An Giang)
Blog cá nhân: blogtiengviet.net/tructhanhtam
Điện Thoại: 0903 643 751
Email: tructhanhtaam@yahoo.com
_____
Trúc Thanh Tâm
Địa chỉ: 287 đường Louis Pasteur, khóm Vĩnh Phú,
phường Châu Phú A, Châu Đốc (An Giang)
Blog cá nhân: blogtiengviet.net/tructhanhtam
Điện Thoại: 0903 643 751
Email: tructhanhtaam@yahoo.com
_____
Trúc Thanh Tâm
EM XA TA,
MẮT LỆ ƯỚT SÀI GÒN
Nắng di tản, đám mây đen ùa tới
Ta tạt vào quán lá cạnh đường xa
Cô chủ quán cũng hồng hồng đôi má
Ta thấy mình sống lại tuổi hăm ba!
Cũng quán lá, phải lòng cô gái Huế
Gia Định mưa, ta uống cốc xây chừng
Điếu capstan khói tan vào mộng
Ta nhớ đời, một vạt tóc ôm lưng!
Giờ muốn quên mà không quên được
Sáng đầy khói bụi, tối mưa nỉ non
Ngày ấy bên nhau vàng trăng mật
Em xa ta, mắt lệ ướt Sài Gòn!
Đời quanh quẩn trên từng cây số
Bến thời gian còn in dấu tàn phai
Hết chiến tranh mà chưa hết giặc
Trận giặc tình ta đánh cả đời trai!
Trúc Thanh Tâm
AN GIANG QUÊ NHÀ
Đồng bằng mình bỗng dưng mà thiếu nắng
Lũ tràn về thành biển khắp đồng xa
Em thấy không, con người luôn nhỏ bé
Nhưng con người ý chí thật bao la!
Nước mỗi ngày cứ ghi thêm thành tích
Người mỗi ngày phải đấu trí thiên tai
Đói và khổ hãy cùng nhau gánh vác
Nước mắt đâu là cứu cánh em ơi!
Người và của đã chìm sâu trong nước
Lam lũ một đời phút chốc trắng tay
Sống và chết lúc nầy như thân thiện
Người và trời ai đã nợ nần ai!
Ta không thể khoanh tay chờ cái chết
Hãy cùng nhau vượt nghịch cảnh, đau lòng
Hãy yêu thương để cùng thêm sức mạnh
Nước trắng đồng rồi đây sẽ đơm bông!
Qua cơn lũ, mặt trời lên rực rỡ
Đất và người cùng gieo hạt sinh sôi
Cánh cò trắng ngậm muồi câu vọng cổ
An Giang quê nhà nở nụ cười tươi!
Trúc Thanh Tâm
NGƯỜI CON GÁI QUẢNG TRỊ
Chiều phố quận ta nghe mùa chuyển dạ
Mắt tiểu thư còn gợn chút u hoài
Con ve lạc, mùa hè ran tiếng khóc
Nắng rát lòng thắp lửa đỏ trên cây!
Mù khói chiến, cổ thành sầu lặng lẽ
Ta phương trời cứ ùa tiếp chiêm bao
Nhớ Quảng Trị lòng ta như dao cứa
Nên dỗ dành xin hẹn lại em sau!
Gió lật lá, khép mùa xưa vỡ kín
Ta đành lòng, không dám nói yêu ai
Dòng Thạch Hãn chở tình vào kỷ niệm
Xin một lần nhỏ lệ xuống tương lai!
Trúc Thanh Tâm
CÁM ƠN HÀ TIÊN
Hà Tiên xa mà gần lắm phải không em
Biển đẹp lắm trong những chiều nắng nhạt
Con sóng vỗ vào bờ khao khát
Bãi cát dài thầm nhớ dấu chân quen!
Đông Hồ mộng mơ, duyên dáng chính là em
Là ánh mắt, là bờ môi chờ đợi
Là ngọt lịm những tình yêu chín tới
Là con đường hoa lá ngát hương!
Biển lòng ta như dậy khúc nghê thường
Em ập đến để tan vào ngây ngất
Đợt sóng nhỏ hay chính lòng em hát
Bản tình ca muôn thuở đến vô cùng!
Cám ơn Hà Tiên cho biển bao dung
Và thân thiết như chính lòng em vậy
Em từ bữa, ép tình anh vào trang giấy
Anh nghe mình mắc nợ một làn hương!
Trúc Thanh Tâm
GỞI HỒN TA,
TRONG NẮNG ẤM GÒ CÔNG
Hạnh phúc nhô lên thành chồi xanh biếc
Mây cứ trôi - Ai nhốt được mây trời
Ta bắt gặp nắng vờn qua mái tóc
Gởi hồn ta, nắng ấm Gò Công ơi!
Rất xa lạ từ nhịp chân ta bước
Ta có quen - Em có hẹn bao giờ
Nhưng sao cứ lòng ta hồi hộp lạ
Mây trên trời bay quyện cũng thiết tha!
Người có yêu - Sao tình hoài giấu mặt
Trời Gò Công rực rỡ giục lòng ta
Những đắm đuối thời gian trôi rất khẽ
Nức lòng ta, chiu chắt một hồn thơ!
Mai xa lắm, Gò Công quên hay nhớ
Gởi tình ta ăm ắp một Cần Thơ
Em cứ nhận giùm ta mùa hạnh phúc
Sóng lòng ta , em nổi gió hẹn hò!
Những dáng dấp của một thời con gái
Ta say mê, khao khát một tình đầu
Những nháy mắt, những cười duyên bẽn lẽn
Thôi cứ dành tất cả để cho nhau!
Trúc Thanh Tâm
LA GI, MÙA XUÂN ĐANG TỚI
Ta chia nhau từng thời gian đợi
Cho vườn tình xanh ngát trời mơ
Và em ơi, tình không biên giới
Có sá chi những lúc giang hồ!
Đừng nặng lòng thói đời, ngôi thứ
Ta bên nhau chung một lối về
Thơ ta viết còn rơi nước mắt
Nên muôn đời tình vẫn đam mê!
Làn sương mỏng ôm chiều bàng bạc
Giọt buồn rơi rớt xuống bao la
Nghe điệu lá theo mùa khắng khít
Núi của em và sông của ta!
Em yểu điệu tình thơ như suối
Vào hồn ta nhè nhẹ mưa thơm
La Gi ơi, mùa xuân đang tới
Chín mọng đời những nụ môi ngon!
Trúc Thanh Tâm
MIỀN TRUNG MÙA BÃO LŨ
Tôi lặng người theo tiếng sét thinh không
Cơn mưa đồng bằng rấm ra, rấm rít
Nắng chạy trốn biết làm sao gom hết
Gởi theo gió về sưởi ấm đất miền Trung!
Dãy đất thân yêu, những cơn lũ tột cùng
Cuốn theo hết biết bao người và của
Miền Trung tôi đâu làm gì mắc nợ
Mà tháng ngày phải nhận hết tang thương!
Nước dâng cao, nước mắt xoáy nỗi buồn
Sự sống mong manh bên thềm bóng tối
Những gương mặt cứ hằn sâu kinh hãi
Thôi còn gì, đời rũ sạch áo cơm!
Lũ cuồng điên, gieo rắc những oán hờn
Bao thảm họa, miền Trung tôi gánh hết
Hãy bật dậy những tình người thắm thiết
Nối vòng tay cùng gần lại nhau hơn!
Việt Nam nước tôi, còn khổ và buồn
Người rách áo cần thương người áo rách
Xin chia sẻ vời miền Trung ruột thịt
Biết làm người, xin hãy biết thương nhau!
Trúc Thanh Tâm
Trúc Thanh Tâm
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Châu Đốc ngày 12.3.2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet.Net Khi Trích Đăng Lại.
__________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét